Chương 544
An Mộc Hạ
31/10/2022
“Hạng Chí Viễn, đủ rồi.”
“Đừng lo, hoa khôi cảnh sát, hai đêm nữa, tôi sẽ đến tiễn em.” Hạng Chí Viễn nâng phần cằm gợi cảm lên, uống cạn ly rượu đỏ trong ly.
“Anh phải trả thù tôi mới cảm thấy sung sướng sao?”
Giang Ninh Phiến tái mét mặt, hỏi.
“Ừ.”
Hạng Chí Viễn trả lời dứt khoát.
“Hạng Chí Viễn, anh thả tôi ra.”
“Không thả.”
“Hạng Chí Viễn, nếu anh làm vậy, tôi sẽ hận anh cả đời!” Giang Ninh Phiến đột nhiên giật còng tay, kích động hét lên.
Lúc này, cô thật sự hoảng rồi.
Cô đã nghĩ đến rất nhiều cách Hạng Chí Viễn dùng để trả thù mình, nhưng chưa từng nghĩ anh sẽ ném cô cho một đám đàn ông, rồi bán cô cho bất kỳ ai tham gia hội đấu giá hoa hồng…
Huống chi, trong bụng cô còn có đứa con của anh.
Sự phi lý giữa hai người họ… không thể cứ mãi tiếp diễn như vậy được.
“…”
Hạng Chí Viễn bị sự hoảng sợ và quyết tâm trong mắt cô làm cho choáng váng.
Rốt cuộc anh cũng cảm nhận được, khi đối mặt với sự trả thù của anh, cô biết sợ…
Nhưng dù biểu cảm của cô có thế nào, anh vẫn không hề cảm thấy sung sướng.
Hạng Chí Viễn không nói gì, đặt ly rượu sang một bên trên tủ, xoay người rời đi.
Khoảnh khắc anh quay người lại, vẻ phách lối, liều lĩnh, tà ác trên mặt đều biến thành sự cô đơn, trong đôi mắt sâu hun hút không có lấy một tia sáng, chỉ còn lại sự cô đơn vô tận.
Cô nói nếu anh dám làm vậy thì sẽ hận anh cả đời.
Nếu anh không làm vậy…
Cô sẽ yêu anh cả đời chứ?
Liệu cô có thể không coi anh chỉ là một nhiệm vụ không?
Câu trả lời là không.
Không phải sao?
Màn đêm dần buông xuống.
Giang Ninh Phiến ngồi một mình trên chiếc giường tròn trong phòng, cố gắng hết sức giằng chiếc còng tay ra, dùng còng đập vào tượng thần Cupid, da tay đều trầy xước nhưng chiếc còng tay vẫn không nhúc nhích.
Công ty nào lại làm ra loại vòng tay tình thú có chất lượng tốt như vậy?
Bức tượng thần Cupid quá to nên ngay cả việc kéo nó đi vài bước trong căn phòng này đối với cô cũng rất khó khăn.
“Đừng lo, hoa khôi cảnh sát, hai đêm nữa, tôi sẽ đến tiễn em.” Hạng Chí Viễn nâng phần cằm gợi cảm lên, uống cạn ly rượu đỏ trong ly.
“Anh phải trả thù tôi mới cảm thấy sung sướng sao?”
Giang Ninh Phiến tái mét mặt, hỏi.
“Ừ.”
Hạng Chí Viễn trả lời dứt khoát.
“Hạng Chí Viễn, anh thả tôi ra.”
“Không thả.”
“Hạng Chí Viễn, nếu anh làm vậy, tôi sẽ hận anh cả đời!” Giang Ninh Phiến đột nhiên giật còng tay, kích động hét lên.
Lúc này, cô thật sự hoảng rồi.
Cô đã nghĩ đến rất nhiều cách Hạng Chí Viễn dùng để trả thù mình, nhưng chưa từng nghĩ anh sẽ ném cô cho một đám đàn ông, rồi bán cô cho bất kỳ ai tham gia hội đấu giá hoa hồng…
Huống chi, trong bụng cô còn có đứa con của anh.
Sự phi lý giữa hai người họ… không thể cứ mãi tiếp diễn như vậy được.
“…”
Hạng Chí Viễn bị sự hoảng sợ và quyết tâm trong mắt cô làm cho choáng váng.
Rốt cuộc anh cũng cảm nhận được, khi đối mặt với sự trả thù của anh, cô biết sợ…
Nhưng dù biểu cảm của cô có thế nào, anh vẫn không hề cảm thấy sung sướng.
Hạng Chí Viễn không nói gì, đặt ly rượu sang một bên trên tủ, xoay người rời đi.
Khoảnh khắc anh quay người lại, vẻ phách lối, liều lĩnh, tà ác trên mặt đều biến thành sự cô đơn, trong đôi mắt sâu hun hút không có lấy một tia sáng, chỉ còn lại sự cô đơn vô tận.
Cô nói nếu anh dám làm vậy thì sẽ hận anh cả đời.
Nếu anh không làm vậy…
Cô sẽ yêu anh cả đời chứ?
Liệu cô có thể không coi anh chỉ là một nhiệm vụ không?
Câu trả lời là không.
Không phải sao?
Màn đêm dần buông xuống.
Giang Ninh Phiến ngồi một mình trên chiếc giường tròn trong phòng, cố gắng hết sức giằng chiếc còng tay ra, dùng còng đập vào tượng thần Cupid, da tay đều trầy xước nhưng chiếc còng tay vẫn không nhúc nhích.
Công ty nào lại làm ra loại vòng tay tình thú có chất lượng tốt như vậy?
Bức tượng thần Cupid quá to nên ngay cả việc kéo nó đi vài bước trong căn phòng này đối với cô cũng rất khó khăn.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.