Chương 251
Đản Quyền
06/09/2023
Chương 252
Kết quả là thấy anh ta quá lề mề nên Minh Thành liền kiễng chân lên giật lấy điện thoại từ trong tay Lâm Tử Khang.
“Ba, con là Minh Thành!”
“Sao thế?”
Diệp Diệp Sâm đã quen với việc đột nhiên nghe thấy giọng nói của con trai trong điện thoại.
“Con muốn nói là hiện tại ba làm như vậy không giống một người đàn ông”
“Phải mất ít nhất năm giây, Diệp Diệp Sâm mới nghe rõ được, nghiến răng nghiến lợi hỏi: “Không giống một người đàn ông?
Diệp Minh Thành vẫn thờ ơ: “Đúng vậy, hôm qua tụi con đã muốn đi rồi”
“Sau đó?”
“Là mẹ bảo chúng con về”
“Chúng con định sẽ đi nước ngoài, mẹ nói không nên làm cho ba đau lòng nên đã đưa chúng con trở về, nhưng ba… Ba lúc nào cũng như thế này, ba thật không đúng với mẹ!”
Thắng bé này nói như ông cụ non!
Có thể do cậu bé hiếm khi được nói nhiều như vậy nên lúc này những câu nói dài từ khuôn miệng nhỏ nhản của cậu bé thốt ra như thể cứ bật từng chữ, từng chữ một.
Không trôi chảy, lưu loát chút nào.
Tuy nhiên, cậu bé vẫn rất cố gắng để thể hiện ý mình muốn nói.
Diệp Sâm nghe những lời con trai nói xong khá sửng sốt.
Trong miệng anh ta đã chuẩn bị rất nhiều lời muốn mắng mỏ thằng nhóc này nhưng lại đột nhiên không nói ra được.
Hôm qua các con muốn đi, là người phụ nữ đó đưa chúng về?
Làm sao có thể như thế được?
Chẳng phải cô không dám rời đi vì sợ anh, vậy mà cuối cùng lại chọn cách đưa bọn trẻ về sao?
Cầm điện thoại trong tay, anh ta không tin vào những gì mình nghe thấy.
Nhất là khi nghe thắng bé nói rằng mục đích người phụ nữ đó đưa chúng về là vì không muốn thấy anh buồn, anh càng cảm thấy không thể nào có chuyện đó.
“Không phải là con đang nói dối ba chứ? Vì muốn cho em gái cùng đi học mẫu giáo với hai đứa?”
“Ba kiểm tra camera giám sát ở sân bay mà xem!”
Cậu bé thẳng thắn nói.
Sau đó cậu bé cúp máy.
Khí Lâm Tử Khang tận mắt chứng kiến tất cả những chuyện này, đầu anh ta tủa đầy mồ hôi lạnh, chỉ có thể bái phục cậu chủ nhỏ.
Tuy nhiên, mặt khác, anh ta nghĩ cũng không có gì sai, đối với loại người như ba thằng bé, phải để chọn con trai anh ta ra ta mới được, dù sao chỉ có thằng bé mới biết được tử huyệt của anh ta.
Quả nhiên, chưa đầy năm phút sau khi cúp máy, anh ấy đã nhận được tin nhắn của Diệp Sâm.
“Đưa cả con bé đi đi!”
Chậc chậc!
Cậu chủ, cậu thật lợi hại!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.