Chương 1637: Làm hòa
Thẩm Kiều
06/07/2021
**********
Chương 1636: Làm hòa
Sau khi làm hòa với Uất Trì Diệc Thù, nỗi buồn bực của Đường Viên Viên cũng đã được giải tỏa.
Cô rất muốn tìm Mạnh Khả Phi để chia sẻ tâm trạng tốt này của mình, nhưng vì trở về quá muộn nên có lẽ Mạnh Khả Phi đã ngủ.
Sau khi nằm xuống, Đường Viên Viên luôn cảm thấy chuyện xảy ra lúc ban ngày giống như mơ vậy, rất không chân thật, bởi vì mọi chuyện đều đang phát triển theo hướng cô mong muốn.
Cô nằm trong bóng tối, đôi mắt mở thật to, không thể ngủ được, nhưng bên cạnh lại không có ai để tâm sự.
Dùng điện thoại lại sợ làm phiền người khác, cho nên Đường Viên Viên không dám lăn qua lộn lại, cô chỉ có thể nằm yên.
Cô cũng không biết mình đã nằm bao lâu, sau đó cô mới dần dần chìm vào giấc ngủ.
Ngày hôm sau, sau khi tỉnh dậy, trong căn phòng trống rỗng, cô đứng dậy đi kiểm tra giường của Mạnh Khả Phi thì phát hiện chăn màn trên giường đã xếp xong, hiển nhiên cô ấy đã ra cửa.
Cô dụi mắt một cái, mình đã ngủ quên sao? Đường Viên Viên xuống giường chuẩn bị vào nhà vệ sinh rửa mặt lại, đúng lúc gặp Viên Nguyệt Hàn đang đi từ bên trong ra.
Sau chuyện lần trước, hai bên không nói gì thêm nữa, nếu gặp mặt cũng coi như là không quen biết, bởi vì liên quan đến gia cảnh của Đường Viên Viên nên Viên Nguyệt Hàn và Trương Hiểu Lộ cũng không dám làm gì Đường Viên Viên.
Khi thấy cô muốn dùng nhà vệ sinh, Viên Nguyệt Hàn đang đi ra lại không nhịn được mà quay đầu nhìn cô một cái. "Đường Viên Viên."
Đường Viên Viên không để ý đến cô ta. "Chuyện lần trước, là chúng tớ không đúng."
Đường Viên Viên đang chuẩn bị lấy kem đánh răng ra, nghe cô ta nói như vậy, động tác trên tay ngừng lại một chút. "Chúng tớ thật sự thích anh cậu, nhưng chúng tớ không nên lợi dụng cậu giúp chúng tớ tặng quà, thậm chí còn nói xấu sau lưng cậu." Nói tới đây, trên khuôn mặt lạnh lùng của Viên Nguyệt Hàn lộ ra chút hối lỗi: "Thật xin lỗi"
Khi cô ta nói xin lỗi giọng điệu còn rất chân thành, cho nên Đường Viên Viên quay lại nhìn cô ta một cái: "Khoảng thời gian này tớ và Hiểu Lộ cũng đã thấy được sự thay đổi của cậu, có thể là lời của chúng tớ đã khiến cậu tổn thương, hơn nữa tớ cũng cảm thấy, con gái không nhất định là phải gầy mới đẹp, đây là lựa chọn của mỗi người, cuộc sống là của cậu, chúng tớ không nên tham dự quá nhiều vào cuộc sống và bề ngoài của cậu."
Nói xong, Viên Nguyệt Hàn thấy vẻ mặt Đường Viên Viên có chút dãn ra, cô ta tiến lên cầm tay cô nói: "Tớ rất nghiêm túc nói lời xin lỗi với cậu, cậu đừng giận chúng tớ nữa nhé? Tớ thật sự biết lỗi rồi, cậu hãy tha thứ cho tớ nhé?"
Bởi vì chuyện tối hôm qua, cho nên tâm trạng lúc này của Đường Viên Viên vẫn còn rất tốt, với lại Viên Nguyệt Hàn đã xin lỗi với thái độ rất chân thành.
Cho nên sự cảnh giác của Đường Viên Viên với cô ta cũng bỏ đi vài phần, nhưng mà thái độ của cô vẫn khá lạnh nhạt. "Cậu để tớ suy nghĩ một chút đã, dù sao thì những lời nói sau lưng kia của các cậu, đến tận bây giờ tớ vẫn chưa quên được."
