Chương 96: Bạn trai của Cố Khuynh Nhược
Brenna Hu
25/09/2021
Một buổi tối nọ, Cố Hiểu Khê có mặt ở nhà họ Cố vì vào giờ nghỉ trưa cô nhận được cuộc gọi từ Cố Khuynh Nhược. Cô ấy không nói gì nhiều, chỉ nhấn mạnh rằng tối nay hãy về nhà. Khi tất cả mọi người đã có mặt đầy đủ trên bàn ăn, bữa tối cũng lần lượt được mang lên. Món cuối cùng vừa đặt lên bàn, Thái Tuyết Anh hòa nhã nói với Cố Khuynh Nhược:" Cuối tuần này con có thời gian không? Mẹ có một người bạn, con trai cô ấy lớn hơn con vài tuổi, nếu được thì cuối tuần này hai đứa gặp nhau đi. "
Cố Sâm và Cố Hiểu Khê ngẩng người vài giây. Cố Hiểu Khê đặc biệt lo cho em gái, vốn dĩ cô ấy không thể cãi lời mẹ, nếu không sẽ bị bà ấy giáo huấn một trận. Nhưng nếu miễn cưỡng nghe theo những gì Thái Tuyết Anh sắp xếp thì không biết đến bao giờ Cố Khuynh Nhược mới có thể trưởng thành. Cùng suy nghĩ với Cố Hiểu Khê, Cố Sâm cảm thấy cô con gái út này của mình tuổi vẫn còn nhỏ, chưa thích hợp để gả đi. Trong lúc hai người họ vẫn chưa biết nên giải vây thế nào thì lần này, Cố Khuynh Nhược không chút nghĩ ngợi bèn lên tiếng: " Cuối tuần này con có hẹn, không thể dành thời gian cho con trai của bạn mẹ được. "
" Hẹn với ai? "
" Bạn trai. "
" Bạn trai? Cố Khuynh Nhược, con có bạn trai từ lúc nào sao mẹ không biết? "
Thái Tuyết Anh sững người, mặt đanh lại, thái độ không hài lòng sau khi biết Cố Khuynh Nhược lén lút có bạn trai. Sở dĩ bà ấy có thái độ như thế là do từ trước đến nay chuyện gì của cô cũng được bà trải đường sẵn, dù là trong học tập hay trong việc chọn bạn bè. Vậy nên cuộc sống của Cố Khuynh Nhược từ lúc được sinh ra cho đến khi lớn lên đều chưa từng gặp một khó khăn nào.
Cố Sâm và Cố Hiểu Khê nghe Khuynh Nhược tuyên bố đã có bạn trai, cha con hai người cũng bất ngờ không kém. Cố Sâm thầm vui trong lòng, cuối cùng con gái của ông cũng đã lớn và tự đưa ra quyết định mà không theo sự sắp xếp của Thái Tuyết Anh nữa. Đồng thời khi ấy, Cố Hiểu Khê cũng đã biết nguyên do Cố Khuynh Nhược luôn nhấn mạnh muốn mình về nhà tối nay.
" Hôm nay con nhắn chị về đây vì tối nay con có mời anh ấy đến dùng bữa với chúng ta. "
Cố Khuynh Nhược vui vẻ thông báo, vừa dứt lời thì ngoài cổng đã vang lên tiếng bấm chuông. " Anh ấy đến rồi. " Cô hào hứng reo lên, miệng cười toe toét rồi ra hiệu cho người làm để mình ra mở cổng. Cố Hiểu Khê trong lúc chờ đợi đã cầm lên ly nước và nhấp môi, trong lòng thầm nghĩ, đã lâu rồi mới thấy em gái vui như vậy.
Không khí trong phòng ăn lúc này vô cùng nặng nề. Thái Tuyết Anh không biết chàng trai kia là con nhà nào vì trong mắt bà, Cố Khuynh Nhược chính là báu vật ngọc ngà, nếu ai dám động đến một sợi tóc của cô thì bà cũng không tha. Vì lẽ đó, Thái Tuyết Anh càng xem trọng vấn đề môn đăng hộ đối. Nhưng vấn đề quan trọng hơn là từ trước đến nay, Thái Tuyết Anh chưa từng hài lòng với những gì con gái đã làm, dù cho đó có là kết quả tốt nhất trong kì thi hay bất cứ chuyện gì khác, và bà cũng đã tính sẵn chuyện sẽ ép Cố Khuynh Nhược chia tay với bạn trai hiện tại của cô để nghe theo sắp xếp của mình. Do trong đầu cứ mãi suy tính đến những chuyện ấy, Thái Tuyết Anh không nhận ra những đường nét dữ dằn trên gương mặt bà đã hiện lên một cách rõ ràng, đến nỗi Cố Hiểu Khê cũng phải nhìn bà ấy bằng ánh mắt dò xét và suy nghĩ một cách cẩn thận.
