Chương 448: Hai người này giống ly hôn chỗ nào
Nam Thư
09/03/2024
MC quay đầu liền lau mồ hôi lạnh, vị đại gia này nói chuyện thật không nể mặt ai, cũng may anh ta nhạy bén lão luyện, nếu là người khác thì căn bản không tiếp nổi câu này.
Anh ta đâu biết trong lòng Lăng Tiêu thì đây là chuyện giữa hắn và Thịnh Hoàn Hoàn, người khác không xứng hỏi đến.
Còn Thịnh Hoàn Hoàn, cô đương nhiên nhớ kỹ hứa hẹn lúc trước.
Hắn từng nói một là không tham gia, hai là phải lấy được giải quán quân.
Cô không dám hứa chắc cái gì, nhưng cô sẽ dùng hết sức để không nuốt lời.
"Tranh tài sắp bắt đầu, mời các tay đua vào chỗ."
Dưới ánh mắt của mọi người, Thịnh Hoàn Hoàn đội nón bảo hiểm lên rồi kiên định lên xe.
So với sự kiên định của Thịnh Hoàn Hoàn, Cao Kiếm tràn ngập bất an, anh ta biết Quân Lê và Thịnh Hoàn Hoàn đều là đối thủ rất mạnh, anh ta muốn bước vào cuộc chung kết cũng không dễ.
Nhưng anh ta không muốn bị loại như vậy.
Ở độ tuổi này, cuộc thi quốc tế lần này là trận tranh tài cuối cùng của anh ta, nếu không tạo nên được gợn sóng gì thì sao xứng với những gì anh ta đã trả giá bao năm qua?
Còn Quân Lê, áp lực của anh ta cũng rất lớn.
Trước khi Kim Thần đến đội xe Quân Hạm thì anh ta là người đứng đầu, sau khi Kim Thần đến Quân Hạm thì quyền lên tiếng của anh ta cũng giảm đi rất nhiều.
Nếu lần này thua Thịnh Hoàn Hoàn và Cao Kiếm thì anh ta còn mặt mũi nào ở lại Quân Hạm, người khác sẽ nhìn anh ta như thế nào?
Sáu tay đua mang tâm tư khác nhau, nhưng lại có cùng một niềm tin mà bước lên sân đấu, một trận tranh đấu kịch liệt sắp bắt đầu.
"Đùng!" Tiếng súng chói tai vang lên, cờ xí cùng rơi xuống.
Sáu chiếc xe đua gần như cùng xông ra ngoài, tranh nhau chen lấn gia tốc, tiếng động cơ lập tức đốt cháy cả đấu trường.
"Quân Lê Quân Lê, quân này vô địch..."
"Cao Kiếm ra ngựa, không chệch một tên..."
"Thịnh Hoàn Hoàn cố lên, Thịnh Hoàn Hoàn..."
Fan các nhà không ngừng hò hét cổ vũ cho tay đua nhà mình, nhưng những âm thanh này bị tiếng động cơ bao trùm nên tay đua ngồi trong xe không nghe thấy gì cả.
Đám tay đua một lòng nghĩ đến vạch đích, trừ phía trước ra thì họ không còn nhìn thấy, nghe thấy cái gì cả.
Rất nhanh, thứ tự trước sau bắt đầu rõ ràng.
Lần này khả năng phản ứng của Thịnh Hoàn Hoàn làm người ta kinh hãi, cô và Cao Kiếm đều xông lên dẫn đầu:
"Tôi không nhìn lầm đó chứ, Thịnh Hoàn Hoàn lại xông lên trước kìa?"
"Cao Kiếm chinh chiến đấu trường nhiều năm như vậy là dựa vào năng lực phản ứng hơn người, cho nên anh ta muốn áp chế ai thì người đó nhất định sẽ trốn không thoát, không ngờ hôm nay Thịnh Hoàn Hoàn phản ứng nhanh như vậy."
"xem ra trước đó Thịnh Hoàn Hoàn ẩn giấu thực lực."
"Hai xe ngang nhau, lấy biểu hiện trên đường đua trước đó của Thịnh Hoàn Hoàn thì lần này Cao Kiếm không cách nào áp chế cô ta."
"Xem ra Quân Lê xui xẻo rồi! ! !"
