Chương 422: Thiếu phu nhân nhà ta là chói mắt nhất trong sân
Nam Thư
24/02/2024
Mỗi lần Thịnh Hoàn Hoàn nhẹ nhàng ôm cua đều làm người ta phải trầm trồ, Triệu Giai Ca đoán cô sẽ bắt lấy cơ hội này để thoát khỏi áp chế của
Cao Kiếm.
Bởi vì nếu như bây giờ cô không làm như vậy thì sẽ không có cơ hội.
Nhưng cơ hội này lại tràn ngập nguy hiểm, chút sai lầm nho nhỏ sẽ làm mọi thứ mất khống chế.
Nhưng nếu thành công thì nhất định sẽ là một đòn phản kích xinh đẹp, Thịnh Hoàn Hoàn có thể nhờ thế mà thành danh, đây không phải điều Triệu Giai Ca muốn nhìn thấy.
Giống như Triệu Giai Ca đã dự đoán, Thịnh Hoàn Hoàn thật sự muốn mạo hiểm như vậy, trong xe đua có biện pháp bảo vệ hơn nữa cô cũng tràn ngập lòng tin với mình, Cao Kiếm không làm khó được cô.
Nhưng người khác không cho là như vậy, trong mắt họ thì cô chỉ là một người mới không tên không họ trong giới xe đua, số lần dự thi ít càng thêm ít, mặc dù tốc độ không sai nhưng tâm tính và khả năng phát huy đều bất ổn.
Hơn nữa đối phương còn là Cao Kiếm, cả Phương Hằng cũng không thoát khỏi Cao Kiếm được.
Phải biết là Phương Hằng chính là tay xe tốc độ nhanh nhất trong nước trước khi Kim Thần về nước.
Cả Phương Hằng cũng làm không được thì làm sao Thịnh Hoàn Hoàn có thể?
Cả Lý Hưng Hoài và Cao Dương cũng không chắc lắm, ai cũng lo sợ bất an.
Grừm... Ô ô...
Tiếng động cơ không ngừng kích thích màng nhĩ của người xem, đám người trông thấy Vu Quang dẫn trước xa xa, đã thành công chạy vào đường đua thẳng, mà Cao Kiếm và Thịnh Hoàn Hoàn mới một trước một sau đi đến chỗ cua quẹo.
Cho tới giờ khắc này, Cao Kiếm vẫn áp chế Thịnh Hoàn Hoàn chặt chẽ, tốc độ cũng hơi tăng lên, hiển nhiên anh ta cũng muốn nhân cơ hội này kéo ra khoảng cách với Thịnh Hoàn Hoàn rồi triệt để hất xa cô.
Hiện tại chỉ xem kỹ thuật và tốc độ của ai càng ổn càng nhanh.
Thịnh Hoàn Hoàn nhìn chiếc xe đua trước mặt, cô nhắm đôi mắt hạnh lại rồi đạp mạnh chân ga, trong nháy mắt tốc độ đã tăng lên cao nhất...
Mọi người kinh hãi: “Thịnh Hoàn Hoàn điên rồi sao?"
Lý Hưng Hoài lập tức hoảng sợ: “Nguy hiểm quá."
Cao Dương giận dữ mắng mỏ: “Ẩu tả, cô ấy muốn chết chung với Cao Kiếm sao?"
Sơ Tình trong đội xe Lôi Đình kinh đô lắc đầu: “Cô ấy quá xúc động!"
Kim Thần trong đội xe Quân Hạm cắn răng: “Ngu ngốc!"
Trong đội xe Thiểm Điện của Cảng thành, Phương Hằng nhíu mày: “Cô ấy làm không được..."
Trong tiếng kinh hô lo lắng của mọi người, tiếng thắng xe chói tai truyền đến.
Tầm mắt mọi người đều nhìn chăm chú xe của Thịnh Hoàn Hoàn, sân đua lập tức im ắng đến lạ thường.
Chỉ thấy sau khi nhẹ nhàng bẻ cua ở cự ly ngắn, một bên xe của Thịnh Hoàn Hoàn lăn dưới mặt đất, hai bánh xe rời khỏi mặt đất, cả chiếc xe đua nghiêng mạnh qua một bên.
Trông thấy cảnh này, mọi người không khỏi nín thở.
Triệu Giai Ca nắm chặt nắm đấm, móng tay đâm sâu vào lòng bàn tay: Lần này Thịnh Hoàn Hoàn nhất định tiêu đời rồi!
Nhưng khi mọi người ở đây nghĩ Thịnh Hoàn Hoàn sẽ mất khống chế xông ra đường đua, trực tiếp lật xe thì xe đua lại vững vàng dùng tư thế nghiêng này lướt qua xe của Cao Kiếm.
