Cô Vợ Kém 15 Tuổi Của Ngài Triệu
Chương 43: Anh là đồ đáng ghét
Vies
17/06/2024
Mộng Khiết qua tới Singapore thì về căn biệt thự của bố cô mua ở. Dù là rất lâu mới ở một lần nhưng căn nhà vẫn được dọn dẹp sạch sẽ hàng tuần nên Mộng Khiết chỉ cần vào ở.
Mộng Khiết đi dạo một vòng căn nhà rồi tắm rửa nghỉ ngơi. Tắm rửa xong, Mộng Khiết lên giường mở điện thoại lên thì thấy rất nhiều cuộc gọi nhỡ của Triệu Triết nhưng cô không quan tâm mà gọi cho bố mình.Lục Tuân đang làm việc thì thấy cô gọi liền bắt máy.
“ Alo, con tới rồi à”
“Dạ, con mới tới ạ”
“Mà con với Triệu Triết giận nhau à”
“ Thôi bố đừng nhắc anh ta nữa.Bố nói nữa là con giận bố đấy”
“ Được rồi bố không nhắc nữa, con nghỉ ngơi đi. Chơi đã đi nào chán thì về cũng được”
“ Dạ, bye bye bố”
Nói chuyện với Lục Tuân xong, Mộng Khiết liền nằm xuống ngủ để lấy lại sức.
Bên này, Triệu Triết vẫn còn trong nước do ngày mai mới có chuyến bay. Tối hôm đó, anh hẹn mọi người đi uống rượu. Việc anh bị Mộng Khiết giận chỉ có Lục Tuân và Triệu Thiên biết.
Mọi người thấy anh uống rượu liên tục thì lên tiếng hỏi “ Cậu ấy bị sao vậy”
Triệu Thiên lắc đầu ngán ngẩm “ Chọc cho chị dâu giận rồi người ta bỏ đi nước ngoài, anh ấy thì như mọi người thấy đó”
Đình Ngạo hóng hớt hỏi “ Cậu ấy làm gì mà Mộng Khiết bỏ ra nước ngoài luôn vậy”
Triệu Thiên đành kể lại sự việc tối hôm đó cho mọi người nghe. Nghe Triệu Thiên kể xong Đình Ngạo lên tiếng “ Lão đại ơi anh tiêu rồi. Con gái người ta mà anh nói như vậy sao”
Lục Tuân cũng tức giận lên tiếng “ Cậu dám lớn tiếng với con gái tôi sao”
Triệu Triết vẫn vùi đầu uống không ngừng nghỉ, Mặc Thanh lúc này mới giựt chai rượu lại “ Đừng có uống nữa, uống nữa là cậu chết đó”
Triệu Triết ngước mặt lên “ Không có cô ấy tôi sống làm gì”
Mặc Thanh quát lên “ Cậu không biết đi tìm sao, lúc đó cãi nhau sao không nghĩ đến bây giờ, cái tôi cậu quá lớn”
Triệu Triết sau khi ăn chửi như được khai sáng liền liên tục gật đầu “ Đúng rồi phải tìm cô ấy”
Rồi tất cả mọi người ai về nhà nấy. Lục Tuân về tới nhà liền tức giận cho người phong tỏa tin tức của Mộng Khiết để Triệu Triết phải khổ sở một phen vì dám quát con gái anh.Người đó gọi lại cho Triệu Triết.
“Alo, đã có tin tức chưa”
“ Sắp có thì bị tự nhiên bị chặn lại dường như có ai đó đã phong tỏa tin tức “
“Được rồi, cảm ơn cậu”
Ngày hôm sau, Triệu Triết lên máy bay sang Singapore. Anh ở một khách sạn thuộc tập đoàn Đình Thị của Đình Ngạo.
Mấy ngày nay, anh vẫn luôn gọi, nhắn tin cho Mộng Khiết nhưng cô đều không trả lời.
Vừa vào phòng thì anh gọi tiếp cho Mộng Khiết, lần này thì Mộng Khiết đã bắt máy.
“ Alo, chú Triết gọi cháu có chuyện gì không ạ”
Triệu Triết nhíu mày vì cách xưng hô của cô nhưng cũng không trách mà nói “ Em đừng giận anh nữa chúng ta gặp nhau có được không”
“ Cháu không có trong nước nên không gặp chú được đâu”
“ Anh cũng đang ở Singapore”
“ Nhưng mà cháu không rảnh”
“ Được rồi, em không rảnh thì thôi”
Mặc dù không muốn gặp anh nhưng nghe anh nói vậy cô hơi hụt hẫng. Tắt máy, cả hai đều có suy nghỉ riêng của mình. Triệu Triết vẫn uống rượu còn Mộng Khiết cũng chả có hứng đi chơi mà cầm chai rượu uống.
