Chương 289: Điều chế giải dược
Nghiêm Như Bạch
15/04/2021
Đôi mắt Cố Hề Hề tràn ngập mong chờ nhìn viện trưởng, tựa như toàn bộ hy vọng của cô đều đang trông cậy vào ông.
Viện trưởng suy tư một chút rồi nói: "Chỉ cần phân tích được thành phần của dược tề này thì có thể phối ra giải dược tương ứng. Nhưng loại dược tề này đã ở trong cơ thể người hơn hai mươi ba năm, phỏng chừng trên cơ thể người chắc cũng đã xảy ra biến đổi.."
Cố Hề Hề lập ra một chồng xét nghiệm báo cáo đưa cho viện trưởng: "Đây là bản báo cáo phân tích tình trạng mới nhất của bệnh nhân, các cơ năng trong cơ thể đã bắt đầu suy kiệt."
Viện trưởng nhíu mày: "Sao lại nhanh như vậy? Dựa theo lẽ thường thì không thể nhanh như vậy!"
"Bệnh nhân vừa làm phẫu thuật phá thai." Cố Hề Hề nói thêm một câu.
Đọc FULL bộ truyện Cô vợ hợp đồng bỏ trốn của tổng giám đốc tại đây.
Nét mặt viện trưởng mau chóng giãn ra: "Ra là thế, vậy thì khó trách.. Dược tề bám vào các tế bào trong cơ thể một khi bị kích thích thì phôi dược sẽ lập tức bộc phát. Tôi đã biết nên làm thế nào. Mong tiểu thư chờ trong chốc lát, tôi sẽ đến phòng thí nghiệm để nghiên cứu và phối chế giải dược."
Nghe thấy viện trưởng nói còn hy vọng, trong lòng Cố Hề Hề cuối cùng đã được thả lỏng.
Vân phu nhân đưa tới cho cô một cốc sữa ấm, nói: "Con đừng lo lắng, tất cả sẽ không có vấn đề gì. Dược vật học của Vân gia, tuyệt đối không để xảy ra bất kỳ sai sót gì."
Trong lòng Cố Hề Hề đã bình tĩnh hơn, cô nhận lấy cốc sữa: "Mẹ, đừng lo cho con, con không sao."
Vân phu nhân đưa tay vuốt ve đỉnh đầu Cố Hề Hề, gương mặt tràn ngập yêu thương sủng ái: "Con bé ngốc này, con là con gái của mẹ, con cũng sắp làm mẹ rồi, ở trong mắt người mẹ nào cũng vậy, con cái vĩnh viễn đều còn nhỏ mà thôi."
Cố Hề Hề duỗi tay vuốt ve bụng mình, thầm tán đồng với lời này của Vân phu nhân.
Qua mấy tiếng đồng hồ sau, viện trưởng cuối cùng đã mang tới hai loại thuốc, đi theo ông còn có phụ tá đem theo hai cái lồng làm thí nghiệm, bên trong có một con thỏ và một con khỉ.
Viện trưởng đem thuốc thử đặt trên giá, sau đó mang tới hai ống tiêm đem dược tề tiêm vào cơ thể hai con vật.
"Tôi sẽ mô phỏng một chút thời gian dược hiệu phát tác cùng với bệnh trạng, sau đó dùng hai con vật này làm thực nghiệm. Dù sao thì cũng do loại dược tề này sau khi điều chế ra thì đã dùng hết nên chưa có nhiều thí nghiệm, rủi ro và nguy hiểm vẫn có thể xảy ra." Viện trưởng tiếp tục giải thích: "Bây giờ chỉ có thể tạm thời dùng động vật để thử nghiệm dược hiệu. Nếu nhị tiểu thư thấy có gì bất ổn thì cứ nói, tôi sẽ cho dừng thí nghiệm."
Nói xong, viện trưởng đẩy lồng sắt và cái giá vào bên trong phòng thí nghiệm.
Cố Hề Hề ở bên ngoài nhìn màn hình theo dõi toàn bộ quá trình tiến hành, trong lòng cô thật sự đang rất khẩn trương. Nếu dược tề này nghiên cứu thất bại thì cô không biết nên đối mặt với Giản Tiếu như thế nào..
Phụ tá của viện trưởng đặt hai con vật cố định trên giường, bắt đầu đẩy mạnh dược tề.