Không lâu sau, Cố Khuynh Nhược bước vào cùng bạn trai, tay hai người họ còn đan chặt vào nhau. Mọi người trong phòng ăn lúc này đều đứng dậy, khi Cố Hiểu Khê quay đầu nhìn, cô đứng hình một lúc vì bạn trai mà Cố Khuynh Nhược nhắc đến và mời về nhà không ai khác chính là Di Hòa.
" Mọi người, đây là bạn trai con, anh ấy tên Di Hòa. " Cố Khuynh Nhược vừa giới thiệu anh với gia đình thì quay sang, giọng dịu dàng nói: " Di Hòa, đây là ba và mẹ con, còn đây là... chị gái của em. " Đến lúc giới thiệu Cố Hiểu Khê, Khuynh Nhược đột nhiên nghẹn lời, biểu cảm có chút không tự nhiên.
" Chào bác trai, bác gái, hôm nay con có mang theo ít quà, mong hai bác không chê. "
Để chuẩn bị cho buổi gặp mặt tối nay, Di Hòa đã chuẩn bị rất lâu. Anh xuất hiện với mái tóc được rẻ ngôi cẩn thận, mặc trên người bột suit sáng màu cùng áo sơ mi họa tiết nhưng vẫn trông vô cùng phong độ. Di Hòa lịch sự chào hỏi xong liền mang ra một chai rượu vang đưa Cố Sâm và một hộp huyết yến tặng cho Thái Tuyết Anh. Cố Sâm vô cùng thích thú vì đó là chai Chateau Lafite 1869, ông không ngừng cảm ơn còn khen anh chu đáo, duy chỉ có Thái Tuyết Anh để hộp huyết yến sang một bên và không màng nhìn đến. Ngay khi Di Hòa ngồi vào bàn, bà lập tức hỏi:
" Di tiên sinh, cậu năm nay bao nhiêu tuổi? Gia đình làm nghề gì? Có kinh doanh gì không? "
" Bác gái, bác gọi con là Di Hòa được rồi. Năm nay con ba mươi bốn tuổi. " Anh chưa kịp trả lời hết mấy câu hỏi của Thái Tuyết Anh thì đã thấy gương mặt hốt hoảng của bà rồi vội ngắt lời: " Ba mươi bốn? Khuynh Nhược chỉ mới hai mươi mốt. Hai đứa cách nhau nhiều tuổi như vậy, không được. "
Lời Thái Tuyết Anh vừa dứt, Cố Khuynh Nhược đã lên tiếng ngay sau đó: " Con đâu có quan tâm chuyện tuổi tác, hơn nữa con rất thích anh ấy, anh ấy đối với con rất tốt. "
" Anh thấy Khuynh Nhược nói đúng. Chuyện tuổi tác không quan trọng, quan trọng là Di Hòa đối xử tốt với con bé. Hơn nữa cậu ấy nhìn trẻ hơn tuổi thật, nếu không nói cũng không ai biết đã ba mươi bốn tuổi. " Cố Sâm thấy tình cảm con gái mình đối với Di Hòa nên nói giúp cô vài câu.
Dù mọi người trong nhà họ Cố lúc này đều nói giúp cho Di Hòa và Cố Khuynh Nhược nhưng Thái Tuyết Anh vẫn không tin mình không thể chia cách hai người họ.
" Vậy cậu làm nghề gì? "
Đến lúc hỏi nghề nghiệp, cả Di Hòa và Cố Khuynh Nhược lặng khoảng vài giây. Chẳng lẽ lại nói với họ rằng anh là xã hội đen? Nếu nói vậy liệu Thái Tuyết Anh có đuổi anh ra khỏi nhà họ Cố hay ngất ngay tại chỗ vì sợ không? Trong lúc hai người họ lưỡng lự nhìn nhau, không ai dám hé nửa lời thì một giọng hết sức nhẹ nhàng và điềm tĩnh vang lên, giúp họ trả lời câu hỏi của Thái Tuyết Anh.
