Chương 8: Quyến Rũ
Huỳnh Thiên Kỳy
15/01/2022
Ngày hôm sau Chu Diệp Vân đi làm đã thấy một bó hoa hồng rất to nằm ở bàn làm việc của cô .
Chu Diệp Vân nở nụ cười xinh đẹp rồi cầm bó hoa lên , cô biết bó hoa này là ai đã tặng mình .
" Thích chứ ? Tôi không biết lãng mạng như người ta nhưng tôi hứa sẽ yêu em hơn mạng sống của mình " Khuất Trác Hiên ôm cô từ phía sau
" Ngài dẻo miệng thật đó " cô mỉm cười đánh lên tay anh .
" Tối nay tôi mời em đi ăn tối được không? "
" Nếu như ngài không bắt tôi tăng ca "
" Tất nhiên là không , em muốn làm gì cũng được , làm bà chủ Khuất thị cũng được "
" Ngài thật là , bỏ ra đi , tôi pha cafe cho ngài " Chu Diệp Vân đặt bó hoa lên bàn rồi gỡ tay anh ra khỏi eo mình .
Khuất Trác Hiên cong môi cười đi lại ghế ngồi , qua một thời gian qua sát Chu Diệp Vân anh cảm thấy cô rất đặt biệt không giống như dạng phụ nữ lẳng lơ muốn trèo lên giường anh để làm thiếu phu nhân Khuất gia , và điều đó đã thu hút anh chú ý đến cô .
" Cafe của ngài " Cô đưa tách cafe cho anh
reng reng reng
" Để đó đi "
" Nói đi " anh nghe điện thoại .
(" Tối nay rảnh không ? Cùng tôi đi uống rượu ") Là Hác Thế Kiệt gọi anh
" Tôi bận rồi , ngày mai được không? "
(" Được , mà cậu bận việc gì? "
" Cậu nhiều chuyện quá " Khuất Trác Hiên mỉm cười ngã người ra sau ghế nhìn Chu Diệp Vân đang làm việc .
(" Được rồi , ngày mai 8 giờ chỗ cũ " )
" Được "
Khuất Trác Hiên cúp máy quăng điện thoại lên bàn làm việc rồi lấy tách cafe Chu Diệp Vân pha cho anh nhấp một ngụm , cô pha thật sự rất hợp khẩu vị của anh .
......................
Hơn 4 giờ chiều Khuất Trác Hiên đã bảo tài xế chở Chu Diệp Vân về chung cư để chuẩn bị . Thẩm Hạ Ninh nhìn thấy cô bước vào xe của anh còn được vệ sĩ của anh đi theo bảo vệ mà mắt đỏ ngầu , tay cuộn tròn do tức giận .
" Chu Diệp Vân cô dám dành Trác Hiên với tôi "
Thẩm Hạ Ninh nói rồi đi vào phòng làm việc của mình sửa sạng thật đẹp rồi lên phòng làm việc của Khuất Trác Hiên .
*Cốc cốc cốc *
" Vào đi "
Thẩm Hạ Ninh khi nãy đã gỡ hai khuy áo sơ mi , vòng một đang lấp ló ở bên trong .
" Tổng giám đốc , ngài xem qua rồi ký dùm tôi " Thẩm Hạ Ninh cố tình cúi xuống để cho Khuất Trác Hiên nhìn thấy .
Khuất Trác Hiên nhíu mày cầm lấy văn kiện xem sơ qua rồi đặt bút ký . Anh đưa văn kiện lại cho Thẩm Hạ Ninh nhưng mắt thì dán vào màn hình vi tính .
" Tổng giám đốc " Thẩm Hạ Ninh ỏng ẹo nói
" Ra ngoài " anh lạnh lùng lên tiếng .
" Tổng giám đốc ? Tối nay ngài có bận gì không? Chúng ta đi ăn tối được không? "
Khuất Trác Hiên nhếch môi ngước nhìn Thẩm Hạ Ninh . Anh thật sự rất chán ghét loại phụ nữ không lẳng lơ không biết sống chết như thế này .
" Tôi không thích đi ăn tối , nhưng đi khách sạn thì thế nào? " anh nhướn mày nói
Hạ Thẩm Ninh lòng như nở hoa , trên mặt không giấu được nỗi vui mừng khi Khuất Trác Hiên đề nghị như vậy .
" Vâng , em lúc nào cũng chiều theo ý của anh mà " Cô đi vòng qua ghế của anh .
" Đây chính là con gái của đại luật sư Thẩm Niên đây sao? " anh nhếch môi kinh bỉ
" Anh nói vậy là ý gì? " Thẩm Hạ Ninh khó hiểu nhìn anh
Khuất Trác Hiên đứng dậy đút hai tay vào túi quần , anh dùng ánh mắt hổ phách nhìn Thẩm Hạ Ninh .
" Cô khôn nhưng lại không ngoan . Tôi nễ tình chú Thẩm từng làm việc trong tập đoàn và cũng là bạn của ba tôi nên tôi tha cho cô lần này , nhưng không có lần sao ."
