Chương 1402: Vô lý
Thẩm Kiều
12/06/2021
Lỗ tai Tiêu Túc bị Giang Tiểu Bạch véo chơi hồi lâu, càng ngày càng đỏ, đỏ đến cuối cùng đã không cách nào nhìn thẳng nữa.
Nhưng Giang Tiểu Bạch lại như cũ chơi không vui, trợn to đôi mắt phát sáng lấp lánh, quả thực giống một con hồ ly trộm sao, Tiêu Túc không nhịn được bắt lấy tay cô, kéo tay cô đang véo lỗ tai mình xuống, không được tự nhiên đè thấp thanh âm nói: “Được rồi”
Giang Tiểu Bạch bất mãn bĩu môi: “Làm gì vậy, là bản thân anh tự nói muốn thử hẹn hò với em, em hiện tại chẳng qua chỉ nghịch lỗ tai của anh một chút, anh liền chịu không nổi rồi sao?”
Tiêu Túc khẽ ho: “Ở đây dù sao cũng là bên ngoài, muốn chơi trở về lại chơi”
“Véo lỗ tai mà thôi, lại không phải hôn, có cái gì không thể để người ta nhìn thấy?” Nói xong Giang Tiểu Bạch quét mắt xung quanh, nhịn không được trợn mắt nói: “Hơn nữa hiện tại giờ này, có ai sẽ nhìn anh đâu? Anh liền yên tâm đi.”
Nói xong, cô rút tay mình ra, lại muốn đi véo lỗ tai đỏ lòm của Tiêu Túc.
Dây dưa không dứt.
Mắt nhìn tay cô ấy muốn năm lỗ tai mình, Tiêu Túc dứt khoát trực tiếp bế ngang cô lên, Giang Tiểu Bạch đều chưa kịp phản ứng lại, cả người liền bị một trận trời đất quay cuồng, bị Tiêu Túc ôm vào trong lầu.
“A, anh làm gì vậy? Bỏ em xuống nhanh lên, em vẫn chưa sờ đủ mà”
“Im miệng”
Tiêu Túc đỏ mặt khiển trách cô: “Giọng lớn như vậy, em muốn gọi đến người của cả toà nhà đều nghe thấy sao?”
Hơn nữa cô ấy nói gì? Em vẫn chưa sờ đủ mà, đang nửa đêm mà nói lớn như vậy, cô ấy không sợ người khác sẽ hiểu lầm sao?
Giang Tiểu Bạch không có nghĩ nhiều như vậy, nhìn thấy mặt Tiêu Túc đỏ lên, bị cậu ta vừa nhắc nhở như vậy cũng mới kịp phản ứng lại là bản thân vừa rồi đã nói gì.
“Em là trong sáng đó, em chỉ là sờ tai mà thôi, nếu như những người đó nghe thấy muốn nghĩ lệch đi, vậy em cũng không có cách nào.”
Chẳng qua cuối cùng Giang Tiểu Bạch cũng không lại la hét nữa, sau khi đi vào thang may, cô ấy vỗ võ tay Tiêu Túc: “Anh bỏ em xuống đi, em tự mình có thể đứng”
Tiêu Túc sợ sau khi thả cô ấy xuống, cô ấy lại muốn véo lỗ tai mình, cho nên liền không đồng ý, một mạch đến khi đến cửa nhà phải mở cửa mới thả Giang Tiểu Bạch xuống.
Hai người cùng mở cửa đi vào trong nhà.
Vừa mới vào cửa, Giang Tiểu Bạch nhìn thấy những đồ dùng trong gia đình quen thuộc đó, liền cảm thấy vô cùng thân thiết, bỏ lại Tiêu Túc liền chạy đến trên sô pha của mình nằm xuống.
“Vấn là sô pha của mình thoải mái, không giống trong nhà Phương Đường Đường, cái sô pha đó cứng ngắc, ngồi cũng không cảm thấy thoải mái”
Tiêu Túc đưa tay cởi nút áo khoác, cởi xuống treo lên trên mắc áo bên cạnh, nhìn bộ dáng Giang Tiểu Bạch nằm ngửa thoải mái ở trên sô pha, trong mắt cũng có ý cười nhàn nhạt.
Trước kia Giang Tiểu Bạch không ở đây, chỉ còn lại đồ đạc của cô ấy ở đây, luôn khiến Tiêu Túc cảm thấy trống vắng, nhưng rõ ràng đã chất đầy đồ nội thất, tại sao vẫn trống rỗng như vậy?
