Cô Vợ Khó Tính Của Tổng Tài Lạnh Lùng
Chương 3: Ba năm trước
Sắt Sắt Khuynh
26/07/2019
Từ khách sạn chạy ra được một lúc, Nghiêm Thư Hàm đi ở trên đường
lớn, tùy ý cho gió lạnh thổi tập ở trên mặt. Hiện tại, cô đã sớm hối hận muốn chết, nếu sớm biết rằng sẽ phát sinh loại sự tình này, thật không
nên về nước.
Chính là, hiện thực lại không có nếu, mỗi ngày đều là hiện trường phát sóng trực tiếp, không chấp nhận được người đi hối hận. Một người tùy thời điểm, thường thường sẽ nhớ rất nhiều chuyện, Nghiêm Thư Hàm cũng không ngoại lệ, suy nghĩ nhịn không được nảy lên trong lòng.
Biệt thự Nghiêm gia, Nghiêm Thư Hàm đứng ở cổng lớn, nhìn ánh đèn bên trong biệt thự, “Bên trong hẳn là thật náo nhiệt đi, nhưng đại khái cùng chính mình trở về không có quan hệ.” Nghiêm Thư Hàm trên mặt lộ ra một ra nụ cười khổ.
Nghiêm Thư Hàm ấn chuông cửa, rất xa liền thấy hình ảnh quản gia tiến ngày càng gần cô. Quản gia đến gần vừa thấy, vui sướng khó có thể nói nên lời “Là đại tiểu thư! Ngài rốt cuộc đã trở lại, mau tiến vào, lão gia chờ đã lâu.”
Nghiêm Thư Hàm đã lâu không trở về nhà, trong lòng trăm mối cảm xúc ngổn ngang.
Nghiêm Thư Hàm vừa bước vào phòng khách, liền thấy người một nhà đều ngồi ở trên sô pha, hình ảnh kia khiến Nghiêm Thư Hàm đau đớn, thương tâm. Nhưng cô không có biểu lộ ra cảm xúc gì, chỉ là cung kính nói một câu: “Ông nội, cháu đã trở về.”
Nghiêm lão gia đứng dậy nhìn thoáng qua Nghiêm Thư Hàm nói: “Trở về là tốt rồi, ăn cơm đi!”
Nghiêm Thư Hàm còn không kịp hướng những người khác chào hỏi, chỉ vì ánh mắt cô dừng lại ở trên người Quý Thu Liệt, cô không nghĩ tới anh Thu Liệt sẽ ở đây, chẳng lẽ là bởi vì cô đã trở lại sao?
Đang lúc Nghiêm Thư Hàm cảm thấy cao hứng, Nghiêm Thư Tình lại đem biểu tình của Nghiêm Thư Hàm xem ở trong mắt. Vì thế, Nghiêm Thư Tình xông lên ôm lấy Nghiêm Thư Hàm,“Chị, chị rốt cuộc đã trở lại, lúc này nhất định sẽ không lại đi đi!”
Nghiêm Thư Hàm không biết trả lời như thế nào, bởi vì cô cũng không biết lúc này ông nội gọi cô trở về vì nguyên nhân gì. “Cái này khó mà nói, xem tình huống như thế nào.” Nghiêm Thư Tình lộ ra một tia mỉm cười, nghĩ thầm “Tốt nhất là không đi, như vậy cô liền có thể làm Nghiêm Thư Hàm biết quan hệ của cô cùng anh Thu Liệt”
Nghiêm Thư Hàm nhìn bọn họ từng người ngồi xuống, cứ như vậy trong nháy mắt, cô cũng không biết chính mình nên ngồi ở nơi nào. Chỗ duy nhất bên Qúy Thu Liệt thì Tình Tình đã ngồi. Tuy rằng rất muốn làm Tình Tình tránh ra, nhưng chung quy Tình Tình là em gái cô, hơn nữa với địa vị của cô không thể thay đổi cái gì.
Bất quá, ngoài ý muốn chính là, Tình Tình như thế nào ngồi ở bên người Qúy Thu Liệt, Tình Tình biết cô thích anh Thu Liệt, chẳng lẽ… Cô không dám nghĩ, nhưng sau lại nhìn ra sự tình.
Nghiêm Thư Tuấn nhìn ra cô xấu hổ cùng nghi hoặc, ôm bả vai Nghiêm Thư Hàm, “Ngồi ở bên cạnh anh đi! Anh cũng có thể cùng em gái hảo hảo ôn chuyện.”
Nghiêm Thư Hàm biết dụng ý của anh trai, không lưu luyến nhìn thoáng qua vị trí bên người Quý Thu Liệt, nhưng cũng không thể đem Tình Tình đẩy ra, chỉ có thể gật gật đầu.
