Cô Vợ Bướng Bỉnh Mua Một Tặng Hai
Chương 691
Truyện
08/11/2022
Chương 691
Bắc Minh Quân nhíu mày, không thèm nhìn Sở Dung Triết.
Trực tiếp nắm chặt tay của Phỉ Nhi, cho dù bàn tay đó không được hoàn mỹ, ở trong mắt của anh, lại không có chút ghét bỏ.
Giọng nói trầm thấp, anh dịu dàng nhìn Phỉ Nhi, thấp giọng hỏi—
“Thì ra em có nhiều tâm sự như vậy, tại sao không nói cho anh?”
“Em…” Phỉ Nhi cắn môi, nước mắt rơi xuống, lắc đầu: “Em sợ, Quân em sợ anh chê em…”
“Đồ ngốc…” Bắc Minh Quân khẽ thở dài, anh có tư cách gì chê bai cô chứ? Dù sao trận hỏa hoạn năm đó, nếu như không phải anh… : “Xin lỗi, là anh không thấu hiểu em…”
“Quân, em thật ra… em thật ra không kỳ vọng gì cả… chỉ cần thấy anh vui vẻ thì em đã mãn nguyện rồi…” Phỉ Nhi run rẩy khóc, nói.
Bắc Minh Quân đưa bàn tay quấn băng gạc, chính là băng gạc, nhẹ nhàng lau nước mắt trên má cô ta.
“Ở trong trí nhớ của anh, Phỉ Nhi không thích khóc, bởi vì cô ấy từng nói, con gái khóc lóc sẽ không đáng yêu nữa, có đúng không?”
Phỉ Nhi run lên, phì một tiếng, bật cười: “Quân, đáng ghét, anh cười em…”
Bắc Minh Quân thở phào, nghiêm túc nhìn Phỉ Nhi, trầm mặc một lúc…
Trong đầu xuất hiện một gương mắt xinh đẹp đang trừng mắt với anh, sau đó, là dáng vẻ cô uống thuốc tránh thai… Cô nói, giữa cô và anh căn bản không có hiểu lầm…
Đột nhiên, trái tim của anh co rút đầy đau đớn.
Lại nhìn Phỉ Nhi, anh hít sâu một hơi, giống như đưa ra một quyết định trọng đại, nắm chặt tay của Phỉ Nhi, chậm rãi mà trầm thấp nói—
“Chúng ta đính hôn đi, Phỉ Nhi.”
‘Ầm’ một tiếng, một quả bom màu hồng, cứ như thế nổ vang trong đầu…
Đính hôn?
Ai cũng không ngờ, hai từ đính hôn còn có thể từ trong miệng của người theo chủ nghĩa không kết hôn như Bắc Minh Quân nói ra!
Hình Uy suýt chút nữa rớt cằm.
Sở Dung Triết cũng ngây người, sau đó cũng thở phào nhẹ nhõm, rồi lại buồn bực… Sự buồn bực của anh ta không phải anh ta không vui mừng cho Phỉ Nhi, mà là, cuối cùng cũng ép được Bắc Minh Quân đưa ra quyết định, vậy tức là, đã định sẵn phải tổn thương một cô gái khác…
Quả nhiên, anh ta vẫn không thích hợp làm người tốt. Thành toàn cho Phỉ Nhi, lại tổn thương Dao Dao.
Sở Dung Triệt nghĩ đến điều này, lại không nhịn được mà đau đầu.
Phỉ Nhi không tin được mà mở to mắt, cánh môi run run, nửa ngày cũng không nói ra được một câu hoàn chỉnh: “Quân… anh… anh nói thật… thật sao…”
Bắc Minh Quân nhíu mày, trong lòng nhín thở, khẽ gật đầu với Phỉ Nhi, cho cô ta một đáp án chắc chắn.
Tuy nhiên, không biết tại sao, anh lại không thể vui nổi…
Vì thế, sinh nhật nhóm của Phỉ Nhi, lại trở thành lễ đính hôn với Bắc Minh Quân.
