Chương 475: Lần này đều nhờ có Thịnh tổng nhìn rõ mọi việc
Nam Thư
15/03/2024
Câu nói này của Dương Lập chẳng có sức thuyết phục gì cả.
Những người ở đây ai không biết dự án Đường Thị này là do Thịnh Hoàn Hoàn lấy được, quyền kiểm soát cũng nằm trên tay cô, dự án này thành công sẽ giúp Thịnh Hoàn Hoàn triệt để đứng vững gót chân ở công ty.
Ai trong công ty không muốn để Thịnh Hoàn Hoàn thành công nhất, chính là nhóm người Chu Tín và Dương Lập này!
Nếu Thịnh Hoàn Hoàn nắm giữ quyền lực thì nhất định sẽ thay máu Thịnh Thế, bọn người Chu Tín và Dương Lập cũng đứng mũi chịu sào.
Tương phản, dự án này thất bại thì Thịnh Hoàn Hoàn sẽ trở thành cái đích cho mọi người nhắm vào như vừa rồi, thực quyền sẽ rơi vào tay Chu Tín.
Làm tổng giám đốc một tập đoàn lớn thì có thể giành được bao nhiêu quyền lợi cho mình!
Đám người càng nghĩ càng cảm thấy là Chu Tín và Dương Lập làm, cả đám đều khó nén phẫn nộ. Chu Tín muốn đấu với Thịnh Hoàn Hoàn thế nào thì họ mặc kệ, nhưng không thể làm tổn thất lợi ích của công ty.
Lúc này Chu Tín lại tức giận nhìn về phía Thịnh Hoàn Hoàn: “Thịnh tổng, dù cô muốn trốn tránh trách nhiệm cũng không cần kéo người vô tội xuống nước, cách phỏng đoán vô căn cứ này thật khiến người ta rét lạnh trái tim!"
Dương Lập lập tức gân cổ lên cãi: “Chuyện gì cũng phải nói đến chứng cứ, Thịnh tổng không có căn cứ đã suy đoán là người trong chúng tôi đánh cắp tủ sắt thì thật là buồn cười, cô còn ngại công ty không đủ loạn sao?"
Đám người cũng cảm thấy có lý, không có chứng cớ thì không thể biết tên trộm là ai, Thịnh Hoàn Hoàn lại dẫn lửa lên người Chu Tín là vì chối bỏ trách nhiệm.
Phải biết rằng lúc này trốn tránh trách nhiệm là không được, chẳng những không giải quyết được vấn đề mà còn làm công ty loạn hơn.
Chu Tín lạnh nói: “Nếu như cha của Thịnh tổng còn ở đây thì sẽ giải quyết vấn đề trước chứ không phải nghĩ cách làm sao chối bỏ trách nhiệm."
Cao Tễ cười lạnh: “A, xảy ra chuyện chỉ biết chối, thật khiến chúng tôi hoài nghi Thịnh tổng có năng lực đảm nhiệm chức vị tổng giám đốc này không."
Đối mặt với dáng vẻ hùng hổ dọa người của phe Chu Tín, Thịnh Hoàn Hoàn lại cười, chỉ thấy cô dựa lưng vào ghế rồi khoanh hai tay trước ngực mà không nói gì, dáng vẻ cứ như núi Thái Sơn có sụp đổ thì cô cũng không biến sắc.
Đám người rất khó hiểu, Thịnh Hoàn Hoàn đang làm gì vvay65?
Thịnh Hoàn Hoàn đang chờ cảnh sát đến.
Sau một lúc lâu sống lưng của Thịnh Hoàn Hoàn mới rời khỏi thành ghế, bàn tay trắng nõn nhẹ nhàng gõ lên bàn làm việc, ánh mắt nhìn vào bọn người Chu Tín và Dương Lập trở nên cực kỳ sắc bén.
Ánh mắt này làm người ta sinh ra khủng hoảng, thật lâu sau mới nghe Thịnh Hoàn Hoàn nói: “Không phải người của công ty chúng ta thì tốt, nếu có ai dám phá hư lợi ích của công ty, làm công ty bị tổn thất danh dự thì tôi nghĩ không chỉ tôi mà các vị đang ngồi đều không chấp nhận được đúng không."
Mấy cao tầng trăm miệng một lời: “Đó là đương nhiên."
Đúng lúc này, ngoài cửa truyền đến một loạt tiếng bước chân, cảnh sát xuất hiện bên ngoài cửa phòng họp.