Nghe người khác bàn luận mình, không phải là ca ngợi mà ngược lại là một số lời vu khống hãm hại, thật sự là rất khó quên.
Lúc bình thường Đường Viên Viên có thể không nghĩ đến, nhưng mỗi lần nhớ tới cô đều cảm thấy có một thứ gì đó nghẹn ở tim, cảm giác đó đối với cô mà nói, thật sự rất tồi tệ.
Cô không thích.
Nhưng mà người ta đã nói xin lỗi cô, cho nên Đường Viên Viên lại cảm thấy làm người nên rộng lượng một chút, tuy rằng không tha thứ luôn, nhưng thái độ của cô vẫn hòa hoãn hơn một chút.
Vốn Viên Nguyệt Hàn chỉ tùy tiện nói một chút, muốn dò xét thái độ của cô, nếu như cô vẫn rất cứng rắn, vậy thì chờ một khoảng thời gian nữa.
Không nghĩ tới cô lại tha thứ nhanh như vậy, cô ta rất kinh ngạc vui mừng nói: "Không sao, đây là lỗi của chúng tớ, cậu tức giận cũng phải, tớ không ép cậu, cậu cứ từ từ suy nghĩ xem có muốn tha thứ cho chúng tớ không tớ không quấy rầy cậu nữa. Đúng rồi, tớ thấy kem đánh răng của cậu cũng sắp dùng hết rồi, cho nên tớ đã mua cho cậu cái mới, còn có bàn chải đánh răng và khăn rửa mặt, tớ đã đặt bên cạnh cho cậu."
Nghe xong, Đường Viên Viên nhìn một cái, quả nhiên thấy hai cái khăn rửa mặt và bàn chải đánh răng.
Đợi chút, hai cái? "Cái còn lại là?" "Cho Mạnh Khả Phi, cậu với cô ấy không phải là chị em tốt sao?" Viên Nguyệt Hàn ngọt ngào cười một tiếng: "Cho nên tớ đã chuẩn bị hai cái cho các cậu, thật xin lỗi."
Vừa ăn nói nhẹ nhàng lại còn tặng quà, mặc dù là chút quà nhỏ, nhưng mà tim Đường Viên Viên quả thật đã mềm xuống không ít, vào lúc này cô đã không nói những lời cứng rắn lạnh nhạt nữa, cô chỉ không được tự nhiên mà nói câu cảm ơn. "Không cần khách sáo, hy vọng trong thời gian tương lại chúng ta vẫn có thể sống chung thật tốt, vậy tớ đi học trước đây, tớ có cần phải đợi cậu không?" "Không cần."
Sau khi chờ Viên Nguyệt Hàn đi, Đường Viên Viên nhìn khăn rửa mặt và bàn chải đánh răng, bàn chải đánh răng màu hồng phấn, mặt trên còn có hình vẽ nên có chút đáng yêu.
Khăn rửa mặt in hình cỏ nhỏ với quả mâm xôi, mà của Mạnh Khả Phi lại in những quả anh đào nhỏ, hai cái đặt chung một chỗ nhìn giống như là của chị em tốt. Cập nhật nhanh nhất* trên ТгцyenАРР.cом
Chẳng biết tại sao, Đường Viên Viên lại cảm thấy thế giới thật thân thiện với cô.
Không thể suy nghĩ thêm nữa, cô phải rửa mặt để đi học.
Đường Viên Viên chạy vội đến phòng học
Lúc ở phòng ăn trưa, Đường Viên Viên mới kéo Mạnh Khả Phi nói chuyện lúc sáng cô gặp Viên Nguyệt Hàn, còn có chuyện khăn rửa mặt và bàn chải đánh răng. "Mạnh Khả Phi, cậu nói xem có phải lúc trước tớ đã quá hùng hổ dọa người hay không, cô ta lấy lòng tớ như vậy, chúng ta có nên tha thứ cho hai người họ không?"
Mạnh Khả Phi suy nghĩ đến dáng vẻ kinh khủng của hai người kia, lời không muốn đến bên miệng lại biến thành: "Nhìn cậu đi, nếu như cậu cảm thấy hai người họ thật lòng, muốn làm hòa với họ thì cũng tốt."
Dù sao kia hai người kia cũng không dám làm gì Đường Viên Viên.
