Cô Vợ Mất Trí Của Tổng Tài Độc Ác
Chương 44: RUBY
ThảoDuy2730
14/09/2021
Một ngày mới với không khí mát mẻ . Hôm nay có nắng vàng như mọi khi, căn biệt thự sang trọng tông trắng đen vẫn toát lên vẻ lạnh lẽo nhưng chẳng ai biết được bên trong lại luôn tràn ngập những điều thú vị hằng ngày của cuộc sống
- " Ruby con mau dậy đi "_ Lục Hào Kiện dõng dạc gọi
Thế nhưng đáp lại lới kêu gọi của anh lại là sự im lặng. Anh cũng muốn thua với đứa bé này, anh buộc phải đến bế nó. Đứa trẻ vẫn nhắm nghiền mắt lại cho tới khi anh bế nó vào phòng vệ sinh rồi thả xuống
- " Đàn ông thì phải tự làm VSCN"_ Lục Hào Kiện
Cậu bé bây giờ mới mở to cặp mắt ra nhìn anh, chau mày một chút tỏ vẻ không hài lòng
- " Baba không thể để con ngủ thêm chút nữa sao? Baba giàu như thế thì con phải đi học làm gì?"_ Ruby
- " Ai nói con ta giàu? Cho dù có giàu thì có cũng là tiền của baba. Tiền baba là tiền của baba, tiền của con là tiền của con. Sau này con làm ra tiền thì con mới được quyền sử dụng và quyết định nó"_ Lục Hào Kiện chăm chú giảng dạy
Cậu bé dường như hiểu được lời anh nói. Lập tức im lặng làm VSCN rồi thay quần áo, cùng anh xuống nhà dùng điểm tâm. Trên bàn vẫn bày bữa sáng hai phần đầy đủ. Anh nhìn trong lòng có chút chạnh lòng, anh không biết khi nào mới được bày phần thứ ba của mẹ Ruby đây
Ruby dường như là một bản sao của anh. Thằng bé giống anh y đúc, chẳng khác một chút gì. Ngay cả cách ăn uống, thói quen sinh hoạt hay những thứ nhỏ nhặt nhất đều rất giống anh. Từ lúc cô mất tích đến nay đã ngót 5 năm, anh giờ đây đã gần 30 còn đang trong tình trạng làm cha đơn thân vì anh không hề có suy nghĩ sẽ tìm mẹ cho Ruby, anh vẫn luôn chờ ngày cô quay về
Giải quyết mọi hận thù anh dần bình tâm hơn trước. Anh tập sống cởi mở hơn không khép kín như trước nữa. Đơn giản vì anh sợ, sợ bản thân lạnh nhạt sẽ không đủ sưởi ấm cho đứa bé này. Giàu có nhiều tiền bận rộn là thế nhưng bản thân chưa bao giờ bỏ rơi con của mình một mình. Anh luôn là người gần gũi, làm từng thứ nhỏ nhặt nhất cho con. Vì anh đã từng thề sẽ thương con thay cho cả phần của cô cho nên những chuyện đáng ra của người mẹ anh đều làm cả. Anh cảm thấy Ruby đã có quá nhiều thiệt thòi, không có mẹ bên cạnh đã là một bất hạnh lớn. Anh luôn tìm cách bù đắp cho con thế nhưng suốt những năm qua anh vẫn không thể giải thích câu hỏi " Mẹ đang ở đâu " của Ruby, anh vẫn không cho Ruby một gia đình thực sự. Cậu bé chỉ có thể nhìn được tấm ảnh của cô chứ không thể biết thêm nhiều hơn nữa. Dù anh chỉ cần thấy ảnh cô là trong lòng lại nhói lên vì nhớ nhung chung quy anh vẫn muốn con hình dung được cô, biết rằng nó có một người mẹ rất xinh đẹp
Dùng điểm tâm xong anh đưa Ruby đến trường. Cô giáo niềm nở dịu dàng ra đón cậu bé. Trái lại với những đứa bé khác, Ruby không hề thích và sợ cô giáo một chút nào. Thế nhưng cô giáo vẫn không ngại và luôn đều đặn dịu dàng với cậu bé mỗi khi được đưa đến trường và đón về, mỗi ngày đều rất chăm chỉ vui vẻ đón Ruby và tạm biệt cậu bé
