Chương 450
An Mộc Hạ
21/08/2022
“…”
Hạng Chí Viễn nhìn cô, vì để vạch tội anh mà cô không tiếc giá nào chạy đến tòa án để bị lột trần như vậy.
Giang Ninh Phiến, rốt cuộc em có phải Tiêm Tiêm không?
Luật sư Chiến Thành Vũ chỉnh lại tài liệu trong tay mình, âm thầm thở dài một tiếng rồi tiếp tục hỏi: “Cô Giang, sau đó thì sao? Mời nói tiếp.”
“Tôi biết được sở thích của bị cáo là thích phụ nữ chân dài, nên tôi quyết định lấy thân phận người tình để tiếp tục nằm vùng.”
Giang Ninh Phiến ung dung nói: “Những chứng cứ tôi nắm giữ được đều giao cho Boss, đưa lên toà án, còn gì để hỏi không?”
Cô không muốn luật sư biện hộ cứ bám vào những câu hỏi riêng tư mà hỏi không ngừng.
“Cũng là nói, từ đó về sau, cô thuận lợi làm gián điệp với thân phận là người tình ở lại bên cạnh bị cáo?” Luật sư biện hộ lại nhất quyết không hỏi đến bất cứ tin gì liên quan đến việc cô thu thập chứng cứ.
“Đúng.”
Giang Ninh Phiến thừa nhận.
“Cô Giang nằm vùng gần một năm, một năm này, cô có từng tính qua cô đã lên giường với bị cáo bao nhiêu lần không?” Luật sư biện hộ nói thẳng, hỏi một cách trắng trợn.
Hội trường xì xầm bàn tán.
Giang Ninh Phiến cảm thấy da của mình không ngừng bị lột xuống, đến máu thịt cũng không còn…
Hội trường xì xầm bàn tán.
Giang Ninh Phiến cảm thấy da của mình không ngừng bị lột xuống, đến máu thịt cũng không còn…
“Không có.” Cô trả lời, giữ sự bình tĩnh cuối cùng của cô.
“Vậy cô có nhớ có mấy lần cao trào không?” Chiến Thành Vũ càng lúc càng hỏi lộ liễu hơn, không ép cô vào đường cũng sẽ không quay đầu: “Một lần cũng không sao?”
Giang Ninh Phiến cắn môi, hận không thể cắn rách môi, gương mặt trắng bệch không chút máu nào.
Cho dù cô có chuẩn bị nhiều cỡ nào cũng không ngờ luật sư biện hộ lại hỏi những câu trắng trợn như vậy.
Trên tòa, cô như một trang giấy, cô chỉ có thể bị nghiên cứu triệt để, không còn chút danh dự nào.
“Hỏi đủ chưa?”
An Vũ Dương định đứng dậy, đột nhiên nghe thấy một tiếng giận dữ gào lên.
Âm thanh đó phát ra từ ghế bị cáo.
Cả hội trường yên lặng.
Giang Ninh Phiến cắn môi nhìn về ghế bị cáo, chỉ thấy Hạng Chí Viễn đứng lên, hai tay nắm chặt vành móng ngựa, đôi mắt giận dữ nhìn về phía luật sư biện hộ của mình, gương mặt giận dữ, ánh mắt như muốn giết người.
Tim cô run lên.
Đồ ngốc nghếch.
Lúc này còn ra mặt bảo vệ cô…
Cô đến để vạch tội anh, anh không hiểu sao?
Hạng Chí Viễn nhìn cô, vì để vạch tội anh mà cô không tiếc giá nào chạy đến tòa án để bị lột trần như vậy.
Giang Ninh Phiến, rốt cuộc em có phải Tiêm Tiêm không?
Luật sư Chiến Thành Vũ chỉnh lại tài liệu trong tay mình, âm thầm thở dài một tiếng rồi tiếp tục hỏi: “Cô Giang, sau đó thì sao? Mời nói tiếp.”
“Tôi biết được sở thích của bị cáo là thích phụ nữ chân dài, nên tôi quyết định lấy thân phận người tình để tiếp tục nằm vùng.”
Giang Ninh Phiến ung dung nói: “Những chứng cứ tôi nắm giữ được đều giao cho Boss, đưa lên toà án, còn gì để hỏi không?”
Cô không muốn luật sư biện hộ cứ bám vào những câu hỏi riêng tư mà hỏi không ngừng.
“Cũng là nói, từ đó về sau, cô thuận lợi làm gián điệp với thân phận là người tình ở lại bên cạnh bị cáo?” Luật sư biện hộ lại nhất quyết không hỏi đến bất cứ tin gì liên quan đến việc cô thu thập chứng cứ.
“Đúng.”
Giang Ninh Phiến thừa nhận.
“Cô Giang nằm vùng gần một năm, một năm này, cô có từng tính qua cô đã lên giường với bị cáo bao nhiêu lần không?” Luật sư biện hộ nói thẳng, hỏi một cách trắng trợn.
Hội trường xì xầm bàn tán.
Giang Ninh Phiến cảm thấy da của mình không ngừng bị lột xuống, đến máu thịt cũng không còn…
Hội trường xì xầm bàn tán.
Giang Ninh Phiến cảm thấy da của mình không ngừng bị lột xuống, đến máu thịt cũng không còn…
“Không có.” Cô trả lời, giữ sự bình tĩnh cuối cùng của cô.
“Vậy cô có nhớ có mấy lần cao trào không?” Chiến Thành Vũ càng lúc càng hỏi lộ liễu hơn, không ép cô vào đường cũng sẽ không quay đầu: “Một lần cũng không sao?”
Giang Ninh Phiến cắn môi, hận không thể cắn rách môi, gương mặt trắng bệch không chút máu nào.
Cho dù cô có chuẩn bị nhiều cỡ nào cũng không ngờ luật sư biện hộ lại hỏi những câu trắng trợn như vậy.
Trên tòa, cô như một trang giấy, cô chỉ có thể bị nghiên cứu triệt để, không còn chút danh dự nào.
“Hỏi đủ chưa?”
An Vũ Dương định đứng dậy, đột nhiên nghe thấy một tiếng giận dữ gào lên.
Âm thanh đó phát ra từ ghế bị cáo.
Cả hội trường yên lặng.
Giang Ninh Phiến cắn môi nhìn về ghế bị cáo, chỉ thấy Hạng Chí Viễn đứng lên, hai tay nắm chặt vành móng ngựa, đôi mắt giận dữ nhìn về phía luật sư biện hộ của mình, gương mặt giận dữ, ánh mắt như muốn giết người.
Tim cô run lên.
Đồ ngốc nghếch.
Lúc này còn ra mặt bảo vệ cô…
Cô đến để vạch tội anh, anh không hiểu sao?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.