Sau đó, xe đua "Oanh" một tiếng, bốn cái bánh rơi xuống đất.
Grừm...
Tiếng động cơ nổ vang, mọi người còn chưa kịp phản ứng thì xe đua đã lấy tốc độ nhanh nhất xông về phía trước, trong nháy mắt đã bỏ Cao Kiếm lại đằng sau.
Sân đấu yên tĩnh mấy giây rồi lập tức tràn ngập tiếng vỗ tay và tiếng hoan hô mãnh liệt, đám người gân cổ lên kích động gào thét, toàn bộ sân đấu nhiệt liệt chưa từng có.
Cả những tay đua danh tiếng như Kim Thần, Phương Hằng, Sơ Tình cũng không nhịn được mà đứng lên hò hét cổ vũ cho Thịnh Hoàn Hoàn, đây là tình cảnh hiếm có.
Đám tay đua ban đầu xem thường đội Vũ Yến đều nhao nhao vỗ tay cho Thịnh Hoàn Hoàn.
Thịnh Hoàn Hoàn dùng thực lực để chinh phục tất cả mọi người.
"Thịnh Hoàn Hoàn, Thịnh Hoàn Hoàn..."
Toàn trường đều sôi trào, tất cả mọi người đang reo hò tên của Thịnh Hoàn Hoàn.
Lý Hưng Hoài và Cao Dương lập tức rươm rướm nước mắt: Cô ấy làm được, cô ấy làm được rồi...
Một lúc sau MC mới khiếp sợ hoàn hồn, hưng phấn kích động nói: “Đây là một màn đáng được ghi lại, tin chắc các vị ở đây đều sẽ ghi nhớ thời khắc phấn khích rung động lòng người này, hôm nay cái tên Thịnh Hoàn Hoàn này đã làm hàng ngàn hàng vạn fan Hoa Hạ trầm trồ thán phục, cô sẽ trở thành ngôi sao mới chói mắt nhất của giới đua xe..."
Sắc mặt Triệu Giai Ca lập tức xanh lè, Thịnh Hoàn Hoàn thành công.
Điều này có nghĩa là trang nhất của cô ta, sự chú ý của cô ta đều bị Thịnh Hoàn Hoàn cướp đi, hôm nay mừng hụt rồi.
Cao Kiếm cũng không ngờ dưới kỹ thuật áp chế của mình và còn trong lúc tăng tốc mà Thịnh Hoàn Hoàn lại đột nhiên hạ xuống trước mặt anh ta rồi tùy ý lao vút đi! ! !
Cái này. . . Còn là người sao?
Lăng Phủ.
Lúc này, trong phủ náo nhiệt một cách hiếm hoi.
Lăng lão thái thái, Bạch quản gia, Lăng Thiên Vũ, dì Hà, Tích Nhi và mấy người hầu trực ban đều trừng to đôi mắt, nhìn chăm chú vào màn hình TV lớn trong phòng khách, không dám chớp mắt lấy một cái.
Lâm Chi Vũ bị để qua một bên có sắc mặt không tốt lắm, hiện tại cô ta là vị hôn thê của Lăng Tiêu, lão thái thái dẫn cả nhà lớn nhỏ xem vợ trước của Lăng Tiêu thi đấu trước mặt cô ta, đây không phải đang sỉ nhục cô ta sao?
Nhưng Lâm Chi Vũ đi cũng không được, ngồi cũng không xong, thân phận của cô ta ép mình phải mỉm cười, đánh ngồi xem thi đấu với bọn họ đến cuối.
Nhìn thấy Thịnh Hoàn Hoàn thành công thoát khỏi Cao Kiếm, Lăng lão thái thái và Bạch quản gia kích động như một đứa trẻ, Tích Nhi còn hưng phấn nhảy dựng lên, cả Lăng Thiên Vũ thường im lặng cũng vỗ tay thật mạnh.
Lăng lão thái thái vô cùng vui vẻ liếc nhìn Lâm Chi Vũ rồi nói với Bạch quản gia: “Tôi đã nói Hoàn Hoàn nhất định làm được, sao mà con bé ưu tú quá vậy kìa..."
Lúc nói lời này, hai mắt Lăng lão thái thái bắn ra trái tim, nhìn y như fan hâm mộ sùng bái Thịnh Hoàn Hoàn.
Bạch quản gia gật đầu: “Thiếu phu nhân thật ưu tú, cô ấy là chói mắt nhất trong sân."