Bắc Minh Quân nhíu mày, không thèm nhìn Sở Dung Triết.
Trực tiếp nắm chặt tay của Phỉ Nhi, cho dù bàn tay đó không được hoàn mỹ, ở trong mắt của anh, lại không có chút ghét bỏ.
Giọng nói trầm thấp, anh dịu dàng nhìn Phỉ Nhi, thấp giọng hỏi—
“Thì ra em có nhiều tâm sự như vậy, tại sao không nói cho anh?”
“Em…” Phỉ Nhi cắn môi, nước mắt rơi xuống, lắc đầu: “Em sợ, Quân em sợ anh chê em…”
“Đồ ngốc…” Bắc Minh Quân khẽ thở dài, anh có tư cách gì chê bai cô chứ? Dù sao trận hỏa hoạn năm đó, nếu như không phải anh… : “Xin lỗi, là anh không thấu hiểu em…”
“Quân, em thật ra… em thật ra không kỳ vọng gì cả… chỉ cần thấy anh vui vẻ thì em đã mãn nguyện rồi…” Phỉ Nhi run rẩy khóc, nói.
Bắc Minh Quân đưa bàn tay quấn băng gạc, chính là băng gạc, nhẹ nhàng lau nước mắt trên má cô ta.
“Ở trong trí nhớ của anh, Phỉ Nhi không thích khóc, bởi vì cô ấy từng nói, con gái khóc lóc sẽ không đáng yêu nữa, có đúng không?”
Phỉ Nhi run lên, phì một tiếng, bật cười: “Quân, đáng ghét, anh cười em…”
Bắc Minh Quân thở phào, nghiêm túc nhìn Phỉ Nhi, trầm mặc một lúc…
Trong đầu xuất hiện một gương mắt xinh đẹp đang trừng mắt với anh, sau đó, là dáng vẻ cô uống thuốc tránh thai… Cô nói, giữa cô và anh căn bản không có hiểu lầm…
Đột nhiên, trái tim của anh co rút đầy đau đớn.
Lại nhìn Phỉ Nhi, anh hít sâu một hơi, giống như đưa ra một quyết định trọng đại, nắm chặt tay của Phỉ Nhi, chậm rãi mà trầm thấp nói—
“Chúng ta đính hôn đi, Phỉ Nhi.”
‘Ầm’ một tiếng, một quả bom màu hồng, cứ như thế nổ vang trong đầu…
Đính hôn?
Ai cũng không ngờ, hai từ đính hôn còn có thể từ trong miệng của người theo chủ nghĩa không kết hôn như Bắc Minh Quân nói ra!
Hình Uy suýt chút nữa rớt cằm.
Sở Dung Triết cũng ngây người, sau đó cũng thở phào nhẹ nhõm, rồi lại buồn bực… Sự buồn bực của anh ta không phải anh ta không vui mừng cho Phỉ Nhi, mà là, cuối cùng cũng ép được Bắc Minh Quân đưa ra quyết định, vậy tức là, đã định sẵn phải tổn thương một cô gái khác…
Quả nhiên, anh ta vẫn không thích hợp làm người tốt. Thành toàn cho Phỉ Nhi, lại tổn thương Dao Dao.
Sở Dung Triệt nghĩ đến điều này, lại không nhịn được mà đau đầu.
Phỉ Nhi không tin được mà mở to mắt, cánh môi run run, nửa ngày cũng không nói ra được một câu hoàn chỉnh: “Quân… anh… anh nói thật… thật sao…”
Bắc Minh Quân nhíu mày, trong lòng nhín thở, khẽ gật đầu với Phỉ Nhi, cho cô ta một đáp án chắc chắn.
Tuy nhiên, không biết tại sao, anh lại không thể vui nổi…
Vì thế, sinh nhật nhóm của Phỉ Nhi, lại trở thành lễ đính hôn với Bắc Minh Quân.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.