Người dẫn đầu có cấp bậc cao hơn, anh ta giơ lệnh bắt giữ trong tay lên rồi nhìn đảo qua phòng họp một vòng, sau đó nghiêm nghị hỏi: “Ai là Dương Lập và Chu Tín."
Mọi người đưa mắt nhìn nhau, Chu Tín và Dương Lập biến sắc, trong lòng cực kỳ bất an và khó hiểu, chẳng phải cảnh sát nên tìm Thịnh Hoàn Hoàn và quản lý Lý sao?
"Ai là Chu Tín và Dương Lập?" Cảnh sát kia lại hỏi.
Đám người không hẹn mà cùng nhìn về phía hai người.
Chu Tín nhìn Thịnh Hoàn Hoàn một cái rồi từ từ đứng dậy: “Tôi là Chu Tín."
Dương Lập cũng đứng lên: “Tôi là Dương Lập."
Cảnh sát nói: “Chúng tôi tìm được một tủ bảo hiểm ở nhà của hai vị, ăn khớp với vật mất trộm mà quý công ty miêu tả, làm phiền hai vị đến đồn cảnh sát một chuyến với chúng tôi."
Sắc mặt Dương Lập lập tức trắng bệch, cảnh sát tìm được tủ sắt sao?
Sắc mặt Chu Tín cũng rất khó coi: “Cảnh sát, có phải các người nhẫm lẫn gì không, tôi chưa từng nhìn thấy tủ sắt nào cả."
Tủ sắt chỉ có một cái, tối hôm qua ông ta đã giao cho Dương Lập bảo quản, sao cảnh sát lại tìm ra một cái tủ sắt giống như đúc ở nhà ông ta?
Cảnh sát công chính nghiêm minh nói: “Cái này chúng tôi cũng không biết, cho nên mong Chu tiên sinh phối hợp tốt để chúng tôi điều tra, để tiện mau chóng tra ra chân tướng, trả lại trong sạch cho ông."
Nói xong, anh bước qua bên cạnh một bước rồi ra lệnh: “Mang đi."
Chu Tín không thể không đi cùng cảnh sát, trên đường đi ánh mắt ông ta luôn nhìn vào Thịnh Hoàn Hoàn.
Chỉ thấy vẻ mặt cô hết sức thản nhiên, khóe miệng mang theo ý cười như có như không.
Điều này khiến Chu Tín có dự cảm chẳng lành.
Mãi đến khi nhìn thấy Lý Vệ Lâm bên ngoài cửa phòng họp, Chu Tín mới đột nhiên tỉnh táo lại: Họ bị Thịnh Hoàn Hoàn gài bẫy rồi!
Nhưng lúc này Chu Tín tỉnh ngộ đã muộn, Trần Anh Kiệt đã mang người áo đen bắt được tối hôm qua chờ ông ta và Dương Lập ở đồn cảnh sát.
Làm cao tầng công ty, Thịnh Hoàn Hoàn và người trong phòng hội nghị đều bị cảnh sát hỏi chuyện.
Mà lúc này Tống Chí Thượng vốn nên dưỡng thương ở bệnh viện đột nhiên xuất hiện, trong lòng mọi người đã có lựa chọn.
Hơn nữa cuộc đối thoại vừa rồi của Thịnh Hoàn Hoàn và Chu Tín sẽ làm khẩu cung của các cao tầng khá bất lợi với Chu Tín và Dương Lập.
Ở đây có không ít cao tầng đều là cựu thần của Thịnh Thế, họ chứng kiến Thịnh Thế lớn mạnh từng chút từng chút như thế nào, biết Thịnh Thế trải qua bao nhiêu gian nan vất vả mới có sự huy hoàng của hôm nay.
Cho nên họ không cho phép kẻ nào phá hoại Thịnh Thế, làm tổn thất lợi ích của công ty.
Sau khi cảnh sát rời đi, phòng họp lập tức lặng ngắt như tờ.
Lúc này Lý Vệ Lâm đi đến đưa tay gõ nhẹ lên cửa hai cái, mọi người mới phát hiện có người ngoài xuất hiện.
Thịnh Hoàn Hoàn lập tức đứng lên đi về hướng Lý Vệ Lâm: “Xin long trọng giới thiệu với mọi người, từ hôm nay nhân viên trung tâm dự án Đường Thị có thêm một người, anh ấy tên là Lý Vệ Lâm."