" Di tiên sinh đây là chủ tịch và CEO của chuỗi tập đoàn khách sạn Apollo. Trước đây con và cậu ấy từng gặp nhau trong vài buổi đấu giá từ thiện. "
Trước lời của Cố Hiểu Khê, Di Hòa và Cố Khuynh Nhược cuối cùng cũng có thể thở phào nhẹ nhõm, còn Thái Tuyết Anh lại càng bất ngờ hơn vì bà chưa từng nghĩ Cố Hiểu Khê và Di Hòa đã biết nhau trước đó.
Cố Sâm và Cố Hiểu Khê ngẩng người vài giây. Cố Hiểu Khê đặc biệt lo cho em gái, vốn dĩ cô ấy không thể cãi lời mẹ, nếu không sẽ bị bà ấy giáo huấn một trận. Nhưng nếu miễn cưỡng nghe theo những gì Thái Tuyết Anh sắp xếp thì không biết đến bao giờ Cố Khuynh Nhược mới có thể trưởng thành. Cùng suy nghĩ với Cố Hiểu Khê, Cố Sâm cảm thấy cô con gái út này của mình tuổi vẫn còn nhỏ, chưa thích hợp để gả đi. Trong lúc hai người họ vẫn chưa biết nên giải vây thế nào thì lần này, Cố Khuynh Nhược không chút nghĩ ngợi bèn lên tiếng: " Cuối tuần này con có hẹn, không thể dành thời gian cho con trai của bạn mẹ được. "
" Hẹn với ai? "
" Bạn trai. "
" Bạn trai? Cố Khuynh Nhược, con có bạn trai từ lúc nào sao mẹ không biết? "
Thái Tuyết Anh sững người, mặt đanh lại, thái độ không hài lòng sau khi biết Cố Khuynh Nhược lén lút có bạn trai. Sở dĩ bà ấy có thái độ như thế là do từ trước đến nay chuyện gì của cô cũng được bà trải đường sẵn, dù là trong học tập hay trong việc chọn bạn bè. Vậy nên cuộc sống của Cố Khuynh Nhược từ lúc được sinh ra cho đến khi lớn lên đều chưa từng gặp một khó khăn nào.
Cố Sâm và Cố Hiểu Khê nghe Khuynh Nhược tuyên bố đã có bạn trai, cha con hai người cũng bất ngờ không kém. Cố Sâm thầm vui trong lòng, cuối cùng con gái của ông cũng đã lớn và tự đưa ra quyết định mà không theo sự sắp xếp của Thái Tuyết Anh nữa. Đồng thời khi ấy, Cố Hiểu Khê cũng đã biết nguyên do Cố Khuynh Nhược luôn nhấn mạnh muốn mình về nhà tối nay.
" Hôm nay con nhắn chị về đây vì tối nay con có mời anh ấy đến dùng bữa với chúng ta. "
Cố Khuynh Nhược vui vẻ thông báo, vừa dứt lời thì ngoài cổng đã vang lên tiếng bấm chuông. " Anh ấy đến rồi. " Cô hào hứng reo lên, miệng cười toe toét rồi ra hiệu cho người làm để mình ra mở cổng. Cố Hiểu Khê trong lúc chờ đợi đã cầm lên ly nước và nhấp môi, trong lòng thầm nghĩ, đã lâu rồi mới thấy em gái vui như vậy.
Không khí trong phòng ăn lúc này vô cùng nặng nề. Thái Tuyết Anh không biết chàng trai kia là con nhà nào vì trong mắt bà, Cố Khuynh Nhược chính là báu vật ngọc ngà, nếu ai dám động đến một sợi tóc của cô thì bà cũng không tha. Vì lẽ đó, Thái Tuyết Anh càng xem trọng vấn đề môn đăng hộ đối. Nhưng vấn đề quan trọng hơn là từ trước đến nay, Thái Tuyết Anh chưa từng hài lòng với những gì con gái đã làm, dù cho đó có là kết quả tốt nhất trong kì thi hay bất cứ chuyện gì khác, và bà cũng đã tính sẵn chuyện sẽ ép Cố Khuynh Nhược chia tay với bạn trai hiện tại của cô để nghe theo sắp xếp của mình. Do trong đầu cứ mãi suy tính đến những chuyện ấy, Thái Tuyết Anh không nhận ra những đường nét dữ dằn trên gương mặt bà đã hiện lên một cách rõ ràng, đến nỗi Cố Hiểu Khê cũng phải nhìn bà ấy bằng ánh mắt dò xét và suy nghĩ một cách cẩn thận.
