Cô Vợ Nghịch Ngợm: Chọc Nhầm Ông Xã Giàu Có
Chương 74: Asteria
Thất Tịch
05/10/2021
Mạc Ngưng Ngữ đứng ở giữa sảnh lớn, ánh mắt yên lặng nhìn vào mặt Sa Chức Tinh đang đi bên cạnh Lạc Hi Thần, thấy cô bình tĩnh đi vào, thấy sắc mặt tự nhiên của cô thì hai đầu lông mày của cô ta càng nhíu chặt.
Sa Chức Tinh mặc một bộ lễ phục màu trắng sữa khoác tay Lạc Hi Thần đi đến đối diện, dáng người mỹ lệ hoàn toàn được đường may của quần áo tôn lên rõ ràng, trang điểm nhẹ nhàng càng làm khuôn mặt của cô tinh xảo như búp bê được trưng trong tủ kiếng.
Có lẽ cô không phải người xinh đẹp nhất nhưng lấy phương thức như vậy xuất hiện ở đây thì không nghi ngờ gì nữa cô chính là người chói mắt nhất.
Chuyện làm Mạc Ngưng Ngữ ngoài ý muốn nhất chính là sợi dây chuyền trên cổ của cô - Asteria!
Asteria được đặt tên từ nữ thần bóng đêm trong thần thoại Hy Lạp, nghĩa là: "Trong bóng đêm vô hạn, em là ánh sáng chói mắt nhất của anh", là thiết kế mới nhất của nhà thiết kế Jeese – người được mệnh danh là "Quỷ tài" trong giới thiết kế của nước Pháp, mặt dây chuyền được nạm một viên kim cương Red Diamond có một không hai, nặng 55 cara, khắp thế giới chỉ có một viên!
Lúc sợi dây chuyền này vừa ra mắt, Mạc Ngưng Ngữ đã rất muốn có, cô ta từng muốn dùng quan hệ của gia tộc mình để mua được nhưng mà Jeese có tiếng là dở hơi, mấy đồ thiết kế ra đều số lượng có hạn, hơn nữa lúc bán còn phải nhìn người mà bán, nếu như không muốn bán cho người nào thì xem như người này có trả giá trên trời cũng vô ích.
Nhưng bây giờ, sợi dây chuyền như vậy lại được một trợ lý nhỏ đeo lên cổ!
Phát hiện này làm Mạc Ngưng Ngữ vừa kinh ngạc vừa ghen tị.
Gần như không cần nghĩ cũng đoán được sợi dây chuyền này chắc chắn là của Lạc Hi Thần tặng cho Sa Chức Tinh, nếu không dựa vào thân phận một trợ lý nhỏ như cô thì làm sao có năng lực mua được món trang sức độc nhất vô nhị này?
Càng làm cho Mạc Ngưng Ngữ ghen tỵ chính là ý nghĩa của sợi dây chuyền này.
Anh tặng sợi dây chuyền này cho cô là tình cờ… Hay là có ý khác?
Thật ra Mạc Ngưng Ngữ nghĩ quá nhiều, lần đầu tiên Lạc Hi Thần nhìn thấy sợi dây chuyền này trong đầu liền hiện lên mặt của Sa Chức Tinh, nhìn thế nào cũng thấy sợi dây này rất thích hợp với cô, giống như là đo ni đóng giày cho cô nên anh liền mua.
Về phần ý nghĩa lúc ấy anh thật sự chưa nghĩ đến.
Lạc Hi Thần sóng vai với Sa Chức Tinh tiến vào sảnh lớn, anh vừa đi vừa hơi nghiêng đầu dặn dò cô: "Lát nữa có thể tôi sẽ không dẫn theo em bên cạnh, nếu như nhàm chán thì em có thể đến khu tiệc đứng lấy đồ ăn, nếu như muốn quay về thì gọi điện cho tôi, hoặc gửi tin nhắn báo với tôi một tiếng."
"Ừm." Sa Chức Tinh gật nhẹ đầu.
Lạc Hi Thần mỉm cười dẫn cô tiếp tục đi về phía trước, mời vừa đi được mấy bước thì Mộ Tư Diễn dẫn một cô gái rất xinh đẹp đi đến.
"Hoan nghênh đến đây, tôi là Mộ Tư Diễn!" Trực tiếp bỏ qua Lạc Hi Thần, Mộ Tư Diễn lễ phép chào hỏi với Sa Chức Tinh.
"Cảm ơn!" Sa Chức Tinh cười nhẹ với anh ta một cái, giọng điệu thích hợp.
Lạc Hi Thần có cảm giác bị ghét bỏ, anh sờ lên mũi một cái rồi dứt khoát đứng sang bên cạnh.
Mộ Tư Diễn giới thiệu đơn giản về mình một chút, rồi đẩy cô gái xinh đẹp bên cạnh mình ra trước mặt, vừa muốn giới thiệu giúp thì một giọng nói trẻ tuổi trong trẻo vang lên: " Cố Y Nhiên, Cố trong cố phán sinh huy, Y Nhiên trong y nhiên như xưa."
