Chương 124: . 1: Tình Cờ Gặp Lệ Cảnh Dương Và Bạn Gái Cậu Ấy.
Diệp Thất
15/05/2021
"Đi thôi, tuy tôi xem rồi nhưng bộ phim này thật sự rất hay, còn có giá trị kỉ niệm nữa." Thi Hạ cười nhìn Lệ Cảnh Diễn.
"Titanic" vẫn đang công chiếu, nhưng người từng đưa Thi Hạ đi xem "Titanic" đã không còn nữa rồi.
Lúc Thi Hạ còn nhỏ, luôn có một người tên là Tần Mộ Bạch ở cạnh cô. Nhưng năm mười bốn tuổi, Tần Mộ Bạch đã rời khỏi Thi Hạ vĩnh viễn.
Anh ấy cứ như đã bốc hơi khỏi thế gian này vậy, lặng lẽ không một gợn sóng.
Thật ra Thi Hạ vẫn luôn ghi nhớ người bạn thủa nhỏ này sâu tận đáy lòng.
Cô biết, có lẽ mình không thể thấy Tần Mộ Bạch thêm lần nào nữa, nhưng cô vẫn luôn biết ơn người anh chỉ hơn cô ba tuổi này.
"Sao thế?"
Lệ Cảnh Diễn có thể cảm nhận được, vẻ mặt Thi Hạ rất kì lạ.
Thi Hạ cười đáp, "Không có gì, chỉ là bỗng nhớ tới một người bạn cũ thôi."
Nhưng vừa nghe thấy cô nhắc tới bạn cũ, Lệ Cảnh Diễn liền sốt sắng.
Anh cũng là một người có người xưa, nhưng sao lại cảm thấy quá khứ của Thi Hạ còn phong phú hơn mình nhiều lắm!
Cô gái này cứ như một quyển sách vậy, một quyển sách trời mà Lệ Cảnh Diễn xem thật lâu vẫn không hiểu!
"Ai thế? Nam hay nữ?" Lệ Cảnh Diễn vội hỏi.
Thi Hạ đỡ trán mình, cảm thấy rất bó tay. Tổng giám đốc Lệ, anh còn có thể nhàm chán hơn nữa được không thế?
"Lệ Cảnh Diễn, nam hay nữ có quan trọng không?"
"Quan trọng!"
Thi Hạ cười khẽ, không biết phải làm thế nào mới giao tiếp bình thường được với con người này.
Có phải Lệ Cảnh Diễn muốn điều tra tất cả những người khác giới từng xuất hiện cạnh cô không vậy? !
Thi Hạ lắc đầu, lại thoáng thấy bóng dáng Lệ Cảnh Dương.
"Cảnh Dương cũng đến đây à?"
Thi Hạ hơi ngạc nhiên, không phải sáng nay cô đã bảo Lệ Cảnh Dương về thăm mẹ rồi à?
"Người bên cạnh chắc là bạn gái mới của chú ấy." Lệ Cảnh Diễn nhướn mày.
Anh cố ý nói vậy để xem phản ứng của Thi Hạ, nhưng không ngờ cô lại chẳng tỏ vẻ gì cả.
Thì ra cô gái này không hề quan tâm nha. Nhưng như vậy mới phải chứ!
"Chúng ta sang chào hỏi một câu đi."
Thi Hạ cười lôi kéo Lệ Cảnh Diễn đi qua, nhưng Lệ Cảnh Diễn lại không kịp phản ứng.
Cứ thế này đi qua á?
Thi Hạ không chờ một chút được à?
Lệ Cảnh Dương cũng rất bất ngờ khi thấy Thi Hạ cùng anh trai mình.
Nhưng ngoài bất ngờ còn hơi khó chịu nữa. Biết thế đã không nghe lời mẹ, đưa cô nàng Tô Khả Khả này đi xem phim.
Cậu không muốn để Thi Hạ thấy mình đi cùng cô gái khác. Đương nhiên, cậu cũng không muốn thấy Thi Hạ thân thiết với người đàn ông khác quá.
Cho dù người đàn ông này là chồng của Thi Hạ, là anh trai của mình, Lệ Cảnh Dương vẫn cảm thấy vô cùng khó chịu.
"Anh, hai người cũng muốn xem phim à? !" Lệ Cảnh Dương cười rất khó xem.
Mà Lệ Cảnh Diễn là anh trai của Lệ Cảnh Dương, sao có thể không nhìn thấu tâm tư của cậu em này được!
Làm sao? Cậu em trai này của anh thấy anh trai đưa chị dâu đi xem phim nên ghen tị hả? !
"Ừ, anh với Hạ Hạ đi xem phim. Đây là em dâu tương lai à?" Lệ Cảnh Diễn đưa tay ôm lấy eo Thi Hạ, nở nụ cười tươi rói.
Không sai, mục đích anh ôm Thi Hạ chỉ có một, chính là để em trai anh thấy rõ hiện thực, không nên mơ tưởng tới người phụ nữ không thuộc về mình.
Lệ Cảnh Dương nhìn bàn tay của Lệ Cảnh Diễn bên hông Thi Hạ liền tái mặt.
Mà Tô Khả Khả vừa thấy Lệ Cảnh Diễn liền vô cùng hưng phấn, cô ta biết người này là anh trai của Lệ Cảnh Dương, Tổng giám đốc Tập đoàn Lệ Thị.
