Chương 50: Quá khứ của liên nhi
Hahahahahahahah
29/06/2021
" Cho Nhi nè" Thằng Tèo lấy từ trong túi ra một cái kẹp tóc, bao năm nay nó luôn để dành tiền để tặng quà cho Liên Nhi, bây giờ cũng vậy
" tui với anh không có là gì hết, đừng có tặng nữa, để tiền sau này còn lo cho vợ anh" Liên Nhi trả lại cái kẹp tóc cho Tèo, nó thật sự không muốn gieo hi vọng rồi để Tèo thất vọng
" Nhi tui thương Nhi thiệt lòng, Nhi không thể cho tui cơ hội được sao?" Thằng Tèo nhìn thẳng vào đôi mắt của Liên Nhi nói
" xin lỗi" Liên Nhi đứng dậy rời đi
" Nhi còn thương người ta đúng không?" Tèo nhìn về bóng lưng của Liên Nhi hỏi
Liên Nhi nghe đến đây có dừng lại, nhưng sau đó tiếp tục đi
Mấy năm trước, Liên Nhi có gặp một người, cậu ta là bạn của Gia Phát, là cậu chủ của một gia đình giàu có, ngay từ lần đầu gặp cậu ta đã có ý với Liên Nhi, sau bao lần tán tỉnh cuối cùng Liên Nhi cũng thương cậu ấy
Cả hai lén lút qua lại với nhau, nhưng vẫn giữ được chừng mực, có một lần bị ba mẹ cậu ấy phát hiện, họ ra sức ngăn cản cậu nhưng cậu vẫn cố chấp
Họ vẫn bên nhau cho đến khi Liên Nhi bắt gặp cậu lên giường với người khác, đây là một cú sốc lớn, Tèo lúc đó đi rình cũng thấy được chuyện này, không ngần ngại Tèo lao thẳng vào đấm cậu thiếu gia đó
Mặc cậu ấy giải thích nhưng Liên Nhi vẫn không tin, cô nghĩ cậu chỉ muốn trêu đùa với cô, sau khi họ chia tay thì một tuần sau cậu thiếu gia đó tự sát, ba mẹ cậu có đến giải thích rằng mọi chuyện đều là do họ bày mưu tính kế
Cô như sụp đổ từ đó trở đi cô không thể mở lòng với bất cứ ai, cô luôn cảm thấy nợ anh một thứ gì đó
Trong phòng của Gia Luân và Nhã Linh
" Anh sẽ không để ai có thể ăn hiếp em đâu" Gia Luân hôn lên trán cô nói
" em tin anh" Nhã Linh mỉm cười nói, đối với cô bây giờ sẽ không nghĩ nhiều về chuyện này nữa nếu Gia Luân và Hàn Nhi có chuyện gì thì cô sẽ sẵn sàng rời đi
Cốc.... cốc.... cốc
" để em mở cửa cho" Nhã Linh bước xuống giường mở cửa ra
Trước mặt cô là Hàn Nhi, cô ta mặc một bộ đồ ngủ vô cùng hở hang, bộ ngực như muốn nhảy ra ngoài
" cô có việc gì sao?" Nhã Linh nhàn nhạt hỏi
" phòng của tôi không hiểu sao tối thui à, tôi có thể nhờ Gia Luân sang sửa điện giúp được không?" Hàn Nhi giả vờ ngây thơ nói
Nhã Linh có ngu mới đồng ý, cô lạnh lùng nhìn cô ta nói " anh ấy ngủ rồi, phiền cô đi sang khu bên người làm ở, họ sẽ sẵn sàng sửa giúp cô"
" nhưng.... tôi ngại lắm" Hàn Nhi ấp úng nói
" cô Hàn à, chẳng phải cô nói xem đây là nhà sao? ở nhà cô cũng ngại như vậy hả?" Nhã Linh cười nói, không thể cứ để Hàn Nhi ăn hiếp quài phải khẳng định cho cô ta biết vị trí của mình là ở đâu
" cô..... sao cô ích kỉ vậy? tôi chỉ muốn nhờ Gia Luân sửa điện giúp thôi mà" Thấy Thảo Hạnh đang đến gần, Hàn Nhi liền nói lớn để bà ta đến
" có chuyện gì vậy?" Thảo Hạnh nghe Hàn Nhi nói liền chạy đến
" phòng của con mất điện con muốn nhờ Gia Luân qua sửa nhưng Nhã Linh không muốn" Hàn Nhi thút thít nói, sao cô ta diễn giỏi quá vậy, mới vừa lớn tiếng với cô mà giờ đã khóc rồi