Hiện tại Giang Tiểu Bạch nằm lên rồi, Tiêu Túc cũng mới hiểu rõ là tại sao, bởi vì thiếu cô.
Có lẽ, trong vô hình, cậu ta đã chậm rãi bắt đầu thích ứng cuộc sống có cô rồi đi.
Nghĩ đến đây, Tiêu Túc mím mím môi mỏng, chạm vào lỗ tai bị véo đến có chút đau của mình, nhịn không được thở dài ở trong lòng.
Nếu như sau này cô ấy luôn véo lỗ tai mình như vậy, phải cùng cô ấy quy ước ba điều mới được.
Nếu không thời gian dài, lỗ tai của cậu ta cũng phải rơi mất một lớp da.
Giang Tiểu Bạch nằm trên sô pha, nhìn Tiêu Trước kia Giang Tiểu Bạch không ở đây, chỉ còn lại đồ đạc của cô ấy ở đây, luôn khiến Tiêu Túc cảm thấy trống vắng, nhưng rõ ràng đã chất đầy đồ nội thất, tại sao vẫn trống rỗng như vậy?
Hiện tại Giang Tiểu Bạch nằm lên rồi, Tiêu Túc cũng mới hiểu rõ là tại sao, bởi vì thiếu cô.
Có lẽ, trong vô hình, cậu ta đã chậm rãi bắt đầu thích ứng cuộc sống có cô rồi đi.
Nghĩ đến đây, Tiêu Túc mím mím môi mỏng, chạm vào lỗ tai bị véo đến có chút đau của mình, nhịn không được thở dài ở trong lòng.
Nếu như sau này cô ấy luôn véo lỗ tai mình như vậy, phải cùng cô ấy quy ước ba điều mới được.
Nếu không thời gian dài, lỗ tai của cậu ta cũng phải rơi mất một lớp da.
Giang Tiểu Bạch nằm trên sô pha, nhìn Tiêu nữa chúng ta hiện tại chỉ là thử, anh vẫn đang trong thời gian thử việc! Nhanh đi!”
Tiêu Túc không lại cùng cô ấy tranh cãi nữa, quay người nhận mệnh đi về phía phòng bếp, chốc lát sau rót một ly nước đi ra đưa cho cô, ai biết Giang Tiểu Bạch sau khi nhận lấy lại lộ ra vẻ mặt ghét bỏ.
“Tiêu Túc, anh rốt cuộc có biết làm bạn trai không? Nước này lạnh như vậy, em lại là con gái, anh để em uống nước lạnh, em đến lúc đó bị đau bụng thì phải làm sao?”
Tiêu Túc: “2”
Giang Tiểu Bạch chớp chớp mắt: “Giúp em đổi thành nước ấm, cảm ơn”
Tiêu Túc nhận lấy ly, trước khi quay người thì thầm một câu: “Yếu ớt”
Câu nói này bị Giang Tiểu Bạch nghe thấy, cô ấy lập tức nói: “Chuyện này chỗ nào là yếu ớt, thân thể con gái chúng em vốn dĩ là lạnh, loại thời tiết này bạn gái anh nếu như uống nước lạnh bị bệnh rồi, đau lòng còn không phải là những người làm bạn trai các anh sao?”
Nói giống như rất có đạo lí, Tiêu Túc căn bản không có cách nào phản bác, cậu ta rất nhanh đổi một ly nước nóng cho cô, Giang Tiểu Bạch cuối cùng hài lòng.
Tiêu Túc liền về phòng tắm nước nóng.
Lúc tắm Tiêu Túc vẫn luôn suy nghĩ về chuyện hôm nay, còn có chuyện tối hôm qua, kí ức của cậu thật ra rất rõ ràng, đến bây giờ đều như cũ có thể nhớ đến dáng vẻ và biểu tình tối qua của Tiểu Bạch, nghĩ nghĩ, thân thể của cậu ta liền trở nên kì quái.
Sau đó, lần tắm này, Tiêu Túc đã tắm rất lâu.
Đợi đến khi cậu ta tắm xong đi ra, đã là chuyện bốn mươi phút sau, Tiêu Túc nhìn phòng khách an an tĩnh tĩnh, trên sô pha đã không có bóng dáng của Giang Tiểu Bạch.
Tiêu Túc đoán cô ấy có thể cũng đi tắm, chuẩn bị đi ngủ rồi, liền không đi làm phiền cô ấy nữa, vừa lau tóc vừa đi về phía phòng mình.