Từng người ngồi vào vị trí, Nghiêm Thư Hàm vẫn luôn nhìn Quý Thu Liệt phía đối diện, hắn ngồi ở bên cạnh Tình Tình, cái thái độ kia làm tâm Nghiêm Thư Hàm hoàn toàn lạnh. Nghiêm Thư Tình hạnh phúc nhìn Quý Thu Liệt, quay đầu lại nhìn về phía Nghiêm Thư Hàm, tựa hồ ở tuyên bố anh Thu Liệt đã là của cô ta.
Nghiêm Thư Hàm nắm chiếc đũa tay run run, tại sao lại như vậy? Anh Thu Liệt chẳng lẽ thật sự cùng Tình Tình ở bên nhau? Nghiêm Thư Hàm thấy ánh mắt Quý Thu Liệt nhìn Tình Tình, không hề là ánh mắt anh trai dành cho em gái, liền sáng tỏ hết thảy, cũng biết Tình Tình vừa mới vì cái gì mỉm cười.
Cho dù Nghiêm Thư Hàm không có biện pháp tiếp thu sự thật như vậy, nhưng lại rất ổn mà tự trấn an, đây là lý do Qúy Thu Liệt năm năm trước cự tuyệt cô . Cho dù kết cục đã định, Nghiêm Thư Hàm vẫn là cảm giác rất đau lòng.
Từ khi trở về đến bây giờ, cảm giác vẫn là từ mong chờ đến tuyệt vọng, ngay từ đầu cho rằng Qúy Thu Liệt là vì mình, hoặc là mang theo hy vọng xa vời, Qúy Thu Liệt nghĩ thông suốt sẽ quyết định tiếp tục với cô, nhưng hiện thực chính là như vậy tàn khốc. Càng không có một người phụ nữ nào có thể chịu đựng được người mình yêu ở trước mặt mà lại chỉ có thể trơ mắt nhìn.
Rồi sau đó Nghiêm Thư Hàm tự giễu cười một chút, cô hiện tại không nên như vậy. Có lẽ sớm đã mất đi tư cách này, thầm hít một hơi, làm chính mình tận lực bảo trì trấn định.
Quý Thu Liệt cảm giác được có một ánh mắt nhìn hắn, vừa nhấc đầu, tầm mắt giao qua. Nghiêm Thư Hàm khẩn trương tránh khỏi tầm mắt, cô hiện tại còn không thể hoàn toàn chống cự lại ánh mắt Quý Thu Liệt, cho dù đã qua đi năm năm.
Quý Thu Liệt hiển nhiên chấn động, sau đó khôi phục bình tĩnh. Rốt cuộc, hắn cùng cô đã không có khả năng, năm năm trước là chính hắn cự tuyệt cô, hiện tại hết thảy đều chậm. Nhưng chính mình không nghĩ tới chính là, nhìn cô, trong lòng thập phần vui vẻ.
Trên bàn cơm không khí cũng không có bởi vì Nghiêm Thư Hàm trở về mà biến đổi, thật giống như cô trở về cũng không phải cái gì đáng giá để chúc mừng. Nghiêm Thư Hàm cũng rõ ràng nhận thức điểm này, cho nên cô vẫn luôn không nói gì.
Nghiêm Thư Hàm đối với hành động bất ngờ của anh trai, trong lòng cảm giác ấm áp. Lúc này, ông nội cũng cầm lấy ly rượu, ánh mắt ý bảo những người khác đều cầm lấy ly rượu.
Nhìn tất cả mọi người đều giơ ly rượu rượu, Nghiêm Thư Hàm cung giơ ly rượu trong tay mỉm cười nói: “Cảm ơn.”
Trải qua một trận lộn xộn, không khí cuối cùng có điểm sinh động lên. Nhưng mà Nghiêm Thư Hàm vẫn nhìn về phía đối diện, nhìn Nghiêm Thư Tình không ngừng giúp Quý Thu Liệt gắp đồ ăn, Quý Thu Liệt lại sủng nịch nhìn Nghiêm Thư Tình. Nghiêm Thư Hàm nhìn một màn này, gắt gao siết đôi đũa trong tay, nỗ lực khống chế được cảm xúc.
Năm năm trước cô hướng Quý Thu Liệt thổ lộ, có lẽ ở trong mắt hắn chỉ là cái chê cười đi, hiện tại lại tới châm chọc cô, cô thật khờ. Bất quá, cô không biết chính là, Quý Thu Liệt cũng trộm nhìn cô.
