Chương 243
Đản Quyền
06/09/2023
Chương 244
‘Vừa ra đến cửa, liền nhìn thấy một ánh mắt toàn là tia máu, lập tức dọa Mộc Vân đến hét lên một tiếng, thiếu chút nữa đã đột tử tại đó rồi.
Mẹ kiếp!
Tên điên này!
Cô cũng tức điên rồi: “Diệp Sâm! Anh bị bệnh có phải không?
Nửa đêm rồi đó, anh rốt cục muốn làm cái gì? Muốn dọa chết tôi sao?”
Người đàn ông bên ngoài cười lạnh một tiếng, giơ chân đạp thẳng vào cửa, cánh cửa cứ như vậy bị anh đạp mở ra rồi.
“Ha ha, dọa chết cô? Mẹ kiếp! Tôi chưa bản chết cô ngay tại chỗ đã là tốt lắm rồi!”
Mộc Vân đã hoàn toàn không muốn nói chuyện với tên này nữa rồi, ngay cả tia áy náy bất an trong lòng ban nãy đối với anh ta cũng lập tức biến mất không còn tung tích.
“Mấy đứa nhỏ đâu?”
“Ng “Bế ra đây!”
“Anh không biết tự đi vào trong bế ra sao? Sao lại bắt tôi bế chứ?”
Mộc Vân không chịu hợp tác, đặt mông ngồi xuống tấm thảm điện ấm áp, sau đó thuận tay với lấy bịch snack khoai tây ngồi nhai rộp rộp.
Thái độ, cũng vô cùng lạnh lùng bình tĩnh.
Trong lòng Diệp Sâm lại một lần nữa dâng lên ngọn lửa giận.
Nhưng vào lúc này anh nhìn thấy cô ngồi ăn đồ ăn, trong không khí tràn ngập mùi của đồ ăn vặt nào đó, khiến cho một con người đã mười mấy tiếng đồng hồ chưa có gì trong bụng như anh không nhịn được phải nuốt vài ngụm nước bọt.
“Tổng giám đốc, hay là để chúng tôi đi vào trong bế cô cậu chủ nhỏ ra…”
“Các anh đừng có động vào, Diệp Sâm tôi nói cho anh biết, con trai tôi đã ngủ rồi thì đừng có để bất cứ người lạ nào động vào nó cả, nếu như để nó bị dọa sợ rồi thì tôi nhất định sẽ không tha cho anh!”
Sau khi Mộc Vân nghe được câu nói của vệ sĩ cuối cùng cũng phãn nộ lên tiếng.
Cô trợn mắt tức giận nói, không để cho vệ sĩ đi vào trong bế con ra.
Vốn dĩ là trẻ con rất kị để cho người lạ lại gần vào lúc ngủ, còn bị người lạ bế như thế, cho dù là đứa trẻ có thông minh đến đâu cũng sẽ bị dọa sợ thôi, chưa kể tụi nhỏ vẫn còn là mấy đứa nhỏ năm tuổi.
Còn nữa, ở ngoài kia đang lạnh như vậy, bọn họ không sợ tụi nhỏ lạnh chết sao?
Diệp Sâm tất nhiên cũng biết những điều này, thế là anh phất tay bảo vệ sĩ đi ra ngoài “Chuyện hôm nay là như thế nào? Các cô đã thông đồng với nhau từ khi nào?”
“Anh Diệp, anh đừng có cứ nghĩ người khác là người xấu như thế có được không? Cái gì gọi là thông đồng với nhau chứ? Là con trai lớn của anh không nhịn được anh cứ ức hiếp tối nên mới giúp đỡ tôi đó chứ?
Ôm Mộc Vân cố gắng tranh đấu, dù sao thì cũng cố gắng cải chính cho con trai mình.
Hoặc Diệp Sâm nghe đến đây thì tức đến mức bật cười: “Bọn nó giúp cô? Vậy chuyện vé máy bay là sao? Cô đừng nói với tôi cũng là do bọn nó đặt vé nhé?”
“Bất kì là sao? Con trai tôi biết các | tư liệu của tôi rõ như lòng bàn tay, hơn nữa còn biết lên mạng làm ID cho tôi, đặt vé máy bay thì rất khó khăn sao?” “À đúng rồi, Minh Thành cũng tham gia nữa, tiền là thằng bé bỏ ra đó”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.