Hôm qua Thịnh Hoàn Hoàn đã thông báo với mọi người chuyện điều động nhân viên dự án trong nhóm, cho nên họ cũng không kỳ quái khi Lý Vệ Lâm xuất hiện.
Họ lo lắng là dự án Đường Thị này còn có thể tiến hành thuận lợi hay không, công ty đã đầu tư quá nhiều nhân lực và tài chính vào dự án này rồi.
Lý Vệ Lâm giới thiệu sơ qua, nhưng cảm xúc của các cao tầng đều không cao.
Thịnh Hoàn Hoàn ra hiệu cho Lý Vệ Lâm ngồi xuống, sau đó trở lại vị trí của mình rồi chống hai tay lên bàn, nhìn các cao tầng mà nói: “Nếu cảnh sát đã tìm được tủ sắt thì tôi có cách thuyết phục phía Đường Thị tiếp tục hợp tác với chúng ta, cho nên mọi người đừng nản chí."
Sau đó Thịnh Hoàn Hoàn lui lại một bước rồi chân thành cúi đầu.
Thịnh Hoàn Hoàn làm vậy khiến các cao tầng đều sững sờ nhìn nhau.
Tiếp đó chỉ nghe Thịnh Hoàn Hoàn thành khẩn nói: “Tôi rất xin lỗi về chuyện tối hôm qua, kỳ thật tôi và quản lý Tống đã sớm hoài nghi có người sẽ gây bất lợi với dự án nên đã lắp định vị sẵn trong tủ sắt. Tối hôm qua tôi bất kính với các vị là muốn Chu Tín và Dương Lập buông lỏng cảnh giác, Hoàn Hoàn xin nhận lỗi với các vị tiền bối."
Đám người nghe Thịnh Hoàn Hoàn giải thích, lại thấy cô chân thành như vậy thì oán giận trong lòng đối với cô cũng triệt để tan biến.
"Thịnh tổng chỉ suy xét vì công ty thôi, là chúng tôi hiểu lầm Thịnh tổng."
"Không ngờ Chu Tín lại là loại người này, cũng may Thịnh tổng nhìn rõ mọi việc, nếu không Thịnh Thế sẽ bị tổn thất rất lớn."
"Đúng vậy, lần này nhờ có Thịnh tổng..."
Những người ở đây ai không biết dự án Đường Thị này là do Thịnh Hoàn Hoàn lấy được, quyền kiểm soát cũng nằm trên tay cô, dự án này thành công sẽ giúp Thịnh Hoàn Hoàn triệt để đứng vững gót chân ở công ty.
Ai trong công ty không muốn để Thịnh Hoàn Hoàn thành công nhất, chính là nhóm người Chu Tín và Dương Lập này!
Nếu Thịnh Hoàn Hoàn nắm giữ quyền lực thì nhất định sẽ thay máu Thịnh Thế, bọn người Chu Tín và Dương Lập cũng đứng mũi chịu sào.
Tương phản, dự án này thất bại thì Thịnh Hoàn Hoàn sẽ trở thành cái đích cho mọi người nhắm vào như vừa rồi, thực quyền sẽ rơi vào tay Chu Tín.
Làm tổng giám đốc một tập đoàn lớn thì có thể giành được bao nhiêu quyền lợi cho mình!
Đám người càng nghĩ càng cảm thấy là Chu Tín và Dương Lập làm, cả đám đều khó nén phẫn nộ. Chu Tín muốn đấu với Thịnh Hoàn Hoàn thế nào thì họ mặc kệ, nhưng không thể làm tổn thất lợi ích của công ty.
Lúc này Chu Tín lại tức giận nhìn về phía Thịnh Hoàn Hoàn: “Thịnh tổng, dù cô muốn trốn tránh trách nhiệm cũng không cần kéo người vô tội xuống nước, cách phỏng đoán vô căn cứ này thật khiến người ta rét lạnh trái tim!"
Dương Lập lập tức gân cổ lên cãi: “Chuyện gì cũng phải nói đến chứng cứ, Thịnh tổng không có căn cứ đã suy đoán là người trong chúng tôi đánh cắp tủ sắt thì thật là buồn cười, cô còn ngại công ty không đủ loạn sao?"
Đám người cũng cảm thấy có lý, không có chứng cớ thì không thể biết tên trộm là ai, Thịnh Hoàn Hoàn lại dẫn lửa lên người Chu Tín là vì chối bỏ trách nhiệm.