Nghiêm Thư Tuấn phát hiện tâm tình cô khác thường, nhìn theo ánh mắt cô, trong lòng hiểu rõ hết thảy. Anh biết rõ em gái mình từ nhỏ liền thích Quý Thu Liệt, lại bởi vì mẹ khư khư cố chấp, nên không có khả năng ở bên nhau.
Chính là, hiện thực lại không có nếu, mỗi ngày đều là hiện trường phát sóng trực tiếp, không chấp nhận được người đi hối hận. Một người tùy thời điểm, thường thường sẽ nhớ rất nhiều chuyện, Nghiêm Thư Hàm cũng không ngoại lệ, suy nghĩ nhịn không được nảy lên trong lòng.
Biệt thự Nghiêm gia, Nghiêm Thư Hàm đứng ở cổng lớn, nhìn ánh đèn bên trong biệt thự, “Bên trong hẳn là thật náo nhiệt đi, nhưng đại khái cùng chính mình trở về không có quan hệ.” Nghiêm Thư Hàm trên mặt lộ ra một ra nụ cười khổ.
Nghiêm Thư Hàm ấn chuông cửa, rất xa liền thấy hình ảnh quản gia tiến ngày càng gần cô. Quản gia đến gần vừa thấy, vui sướng khó có thể nói nên lời “Là đại tiểu thư! Ngài rốt cuộc đã trở lại, mau tiến vào, lão gia chờ đã lâu.”
Nghiêm Thư Hàm đã lâu không trở về nhà, trong lòng trăm mối cảm xúc ngổn ngang.
Nghiêm Thư Hàm vừa bước vào phòng khách, liền thấy người một nhà đều ngồi ở trên sô pha, hình ảnh kia khiến Nghiêm Thư Hàm đau đớn, thương tâm. Nhưng cô không có biểu lộ ra cảm xúc gì, chỉ là cung kính nói một câu: “Ông nội, cháu đã trở về.”
Nghiêm lão gia đứng dậy nhìn thoáng qua Nghiêm Thư Hàm nói: “Trở về là tốt rồi, ăn cơm đi!”
Nghiêm Thư Hàm còn không kịp hướng những người khác chào hỏi, chỉ vì ánh mắt cô dừng lại ở trên người Quý Thu Liệt, cô không nghĩ tới anh Thu Liệt sẽ ở đây, chẳng lẽ là bởi vì cô đã trở lại sao?
Đang lúc Nghiêm Thư Hàm cảm thấy cao hứng, Nghiêm Thư Tình lại đem biểu tình của Nghiêm Thư Hàm xem ở trong mắt. Vì thế, Nghiêm Thư Tình xông lên ôm lấy Nghiêm Thư Hàm,“Chị, chị rốt cuộc đã trở lại, lúc này nhất định sẽ không lại đi đi!”
Nghiêm Thư Hàm không biết trả lời như thế nào, bởi vì cô cũng không biết lúc này ông nội gọi cô trở về vì nguyên nhân gì. “Cái này khó mà nói, xem tình huống như thế nào.” Nghiêm Thư Tình lộ ra một tia mỉm cười, nghĩ thầm “Tốt nhất là không đi, như vậy cô liền có thể làm Nghiêm Thư Hàm biết quan hệ của cô cùng anh Thu Liệt”
Nghiêm Thư Hàm nhìn bọn họ từng người ngồi xuống, cứ như vậy trong nháy mắt, cô cũng không biết chính mình nên ngồi ở nơi nào. Chỗ duy nhất bên Qúy Thu Liệt thì Tình Tình đã ngồi. Tuy rằng rất muốn làm Tình Tình tránh ra, nhưng chung quy Tình Tình là em gái cô, hơn nữa với địa vị của cô không thể thay đổi cái gì.
Bất quá, ngoài ý muốn chính là, Tình Tình như thế nào ngồi ở bên người Qúy Thu Liệt, Tình Tình biết cô thích anh Thu Liệt, chẳng lẽ… Cô không dám nghĩ, nhưng sau lại nhìn ra sự tình.
Nghiêm Thư Tuấn nhìn ra cô xấu hổ cùng nghi hoặc, ôm bả vai Nghiêm Thư Hàm, “Ngồi ở bên cạnh anh đi! Anh cũng có thể cùng em gái hảo hảo ôn chuyện.”
Nghiêm Thư Hàm biết dụng ý của anh trai, không lưu luyến nhìn thoáng qua vị trí bên người Quý Thu Liệt, nhưng cũng không thể đem Tình Tình đẩy ra, chỉ có thể gật gật đầu.