Sau khi uống say, Mộng Khiết ấm ức gọi cho Triệu Triết. Triệu Triết thấy cô gọi thì mừng rỡ bắt máy nhưng chưa kịp mở miệng thì đã nghe tiếng cô thút thít.
“ Triệu Triết, anh là đồ đáng ghét, anh vì cái gì mà quát em như vậy hả, anh thích người khác thì anh nói em, anh không được quát em như vậy. Anh không thấy cô Tâm Nhi đó nhìn anh với ánh mắt gì hả mà anh còn đòi bắt tay với người ta. Anh quá đáng lắm anh biết không”
“ Anh xin lỗi, anh không nên lớn tiếng với em, còn nữa anh không có thích người khác anh chỉ thích em, chỉ yêu em mà thôi”
“ Anh nói dối”
“ Anh nói thật, bây giờ em ở đâu anh sẽ tới ngay”
“ Em ở Tiên Nghi Đức Sinh, căn hộ tầng 41.”
“ Được rồi, anh tới ngay”
Khoảng 15 phút sau, anh đã có mặt trước nhà Mộng Khiết,anh lấy can đảm bấm chuông. Khoảng 2 tiếng chuông thì Mộng Khiết đã say loạng choạng mở cửa. Thấy cô say không đứng vững, Triệu Triết liền đỡ cô vào trong.
Mộng Khiết liền đẩy tay anh ra “ Đừng động vào em”
Triệu Triết vẫn đỡ Mộng Khiết lại sofa mặc cho cô không chịu “ Để anh đỡ không là em té đó”
Sau khi ngồi xuống sofa, Mộng Khiết liền quơ tay quơ chân đánh anh “ Anh đáng ghét, anh đi ra đi”
Triệu Triết vẫn ngồi đó mặc cho cô đánh “ Anh xin lỗi, anh sẽ không lớn tiếng với em nữa”
Mộng Khiết liền quát lên “ Anh quát rồi anh xin lỗi cho xong à, anh nói là anh chiều em quá rồi em hư mà. Anh đâu có biết cái gì, anh đâu biết buồn như thế nào. Lúc anh quát em như là anh tát vào mặt em cho em tỉnh khi luôn tin là anh yêu thương em vậy đó.”
Triệu Triết liền khổ sở nói “ Được rồi,anh không biết gì hết, anh sai với em. Giờ em muốn anh làm gì để em hết giận đây”
Mộng Khiết liền không suy nghĩ nói “ Anh quỳ ở đó đi sau khi em thức dậy sẽ tha lỗi cho anh“.
Mộng Khiết đi dạo một vòng căn nhà rồi tắm rửa nghỉ ngơi. Tắm rửa xong, Mộng Khiết lên giường mở điện thoại lên thì thấy rất nhiều cuộc gọi nhỡ của Triệu Triết nhưng cô không quan tâm mà gọi cho bố mình.Lục Tuân đang làm việc thì thấy cô gọi liền bắt máy.
“ Alo, con tới rồi à”
“Dạ, con mới tới ạ”
“Mà con với Triệu Triết giận nhau à”
“ Thôi bố đừng nhắc anh ta nữa.Bố nói nữa là con giận bố đấy”
“ Được rồi bố không nhắc nữa, con nghỉ ngơi đi. Chơi đã đi nào chán thì về cũng được”
“ Dạ, bye bye bố”
Nói chuyện với Lục Tuân xong, Mộng Khiết liền nằm xuống ngủ để lấy lại sức.
Bên này, Triệu Triết vẫn còn trong nước do ngày mai mới có chuyến bay. Tối hôm đó, anh hẹn mọi người đi uống rượu. Việc anh bị Mộng Khiết giận chỉ có Lục Tuân và Triệu Thiên biết.
Mọi người thấy anh uống rượu liên tục thì lên tiếng hỏi “ Cậu ấy bị sao vậy”
Triệu Thiên lắc đầu ngán ngẩm “ Chọc cho chị dâu giận rồi người ta bỏ đi nước ngoài, anh ấy thì như mọi người thấy đó”
Đình Ngạo hóng hớt hỏi “ Cậu ấy làm gì mà Mộng Khiết bỏ ra nước ngoài luôn vậy”
Triệu Thiên đành kể lại sự việc tối hôm đó cho mọi người nghe. Nghe Triệu Thiên kể xong Đình Ngạo lên tiếng “ Lão đại ơi anh tiêu rồi. Con gái người ta mà anh nói như vậy sao”
Lục Tuân cũng tức giận lên tiếng “ Cậu dám lớn tiếng với con gái tôi sao”
Triệu Triết vẫn vùi đầu uống không ngừng nghỉ, Mặc Thanh lúc này mới giựt chai rượu lại “ Đừng có uống nữa, uống nữa là cậu chết đó”
Triệu Triết ngước mặt lên “ Không có cô ấy tôi sống làm gì”
Mặc Thanh quát lên “ Cậu không biết đi tìm sao, lúc đó cãi nhau sao không nghĩ đến bây giờ, cái tôi cậu quá lớn”
Triệu Triết sau khi ăn chửi như được khai sáng liền liên tục gật đầu “ Đúng rồi phải tìm cô ấy”
Rồi tất cả mọi người ai về nhà nấy. Lục Tuân về tới nhà liền tức giận cho người phong tỏa tin tức của Mộng Khiết để Triệu Triết phải khổ sở một phen vì dám quát con gái anh.Người đó gọi lại cho Triệu Triết.
