Chương 1620
Thẩm Kiều
04/07/2021
Những lời này khiến Mạnh Khả Phi rốt cuộc không nhịn được nữa mà quay đầu lại.
“Tôi không muốn giúp cậu ấy giữ bí mật hay sao? Là cậu, là cậu vẫn luôn chèn ép tôi!” Mạnh Khả Phi chỉ vào Trương Hiểu Lộ quát lên: “Trương Hiểu Lộ, có phải cậu cho rằng tôi sẽ không phản kháng lại đúng không? Tôi nói cho cậu biết, con giun xéo lắm cũng quản đấy, sau này cậu đừng tới tìm tôi nữa, bằng không tôi sẽ cá chết lưới rách với các cậu đấy. Dù sao tôi cũng chỉ có một đôi chân trần này mà thôi, việc gì phải sợ kẻ đi giày một chân như cậu?”
“Tôi hỏi cậu, hai người họ không phải là anh, vì sao lại gọi là anh trai?”
Mạnh Khả Phi lại không tiếp tục trả lời câu hỏi của cô ta, trực tiếp xoay người rời khỏi đó.
Hiện trường chỉ còn lại hai người Trương Hiểu Lộ và Viên Nguyệt Hàn.
Rất lâu sau Viên Nguyệt Hàn mới tìm lại được giọng nói của mình.
“Người vừa nãy các cậu nói không phải là Viên Viên và anh trai cậu ta đấy chứ?”
“Trừ Uất Trì Diệc Thù, cậu cảm thấy còn ai vào đây nữa?”
“Hai người họ à? Hai người họ không phải anh em ruột sao? Còn nữa, chuyện này với việc hai người họ có phải anh em ruột hay không thì liên quan gì chứ? Vì sao lại đột nhiên nhắc tới chuyện này…”
Nói tới đây, trong đầu Viên Nguyệt Hàn đột nhiên lóe sáng: “Chẳng lẽ người Đường Viên Viên thích là?”
“Chính là người cậu đang nghĩ tới đấy” Trương Hiểu Lộ trực tiếp đi lướt qua người cô ta, Viên Nguyệt Hàn lập tức quay đầu lại: “Cậu đi đâu vậy?”
“Đường Viên Viên đã lừa chúng ta rồi, phải tìm cậu ta hỏi cho rõ ràng chứ”
‘Viên Nguyệt Hàn sửng sốt một lúc lâu mới lấy lại phản ứng, cuống quýt đuổi theo cô ta.
Lúc này, Đường Viên Viên đang cầm khay cơm và rau xanh tìm chỗ ngồi ở nhà ăn.
Cô ấy giống như một người đã rất lâu không được ăn thịt rồi, thật sự vô cùng nhớ cảm giác được ăn thịt lúc trước.
Đường Viên Viên vừa ăn một miếng cơm thì chiếc ghế bên cạnh đã bị người khác kéo ra, sau đó có người ngồi xuống.
Cô vừa ngẩng đầu lên thì thấy hai người bạn cùng phòng của mình là Viên Nguyệt Hàn và Trương Hiểu Lộ.
“Ơ, Nguyệt Hàn, Hiểu Lộ, hai cậu cũng tới đây ăn cơm à?”
Đường Viên Viên còn đang nghĩ rằng bữa cơm này chỉ có thể ăn một mình cho nên vô cùng cô đơn, lúc này có hai bạn cùng phòng tới ăn chung thì có lẽ sẽ vui vẻ hơn nhiều.
Sắc mặt của Trương Hiểu Lộ không vui lắm nhưng lại sợ Mạnh Khả Phi lừa cô ta cho nên cô ta có kìm nén không phát tác, quyết định vẫn nên hỏi Đường Viên Viên trước, sau khi làm rõ mọi chuyện mới tính tiếp.
Cho dù người ta không phải là anh em ruột thì sao chứ, chuyện đó chả liên quan gì, chỉ cần Đường Viên Viên không cướp người của cô ta là được.
Cô ta hít sâu một hơi, ép bản thân nở một nụ cười tươi như hoa.
“Chúng tớ ăn xong rồi “Ăn xong rồi?” Đường Viên Viên cúi đầu thất vọng: “Vậy các cậu…”
“Chúng tớ tới đây chủ yếu là muốn hỏi cậu một việc thôi”
“Chuyện gì vậy?” Đường Viên Viên ngây ngốc hỏi dò.