Phải biết rằng lúc này trốn tránh trách nhiệm là không được, chẳng những không giải quyết được vấn đề mà còn làm công ty loạn hơn.
Chu Tín lạnh nói: “Nếu như cha của Thịnh tổng còn ở đây thì sẽ giải quyết vấn đề trước chứ không phải nghĩ cách làm sao chối bỏ trách nhiệm."
Cao Tễ cười lạnh: “A, xảy ra chuyện chỉ biết chối, thật khiến chúng tôi hoài nghi Thịnh tổng có năng lực đảm nhiệm chức vị tổng giám đốc này không."
Đối mặt với dáng vẻ hùng hổ dọa người của phe Chu Tín, Thịnh Hoàn Hoàn lại cười, chỉ thấy cô dựa lưng vào ghế rồi khoanh hai tay trước ngực mà không nói gì, dáng vẻ cứ như núi Thái Sơn có sụp đổ thì cô cũng không biến sắc.
Đám người rất khó hiểu, Thịnh Hoàn Hoàn đang làm gì vvay65?
Thịnh Hoàn Hoàn đang chờ cảnh sát đến.
Sau một lúc lâu sống lưng của Thịnh Hoàn Hoàn mới rời khỏi thành ghế, bàn tay trắng nõn nhẹ nhàng gõ lên bàn làm việc, ánh mắt nhìn vào bọn người Chu Tín và Dương Lập trở nên cực kỳ sắc bén.
Ánh mắt này làm người ta sinh ra khủng hoảng, thật lâu sau mới nghe Thịnh Hoàn Hoàn nói: “Không phải người của công ty chúng ta thì tốt, nếu có ai dám phá hư lợi ích của công ty, làm công ty bị tổn thất danh dự thì tôi nghĩ không chỉ tôi mà các vị đang ngồi đều không chấp nhận được đúng không."
Mấy cao tầng trăm miệng một lời: “Đó là đương nhiên."
Đúng lúc này, ngoài cửa truyền đến một loạt tiếng bước chân, cảnh sát xuất hiện bên ngoài cửa phòng họp.
Người dẫn đầu có cấp bậc cao hơn, anh ta giơ lệnh bắt giữ trong tay lên rồi nhìn đảo qua phòng họp một vòng, sau đó nghiêm nghị hỏi: “Ai là Dương Lập và Chu Tín."
Mọi người đưa mắt nhìn nhau, Chu Tín và Dương Lập biến sắc, trong lòng cực kỳ bất an và khó hiểu, chẳng phải cảnh sát nên tìm Thịnh Hoàn Hoàn và quản lý Lý sao?
"Ai là Chu Tín và Dương Lập?" Cảnh sát kia lại hỏi.
Đám người không hẹn mà cùng nhìn về phía hai người.
Chu Tín nhìn Thịnh Hoàn Hoàn một cái rồi từ từ đứng dậy: “Tôi là Chu Tín."
Dương Lập cũng đứng lên: “Tôi là Dương Lập."
Cảnh sát nói: “Chúng tôi tìm được một tủ bảo hiểm ở nhà của hai vị, ăn khớp với vật mất trộm mà quý công ty miêu tả, làm phiền hai vị đến đồn cảnh sát một chuyến với chúng tôi."
Sắc mặt Dương Lập lập tức trắng bệch, cảnh sát tìm được tủ sắt sao?
Sắc mặt Chu Tín cũng rất khó coi: “Cảnh sát, có phải các người nhẫm lẫn gì không, tôi chưa từng nhìn thấy tủ sắt nào cả."
Tủ sắt chỉ có một cái, tối hôm qua ông ta đã giao cho Dương Lập bảo quản, sao cảnh sát lại tìm ra một cái tủ sắt giống như đúc ở nhà ông ta?
Cảnh sát công chính nghiêm minh nói: “Cái này chúng tôi cũng không biết, cho nên mong Chu tiên sinh phối hợp tốt để chúng tôi điều tra, để tiện mau chóng tra ra chân tướng, trả lại trong sạch cho ông."
Nói xong, anh bước qua bên cạnh một bước rồi ra lệnh: “Mang đi."
Chu Tín không thể không đi cùng cảnh sát, trên đường đi ánh mắt ông ta luôn nhìn vào Thịnh Hoàn Hoàn.