Quân Lê rơi lại đằng sau chau mày, Thịnh Hoàn Hoàn và Cao Kiếm cùng chạy đằng trước anh ta: Không phải Thịnh Hoàn Hoàn phản ứng chậm sao, sao lần này...
Xem ra mọi người đã đánh giá thấp Thịnh Hoàn Hoàn.
Quân Lê lập tức tập trung lại rồi giẫm mạnh chân ga, anh ta không thể luôn bị hai người này áp chế, anh ta phải xông lên vượt qua họ.
Rất nhanh cơ hội của Quân Lê đã đến, đoạn đường chướng ngại cứ hết cua quẹo này đến cua quẹo khác, cả quá trình anh ta đều nắm bắt đúng chỗ, không có sai lầm nào.
Anh ta thành công vượt qua Cao Kiếm.
Nhưng có người biểu hiện càng toả sáng hơn anh ta.
Thao tác của Thịnh Hoàn Hoàn được coi là hoàn mỹ, những cái hất đuôi xinh đẹp lại dễ dàng, thao tác đảo bánh nhẹ như nước chảy không có chút gián đoạn nào, khiến các fan như đang xem một màn trình diễn.
Cho dù là tiếng thắng xe cũng như một bài nhạc dễ nghe.
Trên đoạn đường chướng ngại, Thịnh Hoàn Hoàn thành công xông lên dẫn đầu, hoàn mỹ mà bỏ Cao Kiếm và Quân Lê lại đằng sau.
Hàn phu nhân sợ hãi thán phục: “Oa, thao tác của Hoàn Hoàn làm người ta quá bất ngờ!"
Hàn Tín cũng dâng trào cảm xúc: “Đúng vậy, anh nhìn mà nhiệt huyết sôi trào..."
Lăng Kha quên đi Đường Dật bên cạnh mà nhịn không được cảm thán: “Hoàn Hoàn thật là quá trâu bò, thao tác này cũng ngang tầm với Kim Thần đấy."
Kim Thần: “Không hổ là sư nương..."
Sau một vòng, thứ hạng đã xảy ra thay đổi, Thịnh Hoàn Hoàn xông lên dẫn đầu, Cao Kiếm thì bị Quân Lê vượt qua.
Vòng thứ hai và vòng thứ ba sau đó, biểu hiện của Thịnh Hoàn Hoàn làm người ta cực kỳ thán phục, trên đường đua đồng loạt vang lên tiếng reo gọi tên của cô.
Đến vòng thứ tư, Quân Lê xuất hiện một chút sai lầm nhỏ nên đã cho Cao Kiếm cơ hội vượt qua mình.
Sau khi thành công vượt lên, Cao Kiếm lại bắt đầu dùng chiêu "Áp chế" cũ, kết cục của Quân Lê đã được định sẵn.
Thắng bại đã có kết quả, Thịnh Hoàn Hoàn và Cao Kiếm thành công bước vào vòng trong, Quân Lê và ba tay đua còn lại đều bị loại.
Đội trưởng Giang Lương Ngọc của đội xe Quân Hạm cực kỳ đau lòng: “Quân Lê bị loại rồi."
Đây là ái tướng mà ông ta đích thân dạy dỗ ra!
Cao quản ngồi bên cạnh ông ta cười nói: “Xem ra cuộc thi quốc tế năm nay thay máu nhiều rồi, lần này hai nữ tay đua đội xe Vũ Yến đều có biểu hiện làm người ta kinh ngạc."
Giang Lương Ngọc đặc biệt không cam lòng: “Lý Hưng Hoài thật là gặp may mà."
Làm đội xe vương bài, năm nay Quân Hạm chỉ có Kim Thần đánh vào quân chung kết, mà đội xe Vũ Yến luôn bị họ xem thường lại chiếm được hai vị trí, đồng thời thành tích đều rất nổi bật.
Đây là đang vả mặt Giang Lương Ngọc.
Ai không biết Kim Thần là lính nhảy dù, vinh dự của anh ta chẳng liên quan gì đến ông, đáng tiếc ái tướng Quân Lê của ông ta... Ai!
Lúc này người vui vẻ nhất không ai khác ngoài Lý Hưng Hoài và Cao Dương.
Lý Hưng Hoài kích động đến mức nói năng lộn xộn: “Tốt... Thật tốt quá..."