Từng người ngồi vào vị trí, Nghiêm Thư Hàm vẫn luôn nhìn Quý Thu Liệt phía đối diện, hắn ngồi ở bên cạnh Tình Tình, cái thái độ kia làm tâm Nghiêm Thư Hàm hoàn toàn lạnh. Nghiêm Thư Tình hạnh phúc nhìn Quý Thu Liệt, quay đầu lại nhìn về phía Nghiêm Thư Hàm, tựa hồ ở tuyên bố anh Thu Liệt đã là của cô ta.
Nghiêm Thư Hàm nắm chiếc đũa tay run run, tại sao lại như vậy? Anh Thu Liệt chẳng lẽ thật sự cùng Tình Tình ở bên nhau? Nghiêm Thư Hàm thấy ánh mắt Quý Thu Liệt nhìn Tình Tình, không hề là ánh mắt anh trai dành cho em gái, liền sáng tỏ hết thảy, cũng biết Tình Tình vừa mới vì cái gì mỉm cười.
Cho dù Nghiêm Thư Hàm không có biện pháp tiếp thu sự thật như vậy, nhưng lại rất ổn mà tự trấn an, đây là lý do Qúy Thu Liệt năm năm trước cự tuyệt cô . Cho dù kết cục đã định, Nghiêm Thư Hàm vẫn là cảm giác rất đau lòng.
Từ khi trở về đến bây giờ, cảm giác vẫn là từ mong chờ đến tuyệt vọng, ngay từ đầu cho rằng Qúy Thu Liệt là vì mình, hoặc là mang theo hy vọng xa vời, Qúy Thu Liệt nghĩ thông suốt sẽ quyết định tiếp tục với cô, nhưng hiện thực chính là như vậy tàn khốc. Càng không có một người phụ nữ nào có thể chịu đựng được người mình yêu ở trước mặt mà lại chỉ có thể trơ mắt nhìn.
Rồi sau đó Nghiêm Thư Hàm tự giễu cười một chút, cô hiện tại không nên như vậy. Có lẽ sớm đã mất đi tư cách này, thầm hít một hơi, làm chính mình tận lực bảo trì trấn định.
Quý Thu Liệt cảm giác được có một ánh mắt nhìn hắn, vừa nhấc đầu, tầm mắt giao qua. Nghiêm Thư Hàm khẩn trương tránh khỏi tầm mắt, cô hiện tại còn không thể hoàn toàn chống cự lại ánh mắt Quý Thu Liệt, cho dù đã qua đi năm năm.
Quý Thu Liệt hiển nhiên chấn động, sau đó khôi phục bình tĩnh. Rốt cuộc, hắn cùng cô đã không có khả năng, năm năm trước là chính hắn cự tuyệt cô, hiện tại hết thảy đều chậm. Nhưng chính mình không nghĩ tới chính là, nhìn cô, trong lòng thập phần vui vẻ.
Trên bàn cơm không khí cũng không có bởi vì Nghiêm Thư Hàm trở về mà biến đổi, thật giống như cô trở về cũng không phải cái gì đáng giá để chúc mừng. Nghiêm Thư Hàm cũng rõ ràng nhận thức điểm này, cho nên cô vẫn luôn không nói gì.
Nghiêm Thư Hàm đối với hành động bất ngờ của anh trai, trong lòng cảm giác ấm áp. Lúc này, ông nội cũng cầm lấy ly rượu, ánh mắt ý bảo những người khác đều cầm lấy ly rượu.
Nhìn tất cả mọi người đều giơ ly rượu rượu, Nghiêm Thư Hàm cung giơ ly rượu trong tay mỉm cười nói: “Cảm ơn.”
Trải qua một trận lộn xộn, không khí cuối cùng có điểm sinh động lên. Nhưng mà Nghiêm Thư Hàm vẫn nhìn về phía đối diện, nhìn Nghiêm Thư Tình không ngừng giúp Quý Thu Liệt gắp đồ ăn, Quý Thu Liệt lại sủng nịch nhìn Nghiêm Thư Tình. Nghiêm Thư Hàm nhìn một màn này, gắt gao siết đôi đũa trong tay, nỗ lực khống chế được cảm xúc.
Năm năm trước cô hướng Quý Thu Liệt thổ lộ, có lẽ ở trong mắt hắn chỉ là cái chê cười đi, hiện tại lại tới châm chọc cô, cô thật khờ. Bất quá, cô không biết chính là, Quý Thu Liệt cũng trộm nhìn cô.
Nghiêm Thư Tuấn phát hiện tâm tình cô khác thường, nhìn theo ánh mắt cô, trong lòng hiểu rõ hết thảy. Anh biết rõ em gái mình từ nhỏ liền thích Quý Thu Liệt, lại bởi vì mẹ khư khư cố chấp, nên không có khả năng ở bên nhau.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.