“Anh tắm sao lại lâu như vậy chứ?”
Vừa đi đến bên giường, một giọng nữ liền ở trên giường vang lên, doạ Tiêu Túc nhảy dựng lên.
Quay đầu lại, Tiêu Túc liền nhìn thấy Giang Tiểu Bạch đang ôm chăn của cậu ta nằm ở bên kia giường, mắt đang nhìn chằm chằm cậu ta.
Tiêu Túc lập tức nheo mắt lại: “Sao em lại ở đây?”
“Anh hỏi vấn đề này có chút kì quái, chúng ta hiện tại là bạn trai bạn gái đi? Em ở nơi này có vấn đề gì sao?”
Tiêu Túc nhíu mày lại, bạn trai bạn gái liền phải ngủ cùng nhau sao?
Mặc dù hai người đã hẹn hò, nhưng dù sao vẫn chưa kết hôn, hơn nữa tối hôm qua cậu ta đã từng khốn nạn một lần, nếu như không có bất kì danh phận nào liền ngủ cùng cô, chuyện này thành dạng gì đây?
Nghĩ đến đây, Tiêu Túc mím mím môi, sau đó kéo khăn mặt xuống nói; “Vậy anh đi phòng khách xu ngủ.
Nói xong cậu ta quay người liền đi về phía bên ngoài.
Ị”
“Đứng lại Bước chân Tiêu Túc dừng lại, nghe thấy Giang Tiểu Bạch chất vấn cậu ta.
đề gì sao?”
Tiêu Túc nhíu mày lại, bạn trai bạn gái liền phải ngủ cùng nhau sao?
Mặc dù hai người đã hẹn hò, nhưng dù sao vẫn chưa kết hôn, hơn nữa tối hôm qua cậu ta đã từng khốn nạn một lần, nếu như không có bất kì danh phận nào liền ngủ cùng cô, chuyện này thành dạng gì đây?
Nghĩ đến đây, Tiêu Túc mím mím môi, sau đó kéo khăn mặt xuống nói; “Vậy anh đi phòng khách iu ngủ: Nói xong cậu ta quay người liền đi về phía bên ngoài.
“Đứng lại!”
Bước chân Tiêu Túc dừng lại, nghe thấy Giang Tiểu Bạch chất vấn cậu ta.
Nhưng Giang Tiểu Bạch lại như cũ chơi không vui, trợn to đôi mắt phát sáng lấp lánh, quả thực giống một con hồ ly trộm sao, Tiêu Túc không nhịn được bắt lấy tay cô, kéo tay cô đang véo lỗ tai mình xuống, không được tự nhiên đè thấp thanh âm nói: “Được rồi”
Giang Tiểu Bạch bất mãn bĩu môi: “Làm gì vậy, là bản thân anh tự nói muốn thử hẹn hò với em, em hiện tại chẳng qua chỉ nghịch lỗ tai của anh một chút, anh liền chịu không nổi rồi sao?”
Tiêu Túc khẽ ho: “Ở đây dù sao cũng là bên ngoài, muốn chơi trở về lại chơi”
“Véo lỗ tai mà thôi, lại không phải hôn, có cái gì không thể để người ta nhìn thấy?” Nói xong Giang Tiểu Bạch quét mắt xung quanh, nhịn không được trợn mắt nói: “Hơn nữa hiện tại giờ này, có ai sẽ nhìn anh đâu? Anh liền yên tâm đi.”
Nói xong, cô rút tay mình ra, lại muốn đi véo lỗ tai đỏ lòm của Tiêu Túc.
Dây dưa không dứt.
Mắt nhìn tay cô ấy muốn năm lỗ tai mình, Tiêu Túc dứt khoát trực tiếp bế ngang cô lên, Giang Tiểu Bạch đều chưa kịp phản ứng lại, cả người liền bị một trận trời đất quay cuồng, bị Tiêu Túc ôm vào trong lầu.
“A, anh làm gì vậy? Bỏ em xuống nhanh lên, em vẫn chưa sờ đủ mà”
“Im miệng”
Tiêu Túc đỏ mặt khiển trách cô: “Giọng lớn như vậy, em muốn gọi đến người của cả toà nhà đều nghe thấy sao?”
Hơn nữa cô ấy nói gì? Em vẫn chưa sờ đủ mà, đang nửa đêm mà nói lớn như vậy, cô ấy không sợ người khác sẽ hiểu lầm sao?
