Chương 1717
Thẩm Kiều
17/07/2021
Sau khi vào trong thang máy, Đường Viên Viên phát hiện lúc hai người đi đường đã làm ướt dọc cả con đường của khách sạn, có chút ngại ngùng, nói: “A, chuyện đó… Trên đường hình như đều là nước, phải làm sao đây?”
Thái độ của nhân viên khách sạn vẫn tốt như cũ.
“Cô Đường không cần lo lắng, lát nữa tôi sẽ bảo nhân viên lau dọn của bên tôi đi xử lý”
“Nhưng, nếu làm như vậy, không phải là đã gây thêm phiền phức cho họ sao?”
“Cô Đường lo lắng quá rồi. Đây là công việc của người dọn vệ sinh.
Hơn nữa, tôn chỉ phục vụ của khách sạn chúng tôi là khách hàng là trên hết. Càng huống hồ cô Đường lại không phải khách, mà là bà chủ tương lai của chúng tôi. Đương nhiên càng phải phục vụ tốt hơn”
Lúc nghe thấy cách gọi bà chủ này, Đường Viên Viên xấu hổ: “Tôi không phải bà chủ. Ba tôi mới là ông chủ”
“Nhà họ Đường chỉ có một cô chủ chính là cô Đường. Cho dù hiện giờ không phải thì tương lai, toàn bộ sản nghiệp của nhà họ Đường cũng đều sẽ là của cô”
Nếu nói như vậy thì hình như cũng đúng.
Vừa nghĩ đến tương lai bản thân có thể có nhiều sản nghiệp như vậy, Đường Viên Viên liền cảm thấy đau đầu, xoay người về hướng Uất Trì Diệc Thù: “Anh, sau này đồ của ba em đều cho em hết, vậy có phải em vẫn phải quản lý không?”
Uất Trì Diệc Thù im lặng suy nghĩ trong giây lát: “Có thể mời người đại diện chuyên nghiệp. Có điều, những khoản mục quan trọng vẫn là phải qua bản thân duyệt thì mới được”
“Nhưng nếu đến lúc đó em không biết thì có thể nhờ anh xem giúp em không?”
“Khoản mục quan trọng mà em dám giao vào trong tay anh?” Uất Trì Diệc Thù cảm thấy hơi bưồn cười, liếc nhìn cô một cái: “Em không sợ đến lúc đó anh động tay động chân vào những khoản mục đó sao?”
Ngược lại Đường Viên Viên lắc đầu, vẻ mặt chân thành nhìn Uất Trì Diệc Thù.
“Anh sẽ làm vậy sao?”
Ánh mắt này khiến nội tâm Uất Trì Diệc Thù khẽ động. Tính cách của Đường Viên Viên hoàn toàn chính là kiểu mềm yếu, đáng yêu lại chân thành. Điều đó khiến cho Uất Trì Diệc Thù thật sự không thể nào nổi lên tâm tư trêu chọc cô.
“Sẽ không” . Truyện chính ở -- T RUMTRUYEN. OR G --
“Em biết ngay là anh đối xử với Viên Viên là tốt nhất mà”
Dù sao anh trai là người thích sạch sẽ đến như vậy, nhưng vì bảo vệ cô không bị dính phải nước mưa mà bế cô đi cả một quãng đường lâu như vậy.
Tuy nói về mặt thời gian, có thể mười mấy phút cũng không tính là gì. Nhưng ĐƯờng Viên Viên lại đã vô cùng cảm động rồi.
Nhân viên khách sạn bên cạnh cũng không nói gì, chỉ là đang nghĩ trong lòng, sản nghiệp của gia tộc nhà cậu Uất Trì có thể coi là đứng đầu cả nước rồi. Nếu so Tập đoàn nhà họ Đường với sản nghiệp trong tay cậu ấy thì về căn bản chẳng tính là gì cả. Sao cậu ấy có thể lại động tay động chân trong sổ sách của Tập đoàn nhà họ Đường được chứ?
Sau khi ra khỏi thang máy, rất nhanh là đã đến căn phòng của họ.
“Cậu Uất Trì, cô Đường, trong phòng hạng sang đã có sẵn dầu gội đầu, sữa tắm, còn có cả nước tẩy trang, sản phẩm dưỡng dã. Nếu như cô Đường dùng không quên, vậy ngay bây giờ tôi sẽ dặn dò người đi mua lại những nhãn hiệu mà cô Đường cần”
Đường Viên Viên lập tức lắc đầu: “Không cần đâu. Trong phòng có gì thì tôi dùng cái đó là được ri Hiện giờ, vào lúc này, bên ngoài đều đã ngập nước rồi. Nếu lúc này còn kêu người đi mua thì cũng quá mức không coi người ta là người nữa rồi. Vì vậy, Đường Viên Viên lập tức từ chối đề nghị của người nhân viên khách sạn.
“Cảm ơn cô Đường đã thông cảm. Nếu đã như vậy, vậy tôi không làm phiền hai vị nữa”
“Ừm, ừm. Anh mau đi làm việc đi”
Sau đó, Đường Viên Viên kéo Uất Trì Diệc Thù đi vào trong phòng, đẩy anh vào nhà tắm: “Anh, anh mau tắm đi”
Uất Trì Diệc Thù liếc nhìn chiếc váy đã bị ướt trên người cô gái nhỏ này, đưua tay kéo cô vào trong nhà tắm.