“Lần này cậu giảm béo là vì sao thế? Trước đó không phải vân rất tốt sao, vì sao đột nhiên muốn giảm béo?”
Câu hỏi Trương Hiểu Lộ đưa ra khiến Đường Viên Viên có chút khó xử, cô không ngờ tới vấn đề duy nhất đối phương muốn hỏi lại là chuyện này, sau khi suy nghĩ một lúc lâu mới nói: “Tớ cảm thấy mình quá béo rồi nên mới muốn giảm cân thôi “Nhưng mà trước đó cậu có cảm thấy như vậy lần nào đâu? Vì sao lại đột nhiên cảm thấy mình béo chứ?”
Nói đến chuyện này, Đường Viên Viên im lặng.
“Sao cậu lại không nói gì?” Trương Hiểu Lộ có chút sốt ruột đập nhẹ lên bàn, chẳng lẽ cô thật sự thích Uất Trì Diệc Thù giống như lời Mạnh Khả Phi nói sao? Cậu ta chỉ là một con bé mập ngốc nghếch mà cũng dám mơ tới việc cướp người đàn ông của cô ta?
Cô ta kích động quá mức khiến Đường Viên Viên có chút khó hiểu, nhưng mà vẫn mở miệng giải thích: “Trong thời gian nghỉ Tết nếu ra ngoài chơi sẽ bị người khác ghét bỏ.”
“Bị người khác ghét bỏ sao?” Viên Nguyệt Hàn nheo mắt lại: “Sao có thể ghét bỏ cậu được? Có ý gì vậy chứ, chẳng lẽ ý cậu là sau khi bị người khác ghét bỏ cậu mới muốn giảm béo.
sao? Không phải vì nguyên nhân nào khác nữa à?”
Nguyên nhân khác đương nhiên cũng có, phần lớn nguyên nhân là bởi vì anh trai, nhưng cô cũng không có ý định nói chuyện này với hai người họ. Tuy rằng cô có quen biết hai người họ, cũng đang là bạn cùng phòng nhưng Đường Viên ‘Viên không hề có mối quan hệ bạn bè thân thiết với hai người họ.
Điều này thuộc về bí mật của cô, cô chỉ từng nói cho hai người là Mạnh Khả Phi và mẹ mình, tất nhiên sẽ không nói với bất kì ai khác nữa.
Cho nên cô lắc đầu: “Không phải”
“Tôi không muốn giúp cậu ấy giữ bí mật hay sao? Là cậu, là cậu vẫn luôn chèn ép tôi!” Mạnh Khả Phi chỉ vào Trương Hiểu Lộ quát lên: “Trương Hiểu Lộ, có phải cậu cho rằng tôi sẽ không phản kháng lại đúng không? Tôi nói cho cậu biết, con giun xéo lắm cũng quản đấy, sau này cậu đừng tới tìm tôi nữa, bằng không tôi sẽ cá chết lưới rách với các cậu đấy. Dù sao tôi cũng chỉ có một đôi chân trần này mà thôi, việc gì phải sợ kẻ đi giày một chân như cậu?”
“Tôi hỏi cậu, hai người họ không phải là anh, vì sao lại gọi là anh trai?”
Mạnh Khả Phi lại không tiếp tục trả lời câu hỏi của cô ta, trực tiếp xoay người rời khỏi đó.
Hiện trường chỉ còn lại hai người Trương Hiểu Lộ và Viên Nguyệt Hàn.
Rất lâu sau Viên Nguyệt Hàn mới tìm lại được giọng nói của mình.
“Người vừa nãy các cậu nói không phải là Viên Viên và anh trai cậu ta đấy chứ?”
“Trừ Uất Trì Diệc Thù, cậu cảm thấy còn ai vào đây nữa?”
“Hai người họ à? Hai người họ không phải anh em ruột sao? Còn nữa, chuyện này với việc hai người họ có phải anh em ruột hay không thì liên quan gì chứ? Vì sao lại đột nhiên nhắc tới chuyện này…”
Nói tới đây, trong đầu Viên Nguyệt Hàn đột nhiên lóe sáng: “Chẳng lẽ người Đường Viên Viên thích là?”
“Chính là người cậu đang nghĩ tới đấy” Trương Hiểu Lộ trực tiếp đi lướt qua người cô ta, Viên Nguyệt Hàn lập tức quay đầu lại: “Cậu đi đâu vậy?”