Cố Hề Hề nhìn thấy trên màn hình hai con vật đã xuất hiện triệu chứng, nội tạng của chúng bị lão hóa trông thấy cả trong lẫn ngoài. Vân lão gia ở bên cạnh so sánh triệu chứng của hai con vật với Giản Tiếu, chờ đến lúc độ suy yếu giống nhau thì liền gật đầu một cái.
Nghiên cứu viên mau chóng đem thuốc thử tới, dùng ống tiêm chậm rãi chích vào cơ thể hai con vật.
Cố Hề Hề tức khắc phát hiện sự suy yếu trong nội tạng của hai con vật nháy mắt đã có dấu hiệu dừng lại, sinh mệnh dường như bắt đầu trở về.
Thật là một loại dược tề cường hãn, thế nhưng có thể chính xác đến trình độ này!
Cố Hề Hề hôm nay xem như được mở rộng tầm mắt, hoàn toàn hiểu rõ dược tề học mà Vân gia đang nắm giữ đáng sợ đến mức độ nào!
Thời gian trôi qua từng phút từng giây, hai con vật dần dần khôi phục lại, sinh mệnh dường như có dấu hiệu hồi phục rõ rệt.
"Thành công!" Cố Hề Hề vui mừng nhảy dựng lên: "Thật tốt quá! Cuối cùng đã thành công rồi!"
Trong phòng thí nghiệm, viện trưởng và phụ tá, cùng nghiên cứu viên đồng thời vỗ tay chúc mừng. Vân lão gia lập tức ra lệnh cho viện trưởng điều chế cho Giản Tiếu một phần giải dược.
Sau khi nhận được giải dược thì Cố Hề Hề cũng không tiếp tục ở lại đây làm gì, xoay người muốn rời khỏi. Khi ba người vừa lên trên mặt đất thì Cố Hề Hề phát hiện trên đảo nhỏ xuất hiện một công trình khá lớn bằng gỗ.
Sao lại thế này?
Cô chỉ xuống dưới lòng đất có hai ngày, trước đó trên mặt đất vẫn chỉ là một mảnh trụi lụi, như thế nào đột nhiên lại có một công trình bằng gỗ này?
Cố Hề Hề quay đầu nhìn Vân lão gia, vẻ mặt Vân lão gia rất mờ mịt, ông thân là chủ nhân của Vân gia, nhưng không hề biết trên đảo nhỏ của chính mình lại đang thi công xây dựng?
Điều này hình như có chút không phù hợp?
Cố Hề Hề nhíu mày, chẳng lẽ là.. mệnh lệnh của Vân lão phu nhân?
Không đợi Cố Hề Hề nghi vấn lâu, liền có người bước tới cung kính nói: "Lão gia, phu nhân, tiểu thư. Lão phu nhân đang ở phía trước chờ mọi người."
Ba người cùng nhìn nhau, nét mặt lộ ra vẻ khó hiểu. Nếu Vân lão phu nhân đã tới đây, họ tất nhiên là không thể không gặp.
Cố Hề Hề theo Vân lão gia và Vân phu nhân đi tới một lều trại, phía sau còn vô số chuyên cơ đang dỡ xuống số tài liệu đồ sộ. Vừa tiến vào lều trại, Cố Hề Hề thấy Vân lão phu nhân đang đứng ở một bên, chỉ huy người hầu sắp xếp gia cụ.
Đây là.. muốn ở chỗ này thường trú sao? Nơi này thời tiết không tốt lắm, cho dù nghỉ dưỡng thì cũng không cần thiết phải chọn ở trên viện nghiên cứu chứ?
Một nhà ba người lúc này đều có điểm hồ đồ.
Vân lão phu nhân ngẩng đầu nhìn thấy ba người họ, tầm mắt dừng lại ở chiếc rương nhỏ trên tay Cố Hề Hề, hỏi: "Đã thành công?"
Cố Hề Hề nhíu mày, cô vẫn còn cảm giác xa cách với Vân lão phu nhân, tuy vậy vẫn trả lời câu hỏi của bà: "Đúng vậy, đã thành công. Bà nội, đây là có chuyện gì?"
"Như các con thấy đó." Vân lão phu nhân than nhẹ một tiếng: "Từ hôm nay trở đi, toàn bộ Vân gia sẽ dần dần chuyển đến đây. Ngoại trừ nhà thờ tổ cùng đại trạch ở bên ngoài thì đồ vật quan trọng đều sẽ đóng gói sửa sang mang lại đây."