" sao cô ích kỉ vậy? Dù sao Hàn Nhi cũng là bạn của Gia Luân mà" Thảo Hạnh lườm Nhã Linh, bà ta lớn tiếng nói
" dì xem cô ta ăn mặc hở hang như vậy đêm hôm kiếm chồng của người khác có phải là không hay hay không? với cả Gia Luân cũng ngủ rồi chẳng lẽ bắt anh ấy dậy chỉ để làm mấy chuyện ruồi bu này, con đã nói với cô ấy là hãy đến khu dành cho người làm đi mà cô ấy không chịu ấy chứ" Nhã Linh không kiên nể mà cãi lại với Thảo Hạnh, nhìn cá vẻ của bà ta là biết đang muốn tác hợp cho Hàn Nhi với Gia Luân đây mà
" nếu cô ngại thì để tôi giúp cô " Nhã Linh nhìn xa thấy Tèo đang đứng ở đấy " Tèo ơi, đến mợ nhờ cái này"
" Dạ mợ " Tèo nghe Nhã Linh kêu liền chạy đến gần
" con sang phòng cô Hàn Nhi sửa điện giúp cô ấy " Nhã Linh nói
"dạ " Tèo gật đầu nói
" vậy là được rồi, chào dì, chào cô tôi đi ngủ" Nhã Linh không đợi họ trả lời liền đóng cửa lại
" vậy giờ mình về phòng sửa điện đi cô, cũng trễ rồi" Tèo nói, nó biết rõ Hàn Nhi chỉ dùng cách này để dụ Gia Luân thôi
" không cần " Hàn Nhi nhăn mặt rời đi
" mày đi nghỉ đi " Thảo Hạnh nói xong cũng bỏ đi
Trong phòng lúc này
Nhã Linh áp tai vào cửa nghe thấy thanh âm tức giận của họ thì rất vui, bỗng từ đằng sau cô được nhấc bổng lên
" em ranh ma quá đấy " Gia Luân nhìn Nhã Linh nói, nãy giờ anh rất hài lòng với thái độ của cô, người phụ nữ của anh sao lại đáng yêu đến thế chứ
" không ranh ma để mất chồng hả" Nhã Linh choàng tay lên cổ Gia Luân
Gia Luân đặt lên má cô một nụ hôn
" tui với anh không có là gì hết, đừng có tặng nữa, để tiền sau này còn lo cho vợ anh" Liên Nhi trả lại cái kẹp tóc cho Tèo, nó thật sự không muốn gieo hi vọng rồi để Tèo thất vọng
" Nhi tui thương Nhi thiệt lòng, Nhi không thể cho tui cơ hội được sao?" Thằng Tèo nhìn thẳng vào đôi mắt của Liên Nhi nói
" xin lỗi" Liên Nhi đứng dậy rời đi
" Nhi còn thương người ta đúng không?" Tèo nhìn về bóng lưng của Liên Nhi hỏi
Liên Nhi nghe đến đây có dừng lại, nhưng sau đó tiếp tục đi
Mấy năm trước, Liên Nhi có gặp một người, cậu ta là bạn của Gia Phát, là cậu chủ của một gia đình giàu có, ngay từ lần đầu gặp cậu ta đã có ý với Liên Nhi, sau bao lần tán tỉnh cuối cùng Liên Nhi cũng thương cậu ấy
Cả hai lén lút qua lại với nhau, nhưng vẫn giữ được chừng mực, có một lần bị ba mẹ cậu ấy phát hiện, họ ra sức ngăn cản cậu nhưng cậu vẫn cố chấp
Họ vẫn bên nhau cho đến khi Liên Nhi bắt gặp cậu lên giường với người khác, đây là một cú sốc lớn, Tèo lúc đó đi rình cũng thấy được chuyện này, không ngần ngại Tèo lao thẳng vào đấm cậu thiếu gia đó
Mặc cậu ấy giải thích nhưng Liên Nhi vẫn không tin, cô nghĩ cậu chỉ muốn trêu đùa với cô, sau khi họ chia tay thì một tuần sau cậu thiếu gia đó tự sát, ba mẹ cậu có đến giải thích rằng mọi chuyện đều là do họ bày mưu tính kế
Cô như sụp đổ từ đó trở đi cô không thể mở lòng với bất cứ ai, cô luôn cảm thấy nợ anh một thứ gì đó