" Trác Hiên không phải khi nãy anh đồng ý rồi sao? Em có gì không bằng Chu Diệp Vân kia chứ ? Tại sao anh lên giường với cô ta được còn em thì không? " Mắt Thẩm Hạ Ninh đỏ lên
" Thẩm Hạ Ninh ? Biết đều thì cút ra khỏi phòng tôi và từ đây tôi cấm cô không được gọi tên tôi như vậy ? Nếu làm trái dù chú Thẩm có quỳ xuống chân tôi thì tôi cũng không tha đâu . Khuất Trác Hiên này nói được làm được " Anh lạnh lùng nói
Thẩm Hạ Ninh không cam tâm , mắt cô đỏ ngầu lên , tay thì cuộn tròn lại , trong lòng cô bây giờ nguyền rủa dòng họ ba đời nhà Chu Diệp Vân .
" Được , em đi " Thẩm Hạ Ninh chạy ra ngoài .
Khuất Trác Hiên nhìn theo mà nhíu mày khó chịu , nếu Thẩm Hạ Ninh không phải con của Thẩm Niên bạn của ông Khuất và ông Thẩm từng làm việc ở tập đoàn thì anh đã tống cô ra khỏi tập đoàn từ lâu .
Thẩm Hạ Ninh đi về phòng làm việc mà quơ hết giấy tờ văn kiện trên bàn làm việc xuống . Cô tài giỏi xinh đẹp như vậy mà lại thua dưới tay Chu Diệp Vân mới lớn kia .
Từ năm 22 tuổi Thẩm Hạ Ninh khi trở về nước thì cô đã xin vào làm việc ở Khuất thị . Lúc đó vì muốn được sự chú ý và tình yêu của Khuất Trác Hiên nên cô đã ngày đêm làm việc miệt mài , nên chỉ 4 năm cô đã thăng chức làm giám đốc thiết kế của Khuất thị .
Thẩm Hạ Ninh chính là không cam tâm để mất Khuất Trác Hiên , cô dùng cả thanh xuân để yêu anh nhưng anh lại chẳng quan tâm đến cô dù chỉ một chút .
" Chu Diệp Vân " Cô nghiến răng đập mạnh tay xuống bàn .
Thẩm Hạ Ninh nghĩ , chính tại Chu Diệp Vân xuất hiện nên Khuất Trác Hiên mới không để ý đến cô .
" Chu Diệp Vân ? Thứ mà Thẩm Hạ Ninh này không có thì cô cũng đừng mơ có được " Cô hiếp mắt , lòng quyết tâm loại bỏ Chu Diệp Vân .
Chu Diệp Vân nở nụ cười xinh đẹp rồi cầm bó hoa lên , cô biết bó hoa này là ai đã tặng mình .
" Thích chứ ? Tôi không biết lãng mạng như người ta nhưng tôi hứa sẽ yêu em hơn mạng sống của mình " Khuất Trác Hiên ôm cô từ phía sau
" Ngài dẻo miệng thật đó " cô mỉm cười đánh lên tay anh .
" Tối nay tôi mời em đi ăn tối được không? "
" Nếu như ngài không bắt tôi tăng ca "
" Tất nhiên là không , em muốn làm gì cũng được , làm bà chủ Khuất thị cũng được "
" Ngài thật là , bỏ ra đi , tôi pha cafe cho ngài " Chu Diệp Vân đặt bó hoa lên bàn rồi gỡ tay anh ra khỏi eo mình .
Khuất Trác Hiên cong môi cười đi lại ghế ngồi , qua một thời gian qua sát Chu Diệp Vân anh cảm thấy cô rất đặt biệt không giống như dạng phụ nữ lẳng lơ muốn trèo lên giường anh để làm thiếu phu nhân Khuất gia , và điều đó đã thu hút anh chú ý đến cô .
" Cafe của ngài " Cô đưa tách cafe cho anh
reng reng reng
" Để đó đi "
" Nói đi " anh nghe điện thoại .
(" Tối nay rảnh không ? Cùng tôi đi uống rượu ") Là Hác Thế Kiệt gọi anh
" Tôi bận rồi , ngày mai được không? "
(" Được , mà cậu bận việc gì? "
" Cậu nhiều chuyện quá " Khuất Trác Hiên mỉm cười ngã người ra sau ghế nhìn Chu Diệp Vân đang làm việc .
(" Được rồi , ngày mai 8 giờ chỗ cũ " )
" Được "
Khuất Trác Hiên cúp máy quăng điện thoại lên bàn làm việc rồi lấy tách cafe Chu Diệp Vân pha cho anh nhấp một ngụm , cô pha thật sự rất hợp khẩu vị của anh .
......................
Hơn 4 giờ chiều Khuất Trác Hiên đã bảo tài xế chở Chu Diệp Vân về chung cư để chuẩn bị . Thẩm Hạ Ninh nhìn thấy cô bước vào xe của anh còn được vệ sĩ của anh đi theo bảo vệ mà mắt đỏ ngầu , tay cuộn tròn do tức giận .