"Mẹ, rốt cuộc có chuyện gì? Vì sao lại muốn đem đồ vật của Vân gia chuyển tới đây?" Vân lão gia khó hiểu: "Chúng ta ở trong thành phố đang sống tốt, vì sao lại dọn đến đây? Đại trạch bên kia cũng còn không ít sản nghiệp của chúng ta.."
"Đều không còn nữa rồi." Vân lão phu nhân lập tức ngắt lời ông, nói: "Tiêu Tình đang xử lý những vấn đề tiếp theo."
"Cô cô?" Cố Hề Hề ngạc nhiên hỏi: "Cô cô đang xử lý chuyện gì? Rốt cuộc xảy ra chuyện gì? Bà nội, người chẳng lẽ còn điều gì muốn giấu nữa sao?"
"Bà vốn dĩ không tính toán giấu diếm điều gì, chờ cô cô của con trở về thì con sẽ biết." Gương mặt Vân lão phu nhân không chút gợn sóng, bình thản nói: "Xây dựng nơi này cần thời gian nửa tháng mới có thể tạm cho người ở được. Công trình kiến trúc này đều là thành phẩm do chuyên cơ vận chuyển tới, giống như xếp gỗ vậy, chỉ cần xếp cẩn thận lên thì được. Tốc độ càng nhanh thì chúng ta sẽ nhanh chóng có chỗ ở."
Cố Hề Hề càng ngày càng mơ hồ, cô mặc kệ bọn họ, xoay người muốn rời khỏi: "Con cần phải quay về ngay để đưa thuốc cho Giản Tiếu.."
Cô chưa đi được vài bước thì đã bị trợ lý của Vân lão phu nhân ngăn cản.
Cố Hề Hề đứng yên, không quay đầu lại, nói: "Bà nội, tôi hiện tại tốt xấu gì cũng là người thừa kế của Vân gia đúng không? Bây giờ thì sao? Đến cả việc đi lại hay làm gì thì tôi cũng không còn được tự do nữa sao?"
Vân lão phu nhân ảm đạm cười: "Sẽ có người đem thuốc giải đi, bà còn có chuyện quan trọng muốn nói với con. Đúng, bởi vì con là người thừa kế của Vân gia cho nên chuyện này con càng không thể bàng quan được!"
Trợ lý của Vân lão phu nhân hướng về phía Cố Hề Hề hành lễ: "Nhị tiểu thư, xin lỗi. Tôi sẽ mang thuốc đến cho Giản Tiếu."
Cố Hề Hề kinh ngạc nhìn đối phương.
Vân lão phu nhân nhàn nhạt nói: "Đây là giao dịch của chúng ta, bà sẽ không bê đá ném vào chân mình. Giản Tiếu được trị liệu sớm thì sẽ càng sớm thoát khỏi nguy hiểm, con cũng không muốn dùng tính mạng của Giản Tiếu để đặt cược đúng không? Con yên tâm, sau khi dược tề được sử dụng tiêm vào cơ thể của Giản Tiếu thì trợ lý của bà mới quay trở về báo cáo."
Cố Hề Hề nghĩ nghĩ, cô hiện tại bụng đã to, đi lại không được bao lâu thì phải nghỉ ngơi một chút, đúng là nên nhờ người chuyển thuốc đến bệnh viện. Nếu Vân lão phu nhân đã tự mình mở miệng, hẳn là không có gì ngoài ý muốn?
Cô do dự một chút, rồi đem chiếc rương nhỏ trong tay đưa cho đối phương: "Tôi muốn xem tình hình thực tế được trực tiếp."
"Vâng, nhị tiểu thư." Trợ lý của Vân lão phu nhân nhận lấy chiếc rương nhỏ rồi xoay người rời đi.
Cố Hề Hề chậm rãi trở lại bên trong lều, nhìn xem Vân lão phu nhân rốt cuộc muốn nói gì, vừa tiến vào thì đã có người mang ghế có đệm mềm để cô ngồi xuống, ngay sau lưng có một chiếc gối nhỏ đỡ lấy thắt lưng, để cô ngồi dựa cho thoải mái.
Vân lão gia và Vân phu nhân cũng ngồi xuống.
Vân lão phu nhân nhẹ nhàng đặt chén trà trong tay xuống, nói: "Chờ thêm một lát, Tiêu Tình sắp về rồi, khi đó chúng ta sẽ nói tiếp."