Nghe xong, Đường Viên Viên phát hiện ra nỗi buồn của cô đã giảm xuống. "Mạnh Khả Phi, hay là quên đi, dù sao trước kia hai người họ đã từng bắt nạt cậu, bây giờ tớ lại muốn làm hòa với họ, thật sự không công bằng với cậu."
Trong lòng Mạnh Khả Phi như bị chạm một cái, cảm kích nhìn cô một cái.
Làm khó cô vẫn còn suy nghĩ cho mình, đáng tiếc...
Cô nhếch môi mỉm cười vô vị. "Không sao đâu, không có gì là công bằng hay không, tớ cũng không thèm để ý"
Cô ấy muốn làm hòa với bọn họ thì cứ làm hòa đi, dù sao thì cô cũng không thèm để ý.
Những lời này mang theo ý hời hợt, Đường Viên Viên có chút khó hiểu nhìn cô: "Cậu sao thế?"
Mạnh Khả Phi lắc đầu: "Không có gì."
Nói xong, cô hít sâu một hơi nói: "Tớ chỉ cảm thấy mọi chuyện đã qua, nếu như tớ luôn so đo, vậy sau này mọi người ở trong cùng một kí túc xá sẽ rất lúng túng." "Vậy sao?" "Nếu không thì sao?" Dường như Mạnh Khả Phi nhớ tới gì đó: "Đúng rồi, hôm qua cậu và anh Sở Phong đi đầu chơi?"
Nghe được tên của Chung Sở Phong, Đường Viên Viên kinh ngạc, vốn là định chia sẻ với Mạnh Khả Phi, nhưng bây giờ cô hỏi như vậy, ngược lại Đường Viên Viên lại có chút ngượng ngùng.
Ngày hôm qua cô không có ý, cho nên không nói là mình đi gặp anh trai, nếu như hôm nay mình đổi lời nói đi gặp anh trai thì Phi Phi cũng sẽ không cảm thấy là mình đang lừa gạt cô ấy chứ?
Nghĩ tới đây, Đường Viên Viên chỉ có thể nói: "Vẫn khá tốt."
Nghe cô thừa nhận, trong mắt Mạnh Khả Phi chứa ý lạnh, nhưng rất nhanh đã biến mất, giống như chưa xảy ra chuyện gì cũng, dịu dàng nói: "Vui vẻ là được rồi."
Chương 1636: Làm hòa
Sau khi làm hòa với Uất Trì Diệc Thù, nỗi buồn bực của Đường Viên Viên cũng đã được giải tỏa.
Cô rất muốn tìm Mạnh Khả Phi để chia sẻ tâm trạng tốt này của mình, nhưng vì trở về quá muộn nên có lẽ Mạnh Khả Phi đã ngủ.
Sau khi nằm xuống, Đường Viên Viên luôn cảm thấy chuyện xảy ra lúc ban ngày giống như mơ vậy, rất không chân thật, bởi vì mọi chuyện đều đang phát triển theo hướng cô mong muốn.
Cô nằm trong bóng tối, đôi mắt mở thật to, không thể ngủ được, nhưng bên cạnh lại không có ai để tâm sự.
Dùng điện thoại lại sợ làm phiền người khác, cho nên Đường Viên Viên không dám lăn qua lộn lại, cô chỉ có thể nằm yên.
Cô cũng không biết mình đã nằm bao lâu, sau đó cô mới dần dần chìm vào giấc ngủ.
Ngày hôm sau, sau khi tỉnh dậy, trong căn phòng trống rỗng, cô đứng dậy đi kiểm tra giường của Mạnh Khả Phi thì phát hiện chăn màn trên giường đã xếp xong, hiển nhiên cô ấy đã ra cửa.
Cô dụi mắt một cái, mình đã ngủ quên sao? Đường Viên Viên xuống giường chuẩn bị vào nhà vệ sinh rửa mặt lại, đúng lúc gặp Viên Nguyệt Hàn đang đi từ bên trong ra.
Sau chuyện lần trước, hai bên không nói gì thêm nữa, nếu gặp mặt cũng coi như là không quen biết, bởi vì liên quan đến gia cảnh của Đường Viên Viên nên Viên Nguyệt Hàn và Trương Hiểu Lộ cũng không dám làm gì Đường Viên Viên.
Khi thấy cô muốn dùng nhà vệ sinh, Viên Nguyệt Hàn đang đi ra lại không nhịn được mà quay đầu nhìn cô một cái. "Đường Viên Viên."