Tối hôm qua sau khi biết tâm tư của Lăng Tiêu, Bạch quản gia lập tức sửa miệng lại, đứng trước mặt Lâm Chi Vũ mà ông cũng không kiêng kỵ gọi Thịnh Hoàn Hoàn là Thiếu phu nhân.
Tất nhiên chuyện này cũng không gạt được Lăng lão thái thái, trong phủ cũng có tai mắt của bà, ví dụ như... Bạch quản gia! ! !
Tối hôm qua biết Lăng Tiêu bị thương còn bị Thịnh Hoàn Hoàn đuổi ra ngoài, lão thái thái chỉ nói một câu: “Đáng đời."
Lúc ấy lão thái thái kích động đỏ mắt, cảm ơn trời đất, rốt cục cháu trai như núi băng của bà nghĩ thông rồi!
Nghe Bạch quản gia tán dương, Lăng lão thái thái lập tức lộ ra vẻ mặt kiêu ngạo: “Đương nhiên, không nhìn xem là ai giúp thiếu gia nhà ông chọn cô dâu."
Bạch quản gia dựng ngón cái lên: “Lão thái thái anh minh."
Lăng Tích chỉ vào TV, kiêu ngạo mà nói: “Mau xem, chị dâu sắp vượt qua người đứng đầu rồi."
Lăng Tích kích động, chấm đỏ trên khuôn mặt nhỏ nhắn càng đỏ rực lên.
Dì Hà mừng rỡ nói: “Không cần nhìn cũng biết Thiếu phu nhân nhất định có thể lấy được hạng nhất."
Những người hầu khác cũng phụ họa theo.
Lâm Chi Vũ nghe những lời này thì trong lòng đặc biệt khó chịu, dù cô ta ngu dốt đến mấy cũng nhìn ra những người này đang cố ý sỉ nhục mình.
Cô ta thực sự không ở lại được nữa, lập tức cầm túi đứng lên rồi cười khẽ nói tạm biệt Lăng lão thái thái: “Bà nội, cháu còn có việc phải đi trước."
Lúc này Lăng lão thái thái mới nhìn về phía cô ta, tiếc nuối nói: “Tranh tài đang đặc sắc mà, không xem xong trận này rồi đi?"
Lâm Chi Vũ lắc đầu: “Không được, cháu không hiểu đua xe nên ở lại cũng không hiểu."
Lăng lão thái thái gật đầu, bà cũng không muốn khinh người quá đáng mà chỉ muốn cô ta biết khó rút lui thôi: “Được rồi, Bạch quản gia, ông đi tiễn Lâm tiểu thư đi."
Bởi vì nếu như bây giờ cô không làm như vậy thì sẽ không có cơ hội.
Nhưng cơ hội này lại tràn ngập nguy hiểm, chút sai lầm nho nhỏ sẽ làm mọi thứ mất khống chế.
Nhưng nếu thành công thì nhất định sẽ là một đòn phản kích xinh đẹp, Thịnh Hoàn Hoàn có thể nhờ thế mà thành danh, đây không phải điều Triệu Giai Ca muốn nhìn thấy.
Giống như Triệu Giai Ca đã dự đoán, Thịnh Hoàn Hoàn thật sự muốn mạo hiểm như vậy, trong xe đua có biện pháp bảo vệ hơn nữa cô cũng tràn ngập lòng tin với mình, Cao Kiếm không làm khó được cô.
Nhưng người khác không cho là như vậy, trong mắt họ thì cô chỉ là một người mới không tên không họ trong giới xe đua, số lần dự thi ít càng thêm ít, mặc dù tốc độ không sai nhưng tâm tính và khả năng phát huy đều bất ổn.
Hơn nữa đối phương còn là Cao Kiếm, cả Phương Hằng cũng không thoát khỏi Cao Kiếm được.
Phải biết là Phương Hằng chính là tay xe tốc độ nhanh nhất trong nước trước khi Kim Thần về nước.
Cả Phương Hằng cũng làm không được thì làm sao Thịnh Hoàn Hoàn có thể?
Cả Lý Hưng Hoài và Cao Dương cũng không chắc lắm, ai cũng lo sợ bất an.
Grừm... Ô ô...
Tiếng động cơ không ngừng kích thích màng nhĩ của người xem, đám người trông thấy Vu Quang dẫn trước xa xa, đã thành công chạy vào đường đua thẳng, mà Cao Kiếm và Thịnh Hoàn Hoàn mới một trước một sau đi đến chỗ cua quẹo.
Cho tới giờ khắc này, Cao Kiếm vẫn áp chế Thịnh Hoàn Hoàn chặt chẽ, tốc độ cũng hơi tăng lên, hiển nhiên anh ta cũng muốn nhân cơ hội này kéo ra khoảng cách với Thịnh Hoàn Hoàn rồi triệt để hất xa cô.
