Cô Vợ Dịu Dàng Của Tổng Tài Bá Đạo
Chương 6: Bạch đỉnh thiên
Đường Nguyệt Y
08/04/2022
Sau khi được người hầu trong nhà dẫn lên phòng, đồ đạc của cô cũng đã được anh cho người chuyển hết về đây, Cô rất ít quần áo nên sắp xếp một lúc ngắn là xong đồ dùng cá nhân cũng chỉ là một số vật cần thiết thứ cô quý nhất chỉ có bức ảnh cô và ba chụp lúc cô tốt nghiệp cấp ba.. Nhìn bức ảnh mắt cô lại rưng rưng, chẳng biết về sau cuộc sống của cô sẽ thế nào đây, lựa chọn ở lại nơi này liệu có đúng hay là không?? Đang thơ thẩn suy nghĩ miên man thì lúc này có tiếng gõ cửa cô vội lau đi nước mắt rồi ra mở cửa, vừa thấy người bên ngoài cô đã mỉm cười thân thiện..
- Dì.. tìm con có việc gì sao?
- Dạ thiếu gia mời tiểu thư xuống dùng bữa tối..
"Người hầu tuổi trung niên lúc nãy mang trà cho cô vẫn giữ nguyên thái độ cung kính với cô làm cô hơi thấy khó chịu cô lập tức nắm lấy tay bà rồi nói":
- Dì à.. đừng gọi con là tiểu thư nữa con nghe thật sự rất khó chịu.. dì gọi con là tiểu Đình nha..
- Chuyện này tôi sợ thiếu gia sẽ trách phạt.. cô là người mà thiếu gia mời về xưng hô như vậy e là không tiện..
- Không sao đâu.. nếu anh ấy có trách dì hãy nói là ý của con.. vậy nha.. dì tên gì vậy? "Cô cười tươi hỏi bà"
- Dì tên Kiều Lan..
- Được dì Lan.. vậy chúng ta xuống nhà ăn cơm thôi "nói rồi cô khoát tay bà vui vẻ xuống nhà"
Bạch Tử Thiên còn đang nghĩ là cô sẽ áy náy mà không thoải mái không biết nên nói thế nào để cô không nghĩ nhiều nữa thì đã thấy cô vui vẻ khoát tay người hầu đi xuống, thấy Bạch Tử Thiên đang nhìn mình Kiều Lan lập tức rút tay ra khỏi tay Đường Uyển Đình cúi đầu chào anh rồi lui xuống.
Cô thấy dì Lan sợ anh như vậy thì cũng không nói gì thêm cười nhẹ với anh rồi bước tới bàn ăn..
- Nên tự nhiên thoải mái như vậy, ở đây cô muốn làm gì thì làm sẽ không ai để ý. "Anh nhìn cô rồi nói tiếp ": - Ăn thôi..
- Òh được.. anh ăn ngon miệng.." Đường Uyển Đình khẽ nói rồi chăm chú ăn phần của mình"
- Định xin việc ở đâu? "Anh vẫn tiếp tục ăn không nhìn cô mà hỏi"
Cô hơi ngạc nhiên khi nghe anh hỏi như vậy nhưng nhanh chóng đã nhớ ra lúc nãy anh nói "Chuyện anh muốn biết không gì là không biết được" nên liền thu lại vẻ ngạc nhiên thư thả trả lời anh:
- Cũng chưa biết.. Chắc là một vài công ty gần đây để tiện việc đi lại..
- Vào làm thư ký cho tôi đi. "Anh gấp một miếng cải xào bỏ vào chén rồi nói nhẹ nhàng như đang nói chuyện phím bình thường nhưng cô thì đã trợn mắt lên nhìn anh đầy vẻ không thể nào tin nỗi những gì anh vừa nói, nhìn bộ mặt của cô anh bật cười nhẹ rồi bồi tiếp hai từ": - Là thật.
- Tôi chỉ mới vừa tốt nghiệp thôi.. còn chưa đi làm chưa có kinh nghiệm đâu.. "Cô nhìn anh thấp giọng nói"
- Không quan trọng.
- Nhưng nhỡ đâu làm không tốt thì sao?
- Không sao.
- Nhưng......
- Tôi đang cần người gấp, bây giờ đợi tuyển rồi qua thử việc phải chờ qua hơn ba tháng thì quá lâu.
Rất may cô ở cùng tôi, tôi sẽ không phải lo sợ chuyện công ty bị đưa ra ngoài. Là tôi đang cần cô giúp.
"Cô vẫn không tin mắt nhìn anh không chớp, hỏi lại lần nữa"
- Thật sao?
- Ăn xong rồi nghỉ ngơi sớm sáng mai đến công ty cùng tôi. " Anh không thèm dài dòng với cô nữa nhanh chống chốt câu cuối rồi buông đũa, lau miệng, uống trà rồi thong thả lên lầu bỏ lại cô vẫn lơ tơ mơ ngồi đó đến khi anh đi khỏi cô mới hoàng hồn nhìn theo bóng lưng anh hỏi với theo"
- Nhưng công ty anh tên gì vậy? Tôi cần tìm hiểu một chút, thuộc về lĩnh vực nào mới làm được chứ...
- BẠCH ĐỈNH THIÊN. "Vừa dứt lời cũng là lúc bóng lưng anh vừa khuất khỏi tầm nhìn của cô"
Nghe anh trả lời xong Đường Uyển Đình thất thần như không thể nào tin nổi những gì mình vừa nghe thấy và đang chứng kiến trước mắt... cô vừa lẩm bẩm vừa đi về phòng suốt đoạn đường như một con ngốc..