Đường Viên Viên không để ý đến cô ta. "Chuyện lần trước, là chúng tớ không đúng."
Đường Viên Viên đang chuẩn bị lấy kem đánh răng ra, nghe cô ta nói như vậy, động tác trên tay ngừng lại một chút. "Chúng tớ thật sự thích anh cậu, nhưng chúng tớ không nên lợi dụng cậu giúp chúng tớ tặng quà, thậm chí còn nói xấu sau lưng cậu." Nói tới đây, trên khuôn mặt lạnh lùng của Viên Nguyệt Hàn lộ ra chút hối lỗi: "Thật xin lỗi"
Khi cô ta nói xin lỗi giọng điệu còn rất chân thành, cho nên Đường Viên Viên quay lại nhìn cô ta một cái: "Khoảng thời gian này tớ và Hiểu Lộ cũng đã thấy được sự thay đổi của cậu, có thể là lời của chúng tớ đã khiến cậu tổn thương, hơn nữa tớ cũng cảm thấy, con gái không nhất định là phải gầy mới đẹp, đây là lựa chọn của mỗi người, cuộc sống là của cậu, chúng tớ không nên tham dự quá nhiều vào cuộc sống và bề ngoài của cậu."
Nói xong, Viên Nguyệt Hàn thấy vẻ mặt Đường Viên Viên có chút dãn ra, cô ta tiến lên cầm tay cô nói: "Tớ rất nghiêm túc nói lời xin lỗi với cậu, cậu đừng giận chúng tớ nữa nhé? Tớ thật sự biết lỗi rồi, cậu hãy tha thứ cho tớ nhé?"
Bởi vì chuyện tối hôm qua, cho nên tâm trạng lúc này của Đường Viên Viên vẫn còn rất tốt, với lại Viên Nguyệt Hàn đã xin lỗi với thái độ rất chân thành.
Cho nên sự cảnh giác của Đường Viên Viên với cô ta cũng bỏ đi vài phần, nhưng mà thái độ của cô vẫn khá lạnh nhạt. "Cậu để tớ suy nghĩ một chút đã, dù sao thì những lời nói sau lưng kia của các cậu, đến tận bây giờ tớ vẫn chưa quên được."
Nghe người khác bàn luận mình, không phải là ca ngợi mà ngược lại là một số lời vu khống hãm hại, thật sự là rất khó quên.
Lúc bình thường Đường Viên Viên có thể không nghĩ đến, nhưng mỗi lần nhớ tới cô đều cảm thấy có một thứ gì đó nghẹn ở tim, cảm giác đó đối với cô mà nói, thật sự rất tồi tệ.
Cô không thích.
Nhưng mà người ta đã nói xin lỗi cô, cho nên Đường Viên Viên lại cảm thấy làm người nên rộng lượng một chút, tuy rằng không tha thứ luôn, nhưng thái độ của cô vẫn hòa hoãn hơn một chút.
Vốn Viên Nguyệt Hàn chỉ tùy tiện nói một chút, muốn dò xét thái độ của cô, nếu như cô vẫn rất cứng rắn, vậy thì chờ một khoảng thời gian nữa.
Không nghĩ tới cô lại tha thứ nhanh như vậy, cô ta rất kinh ngạc vui mừng nói: "Không sao, đây là lỗi của chúng tớ, cậu tức giận cũng phải, tớ không ép cậu, cậu cứ từ từ suy nghĩ xem có muốn tha thứ cho chúng tớ không tớ không quấy rầy cậu nữa. Đúng rồi, tớ thấy kem đánh răng của cậu cũng sắp dùng hết rồi, cho nên tớ đã mua cho cậu cái mới, còn có bàn chải đánh răng và khăn rửa mặt, tớ đã đặt bên cạnh cho cậu."
Nghe xong, Đường Viên Viên nhìn một cái, quả nhiên thấy hai cái khăn rửa mặt và bàn chải đánh răng.
Đợi chút, hai cái? "Cái còn lại là?" "Cho Mạnh Khả Phi, cậu với cô ấy không phải là chị em tốt sao?" Viên Nguyệt Hàn ngọt ngào cười một tiếng: "Cho nên tớ đã chuẩn bị hai cái cho các cậu, thật xin lỗi."
