Chương 553
Hạ Tư Thuần
18/11/2022
Chương 554
Tô Khiết giận nghiến răng, nhưng mà lúc này cô không được hành động hấp tấp, tâm trạng Nguyễn Hạo Thần chỉ mới vừa lắng xuống, hiện giờ tốt nhất là không nên chọc tức anh.
“Chủ tịch, tôi vừa mới thấy ông cụ Tô đi ra rồi.” Vừa lúc đó, thư ký Lưu kinh ngạc nói thêm.
Tô Khiết nghe thấy thế liền mừng rỡ, còn Nguyễn Hạo Thần mặt biến sắc ngay tức khắc.
Nếu ông cụ Tô đã ra ngoài rồi, thế thì không cần đến nhà họ Tô nữa. Quay về nhà thôi. Có điều trên đường về, Nguyễn Hạo Thần chẳng nói chẳng rằng gì cả, sắc mặt cũng kém hẳn.
Về đến biệt thự, vừa bước vào nhà, Nguyễn Hạo Thần liền cuồng nhiệt hôn cô. Rõ ràng anh không đợi nổi lên lầu nữa.
Hàn Nhã Thánh sớm đã biết rằng tối nay anh sẽ không tha cho cô rồi. Nhưng cô vẫn không ngờ anh lại điên cuồng đến vậy, loại cuồng nhiệt này.. loại này..
Hôm nay nhất định sẽ lại mà một đêm không ngủ rồi.
Ngày hôm sau, tập đoàn nhà họ Nguyễn, hai bé con đã vào đến trước tiền sảnh.
“Bạn nhỏ này, tới đây làm gì vậy?” Nữ nhân viên lễ tân nhìn thấy hai đứa bé dễ thương kháu khỉnh liền tươi cười ân cần hỏi.
“Tụi tôi đến tìm người.” Đường Minh Hạo lạnh nhạt trả lời.
“Tìm người nào?” Nữ lễ tân sững lại. Đứa bé này ngầu thật.
Bé Kỳ cười cười rồi ngọt ngào nói: “Tụi cháu đến tìm ba ạ.”
“Ba của cháu là ai vậy?” Nữ lễ tân đột nhiên rạng rỡ, hai đứa bé đáng yêu này là con của nhân viên công ty mình. Rốt cuộc là con nhà ai vậy nhỉ, sao lại dễ thương vậy chứ.
“Ba tụi cháu là chủ tịch của các cô đó.” Bé Kỳ càng cười ngọt hơn, lúc nói chuyện, trong mắt có chút đắc ý.
Anh hai đã nói rồi, chồng mới của mẹ cũng là ba mới của bé, chính là chủ tịch của tập đoàn nhà họ Nguyễn, siêu siêu lợi hại luôn!
Vậy nên lúc này bé rất tự hào.
Nữ lễ tân nghe Đường Vũ Kỳ nói thế liền sửng người, đôi mắt mở to, nhìn chòng chọc vào Đường Vũ Kỳ. Rồi cô cứ ngây ngốc như vậy, nhất thời quên mất mọi phản ứng.
Đứa bé này vừa nói cái gì?
Nó bảo ba nó là chủ tịch?
Hai đứa bé dễ thương này là con của chủ tịch ư?
Nhưng rõ ràng là chủ tịch bọn họ chưa hề kết hôn mà? Đến bạn gái còn không có, hai đứa bé này đâu ra chứ hả?
Vừa lúc đó thư ký Nguyễn phía văn phòng chủ tịch xuống tiền sảnh lấy đồ cũng nghe thấy lời Đường Vũ Kỳ nói, cô dừng bước, cũng nhìn chằm chằm Đường Vũ Kỳ với vẻ mặt khó tin.
Dù gì thì cô cũng là thư ký phía văn phòng chủ tịch, chuyện của chủ tịch cô biết cũng nhiều. Theo như cô biết, mấy năm nay bên cạnh chủ tịch không hề có lấy một cô gái nào cả, làm sao đột nhiên lại lòi ra hai đứa trẻ này được chứ.
“Bé à, bé nói ba bé là ai hả?” Thư ký Nguyễn thầm thở một hơi, bước đến trước mặt Đường Vũ Kỳ và dịu dàng hỏi, cô cảm thấy hình như vừa nãy mình nghe lầm rồi.
“Là chủ tịch của các cô đó.” Đường Vũ Kỳ trả lời như điều đó là lẽ đương nhiên, lúc nói còn ngẩng đầu tự hào.
Thư ký Nguyễn sửng sốt khi nghe Đường Vũ Kỳ trả lời rành mạch như vậy, xem ra vừa nãy không hề nghe lầm, cô nhìn chằm chằm Đường Vũ Kỳ một lúc rồi quay sang Đường Minh Hạo. Cô muốn xem xem hai đứa bé này có giống chủ tịch không.