Giang Tiểu Bạch không có nghĩ nhiều như vậy, nhìn thấy mặt Tiêu Túc đỏ lên, bị cậu ta vừa nhắc nhở như vậy cũng mới kịp phản ứng lại là bản thân vừa rồi đã nói gì.
“Em là trong sáng đó, em chỉ là sờ tai mà thôi, nếu như những người đó nghe thấy muốn nghĩ lệch đi, vậy em cũng không có cách nào.”
Chẳng qua cuối cùng Giang Tiểu Bạch cũng không lại la hét nữa, sau khi đi vào thang may, cô ấy vỗ võ tay Tiêu Túc: “Anh bỏ em xuống đi, em tự mình có thể đứng”
Tiêu Túc sợ sau khi thả cô ấy xuống, cô ấy lại muốn véo lỗ tai mình, cho nên liền không đồng ý, một mạch đến khi đến cửa nhà phải mở cửa mới thả Giang Tiểu Bạch xuống.
Hai người cùng mở cửa đi vào trong nhà.
Vừa mới vào cửa, Giang Tiểu Bạch nhìn thấy những đồ dùng trong gia đình quen thuộc đó, liền cảm thấy vô cùng thân thiết, bỏ lại Tiêu Túc liền chạy đến trên sô pha của mình nằm xuống.
“Vấn là sô pha của mình thoải mái, không giống trong nhà Phương Đường Đường, cái sô pha đó cứng ngắc, ngồi cũng không cảm thấy thoải mái”
Tiêu Túc đưa tay cởi nút áo khoác, cởi xuống treo lên trên mắc áo bên cạnh, nhìn bộ dáng Giang Tiểu Bạch nằm ngửa thoải mái ở trên sô pha, trong mắt cũng có ý cười nhàn nhạt.
Trước kia Giang Tiểu Bạch không ở đây, chỉ còn lại đồ đạc của cô ấy ở đây, luôn khiến Tiêu Túc cảm thấy trống vắng, nhưng rõ ràng đã chất đầy đồ nội thất, tại sao vẫn trống rỗng như vậy?
Hiện tại Giang Tiểu Bạch nằm lên rồi, Tiêu Túc cũng mới hiểu rõ là tại sao, bởi vì thiếu cô.
Có lẽ, trong vô hình, cậu ta đã chậm rãi bắt đầu thích ứng cuộc sống có cô rồi đi.
Nghĩ đến đây, Tiêu Túc mím mím môi mỏng, chạm vào lỗ tai bị véo đến có chút đau của mình, nhịn không được thở dài ở trong lòng.
Nếu như sau này cô ấy luôn véo lỗ tai mình như vậy, phải cùng cô ấy quy ước ba điều mới được.
Nếu không thời gian dài, lỗ tai của cậu ta cũng phải rơi mất một lớp da.
Giang Tiểu Bạch nằm trên sô pha, nhìn Tiêu Trước kia Giang Tiểu Bạch không ở đây, chỉ còn lại đồ đạc của cô ấy ở đây, luôn khiến Tiêu Túc cảm thấy trống vắng, nhưng rõ ràng đã chất đầy đồ nội thất, tại sao vẫn trống rỗng như vậy?
Hiện tại Giang Tiểu Bạch nằm lên rồi, Tiêu Túc cũng mới hiểu rõ là tại sao, bởi vì thiếu cô.
Có lẽ, trong vô hình, cậu ta đã chậm rãi bắt đầu thích ứng cuộc sống có cô rồi đi.
Nghĩ đến đây, Tiêu Túc mím mím môi mỏng, chạm vào lỗ tai bị véo đến có chút đau của mình, nhịn không được thở dài ở trong lòng.
Nếu như sau này cô ấy luôn véo lỗ tai mình như vậy, phải cùng cô ấy quy ước ba điều mới được.
Nếu không thời gian dài, lỗ tai của cậu ta cũng phải rơi mất một lớp da.
Giang Tiểu Bạch nằm trên sô pha, nhìn Tiêu nữa chúng ta hiện tại chỉ là thử, anh vẫn đang trong thời gian thử việc! Nhanh đi!”
Tiêu Túc không lại cùng cô ấy tranh cãi nữa, quay người nhận mệnh đi về phía phòng bếp, chốc lát sau rót một ly nước đi ra đưa cho cô, ai biết Giang Tiểu Bạch sau khi nhận lấy lại lộ ra vẻ mặt ghét bỏ.