Ánh mắt Cố Hề Hề loé hàn quang, không rõ ý tứ của Vân lão phu nhân. Vì sao nhất định phải chờ cô cô trở về?
Cô cô mấy ngày nay không biết đang vội vàng cái gì, cô trở về Vân gia là chuyện lớn đến vậy nhưng cô cô vẫn ở bên ngoài chưa trở lại! Chẳng lẽ lần này cô cô đến sẽ mang theo tin tức gì, chốc lát nữa sẽ có chuyện gì lớn sao?
Nhưng thật may, vấn đề của Giản Tiếu đã hoàn toàn được giải quyết, cuối cùng thì Cố Hề Hề cũng không cô phụ công ơn dưỡng dục của bà, chỉ cần như vậy thì những chuyện khác đều có thể đương đầu..
Cố Hề Hề nghĩ vậy, tâm tình càng dần dần bình tĩnh.
Đất nước Indonesia là vùng nhiệt đới, cho nên trên đảo nhỏ này quanh năm luôn ấm áp, không hề lạnh giá. Lều trại có trang bị thiết bị tản nhiệt, nếu không thì đúng là nóng đến không chịu được.
Viện nghiên cứu thì nằm sâu dưới lòng đất, tuy trên mặt đất có thảm thực vật, nhưng so với nơi chói lọi mặt trời như thế này thì viện nghiên cứu lại thoải mái hơn một chút.
Trong lúc Cố Hề Hề còn đang miên man suy nghĩ, bên ngoài liền vang lên tiếng chuyên cơ hạ cánh.
Vân lão phu nhân sắc mặt hồng lên một chút, nói: "Rốt cuộc đã về, xem ra chuyện bên ngoài xử lý không được thuận lợi cho lắm.."
Trong lòng Cố Hề Hề không biết vì sao lại có cảm giác bất an!
Chẳng lẽ bên ngoài thật sự đã xảy ra chuyện gì? Có thể xảy ra chuyện gì được chứ?
Cố Hề Hề đến giờ vẫn chưa biết thế giới bên ngoài thật sự đã long trời lở đất! Một công ty thần bí đột nhiên được thành lập với nguồn lực tài chính dồi dào, đã điên cuồng chèn ép việc kinh doanh của Vân gia, khiến cổ phiếu của Vân gia tụt dốc không phanh, Vân Tiêu Tình chính là phải tập trung xử lý chuyện này!
Viện trưởng suy tư một chút rồi nói: "Chỉ cần phân tích được thành phần của dược tề này thì có thể phối ra giải dược tương ứng. Nhưng loại dược tề này đã ở trong cơ thể người hơn hai mươi ba năm, phỏng chừng trên cơ thể người chắc cũng đã xảy ra biến đổi.."
Cố Hề Hề lập ra một chồng xét nghiệm báo cáo đưa cho viện trưởng: "Đây là bản báo cáo phân tích tình trạng mới nhất của bệnh nhân, các cơ năng trong cơ thể đã bắt đầu suy kiệt."
Viện trưởng nhíu mày: "Sao lại nhanh như vậy? Dựa theo lẽ thường thì không thể nhanh như vậy!"
"Bệnh nhân vừa làm phẫu thuật phá thai." Cố Hề Hề nói thêm một câu.
Đọc FULL bộ truyện Cô vợ hợp đồng bỏ trốn của tổng giám đốc tại đây.
Nét mặt viện trưởng mau chóng giãn ra: "Ra là thế, vậy thì khó trách.. Dược tề bám vào các tế bào trong cơ thể một khi bị kích thích thì phôi dược sẽ lập tức bộc phát. Tôi đã biết nên làm thế nào. Mong tiểu thư chờ trong chốc lát, tôi sẽ đến phòng thí nghiệm để nghiên cứu và phối chế giải dược."
Nghe thấy viện trưởng nói còn hy vọng, trong lòng Cố Hề Hề cuối cùng đã được thả lỏng.
Vân phu nhân đưa tới cho cô một cốc sữa ấm, nói: "Con đừng lo lắng, tất cả sẽ không có vấn đề gì. Dược vật học của Vân gia, tuyệt đối không để xảy ra bất kỳ sai sót gì."
Trong lòng Cố Hề Hề đã bình tĩnh hơn, cô nhận lấy cốc sữa: "Mẹ, đừng lo cho con, con không sao."