- BẠCH ĐỈNH THIÊN.... Là công ty chuyên về bất động sản lớn nhất toàn cầu trong truyền thuyết sao??? Vậy anh là Tổng Tài tài phiệt nhất cả nước này rồi... là BẠCH TỬ THIÊN người mà biết bao cô gái thầm mơ ước được nhìn thấy sao?
Số của Đường Uyển Đình cô vẫn còn may mắn vậy sao???
- Dì.. tìm con có việc gì sao?
- Dạ thiếu gia mời tiểu thư xuống dùng bữa tối..
"Người hầu tuổi trung niên lúc nãy mang trà cho cô vẫn giữ nguyên thái độ cung kính với cô làm cô hơi thấy khó chịu cô lập tức nắm lấy tay bà rồi nói":
- Dì à.. đừng gọi con là tiểu thư nữa con nghe thật sự rất khó chịu.. dì gọi con là tiểu Đình nha..
- Chuyện này tôi sợ thiếu gia sẽ trách phạt.. cô là người mà thiếu gia mời về xưng hô như vậy e là không tiện..
- Không sao đâu.. nếu anh ấy có trách dì hãy nói là ý của con.. vậy nha.. dì tên gì vậy? "Cô cười tươi hỏi bà"
- Dì tên Kiều Lan..
- Được dì Lan.. vậy chúng ta xuống nhà ăn cơm thôi "nói rồi cô khoát tay bà vui vẻ xuống nhà"
Bạch Tử Thiên còn đang nghĩ là cô sẽ áy náy mà không thoải mái không biết nên nói thế nào để cô không nghĩ nhiều nữa thì đã thấy cô vui vẻ khoát tay người hầu đi xuống, thấy Bạch Tử Thiên đang nhìn mình Kiều Lan lập tức rút tay ra khỏi tay Đường Uyển Đình cúi đầu chào anh rồi lui xuống.
Cô thấy dì Lan sợ anh như vậy thì cũng không nói gì thêm cười nhẹ với anh rồi bước tới bàn ăn..
- Nên tự nhiên thoải mái như vậy, ở đây cô muốn làm gì thì làm sẽ không ai để ý. "Anh nhìn cô rồi nói tiếp ": - Ăn thôi..
- Òh được.. anh ăn ngon miệng.." Đường Uyển Đình khẽ nói rồi chăm chú ăn phần của mình"
- Định xin việc ở đâu? "Anh vẫn tiếp tục ăn không nhìn cô mà hỏi"
Cô hơi ngạc nhiên khi nghe anh hỏi như vậy nhưng nhanh chóng đã nhớ ra lúc nãy anh nói "Chuyện anh muốn biết không gì là không biết được" nên liền thu lại vẻ ngạc nhiên thư thả trả lời anh:
- Cũng chưa biết.. Chắc là một vài công ty gần đây để tiện việc đi lại..
- Vào làm thư ký cho tôi đi. "Anh gấp một miếng cải xào bỏ vào chén rồi nói nhẹ nhàng như đang nói chuyện phím bình thường nhưng cô thì đã trợn mắt lên nhìn anh đầy vẻ không thể nào tin nỗi những gì anh vừa nói, nhìn bộ mặt của cô anh bật cười nhẹ rồi bồi tiếp hai từ": - Là thật.
- Tôi chỉ mới vừa tốt nghiệp thôi.. còn chưa đi làm chưa có kinh nghiệm đâu.. "Cô nhìn anh thấp giọng nói"
- Không quan trọng.
- Nhưng nhỡ đâu làm không tốt thì sao?
- Không sao.
- Nhưng......
- Tôi đang cần người gấp, bây giờ đợi tuyển rồi qua thử việc phải chờ qua hơn ba tháng thì quá lâu.
Rất may cô ở cùng tôi, tôi sẽ không phải lo sợ chuyện công ty bị đưa ra ngoài. Là tôi đang cần cô giúp.
"Cô vẫn không tin mắt nhìn anh không chớp, hỏi lại lần nữa"
- Thật sao?
- Ăn xong rồi nghỉ ngơi sớm sáng mai đến công ty cùng tôi. " Anh không thèm dài dòng với cô nữa nhanh chống chốt câu cuối rồi buông đũa, lau miệng, uống trà rồi thong thả lên lầu bỏ lại cô vẫn lơ tơ mơ ngồi đó đến khi anh đi khỏi cô mới hoàng hồn nhìn theo bóng lưng anh hỏi với theo"
- Nhưng công ty anh tên gì vậy? Tôi cần tìm hiểu một chút, thuộc về lĩnh vực nào mới làm được chứ...
- BẠCH ĐỈNH THIÊN. "Vừa dứt lời cũng là lúc bóng lưng anh vừa khuất khỏi tầm nhìn của cô"
Nghe anh trả lời xong Đường Uyển Đình thất thần như không thể nào tin nổi những gì mình vừa nghe thấy và đang chứng kiến trước mắt... cô vừa lẩm bẩm vừa đi về phòng suốt đoạn đường như một con ngốc..
- BẠCH ĐỈNH THIÊN.... Là công ty chuyên về bất động sản lớn nhất toàn cầu trong truyền thuyết sao??? Vậy anh là Tổng Tài tài phiệt nhất cả nước này rồi... là BẠCH TỬ THIÊN người mà biết bao cô gái thầm mơ ước được nhìn thấy sao?
Số của Đường Uyển Đình cô vẫn còn may mắn vậy sao???
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.