Cô Vợ Bướng Bỉnh Mua Một Tặng Hai
Chương 756
Truyện
25/11/2022
Chương 756
Cố Tịch Dao đã chuẩn bị sẵn một bàn các món ăn gia đình thường ngày.
Ding dong, ding dong.
Chuông cửa vang lên.
Cô hào hứng chạy đến mở cửa: “Hello, các bảo bối của mẹ…”
Nhưng không ngờ, nụ cười vừa mới nở ra, sau khi nhìn thấy khuôn mặt như băng sơn ngàn năm của Bắc Minh Quân, lập tức cứng đờ.
“Sao lại là anh? Các con đâu?”
Khuôn mặt lạnh lùng của Bắc Minh Quân nhăn nhó, người phụ nữ này không thể thân Quân với anh một chút sao?
Anh ai oán mà liếc cô một cái: “Tại sao không thể là tôi? Cô đừng có quên, không có tôi, cô có thể sinh được con sao?”
Cô hung hăng mà trợn trắng mắt với anh một cái, mỉa mai nói: “Vậy chắc anh sinh được à? Có bản lĩnh thì anh tự mình cày cấy gieo mầm tự mình mang thai đi! Dù sao cậu hai Bắc Minh không phải tuyên bố không có chuyện gì là làm không được sao?”
Khuôn mặt anh co giựt một cái, cạn lời.
Trên đời này mẹ nó có rất nhiều chuyện anh làm được!
Chí ít mang thai 10 tháng là việc anh vĩnh viễn không thể làm được thôi!
Hung dữ trừng người phụ nữ này, nếu như anh sinh được, năm đó anh cần phải tìm phụ nữ mang thai hộ sao?
Nhưng mà, cậu hai Bắc Minh sẽ không nhận thua, giả vờ giả vịt quen rồi, cho dù ăn thiệt cũng phải giả vờ ra vẻ nam thần kiêu ngạo thanh cao.
Một thân ngạo mạn bất phàm!
Anh nhếch khoé môi mỏng lạnh lẽo lên: “Muốn gặp bọn nó, được thôi! Các con chỉ có thể ở cùng với tôi, hoặc là cô dọn qua đó, hoặc là tôi dắt bọn nó dọn qua đây!”
Ý của anh chính là, bất luận thế nào, anh đều phải chen vào giữa cô và các con!
Cô trợn tròn mắt, thấp giọng gào lên—
“Bắc Minh Quân! Anh rốt cuộc có ý gì, hả? Giữa tôi và các con mắc cái lông gì phải có thêm anh? Dựa vào cái lông gì?”
Anh vẫn cao ngạo mà nhướng mày, thanh âm êm dịu dễ nghe, nhưng lời nói ra toàn là lời khốn nạn–
“Dựa vào tôi là ba của các con, dựa vào tôi là người giám hộ hợp pháp của bọn nó, dựa vào Bắc Minh Quân tôi là người đàn ông đầu tiên của cô!”
Câu người đàn ông đầu tiên này của anh, nói giống như mình là vị quân vương ở thời cổ đại, cô chính là phi tử được hiến dâng cho anh, giống như anh chịu sủng hạnh lần đầu tiên của cô là phúc khí tu mấy kiếp của cô vậy!
“Người đàn ông đầu tiên cái đậu xanh em gái nhà anh!”
Cô tức đến nghiến răng, sau đó quay người đi đến bên cạnh tủ giày, cầm lấy một cây xỏ giày mới mua ở siêu thị hôm nay—
Trọng điểm là, cây xỏ giày này có cỡ siêu to, được làm bằng thép!
“Anh có tin tôi dùng cây xỏ giày vung chết tên xấu xa nhà anh không?!”
Cố Tịch Dao đã chuẩn bị sẵn một bàn các món ăn gia đình thường ngày.
Ding dong, ding dong.
Chuông cửa vang lên.
Cô hào hứng chạy đến mở cửa: “Hello, các bảo bối của mẹ…”
Nhưng không ngờ, nụ cười vừa mới nở ra, sau khi nhìn thấy khuôn mặt như băng sơn ngàn năm của Bắc Minh Quân, lập tức cứng đờ.
“Sao lại là anh? Các con đâu?”
Khuôn mặt lạnh lùng của Bắc Minh Quân nhăn nhó, người phụ nữ này không thể thân Quân với anh một chút sao?
Anh ai oán mà liếc cô một cái: “Tại sao không thể là tôi? Cô đừng có quên, không có tôi, cô có thể sinh được con sao?”
Cô hung hăng mà trợn trắng mắt với anh một cái, mỉa mai nói: “Vậy chắc anh sinh được à? Có bản lĩnh thì anh tự mình cày cấy gieo mầm tự mình mang thai đi! Dù sao cậu hai Bắc Minh không phải tuyên bố không có chuyện gì là làm không được sao?”
Khuôn mặt anh co giựt một cái, cạn lời.
Trên đời này mẹ nó có rất nhiều chuyện anh làm được!
Chí ít mang thai 10 tháng là việc anh vĩnh viễn không thể làm được thôi!
Hung dữ trừng người phụ nữ này, nếu như anh sinh được, năm đó anh cần phải tìm phụ nữ mang thai hộ sao?
Nhưng mà, cậu hai Bắc Minh sẽ không nhận thua, giả vờ giả vịt quen rồi, cho dù ăn thiệt cũng phải giả vờ ra vẻ nam thần kiêu ngạo thanh cao.
Một thân ngạo mạn bất phàm!
Anh nhếch khoé môi mỏng lạnh lẽo lên: “Muốn gặp bọn nó, được thôi! Các con chỉ có thể ở cùng với tôi, hoặc là cô dọn qua đó, hoặc là tôi dắt bọn nó dọn qua đây!”
Ý của anh chính là, bất luận thế nào, anh đều phải chen vào giữa cô và các con!
Cô trợn tròn mắt, thấp giọng gào lên—
“Bắc Minh Quân! Anh rốt cuộc có ý gì, hả? Giữa tôi và các con mắc cái lông gì phải có thêm anh? Dựa vào cái lông gì?”
Anh vẫn cao ngạo mà nhướng mày, thanh âm êm dịu dễ nghe, nhưng lời nói ra toàn là lời khốn nạn–
“Dựa vào tôi là ba của các con, dựa vào tôi là người giám hộ hợp pháp của bọn nó, dựa vào Bắc Minh Quân tôi là người đàn ông đầu tiên của cô!”
Câu người đàn ông đầu tiên này của anh, nói giống như mình là vị quân vương ở thời cổ đại, cô chính là phi tử được hiến dâng cho anh, giống như anh chịu sủng hạnh lần đầu tiên của cô là phúc khí tu mấy kiếp của cô vậy!
“Người đàn ông đầu tiên cái đậu xanh em gái nhà anh!”
Cô tức đến nghiến răng, sau đó quay người đi đến bên cạnh tủ giày, cầm lấy một cây xỏ giày mới mua ở siêu thị hôm nay—
Trọng điểm là, cây xỏ giày này có cỡ siêu to, được làm bằng thép!
“Anh có tin tôi dùng cây xỏ giày vung chết tên xấu xa nhà anh không?!”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.