“Alo, đã có tin tức chưa”
“ Sắp có thì bị tự nhiên bị chặn lại dường như có ai đó đã phong tỏa tin tức “
“Được rồi, cảm ơn cậu”
Ngày hôm sau, Triệu Triết lên máy bay sang Singapore. Anh ở một khách sạn thuộc tập đoàn Đình Thị của Đình Ngạo.
Mấy ngày nay, anh vẫn luôn gọi, nhắn tin cho Mộng Khiết nhưng cô đều không trả lời.
Vừa vào phòng thì anh gọi tiếp cho Mộng Khiết, lần này thì Mộng Khiết đã bắt máy.
“ Alo, chú Triết gọi cháu có chuyện gì không ạ”
Triệu Triết nhíu mày vì cách xưng hô của cô nhưng cũng không trách mà nói “ Em đừng giận anh nữa chúng ta gặp nhau có được không”
“ Cháu không có trong nước nên không gặp chú được đâu”
“ Anh cũng đang ở Singapore”
“ Nhưng mà cháu không rảnh”
“ Được rồi, em không rảnh thì thôi”
Mặc dù không muốn gặp anh nhưng nghe anh nói vậy cô hơi hụt hẫng. Tắt máy, cả hai đều có suy nghỉ riêng của mình. Triệu Triết vẫn uống rượu còn Mộng Khiết cũng chả có hứng đi chơi mà cầm chai rượu uống.
Sau khi uống say, Mộng Khiết ấm ức gọi cho Triệu Triết. Triệu Triết thấy cô gọi thì mừng rỡ bắt máy nhưng chưa kịp mở miệng thì đã nghe tiếng cô thút thít.
“ Triệu Triết, anh là đồ đáng ghét, anh vì cái gì mà quát em như vậy hả, anh thích người khác thì anh nói em, anh không được quát em như vậy. Anh không thấy cô Tâm Nhi đó nhìn anh với ánh mắt gì hả mà anh còn đòi bắt tay với người ta. Anh quá đáng lắm anh biết không”
“ Anh xin lỗi, anh không nên lớn tiếng với em, còn nữa anh không có thích người khác anh chỉ thích em, chỉ yêu em mà thôi”
“ Anh nói dối”
“ Anh nói thật, bây giờ em ở đâu anh sẽ tới ngay”
“ Em ở Tiên Nghi Đức Sinh, căn hộ tầng 41.”
“ Được rồi, anh tới ngay”
Khoảng 15 phút sau, anh đã có mặt trước nhà Mộng Khiết,anh lấy can đảm bấm chuông. Khoảng 2 tiếng chuông thì Mộng Khiết đã say loạng choạng mở cửa. Thấy cô say không đứng vững, Triệu Triết liền đỡ cô vào trong.
Mộng Khiết liền đẩy tay anh ra “ Đừng động vào em”
Triệu Triết vẫn đỡ Mộng Khiết lại sofa mặc cho cô không chịu “ Để anh đỡ không là em té đó”
Sau khi ngồi xuống sofa, Mộng Khiết liền quơ tay quơ chân đánh anh “ Anh đáng ghét, anh đi ra đi”
Triệu Triết vẫn ngồi đó mặc cho cô đánh “ Anh xin lỗi, anh sẽ không lớn tiếng với em nữa”
Mộng Khiết liền quát lên “ Anh quát rồi anh xin lỗi cho xong à, anh nói là anh chiều em quá rồi em hư mà. Anh đâu có biết cái gì, anh đâu biết buồn như thế nào. Lúc anh quát em như là anh tát vào mặt em cho em tỉnh khi luôn tin là anh yêu thương em vậy đó.”
Triệu Triết liền khổ sở nói “ Được rồi,anh không biết gì hết, anh sai với em. Giờ em muốn anh làm gì để em hết giận đây”
Mộng Khiết liền không suy nghĩ nói “ Anh quỳ ở đó đi sau khi em thức dậy sẽ tha lỗi cho anh“.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.