Trong phòng của Gia Luân và Nhã Linh
" Anh sẽ không để ai có thể ăn hiếp em đâu" Gia Luân hôn lên trán cô nói
" em tin anh" Nhã Linh mỉm cười nói, đối với cô bây giờ sẽ không nghĩ nhiều về chuyện này nữa nếu Gia Luân và Hàn Nhi có chuyện gì thì cô sẽ sẵn sàng rời đi
Cốc.... cốc.... cốc
" để em mở cửa cho" Nhã Linh bước xuống giường mở cửa ra
Trước mặt cô là Hàn Nhi, cô ta mặc một bộ đồ ngủ vô cùng hở hang, bộ ngực như muốn nhảy ra ngoài
" cô có việc gì sao?" Nhã Linh nhàn nhạt hỏi
" phòng của tôi không hiểu sao tối thui à, tôi có thể nhờ Gia Luân sang sửa điện giúp được không?" Hàn Nhi giả vờ ngây thơ nói
Nhã Linh có ngu mới đồng ý, cô lạnh lùng nhìn cô ta nói " anh ấy ngủ rồi, phiền cô đi sang khu bên người làm ở, họ sẽ sẵn sàng sửa giúp cô"
" nhưng.... tôi ngại lắm" Hàn Nhi ấp úng nói
" cô Hàn à, chẳng phải cô nói xem đây là nhà sao? ở nhà cô cũng ngại như vậy hả?" Nhã Linh cười nói, không thể cứ để Hàn Nhi ăn hiếp quài phải khẳng định cho cô ta biết vị trí của mình là ở đâu
" cô..... sao cô ích kỉ vậy? tôi chỉ muốn nhờ Gia Luân sửa điện giúp thôi mà" Thấy Thảo Hạnh đang đến gần, Hàn Nhi liền nói lớn để bà ta đến
" có chuyện gì vậy?" Thảo Hạnh nghe Hàn Nhi nói liền chạy đến
" phòng của con mất điện con muốn nhờ Gia Luân qua sửa nhưng Nhã Linh không muốn" Hàn Nhi thút thít nói, sao cô ta diễn giỏi quá vậy, mới vừa lớn tiếng với cô mà giờ đã khóc rồi
" sao cô ích kỉ vậy? Dù sao Hàn Nhi cũng là bạn của Gia Luân mà" Thảo Hạnh lườm Nhã Linh, bà ta lớn tiếng nói
" dì xem cô ta ăn mặc hở hang như vậy đêm hôm kiếm chồng của người khác có phải là không hay hay không? với cả Gia Luân cũng ngủ rồi chẳng lẽ bắt anh ấy dậy chỉ để làm mấy chuyện ruồi bu này, con đã nói với cô ấy là hãy đến khu dành cho người làm đi mà cô ấy không chịu ấy chứ" Nhã Linh không kiên nể mà cãi lại với Thảo Hạnh, nhìn cá vẻ của bà ta là biết đang muốn tác hợp cho Hàn Nhi với Gia Luân đây mà
" nếu cô ngại thì để tôi giúp cô " Nhã Linh nhìn xa thấy Tèo đang đứng ở đấy " Tèo ơi, đến mợ nhờ cái này"
" Dạ mợ " Tèo nghe Nhã Linh kêu liền chạy đến gần
" con sang phòng cô Hàn Nhi sửa điện giúp cô ấy " Nhã Linh nói
"dạ " Tèo gật đầu nói
" vậy là được rồi, chào dì, chào cô tôi đi ngủ" Nhã Linh không đợi họ trả lời liền đóng cửa lại
" vậy giờ mình về phòng sửa điện đi cô, cũng trễ rồi" Tèo nói, nó biết rõ Hàn Nhi chỉ dùng cách này để dụ Gia Luân thôi
" không cần " Hàn Nhi nhăn mặt rời đi
" mày đi nghỉ đi " Thảo Hạnh nói xong cũng bỏ đi
Trong phòng lúc này
Nhã Linh áp tai vào cửa nghe thấy thanh âm tức giận của họ thì rất vui, bỗng từ đằng sau cô được nhấc bổng lên
" em ranh ma quá đấy " Gia Luân nhìn Nhã Linh nói, nãy giờ anh rất hài lòng với thái độ của cô, người phụ nữ của anh sao lại đáng yêu đến thế chứ
" không ranh ma để mất chồng hả" Nhã Linh choàng tay lên cổ Gia Luân
Gia Luân đặt lên má cô một nụ hôn
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.