Chỉ thấy vẻ mặt cô hết sức thản nhiên, khóe miệng mang theo ý cười như có như không.
Điều này khiến Chu Tín có dự cảm chẳng lành.
Mãi đến khi nhìn thấy Lý Vệ Lâm bên ngoài cửa phòng họp, Chu Tín mới đột nhiên tỉnh táo lại: Họ bị Thịnh Hoàn Hoàn gài bẫy rồi!
Nhưng lúc này Chu Tín tỉnh ngộ đã muộn, Trần Anh Kiệt đã mang người áo đen bắt được tối hôm qua chờ ông ta và Dương Lập ở đồn cảnh sát.
Làm cao tầng công ty, Thịnh Hoàn Hoàn và người trong phòng hội nghị đều bị cảnh sát hỏi chuyện.
Mà lúc này Tống Chí Thượng vốn nên dưỡng thương ở bệnh viện đột nhiên xuất hiện, trong lòng mọi người đã có lựa chọn.
Hơn nữa cuộc đối thoại vừa rồi của Thịnh Hoàn Hoàn và Chu Tín sẽ làm khẩu cung của các cao tầng khá bất lợi với Chu Tín và Dương Lập.
Ở đây có không ít cao tầng đều là cựu thần của Thịnh Thế, họ chứng kiến Thịnh Thế lớn mạnh từng chút từng chút như thế nào, biết Thịnh Thế trải qua bao nhiêu gian nan vất vả mới có sự huy hoàng của hôm nay.
Cho nên họ không cho phép kẻ nào phá hoại Thịnh Thế, làm tổn thất lợi ích của công ty.
Sau khi cảnh sát rời đi, phòng họp lập tức lặng ngắt như tờ.
Lúc này Lý Vệ Lâm đi đến đưa tay gõ nhẹ lên cửa hai cái, mọi người mới phát hiện có người ngoài xuất hiện.
Thịnh Hoàn Hoàn lập tức đứng lên đi về hướng Lý Vệ Lâm: “Xin long trọng giới thiệu với mọi người, từ hôm nay nhân viên trung tâm dự án Đường Thị có thêm một người, anh ấy tên là Lý Vệ Lâm."
Hôm qua Thịnh Hoàn Hoàn đã thông báo với mọi người chuyện điều động nhân viên dự án trong nhóm, cho nên họ cũng không kỳ quái khi Lý Vệ Lâm xuất hiện.
Họ lo lắng là dự án Đường Thị này còn có thể tiến hành thuận lợi hay không, công ty đã đầu tư quá nhiều nhân lực và tài chính vào dự án này rồi.
Lý Vệ Lâm giới thiệu sơ qua, nhưng cảm xúc của các cao tầng đều không cao.
Thịnh Hoàn Hoàn ra hiệu cho Lý Vệ Lâm ngồi xuống, sau đó trở lại vị trí của mình rồi chống hai tay lên bàn, nhìn các cao tầng mà nói: “Nếu cảnh sát đã tìm được tủ sắt thì tôi có cách thuyết phục phía Đường Thị tiếp tục hợp tác với chúng ta, cho nên mọi người đừng nản chí."
Sau đó Thịnh Hoàn Hoàn lui lại một bước rồi chân thành cúi đầu.
Thịnh Hoàn Hoàn làm vậy khiến các cao tầng đều sững sờ nhìn nhau.
Tiếp đó chỉ nghe Thịnh Hoàn Hoàn thành khẩn nói: “Tôi rất xin lỗi về chuyện tối hôm qua, kỳ thật tôi và quản lý Tống đã sớm hoài nghi có người sẽ gây bất lợi với dự án nên đã lắp định vị sẵn trong tủ sắt. Tối hôm qua tôi bất kính với các vị là muốn Chu Tín và Dương Lập buông lỏng cảnh giác, Hoàn Hoàn xin nhận lỗi với các vị tiền bối."
Đám người nghe Thịnh Hoàn Hoàn giải thích, lại thấy cô chân thành như vậy thì oán giận trong lòng đối với cô cũng triệt để tan biến.
"Thịnh tổng chỉ suy xét vì công ty thôi, là chúng tôi hiểu lầm Thịnh tổng."
"Không ngờ Chu Tín lại là loại người này, cũng may Thịnh tổng nhìn rõ mọi việc, nếu không Thịnh Thế sẽ bị tổn thất rất lớn."
"Đúng vậy, lần này nhờ có Thịnh tổng..."
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.