“Tiêu Túc, anh rốt cuộc có biết làm bạn trai không? Nước này lạnh như vậy, em lại là con gái, anh để em uống nước lạnh, em đến lúc đó bị đau bụng thì phải làm sao?”
Tiêu Túc: “2”
Giang Tiểu Bạch chớp chớp mắt: “Giúp em đổi thành nước ấm, cảm ơn”
Tiêu Túc nhận lấy ly, trước khi quay người thì thầm một câu: “Yếu ớt”
Câu nói này bị Giang Tiểu Bạch nghe thấy, cô ấy lập tức nói: “Chuyện này chỗ nào là yếu ớt, thân thể con gái chúng em vốn dĩ là lạnh, loại thời tiết này bạn gái anh nếu như uống nước lạnh bị bệnh rồi, đau lòng còn không phải là những người làm bạn trai các anh sao?”
Nói giống như rất có đạo lí, Tiêu Túc căn bản không có cách nào phản bác, cậu ta rất nhanh đổi một ly nước nóng cho cô, Giang Tiểu Bạch cuối cùng hài lòng.
Tiêu Túc liền về phòng tắm nước nóng.
Lúc tắm Tiêu Túc vẫn luôn suy nghĩ về chuyện hôm nay, còn có chuyện tối hôm qua, kí ức của cậu thật ra rất rõ ràng, đến bây giờ đều như cũ có thể nhớ đến dáng vẻ và biểu tình tối qua của Tiểu Bạch, nghĩ nghĩ, thân thể của cậu ta liền trở nên kì quái.
Sau đó, lần tắm này, Tiêu Túc đã tắm rất lâu.
Đợi đến khi cậu ta tắm xong đi ra, đã là chuyện bốn mươi phút sau, Tiêu Túc nhìn phòng khách an an tĩnh tĩnh, trên sô pha đã không có bóng dáng của Giang Tiểu Bạch.
Tiêu Túc đoán cô ấy có thể cũng đi tắm, chuẩn bị đi ngủ rồi, liền không đi làm phiền cô ấy nữa, vừa lau tóc vừa đi về phía phòng mình.
“Anh tắm sao lại lâu như vậy chứ?”
Vừa đi đến bên giường, một giọng nữ liền ở trên giường vang lên, doạ Tiêu Túc nhảy dựng lên.
Quay đầu lại, Tiêu Túc liền nhìn thấy Giang Tiểu Bạch đang ôm chăn của cậu ta nằm ở bên kia giường, mắt đang nhìn chằm chằm cậu ta.
Tiêu Túc lập tức nheo mắt lại: “Sao em lại ở đây?”
“Anh hỏi vấn đề này có chút kì quái, chúng ta hiện tại là bạn trai bạn gái đi? Em ở nơi này có vấn đề gì sao?”
Tiêu Túc nhíu mày lại, bạn trai bạn gái liền phải ngủ cùng nhau sao?
Mặc dù hai người đã hẹn hò, nhưng dù sao vẫn chưa kết hôn, hơn nữa tối hôm qua cậu ta đã từng khốn nạn một lần, nếu như không có bất kì danh phận nào liền ngủ cùng cô, chuyện này thành dạng gì đây?
Nghĩ đến đây, Tiêu Túc mím mím môi, sau đó kéo khăn mặt xuống nói; “Vậy anh đi phòng khách xu ngủ.
Nói xong cậu ta quay người liền đi về phía bên ngoài.
Ị”
“Đứng lại Bước chân Tiêu Túc dừng lại, nghe thấy Giang Tiểu Bạch chất vấn cậu ta.
đề gì sao?”
Tiêu Túc nhíu mày lại, bạn trai bạn gái liền phải ngủ cùng nhau sao?
Mặc dù hai người đã hẹn hò, nhưng dù sao vẫn chưa kết hôn, hơn nữa tối hôm qua cậu ta đã từng khốn nạn một lần, nếu như không có bất kì danh phận nào liền ngủ cùng cô, chuyện này thành dạng gì đây?
Nghĩ đến đây, Tiêu Túc mím mím môi, sau đó kéo khăn mặt xuống nói; “Vậy anh đi phòng khách iu ngủ: Nói xong cậu ta quay người liền đi về phía bên ngoài.
“Đứng lại!”
Bước chân Tiêu Túc dừng lại, nghe thấy Giang Tiểu Bạch chất vấn cậu ta.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.