Vân phu nhân đưa tay vuốt ve đỉnh đầu Cố Hề Hề, gương mặt tràn ngập yêu thương sủng ái: "Con bé ngốc này, con là con gái của mẹ, con cũng sắp làm mẹ rồi, ở trong mắt người mẹ nào cũng vậy, con cái vĩnh viễn đều còn nhỏ mà thôi."
Cố Hề Hề duỗi tay vuốt ve bụng mình, thầm tán đồng với lời này của Vân phu nhân.
Qua mấy tiếng đồng hồ sau, viện trưởng cuối cùng đã mang tới hai loại thuốc, đi theo ông còn có phụ tá đem theo hai cái lồng làm thí nghiệm, bên trong có một con thỏ và một con khỉ.
Viện trưởng đem thuốc thử đặt trên giá, sau đó mang tới hai ống tiêm đem dược tề tiêm vào cơ thể hai con vật.
"Tôi sẽ mô phỏng một chút thời gian dược hiệu phát tác cùng với bệnh trạng, sau đó dùng hai con vật này làm thực nghiệm. Dù sao thì cũng do loại dược tề này sau khi điều chế ra thì đã dùng hết nên chưa có nhiều thí nghiệm, rủi ro và nguy hiểm vẫn có thể xảy ra." Viện trưởng tiếp tục giải thích: "Bây giờ chỉ có thể tạm thời dùng động vật để thử nghiệm dược hiệu. Nếu nhị tiểu thư thấy có gì bất ổn thì cứ nói, tôi sẽ cho dừng thí nghiệm."
Nói xong, viện trưởng đẩy lồng sắt và cái giá vào bên trong phòng thí nghiệm.
Cố Hề Hề ở bên ngoài nhìn màn hình theo dõi toàn bộ quá trình tiến hành, trong lòng cô thật sự đang rất khẩn trương. Nếu dược tề này nghiên cứu thất bại thì cô không biết nên đối mặt với Giản Tiếu như thế nào..
Phụ tá của viện trưởng đặt hai con vật cố định trên giường, bắt đầu đẩy mạnh dược tề.
Cố Hề Hề nhìn thấy trên màn hình hai con vật đã xuất hiện triệu chứng, nội tạng của chúng bị lão hóa trông thấy cả trong lẫn ngoài. Vân lão gia ở bên cạnh so sánh triệu chứng của hai con vật với Giản Tiếu, chờ đến lúc độ suy yếu giống nhau thì liền gật đầu một cái.
Nghiên cứu viên mau chóng đem thuốc thử tới, dùng ống tiêm chậm rãi chích vào cơ thể hai con vật.
Cố Hề Hề tức khắc phát hiện sự suy yếu trong nội tạng của hai con vật nháy mắt đã có dấu hiệu dừng lại, sinh mệnh dường như bắt đầu trở về.
Thật là một loại dược tề cường hãn, thế nhưng có thể chính xác đến trình độ này!
Cố Hề Hề hôm nay xem như được mở rộng tầm mắt, hoàn toàn hiểu rõ dược tề học mà Vân gia đang nắm giữ đáng sợ đến mức độ nào!
Thời gian trôi qua từng phút từng giây, hai con vật dần dần khôi phục lại, sinh mệnh dường như có dấu hiệu hồi phục rõ rệt.
"Thành công!" Cố Hề Hề vui mừng nhảy dựng lên: "Thật tốt quá! Cuối cùng đã thành công rồi!"
Trong phòng thí nghiệm, viện trưởng và phụ tá, cùng nghiên cứu viên đồng thời vỗ tay chúc mừng. Vân lão gia lập tức ra lệnh cho viện trưởng điều chế cho Giản Tiếu một phần giải dược.
Sau khi nhận được giải dược thì Cố Hề Hề cũng không tiếp tục ở lại đây làm gì, xoay người muốn rời khỏi. Khi ba người vừa lên trên mặt đất thì Cố Hề Hề phát hiện trên đảo nhỏ xuất hiện một công trình khá lớn bằng gỗ.
Sao lại thế này?
Cô chỉ xuống dưới lòng đất có hai ngày, trước đó trên mặt đất vẫn chỉ là một mảnh trụi lụi, như thế nào đột nhiên lại có một công trình bằng gỗ này?
Cố Hề Hề quay đầu nhìn Vân lão gia, vẻ mặt Vân lão gia rất mờ mịt, ông thân là chủ nhân của Vân gia, nhưng không hề biết trên đảo nhỏ của chính mình lại đang thi công xây dựng?
