Chương 62
Hạ Tư Thuần
25/01/2022
Tô Khiết thầm thở ra một hơi, đôi môi cô hơi mím lại, vì cách tiếp cận
đột ngột của anh, cô cảm thấy hơi ngột ngạt trong ngực, như thể anh đã
lấy đi hơi thở của cô khiến cô cảm thấy sắp nghẹn thở.
“Chồng về rồi à.” Tô Khiết không đẩy anh ra, cũng không có hành động gì từ chối anh, ngược lại là cô ngước lên nhìn anh, trên khuôn mặt vẫn là nụ cười rạng rỡ tươi sáng ấy.
Trên thỏa thuận hôn nhân của bọn cô đã viết rõ, tuyệt đối không thể ép buộc đối phương trong việc liên quan đến đời sống vợ chồng. Vì vậy, Tô Khiết không nghĩ rằng Nguyễn Hạo Thần sẽ thực sự làm gì với cô trong đêm đầu tiên.
Cô loáng thoáng cảm thấy lúc này Nguyễn Hạo Thần có mục đích khác.
“Ừ.” Nguyễn Hạo Thần khẽ nói, như có chút ý cười, rồi cố ý nghiêng người về phía cô, làm cho khoảng cách giữa hai người gần hơn, đầu anh hơi cúi xuống và rút ngắn khoảng cách với cô ngửa mặt một cách rõ ràng.
Giữa môi anh và môi cô chỉ cách một khoảng nhỏ. Lúc này, Tô Khiết cũng có thể cảm giác được hơi thở của anh đang lan tỏa trên mặt cô.
Cô biết, nếu bây giờ anh hoặc cô lại gần hơn chút, môi của hai người có thể sẽ áp vào nhau.
Hai mắt Tô Khiết khẽ đảo đảo, bàn tay thầm siết chặt.
Nhưng anh không hôn cô, cũng không áp người vào cô, chỉ là một tay anh đột nhiên chạm vào lưng cô.
Cơ thể Tô Khiết hơi cứng đờ, lớn như vậy rồi, ngoài vụ ngoài ý muốn đêm đó, trước nay chưa từng có một người đàn ông nào dựa gần tôi và chạm vào cô như thế này.
Nhưng ngoài cái tay đó, không có phần nào khác trên cơ thể anh chạm vào cô, kể cả đôi môi cách cô rất gần của anh.
Tô Khiết ngây người, chớp chớp mắt và cố không nhúc nhích.
Cô không biết Nguyễn Hạo Thần muốn làm gì vào lúc này, vì vậy cô không biết mình nên làm gì, trước tiên cô phải tìm ra mục đích bây giờ của Nguyễn Hạo Thần .
Ngay lúc này, cô thậm chí còn hơi nghi ngờ, liệu Nguyễn Hạo Thần có cưới cô vì mục đích khác không?
Nhưng cô thực sự không thể nghĩ ra bất kỳ mục đích khác để Nguyễn Hạo Thần làm điều này? Trên người cô không có thứ gì mà Nguyễn Hạo Thần cần cả.
Bàn tay của Nguyễn Hạo Thần đặt trên lưng cô không ở lại lâu, ngay sau đó nó từ từ di chuyển lên rồi dời ra phía sau thắt lưng của cô.
Tô Khiết đang mặc bộ đồ ngủ rời, lúc này vạt áo hơi hở ra, ngón tay anh áp lên da của cô.
Giờ phút này Tô Khiết có thể cảm nhận rõ ràng nhiệt độ từ ngón tay của anh. Có lẽ là vì cô vừa tắm xong, làn da hơi lạnh, nên tay anh trở nên nóng rực hơn.
Những ngón tay anh mân mê phần thắt lưng của cô dừng lại một lúc, sau đó chậm rãi di chuyển sang bên eo cô, nói đúng hơn là bên trái eo cô.
Ngón tay của anh giống như mò mẫm tại eo của cô hai lần, và cũng không dừng lại quá lâu mà tiếp tục di chuyển từ từ.
Anh sợ những gì anh làm vào lúc này quá rõ ràng sẽ khiến cô nghi ngờ, khiến cô phát hiện ra điều gì đó, nên anh không dừng lại ở vị trí này quá lâu.
Nhưng dù không dừng lại lâu, anh vẫn thăm dò hết tất cả, vị trí đó trơn nhẵn như ngọc, không có chút khác thường nào.