Cao Dương cười lộ ra cả hàm răng: “Quả nhiên cô ấy không làm chúng ta thất vọng, xem ra lần này chúng ta thành công rồi."
Lý Hưng Hoài gật đầu, hốc mắt hơi đỏ lên: “Đời này có người tài thay thế rồi!"
Dưới ánh nhìn chăm chú của mọi người, Thịnh Hoàn Hoàn đi xuống từ xe đua rồi đưa tay tháo mũ ra làm mái tóc thẳng đen dày rủ xuống.
Cô nhìn về phía người đàn ông đẹp trai trên ghế trọng tài kia, hiểu ý cười một tiếng như đang nói: Xem đi, tôi không quên hứa hẹn giữa chúng ta.
Người nào đó tâm tình rất tốt, đầu ngón tay gõ trên khuy áo bảo thạch lam biến thành vuốt ve, động tác dịu dàng thong dong như vuốt quả tim trong lòng mình.
Người trên ghế trọng tài đều là "Cáo già", phát giác khí thế trên người Lăng Tiêu đã thay đổi nên một trọng tài hơi lớn tuổi lập tức chúc mừng hắn: “Chúc mừng Lăng Tổng, Thịnh tiểu thư thật không phụ sự mong đợi của mọi người."
Một trọng tài khác cũng nói: “Thịnh tiểu thư tuổi còn trẻ mà thực lực lại làm người ta khâm phục."
Lăng Tiêu khó được lộ ra vẻ mặt ôn hoà: “Hai vị quá khen, còn phải rèn luyện thêm."
Nghe đi, nghe lời nói và giọng điệu kiêu ngạo của Lăng Tiêu kìa.
Hai người này giống ly hôn chỗ nào?
Hai người này nịnh bợ đúng chỗ rồi nên không nói thêm nữa.
Họ thật lòng tán dương Thịnh Hoàn Hoàn, nếu con hổ bên cạnh đã được vuốt thuận lông thì nói thêm gì nữa thật sự có hiềm nghi "Nịnh nọt".
An Na nhìn người phụ nữ xinh đẹp thoát tục trên màn hình, trong lòng khó tránh khỏi có chút ghen ghét: Đây chính là tiểu thư đứng đầu Thịnh Hoàn Hoàn của Hải Thành à, dáng dấp chả có gì đặc biệt!
Anh ta đâu biết trong lòng Lăng Tiêu thì đây là chuyện giữa hắn và Thịnh Hoàn Hoàn, người khác không xứng hỏi đến.
Còn Thịnh Hoàn Hoàn, cô đương nhiên nhớ kỹ hứa hẹn lúc trước.
Hắn từng nói một là không tham gia, hai là phải lấy được giải quán quân.
Cô không dám hứa chắc cái gì, nhưng cô sẽ dùng hết sức để không nuốt lời.
"Tranh tài sắp bắt đầu, mời các tay đua vào chỗ."
Dưới ánh mắt của mọi người, Thịnh Hoàn Hoàn đội nón bảo hiểm lên rồi kiên định lên xe.
So với sự kiên định của Thịnh Hoàn Hoàn, Cao Kiếm tràn ngập bất an, anh ta biết Quân Lê và Thịnh Hoàn Hoàn đều là đối thủ rất mạnh, anh ta muốn bước vào cuộc chung kết cũng không dễ.
Nhưng anh ta không muốn bị loại như vậy.
Ở độ tuổi này, cuộc thi quốc tế lần này là trận tranh tài cuối cùng của anh ta, nếu không tạo nên được gợn sóng gì thì sao xứng với những gì anh ta đã trả giá bao năm qua?
Còn Quân Lê, áp lực của anh ta cũng rất lớn.
Trước khi Kim Thần đến đội xe Quân Hạm thì anh ta là người đứng đầu, sau khi Kim Thần đến Quân Hạm thì quyền lên tiếng của anh ta cũng giảm đi rất nhiều.
Nếu lần này thua Thịnh Hoàn Hoàn và Cao Kiếm thì anh ta còn mặt mũi nào ở lại Quân Hạm, người khác sẽ nhìn anh ta như thế nào?
Sáu tay đua mang tâm tư khác nhau, nhưng lại có cùng một niềm tin mà bước lên sân đấu, một trận tranh đấu kịch liệt sắp bắt đầu.