Điều này hình như có chút không phù hợp?
Cố Hề Hề nhíu mày, chẳng lẽ là.. mệnh lệnh của Vân lão phu nhân?
Không đợi Cố Hề Hề nghi vấn lâu, liền có người bước tới cung kính nói: "Lão gia, phu nhân, tiểu thư. Lão phu nhân đang ở phía trước chờ mọi người."
Ba người cùng nhìn nhau, nét mặt lộ ra vẻ khó hiểu. Nếu Vân lão phu nhân đã tới đây, họ tất nhiên là không thể không gặp.
Cố Hề Hề theo Vân lão gia và Vân phu nhân đi tới một lều trại, phía sau còn vô số chuyên cơ đang dỡ xuống số tài liệu đồ sộ. Vừa tiến vào lều trại, Cố Hề Hề thấy Vân lão phu nhân đang đứng ở một bên, chỉ huy người hầu sắp xếp gia cụ.
Đây là.. muốn ở chỗ này thường trú sao? Nơi này thời tiết không tốt lắm, cho dù nghỉ dưỡng thì cũng không cần thiết phải chọn ở trên viện nghiên cứu chứ?
Một nhà ba người lúc này đều có điểm hồ đồ.
Vân lão phu nhân ngẩng đầu nhìn thấy ba người họ, tầm mắt dừng lại ở chiếc rương nhỏ trên tay Cố Hề Hề, hỏi: "Đã thành công?"
Cố Hề Hề nhíu mày, cô vẫn còn cảm giác xa cách với Vân lão phu nhân, tuy vậy vẫn trả lời câu hỏi của bà: "Đúng vậy, đã thành công. Bà nội, đây là có chuyện gì?"
"Như các con thấy đó." Vân lão phu nhân than nhẹ một tiếng: "Từ hôm nay trở đi, toàn bộ Vân gia sẽ dần dần chuyển đến đây. Ngoại trừ nhà thờ tổ cùng đại trạch ở bên ngoài thì đồ vật quan trọng đều sẽ đóng gói sửa sang mang lại đây."
"Mẹ, rốt cuộc có chuyện gì? Vì sao lại muốn đem đồ vật của Vân gia chuyển tới đây?" Vân lão gia khó hiểu: "Chúng ta ở trong thành phố đang sống tốt, vì sao lại dọn đến đây? Đại trạch bên kia cũng còn không ít sản nghiệp của chúng ta.."
"Đều không còn nữa rồi." Vân lão phu nhân lập tức ngắt lời ông, nói: "Tiêu Tình đang xử lý những vấn đề tiếp theo."
"Cô cô?" Cố Hề Hề ngạc nhiên hỏi: "Cô cô đang xử lý chuyện gì? Rốt cuộc xảy ra chuyện gì? Bà nội, người chẳng lẽ còn điều gì muốn giấu nữa sao?"
"Bà vốn dĩ không tính toán giấu diếm điều gì, chờ cô cô của con trở về thì con sẽ biết." Gương mặt Vân lão phu nhân không chút gợn sóng, bình thản nói: "Xây dựng nơi này cần thời gian nửa tháng mới có thể tạm cho người ở được. Công trình kiến trúc này đều là thành phẩm do chuyên cơ vận chuyển tới, giống như xếp gỗ vậy, chỉ cần xếp cẩn thận lên thì được. Tốc độ càng nhanh thì chúng ta sẽ nhanh chóng có chỗ ở."
Cố Hề Hề càng ngày càng mơ hồ, cô mặc kệ bọn họ, xoay người muốn rời khỏi: "Con cần phải quay về ngay để đưa thuốc cho Giản Tiếu.."
Cô chưa đi được vài bước thì đã bị trợ lý của Vân lão phu nhân ngăn cản.
Cố Hề Hề đứng yên, không quay đầu lại, nói: "Bà nội, tôi hiện tại tốt xấu gì cũng là người thừa kế của Vân gia đúng không? Bây giờ thì sao? Đến cả việc đi lại hay làm gì thì tôi cũng không còn được tự do nữa sao?"
Vân lão phu nhân ảm đạm cười: "Sẽ có người đem thuốc giải đi, bà còn có chuyện quan trọng muốn nói với con. Đúng, bởi vì con là người thừa kế của Vân gia cho nên chuyện này con càng không thể bàng quan được!"