Không lâu sau, Cố Khuynh Nhược bước vào cùng bạn trai, tay hai người họ còn đan chặt vào nhau. Mọi người trong phòng ăn lúc này đều đứng dậy, khi Cố Hiểu Khê quay đầu nhìn, cô đứng hình một lúc vì bạn trai mà Cố Khuynh Nhược nhắc đến và mời về nhà không ai khác chính là Di Hòa.
" Mọi người, đây là bạn trai con, anh ấy tên Di Hòa. " Cố Khuynh Nhược vừa giới thiệu anh với gia đình thì quay sang, giọng dịu dàng nói: " Di Hòa, đây là ba và mẹ con, còn đây là... chị gái của em. " Đến lúc giới thiệu Cố Hiểu Khê, Khuynh Nhược đột nhiên nghẹn lời, biểu cảm có chút không tự nhiên.
" Chào bác trai, bác gái, hôm nay con có mang theo ít quà, mong hai bác không chê. "
Để chuẩn bị cho buổi gặp mặt tối nay, Di Hòa đã chuẩn bị rất lâu. Anh xuất hiện với mái tóc được rẻ ngôi cẩn thận, mặc trên người bột suit sáng màu cùng áo sơ mi họa tiết nhưng vẫn trông vô cùng phong độ. Di Hòa lịch sự chào hỏi xong liền mang ra một chai rượu vang đưa Cố Sâm và một hộp huyết yến tặng cho Thái Tuyết Anh. Cố Sâm vô cùng thích thú vì đó là chai Chateau Lafite 1869, ông không ngừng cảm ơn còn khen anh chu đáo, duy chỉ có Thái Tuyết Anh để hộp huyết yến sang một bên và không màng nhìn đến. Ngay khi Di Hòa ngồi vào bàn, bà lập tức hỏi:
" Di tiên sinh, cậu năm nay bao nhiêu tuổi? Gia đình làm nghề gì? Có kinh doanh gì không? "
" Bác gái, bác gọi con là Di Hòa được rồi. Năm nay con ba mươi bốn tuổi. " Anh chưa kịp trả lời hết mấy câu hỏi của Thái Tuyết Anh thì đã thấy gương mặt hốt hoảng của bà rồi vội ngắt lời: " Ba mươi bốn? Khuynh Nhược chỉ mới hai mươi mốt. Hai đứa cách nhau nhiều tuổi như vậy, không được. "
Lời Thái Tuyết Anh vừa dứt, Cố Khuynh Nhược đã lên tiếng ngay sau đó: " Con đâu có quan tâm chuyện tuổi tác, hơn nữa con rất thích anh ấy, anh ấy đối với con rất tốt. "
" Anh thấy Khuynh Nhược nói đúng. Chuyện tuổi tác không quan trọng, quan trọng là Di Hòa đối xử tốt với con bé. Hơn nữa cậu ấy nhìn trẻ hơn tuổi thật, nếu không nói cũng không ai biết đã ba mươi bốn tuổi. " Cố Sâm thấy tình cảm con gái mình đối với Di Hòa nên nói giúp cô vài câu.
Dù mọi người trong nhà họ Cố lúc này đều nói giúp cho Di Hòa và Cố Khuynh Nhược nhưng Thái Tuyết Anh vẫn không tin mình không thể chia cách hai người họ.
" Vậy cậu làm nghề gì? "
Đến lúc hỏi nghề nghiệp, cả Di Hòa và Cố Khuynh Nhược lặng khoảng vài giây. Chẳng lẽ lại nói với họ rằng anh là xã hội đen? Nếu nói vậy liệu Thái Tuyết Anh có đuổi anh ra khỏi nhà họ Cố hay ngất ngay tại chỗ vì sợ không? Trong lúc hai người họ lưỡng lự nhìn nhau, không ai dám hé nửa lời thì một giọng hết sức nhẹ nhàng và điềm tĩnh vang lên, giúp họ trả lời câu hỏi của Thái Tuyết Anh.
" Di tiên sinh đây là chủ tịch và CEO của chuỗi tập đoàn khách sạn Apollo. Trước đây con và cậu ấy từng gặp nhau trong vài buổi đấu giá từ thiện. "
Trước lời của Cố Hiểu Khê, Di Hòa và Cố Khuynh Nhược cuối cùng cũng có thể thở phào nhẹ nhõm, còn Thái Tuyết Anh lại càng bất ngờ hơn vì bà chưa từng nghĩ Cố Hiểu Khê và Di Hòa đã biết nhau trước đó.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.