Mặc dù chuyện đã qua năm năm, nhưng anh còn nhớ rõ bên trái eo cô có một hình xăm, nhưng tại sao bây giờ lại không có?
“Chồng về rồi à.” Tô Khiết không đẩy anh ra, cũng không có hành động gì từ chối anh, ngược lại là cô ngước lên nhìn anh, trên khuôn mặt vẫn là nụ cười rạng rỡ tươi sáng ấy.
Trên thỏa thuận hôn nhân của bọn cô đã viết rõ, tuyệt đối không thể ép buộc đối phương trong việc liên quan đến đời sống vợ chồng. Vì vậy, Tô Khiết không nghĩ rằng Nguyễn Hạo Thần sẽ thực sự làm gì với cô trong đêm đầu tiên.
Cô loáng thoáng cảm thấy lúc này Nguyễn Hạo Thần có mục đích khác.
“Ừ.” Nguyễn Hạo Thần khẽ nói, như có chút ý cười, rồi cố ý nghiêng người về phía cô, làm cho khoảng cách giữa hai người gần hơn, đầu anh hơi cúi xuống và rút ngắn khoảng cách với cô ngửa mặt một cách rõ ràng.
Giữa môi anh và môi cô chỉ cách một khoảng nhỏ. Lúc này, Tô Khiết cũng có thể cảm giác được hơi thở của anh đang lan tỏa trên mặt cô.
Cô biết, nếu bây giờ anh hoặc cô lại gần hơn chút, môi của hai người có thể sẽ áp vào nhau.
Hai mắt Tô Khiết khẽ đảo đảo, bàn tay thầm siết chặt.
Nhưng anh không hôn cô, cũng không áp người vào cô, chỉ là một tay anh đột nhiên chạm vào lưng cô.
Cơ thể Tô Khiết hơi cứng đờ, lớn như vậy rồi, ngoài vụ ngoài ý muốn đêm đó, trước nay chưa từng có một người đàn ông nào dựa gần tôi và chạm vào cô như thế này.
Nhưng ngoài cái tay đó, không có phần nào khác trên cơ thể anh chạm vào cô, kể cả đôi môi cách cô rất gần của anh.
Tô Khiết ngây người, chớp chớp mắt và cố không nhúc nhích.
Cô không biết Nguyễn Hạo Thần muốn làm gì vào lúc này, vì vậy cô không biết mình nên làm gì, trước tiên cô phải tìm ra mục đích bây giờ của Nguyễn Hạo Thần .
Ngay lúc này, cô thậm chí còn hơi nghi ngờ, liệu Nguyễn Hạo Thần có cưới cô vì mục đích khác không?
Nhưng cô thực sự không thể nghĩ ra bất kỳ mục đích khác để Nguyễn Hạo Thần làm điều này? Trên người cô không có thứ gì mà Nguyễn Hạo Thần cần cả.
Bàn tay của Nguyễn Hạo Thần đặt trên lưng cô không ở lại lâu, ngay sau đó nó từ từ di chuyển lên rồi dời ra phía sau thắt lưng của cô.
Tô Khiết đang mặc bộ đồ ngủ rời, lúc này vạt áo hơi hở ra, ngón tay anh áp lên da của cô.
Giờ phút này Tô Khiết có thể cảm nhận rõ ràng nhiệt độ từ ngón tay của anh. Có lẽ là vì cô vừa tắm xong, làn da hơi lạnh, nên tay anh trở nên nóng rực hơn.
Những ngón tay anh mân mê phần thắt lưng của cô dừng lại một lúc, sau đó chậm rãi di chuyển sang bên eo cô, nói đúng hơn là bên trái eo cô.
Ngón tay của anh giống như mò mẫm tại eo của cô hai lần, và cũng không dừng lại quá lâu mà tiếp tục di chuyển từ từ.
Anh sợ những gì anh làm vào lúc này quá rõ ràng sẽ khiến cô nghi ngờ, khiến cô phát hiện ra điều gì đó, nên anh không dừng lại ở vị trí này quá lâu.
Nhưng dù không dừng lại lâu, anh vẫn thăm dò hết tất cả, vị trí đó trơn nhẵn như ngọc, không có chút khác thường nào.
Mặc dù chuyện đã qua năm năm, nhưng anh còn nhớ rõ bên trái eo cô có một hình xăm, nhưng tại sao bây giờ lại không có?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.