" Chu Diệp Vân cô dám dành Trác Hiên với tôi "
Thẩm Hạ Ninh nói rồi đi vào phòng làm việc của mình sửa sạng thật đẹp rồi lên phòng làm việc của Khuất Trác Hiên .
*Cốc cốc cốc *
" Vào đi "
Thẩm Hạ Ninh khi nãy đã gỡ hai khuy áo sơ mi , vòng một đang lấp ló ở bên trong .
" Tổng giám đốc , ngài xem qua rồi ký dùm tôi " Thẩm Hạ Ninh cố tình cúi xuống để cho Khuất Trác Hiên nhìn thấy .
Khuất Trác Hiên nhíu mày cầm lấy văn kiện xem sơ qua rồi đặt bút ký . Anh đưa văn kiện lại cho Thẩm Hạ Ninh nhưng mắt thì dán vào màn hình vi tính .
" Tổng giám đốc " Thẩm Hạ Ninh ỏng ẹo nói
" Ra ngoài " anh lạnh lùng lên tiếng .
" Tổng giám đốc ? Tối nay ngài có bận gì không? Chúng ta đi ăn tối được không? "
Khuất Trác Hiên nhếch môi ngước nhìn Thẩm Hạ Ninh . Anh thật sự rất chán ghét loại phụ nữ không lẳng lơ không biết sống chết như thế này .
" Tôi không thích đi ăn tối , nhưng đi khách sạn thì thế nào? " anh nhướn mày nói
Hạ Thẩm Ninh lòng như nở hoa , trên mặt không giấu được nỗi vui mừng khi Khuất Trác Hiên đề nghị như vậy .
" Vâng , em lúc nào cũng chiều theo ý của anh mà " Cô đi vòng qua ghế của anh .
" Đây chính là con gái của đại luật sư Thẩm Niên đây sao? " anh nhếch môi kinh bỉ
" Anh nói vậy là ý gì? " Thẩm Hạ Ninh khó hiểu nhìn anh
Khuất Trác Hiên đứng dậy đút hai tay vào túi quần , anh dùng ánh mắt hổ phách nhìn Thẩm Hạ Ninh .
" Cô khôn nhưng lại không ngoan . Tôi nễ tình chú Thẩm từng làm việc trong tập đoàn và cũng là bạn của ba tôi nên tôi tha cho cô lần này , nhưng không có lần sao ."
" Trác Hiên không phải khi nãy anh đồng ý rồi sao? Em có gì không bằng Chu Diệp Vân kia chứ ? Tại sao anh lên giường với cô ta được còn em thì không? " Mắt Thẩm Hạ Ninh đỏ lên
" Thẩm Hạ Ninh ? Biết đều thì cút ra khỏi phòng tôi và từ đây tôi cấm cô không được gọi tên tôi như vậy ? Nếu làm trái dù chú Thẩm có quỳ xuống chân tôi thì tôi cũng không tha đâu . Khuất Trác Hiên này nói được làm được " Anh lạnh lùng nói
Thẩm Hạ Ninh không cam tâm , mắt cô đỏ ngầu lên , tay thì cuộn tròn lại , trong lòng cô bây giờ nguyền rủa dòng họ ba đời nhà Chu Diệp Vân .
" Được , em đi " Thẩm Hạ Ninh chạy ra ngoài .
Khuất Trác Hiên nhìn theo mà nhíu mày khó chịu , nếu Thẩm Hạ Ninh không phải con của Thẩm Niên bạn của ông Khuất và ông Thẩm từng làm việc ở tập đoàn thì anh đã tống cô ra khỏi tập đoàn từ lâu .
Thẩm Hạ Ninh đi về phòng làm việc mà quơ hết giấy tờ văn kiện trên bàn làm việc xuống . Cô tài giỏi xinh đẹp như vậy mà lại thua dưới tay Chu Diệp Vân mới lớn kia .
Từ năm 22 tuổi Thẩm Hạ Ninh khi trở về nước thì cô đã xin vào làm việc ở Khuất thị . Lúc đó vì muốn được sự chú ý và tình yêu của Khuất Trác Hiên nên cô đã ngày đêm làm việc miệt mài , nên chỉ 4 năm cô đã thăng chức làm giám đốc thiết kế của Khuất thị .
Thẩm Hạ Ninh chính là không cam tâm để mất Khuất Trác Hiên , cô dùng cả thanh xuân để yêu anh nhưng anh lại chẳng quan tâm đến cô dù chỉ một chút .
" Chu Diệp Vân " Cô nghiến răng đập mạnh tay xuống bàn .
Thẩm Hạ Ninh nghĩ , chính tại Chu Diệp Vân xuất hiện nên Khuất Trác Hiên mới không để ý đến cô .
" Chu Diệp Vân ? Thứ mà Thẩm Hạ Ninh này không có thì cô cũng đừng mơ có được " Cô hiếp mắt , lòng quyết tâm loại bỏ Chu Diệp Vân .
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.