"Đùng!" Tiếng súng chói tai vang lên, cờ xí cùng rơi xuống.
Sáu chiếc xe đua gần như cùng xông ra ngoài, tranh nhau chen lấn gia tốc, tiếng động cơ lập tức đốt cháy cả đấu trường.
"Quân Lê Quân Lê, quân này vô địch..."
"Cao Kiếm ra ngựa, không chệch một tên..."
"Thịnh Hoàn Hoàn cố lên, Thịnh Hoàn Hoàn..."
Fan các nhà không ngừng hò hét cổ vũ cho tay đua nhà mình, nhưng những âm thanh này bị tiếng động cơ bao trùm nên tay đua ngồi trong xe không nghe thấy gì cả.
Đám tay đua một lòng nghĩ đến vạch đích, trừ phía trước ra thì họ không còn nhìn thấy, nghe thấy cái gì cả.
Rất nhanh, thứ tự trước sau bắt đầu rõ ràng.
Lần này khả năng phản ứng của Thịnh Hoàn Hoàn làm người ta kinh hãi, cô và Cao Kiếm đều xông lên dẫn đầu:
"Tôi không nhìn lầm đó chứ, Thịnh Hoàn Hoàn lại xông lên trước kìa?"
"Cao Kiếm chinh chiến đấu trường nhiều năm như vậy là dựa vào năng lực phản ứng hơn người, cho nên anh ta muốn áp chế ai thì người đó nhất định sẽ trốn không thoát, không ngờ hôm nay Thịnh Hoàn Hoàn phản ứng nhanh như vậy."
"xem ra trước đó Thịnh Hoàn Hoàn ẩn giấu thực lực."
"Hai xe ngang nhau, lấy biểu hiện trên đường đua trước đó của Thịnh Hoàn Hoàn thì lần này Cao Kiếm không cách nào áp chế cô ta."
"Xem ra Quân Lê xui xẻo rồi! ! !"
Quân Lê rơi lại đằng sau chau mày, Thịnh Hoàn Hoàn và Cao Kiếm cùng chạy đằng trước anh ta: Không phải Thịnh Hoàn Hoàn phản ứng chậm sao, sao lần này...
Xem ra mọi người đã đánh giá thấp Thịnh Hoàn Hoàn.
Quân Lê lập tức tập trung lại rồi giẫm mạnh chân ga, anh ta không thể luôn bị hai người này áp chế, anh ta phải xông lên vượt qua họ.
Rất nhanh cơ hội của Quân Lê đã đến, đoạn đường chướng ngại cứ hết cua quẹo này đến cua quẹo khác, cả quá trình anh ta đều nắm bắt đúng chỗ, không có sai lầm nào.
Anh ta thành công vượt qua Cao Kiếm.
Nhưng có người biểu hiện càng toả sáng hơn anh ta.
Thao tác của Thịnh Hoàn Hoàn được coi là hoàn mỹ, những cái hất đuôi xinh đẹp lại dễ dàng, thao tác đảo bánh nhẹ như nước chảy không có chút gián đoạn nào, khiến các fan như đang xem một màn trình diễn.
Cho dù là tiếng thắng xe cũng như một bài nhạc dễ nghe.
Trên đoạn đường chướng ngại, Thịnh Hoàn Hoàn thành công xông lên dẫn đầu, hoàn mỹ mà bỏ Cao Kiếm và Quân Lê lại đằng sau.
Hàn phu nhân sợ hãi thán phục: “Oa, thao tác của Hoàn Hoàn làm người ta quá bất ngờ!"
Hàn Tín cũng dâng trào cảm xúc: “Đúng vậy, anh nhìn mà nhiệt huyết sôi trào..."
Lăng Kha quên đi Đường Dật bên cạnh mà nhịn không được cảm thán: “Hoàn Hoàn thật là quá trâu bò, thao tác này cũng ngang tầm với Kim Thần đấy."
Kim Thần: “Không hổ là sư nương..."
Sau một vòng, thứ hạng đã xảy ra thay đổi, Thịnh Hoàn Hoàn xông lên dẫn đầu, Cao Kiếm thì bị Quân Lê vượt qua.
Vòng thứ hai và vòng thứ ba sau đó, biểu hiện của Thịnh Hoàn Hoàn làm người ta cực kỳ thán phục, trên đường đua đồng loạt vang lên tiếng reo gọi tên của cô.