Vừa ăn nói nhẹ nhàng lại còn tặng quà, mặc dù là chút quà nhỏ, nhưng mà tim Đường Viên Viên quả thật đã mềm xuống không ít, vào lúc này cô đã không nói những lời cứng rắn lạnh nhạt nữa, cô chỉ không được tự nhiên mà nói câu cảm ơn. "Không cần khách sáo, hy vọng trong thời gian tương lại chúng ta vẫn có thể sống chung thật tốt, vậy tớ đi học trước đây, tớ có cần phải đợi cậu không?" "Không cần."
Sau khi chờ Viên Nguyệt Hàn đi, Đường Viên Viên nhìn khăn rửa mặt và bàn chải đánh răng, bàn chải đánh răng màu hồng phấn, mặt trên còn có hình vẽ nên có chút đáng yêu.
Khăn rửa mặt in hình cỏ nhỏ với quả mâm xôi, mà của Mạnh Khả Phi lại in những quả anh đào nhỏ, hai cái đặt chung một chỗ nhìn giống như là của chị em tốt. Cập nhật nhanh nhất* trên ТгцyenАРР.cом
Chẳng biết tại sao, Đường Viên Viên lại cảm thấy thế giới thật thân thiện với cô.
Không thể suy nghĩ thêm nữa, cô phải rửa mặt để đi học.
Đường Viên Viên chạy vội đến phòng học
Lúc ở phòng ăn trưa, Đường Viên Viên mới kéo Mạnh Khả Phi nói chuyện lúc sáng cô gặp Viên Nguyệt Hàn, còn có chuyện khăn rửa mặt và bàn chải đánh răng. "Mạnh Khả Phi, cậu nói xem có phải lúc trước tớ đã quá hùng hổ dọa người hay không, cô ta lấy lòng tớ như vậy, chúng ta có nên tha thứ cho hai người họ không?"
Mạnh Khả Phi suy nghĩ đến dáng vẻ kinh khủng của hai người kia, lời không muốn đến bên miệng lại biến thành: "Nhìn cậu đi, nếu như cậu cảm thấy hai người họ thật lòng, muốn làm hòa với họ thì cũng tốt."
Dù sao kia hai người kia cũng không dám làm gì Đường Viên Viên.
Nghe xong, Đường Viên Viên phát hiện ra nỗi buồn của cô đã giảm xuống. "Mạnh Khả Phi, hay là quên đi, dù sao trước kia hai người họ đã từng bắt nạt cậu, bây giờ tớ lại muốn làm hòa với họ, thật sự không công bằng với cậu."
Trong lòng Mạnh Khả Phi như bị chạm một cái, cảm kích nhìn cô một cái.
Làm khó cô vẫn còn suy nghĩ cho mình, đáng tiếc...
Cô nhếch môi mỉm cười vô vị. "Không sao đâu, không có gì là công bằng hay không, tớ cũng không thèm để ý"
Cô ấy muốn làm hòa với bọn họ thì cứ làm hòa đi, dù sao thì cô cũng không thèm để ý.
Những lời này mang theo ý hời hợt, Đường Viên Viên có chút khó hiểu nhìn cô: "Cậu sao thế?"
Mạnh Khả Phi lắc đầu: "Không có gì."
Nói xong, cô hít sâu một hơi nói: "Tớ chỉ cảm thấy mọi chuyện đã qua, nếu như tớ luôn so đo, vậy sau này mọi người ở trong cùng một kí túc xá sẽ rất lúng túng." "Vậy sao?" "Nếu không thì sao?" Dường như Mạnh Khả Phi nhớ tới gì đó: "Đúng rồi, hôm qua cậu và anh Sở Phong đi đầu chơi?"
Nghe được tên của Chung Sở Phong, Đường Viên Viên kinh ngạc, vốn là định chia sẻ với Mạnh Khả Phi, nhưng bây giờ cô hỏi như vậy, ngược lại Đường Viên Viên lại có chút ngượng ngùng.
Ngày hôm qua cô không có ý, cho nên không nói là mình đi gặp anh trai, nếu như hôm nay mình đổi lời nói đi gặp anh trai thì Phi Phi cũng sẽ không cảm thấy là mình đang lừa gạt cô ấy chứ?
Nghĩ tới đây, Đường Viên Viên chỉ có thể nói: "Vẫn khá tốt."
Nghe cô thừa nhận, trong mắt Mạnh Khả Phi chứa ý lạnh, nhưng rất nhanh đã biến mất, giống như chưa xảy ra chuyện gì cũng, dịu dàng nói: "Vui vẻ là được rồi."
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.