Hôm nay vẫn như mọi khi. Xe của Lục Hào Kiện vừa dừng trước cổng trường thì cô giáo đã xuất hiện. Lục Hào Kiện bước xuống mở cửa cho nhóc con. Khi Ruby xuống xe nhìn thấy cô giáo liền tỏ vẻ chán chường
- " Cô mãi không xinh bằng mami tôi đâu. Baba tôi sẽ mãi không yêu ai ngoài mami của tôi đâu"_ Ruby
Khi thằng bé bất ngờ thốt ra câu nói đó cô giáo dường như xấu hổ mặt đỏ đến tận mang tai còn Lục Hào Kiện thì vẻ mặt cứng đờ, anh cũng chẳng biết chỉnh đứa bé này thế nào khi nó nói đúng
- " Anh Lục à!!! Hôm nay là bữa học cuối cùng. Ruby sẽ có kì nghỉ hè kéo dài 3 tháng "_ Cô giáo
- " Tôi biết rồi "_ Lục Hào Kiện
Nghe tới chuyện nghỉ hè mặt cậu bé sáng lên. Quay đầu nhìn chằm chằm Lục Hào Kiện ra dấu hiệu muốn nói nhỏ. Lục Hào Kiện vui vẻ ngồi xổm xuống nghe. Ruby ghé vào tai anh nói:
-" Hè này con muốn đi Mỹ "_ Ruby
Anh không ngần ngại gật đầu. Cũng 5 năm rồi anh chưa trở lại Mỹ. Lần này coi như đưa Ruby đi du lịch sẵn tiện ghé thăm
Kể từ khi giải quyết xong hận thù thì anh vẫn chỉ sống một mình cùng Ruby. Lục Uyển Đình thì sang lại Hàn Quốc để học, còn Cố Giai Thụy đã trở về Mỹ chưa một lần quay lại Trung Quốc, anh dường như đã lâu rồi không liên lạc với cậu bạn thân. Hè năm nay coi như sẽ tái ngộ
Sau khi Ruby vào lớp thì Lục Hào Kiện cũng chạy xe đến công ty. Anh đang bắt đầu lên kế hoạch cho chuyến đi sắp tới. Anh sẽ không thông báo cho Cố Giai Thụy, đó coi như là một bất ngờ. Cũng đúng dịp chỉ 1 tuần nữa Cố Giai Thụy sẽ có 1 show thời trang lớn về phong cách mùa Hạ. Anh sẽ mua vé cùng Ruby đến để tạo bất ngờ. Vì Cố Giai Thụy vẫn chưa biết con của anh và cô vẫn còn sống
- " Ruby con mau dậy đi "_ Lục Hào Kiện dõng dạc gọi
Thế nhưng đáp lại lới kêu gọi của anh lại là sự im lặng. Anh cũng muốn thua với đứa bé này, anh buộc phải đến bế nó. Đứa trẻ vẫn nhắm nghiền mắt lại cho tới khi anh bế nó vào phòng vệ sinh rồi thả xuống
- " Đàn ông thì phải tự làm VSCN"_ Lục Hào Kiện
Cậu bé bây giờ mới mở to cặp mắt ra nhìn anh, chau mày một chút tỏ vẻ không hài lòng
- " Baba không thể để con ngủ thêm chút nữa sao? Baba giàu như thế thì con phải đi học làm gì?"_ Ruby
- " Ai nói con ta giàu? Cho dù có giàu thì có cũng là tiền của baba. Tiền baba là tiền của baba, tiền của con là tiền của con. Sau này con làm ra tiền thì con mới được quyền sử dụng và quyết định nó"_ Lục Hào Kiện chăm chú giảng dạy
Cậu bé dường như hiểu được lời anh nói. Lập tức im lặng làm VSCN rồi thay quần áo, cùng anh xuống nhà dùng điểm tâm. Trên bàn vẫn bày bữa sáng hai phần đầy đủ. Anh nhìn trong lòng có chút chạnh lòng, anh không biết khi nào mới được bày phần thứ ba của mẹ Ruby đây
Ruby dường như là một bản sao của anh. Thằng bé giống anh y đúc, chẳng khác một chút gì. Ngay cả cách ăn uống, thói quen sinh hoạt hay những thứ nhỏ nhặt nhất đều rất giống anh. Từ lúc cô mất tích đến nay đã ngót 5 năm, anh giờ đây đã gần 30 còn đang trong tình trạng làm cha đơn thân vì anh không hề có suy nghĩ sẽ tìm mẹ cho Ruby, anh vẫn luôn chờ ngày cô quay về
