Chương 57: Hoàn cảnh rất kín đáo.
An Mộc Hạ
28/11/2021
Cuộc sống hiện tại của cô ngày càng trở nên xa xỉ.
“Phí một ngày để làm những thứ nhàm chán này?”
“Còn đỡ hơn phí cả ngày mà không làm được việc gì” Điều Giang Ninh Phiến nói là thật, ai mà mong đợi cuộc sống của một con chim hoàng yến bị nhốt trong lồng có thể phong phú đặc sắc chứ?
Vốn là không thể nào.
“Cô có chuyện quan trọng phải làm” Hạng Chí Viễn nâng cằm cô lên, nhìn chằm chằm vào cô: “Hai thứ.”
“Là hai chuyện gì?”
“Lấy lòng tôi, và suy tính làm thế nào có thể lấy lòng tôi.” Vừa nói, Hạng Chí Viễn vừa nghiêng người đến áp lên môi cô, mở miệng cắn mút chà xát chúng.
Giang Ninh Phiến đè nén suy nghĩ lùi bước: "Đúng vậy, cậu dạng nói gì cũng đúng"
Cô càng ngày càng biết nói năng bịa đặt rồi.
"Ừm."
Hạng Chí Viễn hài lòng hôn lên môi cô, buông tha cô rồi dựa vào chợp mắt ngủ.
Giang Ninh Phiến nhìn khuôn mặt đẹp trai yêu nghiệt của anh, ánh mắt cô dần dần nhòa đi.
Hạng Chí Viễn là một người đàn ông buồn vui thất thường, khi anh muốn cô ngoan ngoãn thì cô phải nghe lời như một con mèo ngoan, nhưng thỉnh thoảng anh lại thích một người phụ nữ vừa từ chối lại ra vẻ mời chào, cô còn bị anh bắt làm một con mèo hoang mấy lần...
Đây chính là thú vui tình thủ cấp độ thấp của một thủ lĩnh Địa Ngục Thiên.
Cô đối phó vô cùng mệt mỏi và nhục nhã.
Tài xế đậu xe trước nhà thờ lớn nơi có bức tường đỏ cột trắng.
Đáng lẽ vào buổi sáng lúc này, nhà thờ phải âm vang bởi những tiếng cầu nguyện, nhưng lúc này cả nhà thờ lại vô cùng hiu quạnh, xung quanh không có lấy một bóng người.
Hoàn cảnh rất kín đáo.
Xem ra ngày hôm nay cô không thể truyền tin tức ra ngoài được.
Ấn núp bên người Hạng Chí Viễn thật sự rất khó khăn, anh quá cẩn thận.
"Ầm..."
Hai người đàn ông đẩy hai cánh cửa đồ sộ nguy nga của nhà thờ ra.
Trong mái vòm trống trải của nhà thờ không có một ai, nhưng lại có những tiếng cười của phụ nữ và tiếng nhạc khiêu vũ sôi động truyền tới.
Giang Ninh Phiến nhìn ra xung quanh, chỉ thấy những chiếc bàn tự chọn đồ ăn đặt trước thánh giá của Đức Thánh Cha uy nghiêm. Hương thơm của thức ăn ngon tràn ngập, rất nhiều trang phục dạ hội của phụ nữ hoặc âu phục, vest, tuxedo của đàn ông ở khắp nơi.
Ánh sáng của mái vòm rực rỡ và đổi màu.
Bên ngoài nhà thờ vẫn yên tĩnh như thường, còn ở bên trong thì mọi người trò chuyện, cụng ly kết giao và cười nói rất rôm rả.
“Phí một ngày để làm những thứ nhàm chán này?”
“Còn đỡ hơn phí cả ngày mà không làm được việc gì” Điều Giang Ninh Phiến nói là thật, ai mà mong đợi cuộc sống của một con chim hoàng yến bị nhốt trong lồng có thể phong phú đặc sắc chứ?
Vốn là không thể nào.
“Cô có chuyện quan trọng phải làm” Hạng Chí Viễn nâng cằm cô lên, nhìn chằm chằm vào cô: “Hai thứ.”
“Là hai chuyện gì?”
“Lấy lòng tôi, và suy tính làm thế nào có thể lấy lòng tôi.” Vừa nói, Hạng Chí Viễn vừa nghiêng người đến áp lên môi cô, mở miệng cắn mút chà xát chúng.
Giang Ninh Phiến đè nén suy nghĩ lùi bước: "Đúng vậy, cậu dạng nói gì cũng đúng"
Cô càng ngày càng biết nói năng bịa đặt rồi.
"Ừm."
Hạng Chí Viễn hài lòng hôn lên môi cô, buông tha cô rồi dựa vào chợp mắt ngủ.
Giang Ninh Phiến nhìn khuôn mặt đẹp trai yêu nghiệt của anh, ánh mắt cô dần dần nhòa đi.
Hạng Chí Viễn là một người đàn ông buồn vui thất thường, khi anh muốn cô ngoan ngoãn thì cô phải nghe lời như một con mèo ngoan, nhưng thỉnh thoảng anh lại thích một người phụ nữ vừa từ chối lại ra vẻ mời chào, cô còn bị anh bắt làm một con mèo hoang mấy lần...
Đây chính là thú vui tình thủ cấp độ thấp của một thủ lĩnh Địa Ngục Thiên.
Cô đối phó vô cùng mệt mỏi và nhục nhã.
Tài xế đậu xe trước nhà thờ lớn nơi có bức tường đỏ cột trắng.
Đáng lẽ vào buổi sáng lúc này, nhà thờ phải âm vang bởi những tiếng cầu nguyện, nhưng lúc này cả nhà thờ lại vô cùng hiu quạnh, xung quanh không có lấy một bóng người.
Hoàn cảnh rất kín đáo.
Xem ra ngày hôm nay cô không thể truyền tin tức ra ngoài được.
Ấn núp bên người Hạng Chí Viễn thật sự rất khó khăn, anh quá cẩn thận.
"Ầm..."
Hai người đàn ông đẩy hai cánh cửa đồ sộ nguy nga của nhà thờ ra.
Trong mái vòm trống trải của nhà thờ không có một ai, nhưng lại có những tiếng cười của phụ nữ và tiếng nhạc khiêu vũ sôi động truyền tới.
Giang Ninh Phiến nhìn ra xung quanh, chỉ thấy những chiếc bàn tự chọn đồ ăn đặt trước thánh giá của Đức Thánh Cha uy nghiêm. Hương thơm của thức ăn ngon tràn ngập, rất nhiều trang phục dạ hội của phụ nữ hoặc âu phục, vest, tuxedo của đàn ông ở khắp nơi.
Ánh sáng của mái vòm rực rỡ và đổi màu.
Bên ngoài nhà thờ vẫn yên tĩnh như thường, còn ở bên trong thì mọi người trò chuyện, cụng ly kết giao và cười nói rất rôm rả.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.