Cô Vợ Bướng Bỉnh Mua Một Tặng Hai
Chương 727
Truyện
17/11/2022
“Tịch Dao, cô là mẹ của con trai tôi, cô nên biết tất cả hoạt động của cô đều liên quan đến Bắc Minh Quân này… cho dù thế nào, tôi hy vọng cô đừng dây dưa không rõ với đàn ông khác…”
“…” Cô vẫn im lặng.
Trái tim đang nhỏ máu.
Anh có thể cưới người phụ nữ khác, lại không cho phép cô và đàn ông khác…
Đây là Bắc Minh Quân quái lạ, lối suy nghĩ ích kỷ!
Giọng anh hơi xấu hổ, có chút kiềm nén, cắn răng: “Nếu… nếu cô thật muốn tài liệu sống để sáng tác cuốn sách thứ hai, tôi có thể… có thể làm mẫu sáng tác cho cô…”
Đây là sự thỏa hiệp cuối cùng của anh!
Phải biết là Bắc Minh Nhị kiêu ngạo, tự xưng là quý tộc tao nhã lại đồng ý làm mẫu nam chính khốn nạn, anh đã hạ quyết tâm lớn thế nào, vứt bỏ mặt mũi của mình nói ra lời này?
Nhưng ——
“Tôi không thèm!”
Cô trả lời rất khinh thường, kiên quyết.
Xe lái về nhà cô thuê.
Cô cầm túi xách, không nói lời nào đi lên lầu.
Khu nhà cũ kỹ, sau khi Bắc Minh Quân mua xong đã sửa chữa khu nhà, tất cả người thuê đã dọn đi rồi.
Vì vậy khu nhà yên tĩnh đến mức làm cho người ta sợ hãi.
Anh im lặng đi theo sau lưng cô.
Từ đầu đến cuối, cô không hề quay đầu lại nhìn anh lần nào.
Cô lập tức móc chìa khóa ra rồi mở cửa —
Cô vào nhà.
Cô đang muốn đóng cửa lại thì anh nhanh chóng chặn cửa lại—
“Khoan đã!”
Cô trợn mắt nhìn anh.
“Cô dọn qua bên nhà tôi được không?” Anh khàn giọng nói, có sự mệt mỏi cầu xin.
Cô khó tin mở to mắt, giống như đang nghe một câu chuyện cười vậy: “Không thể nào!”
Lông mày anh nhíu chặt lại, đôi mắt sâu thẳm phản chiếu vẻ mặt lạnh lùng của cô.
“Vậy tôi dọn qua đây được không?”
Hiếm khi nghe thấy Bắc Minh Nhị lại ăn nói khép nép như thế!
Nhưng cô lại lạnh lùng cong khóe miệng: “Nằm mơ!”
Sau đó cô ra vẻ muốn đóng cửa…
Cho dù tay anh bị cánh cửa đập vào tạo thành một vết đỏ, anh cũng không chịu buông tay!
Bởi vì tay anh bị kẹp đau nên giọng nói cũng dồn dập ——
“Vậy rốt cuộc cô muốn thế nào?”
Cô buồn cười nhìn anh, đáng lẽ cô mới phải là người nói những lời này chứ?
“…” Cô vẫn im lặng.
Trái tim đang nhỏ máu.
Anh có thể cưới người phụ nữ khác, lại không cho phép cô và đàn ông khác…
Đây là Bắc Minh Quân quái lạ, lối suy nghĩ ích kỷ!
Giọng anh hơi xấu hổ, có chút kiềm nén, cắn răng: “Nếu… nếu cô thật muốn tài liệu sống để sáng tác cuốn sách thứ hai, tôi có thể… có thể làm mẫu sáng tác cho cô…”
Đây là sự thỏa hiệp cuối cùng của anh!
Phải biết là Bắc Minh Nhị kiêu ngạo, tự xưng là quý tộc tao nhã lại đồng ý làm mẫu nam chính khốn nạn, anh đã hạ quyết tâm lớn thế nào, vứt bỏ mặt mũi của mình nói ra lời này?
Nhưng ——
“Tôi không thèm!”
Cô trả lời rất khinh thường, kiên quyết.
Xe lái về nhà cô thuê.
Cô cầm túi xách, không nói lời nào đi lên lầu.
Khu nhà cũ kỹ, sau khi Bắc Minh Quân mua xong đã sửa chữa khu nhà, tất cả người thuê đã dọn đi rồi.
Vì vậy khu nhà yên tĩnh đến mức làm cho người ta sợ hãi.
Anh im lặng đi theo sau lưng cô.
Từ đầu đến cuối, cô không hề quay đầu lại nhìn anh lần nào.
Cô lập tức móc chìa khóa ra rồi mở cửa —
Cô vào nhà.
Cô đang muốn đóng cửa lại thì anh nhanh chóng chặn cửa lại—
“Khoan đã!”
Cô trợn mắt nhìn anh.
“Cô dọn qua bên nhà tôi được không?” Anh khàn giọng nói, có sự mệt mỏi cầu xin.
Cô khó tin mở to mắt, giống như đang nghe một câu chuyện cười vậy: “Không thể nào!”
Lông mày anh nhíu chặt lại, đôi mắt sâu thẳm phản chiếu vẻ mặt lạnh lùng của cô.
“Vậy tôi dọn qua đây được không?”
Hiếm khi nghe thấy Bắc Minh Nhị lại ăn nói khép nép như thế!
Nhưng cô lại lạnh lùng cong khóe miệng: “Nằm mơ!”
Sau đó cô ra vẻ muốn đóng cửa…
Cho dù tay anh bị cánh cửa đập vào tạo thành một vết đỏ, anh cũng không chịu buông tay!
Bởi vì tay anh bị kẹp đau nên giọng nói cũng dồn dập ——
“Vậy rốt cuộc cô muốn thế nào?”
Cô buồn cười nhìn anh, đáng lẽ cô mới phải là người nói những lời này chứ?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.