Chương 856
Hạ Tư Thuần
18/11/2022
Chương 856
Có điều là bây giờ cô vẫn còn chưa nhận tổ quy tông, cho nên trong lúc nhất thời anh cũng không tiện mở miệng.
“Nếu không thì anh đứng đây để làm cái gì chứ, tắm nắng hả?” Tô Khiết nhìn anh một chút, hiếm khi nói đùa.
Tô Khiết biết lúc này Đường Lăng là đứng đây để đợi cô, chắc chắn là đã biết thân phận của cô, hơn nữa Nguyễn Hạo Thần vốn dĩ cũng đã biết thân phận này của cô, Đường Lăng cũng không thể nào không biết được.
Ngược lại cô lại có cảm giác chuyện lần này giống như là sự sắp xếp của Đường Lăng.
“Lên xe không?” Khóe môi của Đường Lăng ngừng cong lên, cái câu lên xe không này không phải là mệnh lệnh, mà là hỏi ý kiến, hỏi xem cô có muốn lên xe hay không.
Tô Khiết cũng không suy nghĩ gì nhiều nữa, trực tiếp bước lên xe.
“Không sợ tôi bán em đi à?” Đường Lăng nhìn cô dứt khoát bước lên xe như vậy, trong lòng cũng vui, bởi vì điều này nói rõ cô tin tưởng anh.
“Anh là Đường Lăng đó à?” Tô Khiết trực tiếp lườm anh một cái, người này quả thật là Đường Lăng đó ư, có chút không giống.
Đừng nói là một tên giả mạo giống với Đường Lăng.
Đương nhiên sở dĩ Tô Khiết bước lên xe không hề do dự là do cô muốn biết rốt cuộc Đường Lăng muốn làm cái gì.
Nếu như chuyện này thật sự là do Đường Lăng đã sắp xếp, như vậy thì Đường Lăng chính là cố ý để cô trở về, cố ý để cô trở về lại, cố ý đợi cô ở đây, chuyện này có chút kỳ lạ.
Đường Lăng ngẩn người, cười khẽ một tiếng, sau đó cực kỳ nghiêm túc mà trả lời một câu: “Không thể giả được.”
Tô Khiết lại nhìn anh ta lần nữa, cũng không nói tiếp cái gì.
Đường Lăng bước lên xe, sau đó trực tiếp lái xe đi về phía trước, Tô Khiết nhìn ra đó là phương hướng đi về thôn Minh Hồ.
Cho nên Đường Lăng đây là muốn đưa cô đến thôn Minh Hồ?
Con ngươi của Tô Khiết lóe lên một chút, tại sao Đường Lăng lại đưa cô đi đến thôn Minh Hồ?
Có phải là Đường Lăng biết cái gì đó hay không?
Nhưng mà Tô Khiết lại không hỏi, bởi vì cô biết tiếp theo đây Đường Lăng sẽ nói cho cô biết.
Đường Lăng nhìn thấy cô vẫn không mở miệng nói chuyện, lông mày hơi cau lại, cô nhóc này thật là có thể nhịn được.
Bởi vì thôn Minh Hồ đã phát triển thành một thôn du lịch, cho nên con đường cũng đã được tu sửa rất tốt, tốc độ lái xe của Đường Lăng nhanh, khoảng nửa tiếng đồng hồ sau thì đã đến nơi.
Đường Lăng dừng xe ở bên ngoài một cái sân, vị trí của căn nhà kia đã bị lệch, trông có vẻ rất cũ nát, xem ra đã lâu rồi không có người ở.
Đường Lăng bước xuống xe, sau đó mở cửa xe ra cho Tô Khiết, Tô Khiết nhìn anh một cái, sau đó cũng bước xuống xe.
“Đi vào xem đi.” Đường Lăng chỉ chỉ vào cái sân ở trước mặt: “Chủ nhân của căn nhà này họ lý, có điều bây giờ cũng không còn ai nữa, đã chết hết rồi “
Trong lòng của Tô Khiết đột nhiên ý thức được cái gì đó, nhưng mà lại có chút không thể tin được, tại sao Đường Lăng lại biết những chuyện này nữa, tại sao lại còn mang cô đến đây?
Trước kia mẹ của cô cũng chỉ nhắc với cô chuyện của thôn Minh Hồ có một lần, lúc đó mẹ của cô là vì bảo vệ cho cô, vì để cho cô đồng ý cải trang thành dáng vẻ xấu xí, cho nên mới nói vài chuyện cũ cho cô biết.
Sau đó mẹ của cô cũng không nhắc tới nữa, cô biết đối với mẹ mà nói, đó là đau khổ và thương tâm.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.