Chương 89: . 1: Hôn Một Chút Là Lưu Manh
Diệp Thất
15/05/2021
Bây giờ ở trong phòng khám cũng chỉ có mình Ninh Vô Ưu và Thi Hạ. Vừa nãy Lệ Cảnh Diễn ở đây thì chị em cô làm sao mà dán sát lạitâm sự với nhau được, mà lúc đó còn phảinói chuyện rất khách sáo nữa chứ.
"Hạ Hạ, chân cậu sao lại bị thế này?" Ninh Vô Ưu nhìn chânThi Hạ.
Người phụ nữ này không biết chăm sóc bản thân tí nào, cứ nhất định làm cho cơ thể mình bị thương mới được sao?
Trong khoảng thời gian này, hầu như Ninh Vô Ưu chưa nhìn thấy Thi Hạ được khỏe mạnh, cô luôn có nhiều cách làm tổn thương chính mình.
Thi Hạ nhìn chị em tốt, thở dài một cách bất lực, nhưng cuối cùng chỉ chỉ có thể giải thích một cách đơn giản nhất, "Một chân giẫm vào khoảng không, vậy mới bị ngã từ trên cầu thang xuống, quá thảm."
"Nhìn ra rồi."
Ninh Vô Ưu gật đầu, đúng là nhìn Thi Hạ lúc này khá thảm thật!
Khi nhớ tới biểu hiện của Lệ Cảnh Diễn lúc nãy, Ninh Vô Ưu cũng không cảm thấy Thi Hạ khốn khổ mà!
Hơn nữa, người đàn ông đẹp trai ngời ngời như thế chắc là cũng không tệ lắm đâu.
"Nhưng tớ cảm thấy chồng cậu... cũng không tệ như lúc trước cậu kể mà?" Ninh Vô Ưu nhìn Thi Hạ.
Thi Hạ cười cười, Vô Ưu không phải là cô, tất nhiên sẽ không hiểu rõ được Lệ Cảnh Diễn.
Vì vậycô cũng chỉ có thể trả lời, "Đó là cậu biết về anh ta quá ít."
Ninh Vô Ưu ngẫm nghĩ, cô ấyvẫn cảm thấy Thi Hạ sai rồi!
Khi cô ấy xoa bóp chân cho Thi Hạ khiến cô rất đau cũng được vẻ mặt lo lắng của Lệ Cảnh Diễn mà.
"Thi Hạ, tớ vẫn cảm thấy..."
Nhưng khi Ninh Vô Ưu chưa nói hết câu thì Lệ Cảnh Diễn đã quay lại rồi.
"Lấy được thuốc rồi."
Ninh Vô Ưu cầm lấy rồi nhìn lại thuốc đã lấy đúng mới cho Thi Hạ.
"Vậy phải làm phiền chủ tịch Lệ mỗi ngày dành thời gian xoa bóp mắt cá chân cho Thi Hạ rồi, sau khi bôi thuốc thì xoa bóp trong 15 phút, mỗi ngày một lần."
Thi Hạ bĩu môi, "Tự tớ cũng làm được mà."
Làm sao có thể nhờ Lệ Cảnh Diễn bóp chân cho mình được, anh không bóp nát chân mình là may lắm rồi.
Ninh Vô Ưu lại bắt đầu phàn nàn về hình ảnh người phụ nữ mạnh mẽ Thi Hạ, "Vâng vâng vâng, chả có gì mà cậu không làm được hết, Thi Hạ, cậu chính là siêu nhân kia mà!"
Thi Hạ vén tóc mái lên cho Ninh Vô Ưu, mỉm cười rồi nói, "Cậu biết thì tốt rồi."
Đôi khi, có một người bạn giống như Vô Ưu ở bên cạnh như vậy. cảm giác thật là tốt quá.
Lệ Cảnh Diễn vừa đưa Thi Hạ rời đi thì có một cô y tá nhỏ qua dò hỏi.
"Bác sỹ Ninh ơi, anh chàng đẹp trai lúc nãy là ai vậy?"
Ninh Vô Ưu suy nghĩ một chút, chắc người mà y tá nói là chồng của Thi Hạ, Lệ Cảnh Diễn.
"Cô muốn hỏi anh đẹp trai mặc áo gió màu đen đấy à?" Cô ấy hỏi lại.
Y tá nhỏ kích động gật đầu.
"Anh ta đưa vợ đến khám bệnh, người đẹp lúc nãy chính là vợ của anh ta." Ninh Vô Ưu lạnh nhạt giải thích.
Với khuôn mặt của Lệ Cảnh Diễn thì không ít người nhớ thương, cho nên sau này Thi Hạ gặp phải nhiều thách thức lắm đây!
"Trách không được, ánh mắt anh chàng đẹp trai nhìn người phụ nữ kia quá dịu dàng, đẹp trai quá rồi, lần đầu tiên trong hơn 20 năm qua xuất hiện một người đàn ông khiến tôi mặt đỏ tim đập như vậy!"
"Thôi được rồi, cô còn được ít gặp phải người đàn ông khiến mình mặt đỏ nữa hả!" Ninh Vô Ưu nói, rồi cười và cốc đầu cô y tá.
Thật ra không chỉ mình y tá cảm thấy Lệ Cảnh Dương yêu Thi Hạ, mà cô ấy cũng cảm giác được một chút, Lệ Cảnh Diễn rất quan tâm Thi Hạ.
