Chương 245
Đản Quyền
06/09/2023
Chương 246
Sau khi Mộc Vân nhìn anh một hồi, cuối cùng cô cũng đứng dậy.
Cũng đến giờ này rồi, chắc ở nhà không còn gì ăn nữa nên không nấu lại được, Mộc Vân vào bếp nghĩ đến món mì xào mà buổi tối mấy mẹ con còn chưa ăn xong.
Khoảng mười phút sau, Diệp Diệp Sâm đang nhắm mắt dựa vào sô pha, trong mũi bỗng ngửi thấy một mùi thơm quyến rũ.
“Tất cả chỉ có nhiêu đây thôi, ngoài ra không còn gì nữa, đây là mì tương đen. Tối nay tôi cùng bọn trẻ ăn rồi, nên anh cứ thoải mái ăn nhiều một chút là được”
Mộc Vân lấy mì ra, đặt trước mặt người đàn ông.
Mì, tuy rắng là buổi tối chỉ còn lại có thứ này, nhưng có thể nhìn ra rằng đó là dụng tâm của cô ấy.
Bởi vì còn có trứng chiên vàng giòn bên trên cùng với chút hành lá thái nhỏ nên thoạt nhìn đã cảm thấy rất ngon miệng rồi.
Diệp Sâm cầm đôi đũa đặt gần đó lên.
Mộc Vân: “..”
Không hiểu lý do gì, trong lòng như thắt lại.
Đây là lần đầu tiên anh ăn món do cô làm, lần trước ở Vịnh nước cạn, mặc dù anh cũng ăn bánh sủi cảo nhưng bánh sủi cảo đó là do cô và chị Vương cùng làm.
Mà bây giờ, tô mì này là món ăn lần đầu tiên, cô thực sự làm đồ ăn cho anh.
Mộc Vân cúi đầu, giả bộ thu dọn sô pha, không để ý tới chuyện này.
“Xi xụp..”
Có một âm thanh hút mì rất nhỏ, người đàn ông này được huấn luyện rất tốt căn bản sẽ không phát ra bất cứ động tĩnh gì khi ăn.
Nhưng vào lúc này, đôi tai sắc bén của Mộc Vân nghe được âm thanh này.
Đột nhiên, động tác trên tay cô cũng đang chậm lại, nín thở tập trung tư tưởng, cô chờ anh ném đũa hoặc đẩy bát vào giây phút tiếp theo.
Bởi vì anh là người đã quen ăn những món sơn hào hải vị, bát mỳ đơn giản như vậy, cô cảm thấy răng không nên để vào mắt.
Nhưng điều làm cô thấy ngạc nhiên đấy là cô ngồi đó đợi một lúc, đều không thấy người bên cạnh động đậy, nhìn lại cô mới nhận ra người này lại đang nhìn điện thoại.
Mộc Vân: *..”
Quên đi, tùy anh ta vậy.
Mộc Vân cũng không quan tâm đ ến nữa, toàn thân thoải mái, ấm áp ngồi ở chỗ đó, một lúc sau không kìm được liền ngủ thiếp đi.
Cô cũng đã thức trắng cả đêm rồi.
Diệp Diệp Sâm cuối cùng cũng ăn xong bát mì, cảm thấy thực sự khá là ngon.
Tuy nhiên, khi anh ăn xong và muốn gọi người phụ nữ này đi bế con thì anh mới phát hiện ra cô đã ngủ say bên cạnh rồi.
“Tổng giám đốc?”
“Biết rồi, xuống ngay đây”
Anh nhìn tin nhắn nhận được trên điện thoại, ngón tay thon dài trả lời tin nhắn trên màn hình, anh chuẩn bị xong và tự mình đi đón con.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.