Trợ lý của Vân lão phu nhân hướng về phía Cố Hề Hề hành lễ: "Nhị tiểu thư, xin lỗi. Tôi sẽ mang thuốc đến cho Giản Tiếu."
Cố Hề Hề kinh ngạc nhìn đối phương.
Vân lão phu nhân nhàn nhạt nói: "Đây là giao dịch của chúng ta, bà sẽ không bê đá ném vào chân mình. Giản Tiếu được trị liệu sớm thì sẽ càng sớm thoát khỏi nguy hiểm, con cũng không muốn dùng tính mạng của Giản Tiếu để đặt cược đúng không? Con yên tâm, sau khi dược tề được sử dụng tiêm vào cơ thể của Giản Tiếu thì trợ lý của bà mới quay trở về báo cáo."
Cố Hề Hề nghĩ nghĩ, cô hiện tại bụng đã to, đi lại không được bao lâu thì phải nghỉ ngơi một chút, đúng là nên nhờ người chuyển thuốc đến bệnh viện. Nếu Vân lão phu nhân đã tự mình mở miệng, hẳn là không có gì ngoài ý muốn?
Cô do dự một chút, rồi đem chiếc rương nhỏ trong tay đưa cho đối phương: "Tôi muốn xem tình hình thực tế được trực tiếp."
"Vâng, nhị tiểu thư." Trợ lý của Vân lão phu nhân nhận lấy chiếc rương nhỏ rồi xoay người rời đi.
Cố Hề Hề chậm rãi trở lại bên trong lều, nhìn xem Vân lão phu nhân rốt cuộc muốn nói gì, vừa tiến vào thì đã có người mang ghế có đệm mềm để cô ngồi xuống, ngay sau lưng có một chiếc gối nhỏ đỡ lấy thắt lưng, để cô ngồi dựa cho thoải mái.
Vân lão gia và Vân phu nhân cũng ngồi xuống.
Vân lão phu nhân nhẹ nhàng đặt chén trà trong tay xuống, nói: "Chờ thêm một lát, Tiêu Tình sắp về rồi, khi đó chúng ta sẽ nói tiếp."
Ánh mắt Cố Hề Hề loé hàn quang, không rõ ý tứ của Vân lão phu nhân. Vì sao nhất định phải chờ cô cô trở về?
Cô cô mấy ngày nay không biết đang vội vàng cái gì, cô trở về Vân gia là chuyện lớn đến vậy nhưng cô cô vẫn ở bên ngoài chưa trở lại! Chẳng lẽ lần này cô cô đến sẽ mang theo tin tức gì, chốc lát nữa sẽ có chuyện gì lớn sao?
Nhưng thật may, vấn đề của Giản Tiếu đã hoàn toàn được giải quyết, cuối cùng thì Cố Hề Hề cũng không cô phụ công ơn dưỡng dục của bà, chỉ cần như vậy thì những chuyện khác đều có thể đương đầu..
Cố Hề Hề nghĩ vậy, tâm tình càng dần dần bình tĩnh.
Đất nước Indonesia là vùng nhiệt đới, cho nên trên đảo nhỏ này quanh năm luôn ấm áp, không hề lạnh giá. Lều trại có trang bị thiết bị tản nhiệt, nếu không thì đúng là nóng đến không chịu được.
Viện nghiên cứu thì nằm sâu dưới lòng đất, tuy trên mặt đất có thảm thực vật, nhưng so với nơi chói lọi mặt trời như thế này thì viện nghiên cứu lại thoải mái hơn một chút.
Trong lúc Cố Hề Hề còn đang miên man suy nghĩ, bên ngoài liền vang lên tiếng chuyên cơ hạ cánh.
Vân lão phu nhân sắc mặt hồng lên một chút, nói: "Rốt cuộc đã về, xem ra chuyện bên ngoài xử lý không được thuận lợi cho lắm.."
Trong lòng Cố Hề Hề không biết vì sao lại có cảm giác bất an!
Chẳng lẽ bên ngoài thật sự đã xảy ra chuyện gì? Có thể xảy ra chuyện gì được chứ?
Cố Hề Hề đến giờ vẫn chưa biết thế giới bên ngoài thật sự đã long trời lở đất! Một công ty thần bí đột nhiên được thành lập với nguồn lực tài chính dồi dào, đã điên cuồng chèn ép việc kinh doanh của Vân gia, khiến cổ phiếu của Vân gia tụt dốc không phanh, Vân Tiêu Tình chính là phải tập trung xử lý chuyện này!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.