Hiện tại chỉ xem kỹ thuật và tốc độ của ai càng ổn càng nhanh.
Thịnh Hoàn Hoàn nhìn chiếc xe đua trước mặt, cô nhắm đôi mắt hạnh lại rồi đạp mạnh chân ga, trong nháy mắt tốc độ đã tăng lên cao nhất...
Mọi người kinh hãi: “Thịnh Hoàn Hoàn điên rồi sao?"
Lý Hưng Hoài lập tức hoảng sợ: “Nguy hiểm quá."
Cao Dương giận dữ mắng mỏ: “Ẩu tả, cô ấy muốn chết chung với Cao Kiếm sao?"
Sơ Tình trong đội xe Lôi Đình kinh đô lắc đầu: “Cô ấy quá xúc động!"
Kim Thần trong đội xe Quân Hạm cắn răng: “Ngu ngốc!"
Trong đội xe Thiểm Điện của Cảng thành, Phương Hằng nhíu mày: “Cô ấy làm không được..."
Trong tiếng kinh hô lo lắng của mọi người, tiếng thắng xe chói tai truyền đến.
Tầm mắt mọi người đều nhìn chăm chú xe của Thịnh Hoàn Hoàn, sân đua lập tức im ắng đến lạ thường.
Chỉ thấy sau khi nhẹ nhàng bẻ cua ở cự ly ngắn, một bên xe của Thịnh Hoàn Hoàn lăn dưới mặt đất, hai bánh xe rời khỏi mặt đất, cả chiếc xe đua nghiêng mạnh qua một bên.
Trông thấy cảnh này, mọi người không khỏi nín thở.
Triệu Giai Ca nắm chặt nắm đấm, móng tay đâm sâu vào lòng bàn tay: Lần này Thịnh Hoàn Hoàn nhất định tiêu đời rồi!
Nhưng khi mọi người ở đây nghĩ Thịnh Hoàn Hoàn sẽ mất khống chế xông ra đường đua, trực tiếp lật xe thì xe đua lại vững vàng dùng tư thế nghiêng này lướt qua xe của Cao Kiếm.
Sau đó, xe đua "Oanh" một tiếng, bốn cái bánh rơi xuống đất.
Grừm...
Tiếng động cơ nổ vang, mọi người còn chưa kịp phản ứng thì xe đua đã lấy tốc độ nhanh nhất xông về phía trước, trong nháy mắt đã bỏ Cao Kiếm lại đằng sau.
Sân đấu yên tĩnh mấy giây rồi lập tức tràn ngập tiếng vỗ tay và tiếng hoan hô mãnh liệt, đám người gân cổ lên kích động gào thét, toàn bộ sân đấu nhiệt liệt chưa từng có.
Cả những tay đua danh tiếng như Kim Thần, Phương Hằng, Sơ Tình cũng không nhịn được mà đứng lên hò hét cổ vũ cho Thịnh Hoàn Hoàn, đây là tình cảnh hiếm có.
Đám tay đua ban đầu xem thường đội Vũ Yến đều nhao nhao vỗ tay cho Thịnh Hoàn Hoàn.
Thịnh Hoàn Hoàn dùng thực lực để chinh phục tất cả mọi người.
"Thịnh Hoàn Hoàn, Thịnh Hoàn Hoàn..."
Toàn trường đều sôi trào, tất cả mọi người đang reo hò tên của Thịnh Hoàn Hoàn.
Lý Hưng Hoài và Cao Dương lập tức rươm rướm nước mắt: Cô ấy làm được, cô ấy làm được rồi...
Một lúc sau MC mới khiếp sợ hoàn hồn, hưng phấn kích động nói: “Đây là một màn đáng được ghi lại, tin chắc các vị ở đây đều sẽ ghi nhớ thời khắc phấn khích rung động lòng người này, hôm nay cái tên Thịnh Hoàn Hoàn này đã làm hàng ngàn hàng vạn fan Hoa Hạ trầm trồ thán phục, cô sẽ trở thành ngôi sao mới chói mắt nhất của giới đua xe..."
Sắc mặt Triệu Giai Ca lập tức xanh lè, Thịnh Hoàn Hoàn thành công.
Điều này có nghĩa là trang nhất của cô ta, sự chú ý của cô ta đều bị Thịnh Hoàn Hoàn cướp đi, hôm nay mừng hụt rồi.
Cao Kiếm cũng không ngờ dưới kỹ thuật áp chế của mình và còn trong lúc tăng tốc mà Thịnh Hoàn Hoàn lại đột nhiên hạ xuống trước mặt anh ta rồi tùy ý lao vút đi! ! !
