Cô Vợ Máu Lạnh Của Ông Trùm Hắc Đạo
Chương 19: Ghen ( 1 )
Mèo nhỏ
29/05/2021
Ở trên xe của Hạ Ngọc và Gia Minh .
Hạ Ngọc lên tiếng phá tan bầu không khí im ắng :
- Minh , anh thấy vừa nãy em xử lí cô ta thế nào ?
- Rất tốt , nhưng ra tay hơi ác . - anh lên tiếng trầm ấm , êm đềm .
- Em thấy không ác lắm mà anh thấy mấy tên đàn ông ở đấy cao ....- cô nói giọng trêu đùa .
Cô chưa kịp nói gì thì đã bị đôi môi của anh ngăn chặn :
- Không cho phép em nghĩ đến người khác , tôi ghen .
- Dạ vâng , thưa đại Boss yêu quý của em .
[ Đại Boss dạo này hay ghen quá ]
--------------------------------------------------------------------------------------------------------------------
Về đến Trần gia .
Cũng như mọi hôm , khi cô và anh về đến thì Trần Mục An đã về tới nơi . Cậu đang ngồi trên bàn chờ hai người về ăn cơm , khi hai người bước vào cậu lên tiếng :
- Anh hai , chị dâu mới về .
Anh và cô chỉ gật đầu cho qua , nhưng chưa kịp đi lên đầu thì tiếng của cậu lại vang lên :
- Anh hai , chị dâu Mục gia muốn mời hai anh chị tới Mục gia dự tiệc vào tối mai . Lúc 5 giờ
- Sao cậu biết ông ta mời tôi - cô nheo mắt nghi ngờ [vì mối quan hệ của cô và anh ngoài những người thân ra không ai biết hết ] .
- À , đây là tại chiều nay khi về , e thấy Hà Sam cầm giấy mời hộ chị nên đã bảo cô ấy đưa cho em - Mục An vừa cười vừa trả lời .
- Được rồi , bảo bối mai anh đưa em đi - giọng nói của anh lạnh lùng mà ấm áp .
Haha - Mục An cười lớn . Bảo bôi , anh hai lại gọi chị dâu là bảo bối .
Mặt anh bây giờ đã đen hơn cía đít nồi , đôi mắt sắc bén nhìn về phía của Mục An khiến cậu ta lạnh buốt cả sống lưng . Còn cô khi nghe cậu nói vậy thì mặt không khác gì quả cà chua đỏ ửng .
- Trần Mục An - anh hét lớn khiến Mục An đang tươi cười mà im bặt.
Cậu ta vội chạy bắt lên phòng như ma đuổi ;
-Anh hai , bảo bối của anh hai ăn đi . Em ăn no rồi. Nói rồi vội vã chạy đi .
Còn anh khi nghe cậu ta nói vậy thì lại càng điên , bây giờ anh chỉ muốn lột da rồi tống cổ cái đứa này ra khỏi Trần gia , đá bay ra khỏi Trái đất . May mà có giọng nói ấm áp dịu dàng của cô ngăn cản hành động của anh :
- Thôi Minh à , kệ Mục An đi . Mà ngày mai anh không cần đưa em đi đâu , em có thể tự đi.
Hạ Ngọc lên tiếng phá tan bầu không khí im ắng :
- Minh , anh thấy vừa nãy em xử lí cô ta thế nào ?
- Rất tốt , nhưng ra tay hơi ác . - anh lên tiếng trầm ấm , êm đềm .
- Em thấy không ác lắm mà anh thấy mấy tên đàn ông ở đấy cao ....- cô nói giọng trêu đùa .
Cô chưa kịp nói gì thì đã bị đôi môi của anh ngăn chặn :
- Không cho phép em nghĩ đến người khác , tôi ghen .
- Dạ vâng , thưa đại Boss yêu quý của em .
[ Đại Boss dạo này hay ghen quá ]
--------------------------------------------------------------------------------------------------------------------
Về đến Trần gia .
Cũng như mọi hôm , khi cô và anh về đến thì Trần Mục An đã về tới nơi . Cậu đang ngồi trên bàn chờ hai người về ăn cơm , khi hai người bước vào cậu lên tiếng :
- Anh hai , chị dâu mới về .
Anh và cô chỉ gật đầu cho qua , nhưng chưa kịp đi lên đầu thì tiếng của cậu lại vang lên :
- Anh hai , chị dâu Mục gia muốn mời hai anh chị tới Mục gia dự tiệc vào tối mai . Lúc 5 giờ
- Sao cậu biết ông ta mời tôi - cô nheo mắt nghi ngờ [vì mối quan hệ của cô và anh ngoài những người thân ra không ai biết hết ] .
- À , đây là tại chiều nay khi về , e thấy Hà Sam cầm giấy mời hộ chị nên đã bảo cô ấy đưa cho em - Mục An vừa cười vừa trả lời .
- Được rồi , bảo bối mai anh đưa em đi - giọng nói của anh lạnh lùng mà ấm áp .
Haha - Mục An cười lớn . Bảo bôi , anh hai lại gọi chị dâu là bảo bối .
Mặt anh bây giờ đã đen hơn cía đít nồi , đôi mắt sắc bén nhìn về phía của Mục An khiến cậu ta lạnh buốt cả sống lưng . Còn cô khi nghe cậu nói vậy thì mặt không khác gì quả cà chua đỏ ửng .
- Trần Mục An - anh hét lớn khiến Mục An đang tươi cười mà im bặt.
Cậu ta vội chạy bắt lên phòng như ma đuổi ;
-Anh hai , bảo bối của anh hai ăn đi . Em ăn no rồi. Nói rồi vội vã chạy đi .
Còn anh khi nghe cậu ta nói vậy thì lại càng điên , bây giờ anh chỉ muốn lột da rồi tống cổ cái đứa này ra khỏi Trần gia , đá bay ra khỏi Trái đất . May mà có giọng nói ấm áp dịu dàng của cô ngăn cản hành động của anh :
- Thôi Minh à , kệ Mục An đi . Mà ngày mai anh không cần đưa em đi đâu , em có thể tự đi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.