Chương 222
Đản Quyền
29/08/2023
Chương 223
Mộc Vân nghe vậy, lập tức hai mắt cô phát sáng lung linh.
Cô là một bác sĩ nổi tiếng ở Bệnh viện Nacow, tiền lương một năm cũng vượt qua ba tỷ rồi, nếu như được như thế, vậy cô sẽ đi đến chỗ của bạn anh ta làm, có lẽ còn có thể bàn bạc một chút về việc ứng trước lương của nửa năm…
Cuối cùng Mộc Vân cũng nhìn thấy được chút tia sáng hy vọng.
“Vậy Thế Khiêm, bây giờ tôi có thể đi phỏng vấn luôn được không?”
“Bây giờ sao?”
“Đúng, À, đúng đúng rồi, anh không cần đi cùng tôi đâu, anh cứ đưa địa chỉ cùng phương thức liên lạc cho tôi, để tôi tự đi quá đó là được rồi”
Mộc Vân sợ sẽ bị trì hoãn phần công việc của người bạn tốt này, cô mau chóng giải thích với anh ta, cô có thể tự mình đi đến đó được.
Nhưng sau khi Kiều Thế Khiêm nhìn cô một lát, bỗng nhiên anh lại lại cầm chiếc áo khoác bên cạnh lên rồi đứng dậy.
“Cô vân chưa từng gặp cậu ta, đi rồi thì có lẽ sẽ không tìm thấy cậu ta được đâu, để tôi đưa cô qua đó đi, vừa hay bây giờ phòng khám của cậu ta không có nhiều người, đến đó vừa đúng lúc”
“Được thôi”
“Hả?” Mộc Vân nghe thấy anh ta nói vậy, cô cũng không nói thêm điều gì nữa, đương nhiên, hai người cùng nhau rời khỏi quán cà phê.
Đây quả thực chính là biện pháp cuối cùng mà Mộc Vân có thể nghĩ ra được rồi Cô dự định tìm trước một công việc làm đã, sau đó sẽ đề xuất việc ứng lương, dưới tình hình này, trước đây lúc cô vừa đến Bệnh viện Nacow, bởi vì còn phải nuôi hai đứa con nên cũng đã từng làm qua rồi Mộc Vân lên xe của Kiều Thế Khiêm.
Vốn dĩ trước đó anh ta còn nghĩ sẽ lập tức đưa cô đi gặp người bạn kia của anh ta, nhưng qua mấy phút suy nghĩ, Mộc Vân thình lình phát hiện, anh ta thế mà lại dẫn cô đi đến quảng trường trung tâm thành phố vô cùng phồn hoa tráng lệ trước tiên.
“Đây là..”
“Tôi cảm thấy có lẽ cô nên đi đối một bộ quần áo khác trước đi, người bạn kia của tôi có chứng sạch sẽ vô cùng nghiêm trọng, cho nên cô biết mà…”
Người đàn ông lái xe ghé mặt quá nói, đôi lông mày anh tuấn hàm chứa ý cười đảo qua quần áo trên người của Mộc Vân.
Mộc Vân: “…”
Cứ như vậy trong nháy mắt, cô cúi đầu nhìn vào cái áo khoác ngoài mình đang mặc trên người, khuôn mặt nhỏ nhản đỏ lên.
Cái áo khoác này, đúng thật là có chút bẩn.
Từ sau khi cô chuyển đến Hoàng Đình số một, những quần áo trước đây vẫn chưa được chuyển sang căn hộ cô mới thuê kia, mấy ngày nay vẫn luôn mặc đúng cái áo khoác mà con trai Mặc Hi đã giúp cô mang tới lúc đầu khi còn đang ở trong bệnh viện nữa.
Cuối cùng cô cũng gật gật đầu.
Nhưng mà, cô không biết răng, vào đúng lúc xe của hai người bọn họ dừng lại ở chỗ quảng trường này, ngay phía sau có một chiếc xe.
Bentley màu đen cũng đi tới đây…
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.