“Đường Viên Viên đã lừa chúng ta rồi, phải tìm cậu ta hỏi cho rõ ràng chứ”
‘Viên Nguyệt Hàn sửng sốt một lúc lâu mới lấy lại phản ứng, cuống quýt đuổi theo cô ta.
Lúc này, Đường Viên Viên đang cầm khay cơm và rau xanh tìm chỗ ngồi ở nhà ăn.
Cô ấy giống như một người đã rất lâu không được ăn thịt rồi, thật sự vô cùng nhớ cảm giác được ăn thịt lúc trước.
Đường Viên Viên vừa ăn một miếng cơm thì chiếc ghế bên cạnh đã bị người khác kéo ra, sau đó có người ngồi xuống.
Cô vừa ngẩng đầu lên thì thấy hai người bạn cùng phòng của mình là Viên Nguyệt Hàn và Trương Hiểu Lộ.
“Ơ, Nguyệt Hàn, Hiểu Lộ, hai cậu cũng tới đây ăn cơm à?”
Đường Viên Viên còn đang nghĩ rằng bữa cơm này chỉ có thể ăn một mình cho nên vô cùng cô đơn, lúc này có hai bạn cùng phòng tới ăn chung thì có lẽ sẽ vui vẻ hơn nhiều.
Sắc mặt của Trương Hiểu Lộ không vui lắm nhưng lại sợ Mạnh Khả Phi lừa cô ta cho nên cô ta có kìm nén không phát tác, quyết định vẫn nên hỏi Đường Viên Viên trước, sau khi làm rõ mọi chuyện mới tính tiếp.
Cho dù người ta không phải là anh em ruột thì sao chứ, chuyện đó chả liên quan gì, chỉ cần Đường Viên Viên không cướp người của cô ta là được.
Cô ta hít sâu một hơi, ép bản thân nở một nụ cười tươi như hoa.
“Chúng tớ ăn xong rồi “Ăn xong rồi?” Đường Viên Viên cúi đầu thất vọng: “Vậy các cậu…”
“Chúng tớ tới đây chủ yếu là muốn hỏi cậu một việc thôi”
“Chuyện gì vậy?” Đường Viên Viên ngây ngốc hỏi dò.
“Lần này cậu giảm béo là vì sao thế? Trước đó không phải vân rất tốt sao, vì sao đột nhiên muốn giảm béo?”
Câu hỏi Trương Hiểu Lộ đưa ra khiến Đường Viên Viên có chút khó xử, cô không ngờ tới vấn đề duy nhất đối phương muốn hỏi lại là chuyện này, sau khi suy nghĩ một lúc lâu mới nói: “Tớ cảm thấy mình quá béo rồi nên mới muốn giảm cân thôi “Nhưng mà trước đó cậu có cảm thấy như vậy lần nào đâu? Vì sao lại đột nhiên cảm thấy mình béo chứ?”
Nói đến chuyện này, Đường Viên Viên im lặng.
“Sao cậu lại không nói gì?” Trương Hiểu Lộ có chút sốt ruột đập nhẹ lên bàn, chẳng lẽ cô thật sự thích Uất Trì Diệc Thù giống như lời Mạnh Khả Phi nói sao? Cậu ta chỉ là một con bé mập ngốc nghếch mà cũng dám mơ tới việc cướp người đàn ông của cô ta?
Cô ta kích động quá mức khiến Đường Viên Viên có chút khó hiểu, nhưng mà vẫn mở miệng giải thích: “Trong thời gian nghỉ Tết nếu ra ngoài chơi sẽ bị người khác ghét bỏ.”
“Bị người khác ghét bỏ sao?” Viên Nguyệt Hàn nheo mắt lại: “Sao có thể ghét bỏ cậu được? Có ý gì vậy chứ, chẳng lẽ ý cậu là sau khi bị người khác ghét bỏ cậu mới muốn giảm béo.
sao? Không phải vì nguyên nhân nào khác nữa à?”
Nguyên nhân khác đương nhiên cũng có, phần lớn nguyên nhân là bởi vì anh trai, nhưng cô cũng không có ý định nói chuyện này với hai người họ. Tuy rằng cô có quen biết hai người họ, cũng đang là bạn cùng phòng nhưng Đường Viên ‘Viên không hề có mối quan hệ bạn bè thân thiết với hai người họ.
Điều này thuộc về bí mật của cô, cô chỉ từng nói cho hai người là Mạnh Khả Phi và mẹ mình, tất nhiên sẽ không nói với bất kì ai khác nữa.
Cho nên cô lắc đầu: “Không phải”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.