Giải quyết mọi hận thù anh dần bình tâm hơn trước. Anh tập sống cởi mở hơn không khép kín như trước nữa. Đơn giản vì anh sợ, sợ bản thân lạnh nhạt sẽ không đủ sưởi ấm cho đứa bé này. Giàu có nhiều tiền bận rộn là thế nhưng bản thân chưa bao giờ bỏ rơi con của mình một mình. Anh luôn là người gần gũi, làm từng thứ nhỏ nhặt nhất cho con. Vì anh đã từng thề sẽ thương con thay cho cả phần của cô cho nên những chuyện đáng ra của người mẹ anh đều làm cả. Anh cảm thấy Ruby đã có quá nhiều thiệt thòi, không có mẹ bên cạnh đã là một bất hạnh lớn. Anh luôn tìm cách bù đắp cho con thế nhưng suốt những năm qua anh vẫn không thể giải thích câu hỏi " Mẹ đang ở đâu " của Ruby, anh vẫn không cho Ruby một gia đình thực sự. Cậu bé chỉ có thể nhìn được tấm ảnh của cô chứ không thể biết thêm nhiều hơn nữa. Dù anh chỉ cần thấy ảnh cô là trong lòng lại nhói lên vì nhớ nhung chung quy anh vẫn muốn con hình dung được cô, biết rằng nó có một người mẹ rất xinh đẹp
Dùng điểm tâm xong anh đưa Ruby đến trường. Cô giáo niềm nở dịu dàng ra đón cậu bé. Trái lại với những đứa bé khác, Ruby không hề thích và sợ cô giáo một chút nào. Thế nhưng cô giáo vẫn không ngại và luôn đều đặn dịu dàng với cậu bé mỗi khi được đưa đến trường và đón về, mỗi ngày đều rất chăm chỉ vui vẻ đón Ruby và tạm biệt cậu bé
Hôm nay vẫn như mọi khi. Xe của Lục Hào Kiện vừa dừng trước cổng trường thì cô giáo đã xuất hiện. Lục Hào Kiện bước xuống mở cửa cho nhóc con. Khi Ruby xuống xe nhìn thấy cô giáo liền tỏ vẻ chán chường
- " Cô mãi không xinh bằng mami tôi đâu. Baba tôi sẽ mãi không yêu ai ngoài mami của tôi đâu"_ Ruby
Khi thằng bé bất ngờ thốt ra câu nói đó cô giáo dường như xấu hổ mặt đỏ đến tận mang tai còn Lục Hào Kiện thì vẻ mặt cứng đờ, anh cũng chẳng biết chỉnh đứa bé này thế nào khi nó nói đúng
- " Anh Lục à!!! Hôm nay là bữa học cuối cùng. Ruby sẽ có kì nghỉ hè kéo dài 3 tháng "_ Cô giáo
- " Tôi biết rồi "_ Lục Hào Kiện
Nghe tới chuyện nghỉ hè mặt cậu bé sáng lên. Quay đầu nhìn chằm chằm Lục Hào Kiện ra dấu hiệu muốn nói nhỏ. Lục Hào Kiện vui vẻ ngồi xổm xuống nghe. Ruby ghé vào tai anh nói:
-" Hè này con muốn đi Mỹ "_ Ruby
Anh không ngần ngại gật đầu. Cũng 5 năm rồi anh chưa trở lại Mỹ. Lần này coi như đưa Ruby đi du lịch sẵn tiện ghé thăm
Kể từ khi giải quyết xong hận thù thì anh vẫn chỉ sống một mình cùng Ruby. Lục Uyển Đình thì sang lại Hàn Quốc để học, còn Cố Giai Thụy đã trở về Mỹ chưa một lần quay lại Trung Quốc, anh dường như đã lâu rồi không liên lạc với cậu bạn thân. Hè năm nay coi như sẽ tái ngộ
Sau khi Ruby vào lớp thì Lục Hào Kiện cũng chạy xe đến công ty. Anh đang bắt đầu lên kế hoạch cho chuyến đi sắp tới. Anh sẽ không thông báo cho Cố Giai Thụy, đó coi như là một bất ngờ. Cũng đúng dịp chỉ 1 tuần nữa Cố Giai Thụy sẽ có 1 show thời trang lớn về phong cách mùa Hạ. Anh sẽ mua vé cùng Ruby đến để tạo bất ngờ. Vì Cố Giai Thụy vẫn chưa biết con của anh và cô vẫn còn sống
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.