“Em tắm trước đi. Anh đợi thêm một lát nữa”
Thái độ của nhân viên khách sạn vẫn tốt như cũ.
“Cô Đường không cần lo lắng, lát nữa tôi sẽ bảo nhân viên lau dọn của bên tôi đi xử lý”
“Nhưng, nếu làm như vậy, không phải là đã gây thêm phiền phức cho họ sao?”
“Cô Đường lo lắng quá rồi. Đây là công việc của người dọn vệ sinh.
Hơn nữa, tôn chỉ phục vụ của khách sạn chúng tôi là khách hàng là trên hết. Càng huống hồ cô Đường lại không phải khách, mà là bà chủ tương lai của chúng tôi. Đương nhiên càng phải phục vụ tốt hơn”
Lúc nghe thấy cách gọi bà chủ này, Đường Viên Viên xấu hổ: “Tôi không phải bà chủ. Ba tôi mới là ông chủ”
“Nhà họ Đường chỉ có một cô chủ chính là cô Đường. Cho dù hiện giờ không phải thì tương lai, toàn bộ sản nghiệp của nhà họ Đường cũng đều sẽ là của cô”
Nếu nói như vậy thì hình như cũng đúng.
Vừa nghĩ đến tương lai bản thân có thể có nhiều sản nghiệp như vậy, Đường Viên Viên liền cảm thấy đau đầu, xoay người về hướng Uất Trì Diệc Thù: “Anh, sau này đồ của ba em đều cho em hết, vậy có phải em vẫn phải quản lý không?”
Uất Trì Diệc Thù im lặng suy nghĩ trong giây lát: “Có thể mời người đại diện chuyên nghiệp. Có điều, những khoản mục quan trọng vẫn là phải qua bản thân duyệt thì mới được”
“Nhưng nếu đến lúc đó em không biết thì có thể nhờ anh xem giúp em không?”
“Khoản mục quan trọng mà em dám giao vào trong tay anh?” Uất Trì Diệc Thù cảm thấy hơi bưồn cười, liếc nhìn cô một cái: “Em không sợ đến lúc đó anh động tay động chân vào những khoản mục đó sao?”
Ngược lại Đường Viên Viên lắc đầu, vẻ mặt chân thành nhìn Uất Trì Diệc Thù.
“Anh sẽ làm vậy sao?”
Ánh mắt này khiến nội tâm Uất Trì Diệc Thù khẽ động. Tính cách của Đường Viên Viên hoàn toàn chính là kiểu mềm yếu, đáng yêu lại chân thành. Điều đó khiến cho Uất Trì Diệc Thù thật sự không thể nào nổi lên tâm tư trêu chọc cô.
“Sẽ không” . Truyện chính ở -- T RUMTRUYEN. OR G --
“Em biết ngay là anh đối xử với Viên Viên là tốt nhất mà”
Dù sao anh trai là người thích sạch sẽ đến như vậy, nhưng vì bảo vệ cô không bị dính phải nước mưa mà bế cô đi cả một quãng đường lâu như vậy.
Tuy nói về mặt thời gian, có thể mười mấy phút cũng không tính là gì. Nhưng ĐƯờng Viên Viên lại đã vô cùng cảm động rồi.
Nhân viên khách sạn bên cạnh cũng không nói gì, chỉ là đang nghĩ trong lòng, sản nghiệp của gia tộc nhà cậu Uất Trì có thể coi là đứng đầu cả nước rồi. Nếu so Tập đoàn nhà họ Đường với sản nghiệp trong tay cậu ấy thì về căn bản chẳng tính là gì cả. Sao cậu ấy có thể lại động tay động chân trong sổ sách của Tập đoàn nhà họ Đường được chứ?
Sau khi ra khỏi thang máy, rất nhanh là đã đến căn phòng của họ.
“Cậu Uất Trì, cô Đường, trong phòng hạng sang đã có sẵn dầu gội đầu, sữa tắm, còn có cả nước tẩy trang, sản phẩm dưỡng dã. Nếu như cô Đường dùng không quên, vậy ngay bây giờ tôi sẽ dặn dò người đi mua lại những nhãn hiệu mà cô Đường cần”
Đường Viên Viên lập tức lắc đầu: “Không cần đâu. Trong phòng có gì thì tôi dùng cái đó là được ri Hiện giờ, vào lúc này, bên ngoài đều đã ngập nước rồi. Nếu lúc này còn kêu người đi mua thì cũng quá mức không coi người ta là người nữa rồi. Vì vậy, Đường Viên Viên lập tức từ chối đề nghị của người nhân viên khách sạn.
“Cảm ơn cô Đường đã thông cảm. Nếu đã như vậy, vậy tôi không làm phiền hai vị nữa”
“Ừm, ừm. Anh mau đi làm việc đi”
Sau đó, Đường Viên Viên kéo Uất Trì Diệc Thù đi vào trong phòng, đẩy anh vào nhà tắm: “Anh, anh mau tắm đi”
Uất Trì Diệc Thù liếc nhìn chiếc váy đã bị ướt trên người cô gái nhỏ này, đưua tay kéo cô vào trong nhà tắm.
“Em tắm trước đi. Anh đợi thêm một lát nữa”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.