Tô Khiết giận nghiến răng, nhưng mà lúc này cô không được hành động hấp tấp, tâm trạng Nguyễn Hạo Thần chỉ mới vừa lắng xuống, hiện giờ tốt nhất là không nên chọc tức anh.
“Chủ tịch, tôi vừa mới thấy ông cụ Tô đi ra rồi.” Vừa lúc đó, thư ký Lưu kinh ngạc nói thêm.
Tô Khiết nghe thấy thế liền mừng rỡ, còn Nguyễn Hạo Thần mặt biến sắc ngay tức khắc.
Nếu ông cụ Tô đã ra ngoài rồi, thế thì không cần đến nhà họ Tô nữa. Quay về nhà thôi. Có điều trên đường về, Nguyễn Hạo Thần chẳng nói chẳng rằng gì cả, sắc mặt cũng kém hẳn.
Về đến biệt thự, vừa bước vào nhà, Nguyễn Hạo Thần liền cuồng nhiệt hôn cô. Rõ ràng anh không đợi nổi lên lầu nữa.
Hàn Nhã Thánh sớm đã biết rằng tối nay anh sẽ không tha cho cô rồi. Nhưng cô vẫn không ngờ anh lại điên cuồng đến vậy, loại cuồng nhiệt này.. loại này..
Hôm nay nhất định sẽ lại mà một đêm không ngủ rồi.
Ngày hôm sau, tập đoàn nhà họ Nguyễn, hai bé con đã vào đến trước tiền sảnh.
“Bạn nhỏ này, tới đây làm gì vậy?” Nữ nhân viên lễ tân nhìn thấy hai đứa bé dễ thương kháu khỉnh liền tươi cười ân cần hỏi.
“Tụi tôi đến tìm người.” Đường Minh Hạo lạnh nhạt trả lời.
“Tìm người nào?” Nữ lễ tân sững lại. Đứa bé này ngầu thật.
Bé Kỳ cười cười rồi ngọt ngào nói: “Tụi cháu đến tìm ba ạ.”
“Ba của cháu là ai vậy?” Nữ lễ tân đột nhiên rạng rỡ, hai đứa bé đáng yêu này là con của nhân viên công ty mình. Rốt cuộc là con nhà ai vậy nhỉ, sao lại dễ thương vậy chứ.
“Ba tụi cháu là chủ tịch của các cô đó.” Bé Kỳ càng cười ngọt hơn, lúc nói chuyện, trong mắt có chút đắc ý.
Anh hai đã nói rồi, chồng mới của mẹ cũng là ba mới của bé, chính là chủ tịch của tập đoàn nhà họ Nguyễn, siêu siêu lợi hại luôn!
Vậy nên lúc này bé rất tự hào.
Nữ lễ tân nghe Đường Vũ Kỳ nói thế liền sửng người, đôi mắt mở to, nhìn chòng chọc vào Đường Vũ Kỳ. Rồi cô cứ ngây ngốc như vậy, nhất thời quên mất mọi phản ứng.
Đứa bé này vừa nói cái gì?
Nó bảo ba nó là chủ tịch?
Hai đứa bé dễ thương này là con của chủ tịch ư?
Nhưng rõ ràng là chủ tịch bọn họ chưa hề kết hôn mà? Đến bạn gái còn không có, hai đứa bé này đâu ra chứ hả?
Vừa lúc đó thư ký Nguyễn phía văn phòng chủ tịch xuống tiền sảnh lấy đồ cũng nghe thấy lời Đường Vũ Kỳ nói, cô dừng bước, cũng nhìn chằm chằm Đường Vũ Kỳ với vẻ mặt khó tin.
Dù gì thì cô cũng là thư ký phía văn phòng chủ tịch, chuyện của chủ tịch cô biết cũng nhiều. Theo như cô biết, mấy năm nay bên cạnh chủ tịch không hề có lấy một cô gái nào cả, làm sao đột nhiên lại lòi ra hai đứa trẻ này được chứ.
“Bé à, bé nói ba bé là ai hả?” Thư ký Nguyễn thầm thở một hơi, bước đến trước mặt Đường Vũ Kỳ và dịu dàng hỏi, cô cảm thấy hình như vừa nãy mình nghe lầm rồi.
“Là chủ tịch của các cô đó.” Đường Vũ Kỳ trả lời như điều đó là lẽ đương nhiên, lúc nói còn ngẩng đầu tự hào.
Thư ký Nguyễn sửng sốt khi nghe Đường Vũ Kỳ trả lời rành mạch như vậy, xem ra vừa nãy không hề nghe lầm, cô nhìn chằm chằm Đường Vũ Kỳ một lúc rồi quay sang Đường Minh Hạo. Cô muốn xem xem hai đứa bé này có giống chủ tịch không.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.