Đến vòng thứ tư, Quân Lê xuất hiện một chút sai lầm nhỏ nên đã cho Cao Kiếm cơ hội vượt qua mình.
Sau khi thành công vượt lên, Cao Kiếm lại bắt đầu dùng chiêu "Áp chế" cũ, kết cục của Quân Lê đã được định sẵn.
Thắng bại đã có kết quả, Thịnh Hoàn Hoàn và Cao Kiếm thành công bước vào vòng trong, Quân Lê và ba tay đua còn lại đều bị loại.
Đội trưởng Giang Lương Ngọc của đội xe Quân Hạm cực kỳ đau lòng: “Quân Lê bị loại rồi."
Đây là ái tướng mà ông ta đích thân dạy dỗ ra!
Cao quản ngồi bên cạnh ông ta cười nói: “Xem ra cuộc thi quốc tế năm nay thay máu nhiều rồi, lần này hai nữ tay đua đội xe Vũ Yến đều có biểu hiện làm người ta kinh ngạc."
Giang Lương Ngọc đặc biệt không cam lòng: “Lý Hưng Hoài thật là gặp may mà."
Làm đội xe vương bài, năm nay Quân Hạm chỉ có Kim Thần đánh vào quân chung kết, mà đội xe Vũ Yến luôn bị họ xem thường lại chiếm được hai vị trí, đồng thời thành tích đều rất nổi bật.
Đây là đang vả mặt Giang Lương Ngọc.
Ai không biết Kim Thần là lính nhảy dù, vinh dự của anh ta chẳng liên quan gì đến ông, đáng tiếc ái tướng Quân Lê của ông ta... Ai!
Lúc này người vui vẻ nhất không ai khác ngoài Lý Hưng Hoài và Cao Dương.
Lý Hưng Hoài kích động đến mức nói năng lộn xộn: “Tốt... Thật tốt quá..."
Cao Dương cười lộ ra cả hàm răng: “Quả nhiên cô ấy không làm chúng ta thất vọng, xem ra lần này chúng ta thành công rồi."
Lý Hưng Hoài gật đầu, hốc mắt hơi đỏ lên: “Đời này có người tài thay thế rồi!"
Dưới ánh nhìn chăm chú của mọi người, Thịnh Hoàn Hoàn đi xuống từ xe đua rồi đưa tay tháo mũ ra làm mái tóc thẳng đen dày rủ xuống.
Cô nhìn về phía người đàn ông đẹp trai trên ghế trọng tài kia, hiểu ý cười một tiếng như đang nói: Xem đi, tôi không quên hứa hẹn giữa chúng ta.
Người nào đó tâm tình rất tốt, đầu ngón tay gõ trên khuy áo bảo thạch lam biến thành vuốt ve, động tác dịu dàng thong dong như vuốt quả tim trong lòng mình.
Người trên ghế trọng tài đều là "Cáo già", phát giác khí thế trên người Lăng Tiêu đã thay đổi nên một trọng tài hơi lớn tuổi lập tức chúc mừng hắn: “Chúc mừng Lăng Tổng, Thịnh tiểu thư thật không phụ sự mong đợi của mọi người."
Một trọng tài khác cũng nói: “Thịnh tiểu thư tuổi còn trẻ mà thực lực lại làm người ta khâm phục."
Lăng Tiêu khó được lộ ra vẻ mặt ôn hoà: “Hai vị quá khen, còn phải rèn luyện thêm."
Nghe đi, nghe lời nói và giọng điệu kiêu ngạo của Lăng Tiêu kìa.
Hai người này giống ly hôn chỗ nào?
Hai người này nịnh bợ đúng chỗ rồi nên không nói thêm nữa.
Họ thật lòng tán dương Thịnh Hoàn Hoàn, nếu con hổ bên cạnh đã được vuốt thuận lông thì nói thêm gì nữa thật sự có hiềm nghi "Nịnh nọt".
An Na nhìn người phụ nữ xinh đẹp thoát tục trên màn hình, trong lòng khó tránh khỏi có chút ghen ghét: Đây chính là tiểu thư đứng đầu Thịnh Hoàn Hoàn của Hải Thành à, dáng dấp chả có gì đặc biệt!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.