Cái này. . . Còn là người sao?
Lăng Phủ.
Lúc này, trong phủ náo nhiệt một cách hiếm hoi.
Lăng lão thái thái, Bạch quản gia, Lăng Thiên Vũ, dì Hà, Tích Nhi và mấy người hầu trực ban đều trừng to đôi mắt, nhìn chăm chú vào màn hình TV lớn trong phòng khách, không dám chớp mắt lấy một cái.
Lâm Chi Vũ bị để qua một bên có sắc mặt không tốt lắm, hiện tại cô ta là vị hôn thê của Lăng Tiêu, lão thái thái dẫn cả nhà lớn nhỏ xem vợ trước của Lăng Tiêu thi đấu trước mặt cô ta, đây không phải đang sỉ nhục cô ta sao?
Nhưng Lâm Chi Vũ đi cũng không được, ngồi cũng không xong, thân phận của cô ta ép mình phải mỉm cười, đánh ngồi xem thi đấu với bọn họ đến cuối.
Nhìn thấy Thịnh Hoàn Hoàn thành công thoát khỏi Cao Kiếm, Lăng lão thái thái và Bạch quản gia kích động như một đứa trẻ, Tích Nhi còn hưng phấn nhảy dựng lên, cả Lăng Thiên Vũ thường im lặng cũng vỗ tay thật mạnh.
Lăng lão thái thái vô cùng vui vẻ liếc nhìn Lâm Chi Vũ rồi nói với Bạch quản gia: “Tôi đã nói Hoàn Hoàn nhất định làm được, sao mà con bé ưu tú quá vậy kìa..."
Lúc nói lời này, hai mắt Lăng lão thái thái bắn ra trái tim, nhìn y như fan hâm mộ sùng bái Thịnh Hoàn Hoàn.
Bạch quản gia gật đầu: “Thiếu phu nhân thật ưu tú, cô ấy là chói mắt nhất trong sân."
Tối hôm qua sau khi biết tâm tư của Lăng Tiêu, Bạch quản gia lập tức sửa miệng lại, đứng trước mặt Lâm Chi Vũ mà ông cũng không kiêng kỵ gọi Thịnh Hoàn Hoàn là Thiếu phu nhân.
Tất nhiên chuyện này cũng không gạt được Lăng lão thái thái, trong phủ cũng có tai mắt của bà, ví dụ như... Bạch quản gia! ! !
Tối hôm qua biết Lăng Tiêu bị thương còn bị Thịnh Hoàn Hoàn đuổi ra ngoài, lão thái thái chỉ nói một câu: “Đáng đời."
Lúc ấy lão thái thái kích động đỏ mắt, cảm ơn trời đất, rốt cục cháu trai như núi băng của bà nghĩ thông rồi!
Nghe Bạch quản gia tán dương, Lăng lão thái thái lập tức lộ ra vẻ mặt kiêu ngạo: “Đương nhiên, không nhìn xem là ai giúp thiếu gia nhà ông chọn cô dâu."
Bạch quản gia dựng ngón cái lên: “Lão thái thái anh minh."
Lăng Tích chỉ vào TV, kiêu ngạo mà nói: “Mau xem, chị dâu sắp vượt qua người đứng đầu rồi."
Lăng Tích kích động, chấm đỏ trên khuôn mặt nhỏ nhắn càng đỏ rực lên.
Dì Hà mừng rỡ nói: “Không cần nhìn cũng biết Thiếu phu nhân nhất định có thể lấy được hạng nhất."
Những người hầu khác cũng phụ họa theo.
Lâm Chi Vũ nghe những lời này thì trong lòng đặc biệt khó chịu, dù cô ta ngu dốt đến mấy cũng nhìn ra những người này đang cố ý sỉ nhục mình.
Cô ta thực sự không ở lại được nữa, lập tức cầm túi đứng lên rồi cười khẽ nói tạm biệt Lăng lão thái thái: “Bà nội, cháu còn có việc phải đi trước."
Lúc này Lăng lão thái thái mới nhìn về phía cô ta, tiếc nuối nói: “Tranh tài đang đặc sắc mà, không xem xong trận này rồi đi?"
Lâm Chi Vũ lắc đầu: “Không được, cháu không hiểu đua xe nên ở lại cũng không hiểu."
Lăng lão thái thái gật đầu, bà cũng không muốn khinh người quá đáng mà chỉ muốn cô ta biết khó rút lui thôi: “Được rồi, Bạch quản gia, ông đi tiễn Lâm tiểu thư đi."
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.