Cho nên, chị em tốt có hạnh phúc hay không, vẫn phải xem số phận sắp xếp thế nào.
Ninh Vô Ưu thở dài trong lòng, chỉ mong số phận đối xử tốt với cô gái thiện lương như bạn mình...
――
"Hạ Hạ, chân cậu sao lại bị thế này?" Ninh Vô Ưu nhìn chânThi Hạ.
Người phụ nữ này không biết chăm sóc bản thân tí nào, cứ nhất định làm cho cơ thể mình bị thương mới được sao?
Trong khoảng thời gian này, hầu như Ninh Vô Ưu chưa nhìn thấy Thi Hạ được khỏe mạnh, cô luôn có nhiều cách làm tổn thương chính mình.
Thi Hạ nhìn chị em tốt, thở dài một cách bất lực, nhưng cuối cùng chỉ chỉ có thể giải thích một cách đơn giản nhất, "Một chân giẫm vào khoảng không, vậy mới bị ngã từ trên cầu thang xuống, quá thảm."
"Nhìn ra rồi."
Ninh Vô Ưu gật đầu, đúng là nhìn Thi Hạ lúc này khá thảm thật!
Khi nhớ tới biểu hiện của Lệ Cảnh Diễn lúc nãy, Ninh Vô Ưu cũng không cảm thấy Thi Hạ khốn khổ mà!
Hơn nữa, người đàn ông đẹp trai ngời ngời như thế chắc là cũng không tệ lắm đâu.
"Nhưng tớ cảm thấy chồng cậu... cũng không tệ như lúc trước cậu kể mà?" Ninh Vô Ưu nhìn Thi Hạ.
Thi Hạ cười cười, Vô Ưu không phải là cô, tất nhiên sẽ không hiểu rõ được Lệ Cảnh Diễn.
Vì vậycô cũng chỉ có thể trả lời, "Đó là cậu biết về anh ta quá ít."
Ninh Vô Ưu ngẫm nghĩ, cô ấyvẫn cảm thấy Thi Hạ sai rồi!
Khi cô ấy xoa bóp chân cho Thi Hạ khiến cô rất đau cũng được vẻ mặt lo lắng của Lệ Cảnh Diễn mà.
"Thi Hạ, tớ vẫn cảm thấy..."
Nhưng khi Ninh Vô Ưu chưa nói hết câu thì Lệ Cảnh Diễn đã quay lại rồi.
"Lấy được thuốc rồi."
Ninh Vô Ưu cầm lấy rồi nhìn lại thuốc đã lấy đúng mới cho Thi Hạ.
"Vậy phải làm phiền chủ tịch Lệ mỗi ngày dành thời gian xoa bóp mắt cá chân cho Thi Hạ rồi, sau khi bôi thuốc thì xoa bóp trong 15 phút, mỗi ngày một lần."
Thi Hạ bĩu môi, "Tự tớ cũng làm được mà."
Làm sao có thể nhờ Lệ Cảnh Diễn bóp chân cho mình được, anh không bóp nát chân mình là may lắm rồi.
Ninh Vô Ưu lại bắt đầu phàn nàn về hình ảnh người phụ nữ mạnh mẽ Thi Hạ, "Vâng vâng vâng, chả có gì mà cậu không làm được hết, Thi Hạ, cậu chính là siêu nhân kia mà!"
Thi Hạ vén tóc mái lên cho Ninh Vô Ưu, mỉm cười rồi nói, "Cậu biết thì tốt rồi."
Đôi khi, có một người bạn giống như Vô Ưu ở bên cạnh như vậy. cảm giác thật là tốt quá.
Lệ Cảnh Diễn vừa đưa Thi Hạ rời đi thì có một cô y tá nhỏ qua dò hỏi.
"Bác sỹ Ninh ơi, anh chàng đẹp trai lúc nãy là ai vậy?"
Ninh Vô Ưu suy nghĩ một chút, chắc người mà y tá nói là chồng của Thi Hạ, Lệ Cảnh Diễn.
"Cô muốn hỏi anh đẹp trai mặc áo gió màu đen đấy à?" Cô ấy hỏi lại.
Y tá nhỏ kích động gật đầu.
"Anh ta đưa vợ đến khám bệnh, người đẹp lúc nãy chính là vợ của anh ta." Ninh Vô Ưu lạnh nhạt giải thích.
Với khuôn mặt của Lệ Cảnh Diễn thì không ít người nhớ thương, cho nên sau này Thi Hạ gặp phải nhiều thách thức lắm đây!
"Trách không được, ánh mắt anh chàng đẹp trai nhìn người phụ nữ kia quá dịu dàng, đẹp trai quá rồi, lần đầu tiên trong hơn 20 năm qua xuất hiện một người đàn ông khiến tôi mặt đỏ tim đập như vậy!"
"Thôi được rồi, cô còn được ít gặp phải người đàn ông khiến mình mặt đỏ nữa hả!" Ninh Vô Ưu nói, rồi cười và cốc đầu cô y tá.
Thật ra không chỉ mình y tá cảm thấy Lệ Cảnh Dương yêu Thi Hạ, mà cô ấy cũng cảm giác được một chút, Lệ Cảnh Diễn rất quan tâm Thi Hạ.
Cho nên, chị em tốt có hạnh phúc hay không, vẫn phải xem số phận sắp xếp thế nào.
Ninh Vô Ưu thở dài trong lòng, chỉ mong số phận đối xử tốt với cô gái thiện lương như bạn mình...
――
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.