Nếu không phải Lệ Cảnh Diễn đã kết hôn thì anh mới là mục tiêu của Tô Khả Khả.
Nhưng đáng tiếc, cô ta muộn một bước.
"Titanic" vẫn đang công chiếu, nhưng người từng đưa Thi Hạ đi xem "Titanic" đã không còn nữa rồi.
Lúc Thi Hạ còn nhỏ, luôn có một người tên là Tần Mộ Bạch ở cạnh cô. Nhưng năm mười bốn tuổi, Tần Mộ Bạch đã rời khỏi Thi Hạ vĩnh viễn.
Anh ấy cứ như đã bốc hơi khỏi thế gian này vậy, lặng lẽ không một gợn sóng.
Thật ra Thi Hạ vẫn luôn ghi nhớ người bạn thủa nhỏ này sâu tận đáy lòng.
Cô biết, có lẽ mình không thể thấy Tần Mộ Bạch thêm lần nào nữa, nhưng cô vẫn luôn biết ơn người anh chỉ hơn cô ba tuổi này.
"Sao thế?"
Lệ Cảnh Diễn có thể cảm nhận được, vẻ mặt Thi Hạ rất kì lạ.
Thi Hạ cười đáp, "Không có gì, chỉ là bỗng nhớ tới một người bạn cũ thôi."
Nhưng vừa nghe thấy cô nhắc tới bạn cũ, Lệ Cảnh Diễn liền sốt sắng.
Anh cũng là một người có người xưa, nhưng sao lại cảm thấy quá khứ của Thi Hạ còn phong phú hơn mình nhiều lắm!
Cô gái này cứ như một quyển sách vậy, một quyển sách trời mà Lệ Cảnh Diễn xem thật lâu vẫn không hiểu!
"Ai thế? Nam hay nữ?" Lệ Cảnh Diễn vội hỏi.
Thi Hạ đỡ trán mình, cảm thấy rất bó tay. Tổng giám đốc Lệ, anh còn có thể nhàm chán hơn nữa được không thế?
"Lệ Cảnh Diễn, nam hay nữ có quan trọng không?"
"Quan trọng!"
Thi Hạ cười khẽ, không biết phải làm thế nào mới giao tiếp bình thường được với con người này.
Có phải Lệ Cảnh Diễn muốn điều tra tất cả những người khác giới từng xuất hiện cạnh cô không vậy? !
Thi Hạ lắc đầu, lại thoáng thấy bóng dáng Lệ Cảnh Dương.
"Cảnh Dương cũng đến đây à?"
Thi Hạ hơi ngạc nhiên, không phải sáng nay cô đã bảo Lệ Cảnh Dương về thăm mẹ rồi à?
"Người bên cạnh chắc là bạn gái mới của chú ấy." Lệ Cảnh Diễn nhướn mày.
Anh cố ý nói vậy để xem phản ứng của Thi Hạ, nhưng không ngờ cô lại chẳng tỏ vẻ gì cả.
Thì ra cô gái này không hề quan tâm nha. Nhưng như vậy mới phải chứ!
"Chúng ta sang chào hỏi một câu đi."
Thi Hạ cười lôi kéo Lệ Cảnh Diễn đi qua, nhưng Lệ Cảnh Diễn lại không kịp phản ứng.
Cứ thế này đi qua á?
Thi Hạ không chờ một chút được à?
Lệ Cảnh Dương cũng rất bất ngờ khi thấy Thi Hạ cùng anh trai mình.
Nhưng ngoài bất ngờ còn hơi khó chịu nữa. Biết thế đã không nghe lời mẹ, đưa cô nàng Tô Khả Khả này đi xem phim.
Cậu không muốn để Thi Hạ thấy mình đi cùng cô gái khác. Đương nhiên, cậu cũng không muốn thấy Thi Hạ thân thiết với người đàn ông khác quá.
Cho dù người đàn ông này là chồng của Thi Hạ, là anh trai của mình, Lệ Cảnh Dương vẫn cảm thấy vô cùng khó chịu.
"Anh, hai người cũng muốn xem phim à? !" Lệ Cảnh Dương cười rất khó xem.
Mà Lệ Cảnh Diễn là anh trai của Lệ Cảnh Dương, sao có thể không nhìn thấu tâm tư của cậu em này được!
Làm sao? Cậu em trai này của anh thấy anh trai đưa chị dâu đi xem phim nên ghen tị hả? !
"Ừ, anh với Hạ Hạ đi xem phim. Đây là em dâu tương lai à?" Lệ Cảnh Diễn đưa tay ôm lấy eo Thi Hạ, nở nụ cười tươi rói.
Không sai, mục đích anh ôm Thi Hạ chỉ có một, chính là để em trai anh thấy rõ hiện thực, không nên mơ tưởng tới người phụ nữ không thuộc về mình.
Lệ Cảnh Dương nhìn bàn tay của Lệ Cảnh Diễn bên hông Thi Hạ liền tái mặt.
Mà Tô Khả Khả vừa thấy Lệ Cảnh Diễn liền vô cùng hưng phấn, cô ta biết người này là anh trai của Lệ Cảnh Dương, Tổng giám đốc Tập đoàn Lệ Thị.
Nếu không phải Lệ Cảnh Diễn đã kết hôn thì anh mới là mục tiêu của Tô Khả Khả.
Nhưng đáng tiếc, cô ta muộn một bước.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.