Giọng nói trong veo, âm sắc rất đẹp khiến người ta cảm thấy như có một luồng gió mát tản ra.
Sa Chức Tinh hơi nghiêng đầu, ánh mắt yên lặng nhìn vào mặt Cố Y Nhiên...
Sa Chức Tinh mặc một bộ lễ phục màu trắng sữa khoác tay Lạc Hi Thần đi đến đối diện, dáng người mỹ lệ hoàn toàn được đường may của quần áo tôn lên rõ ràng, trang điểm nhẹ nhàng càng làm khuôn mặt của cô tinh xảo như búp bê được trưng trong tủ kiếng.
Có lẽ cô không phải người xinh đẹp nhất nhưng lấy phương thức như vậy xuất hiện ở đây thì không nghi ngờ gì nữa cô chính là người chói mắt nhất.
Chuyện làm Mạc Ngưng Ngữ ngoài ý muốn nhất chính là sợi dây chuyền trên cổ của cô - Asteria!
Asteria được đặt tên từ nữ thần bóng đêm trong thần thoại Hy Lạp, nghĩa là: "Trong bóng đêm vô hạn, em là ánh sáng chói mắt nhất của anh", là thiết kế mới nhất của nhà thiết kế Jeese – người được mệnh danh là "Quỷ tài" trong giới thiết kế của nước Pháp, mặt dây chuyền được nạm một viên kim cương Red Diamond có một không hai, nặng 55 cara, khắp thế giới chỉ có một viên!
Lúc sợi dây chuyền này vừa ra mắt, Mạc Ngưng Ngữ đã rất muốn có, cô ta từng muốn dùng quan hệ của gia tộc mình để mua được nhưng mà Jeese có tiếng là dở hơi, mấy đồ thiết kế ra đều số lượng có hạn, hơn nữa lúc bán còn phải nhìn người mà bán, nếu như không muốn bán cho người nào thì xem như người này có trả giá trên trời cũng vô ích.
Nhưng bây giờ, sợi dây chuyền như vậy lại được một trợ lý nhỏ đeo lên cổ!
Phát hiện này làm Mạc Ngưng Ngữ vừa kinh ngạc vừa ghen tị.
Gần như không cần nghĩ cũng đoán được sợi dây chuyền này chắc chắn là của Lạc Hi Thần tặng cho Sa Chức Tinh, nếu không dựa vào thân phận một trợ lý nhỏ như cô thì làm sao có năng lực mua được món trang sức độc nhất vô nhị này?
Càng làm cho Mạc Ngưng Ngữ ghen tỵ chính là ý nghĩa của sợi dây chuyền này.
Anh tặng sợi dây chuyền này cho cô là tình cờ… Hay là có ý khác?
Thật ra Mạc Ngưng Ngữ nghĩ quá nhiều, lần đầu tiên Lạc Hi Thần nhìn thấy sợi dây chuyền này trong đầu liền hiện lên mặt của Sa Chức Tinh, nhìn thế nào cũng thấy sợi dây này rất thích hợp với cô, giống như là đo ni đóng giày cho cô nên anh liền mua.
Về phần ý nghĩa lúc ấy anh thật sự chưa nghĩ đến.
Lạc Hi Thần sóng vai với Sa Chức Tinh tiến vào sảnh lớn, anh vừa đi vừa hơi nghiêng đầu dặn dò cô: "Lát nữa có thể tôi sẽ không dẫn theo em bên cạnh, nếu như nhàm chán thì em có thể đến khu tiệc đứng lấy đồ ăn, nếu như muốn quay về thì gọi điện cho tôi, hoặc gửi tin nhắn báo với tôi một tiếng."
"Ừm." Sa Chức Tinh gật nhẹ đầu.
Lạc Hi Thần mỉm cười dẫn cô tiếp tục đi về phía trước, mời vừa đi được mấy bước thì Mộ Tư Diễn dẫn một cô gái rất xinh đẹp đi đến.
"Hoan nghênh đến đây, tôi là Mộ Tư Diễn!" Trực tiếp bỏ qua Lạc Hi Thần, Mộ Tư Diễn lễ phép chào hỏi với Sa Chức Tinh.
"Cảm ơn!" Sa Chức Tinh cười nhẹ với anh ta một cái, giọng điệu thích hợp.
Lạc Hi Thần có cảm giác bị ghét bỏ, anh sờ lên mũi một cái rồi dứt khoát đứng sang bên cạnh.
Mộ Tư Diễn giới thiệu đơn giản về mình một chút, rồi đẩy cô gái xinh đẹp bên cạnh mình ra trước mặt, vừa muốn giới thiệu giúp thì một giọng nói trẻ tuổi trong trẻo vang lên: " Cố Y Nhiên, Cố trong cố phán sinh huy, Y Nhiên trong y nhiên như xưa."
Giọng nói trong veo, âm sắc rất đẹp khiến người ta cảm thấy như có một luồng gió mát tản ra.
Sa Chức Tinh hơi nghiêng đầu, ánh mắt yên lặng nhìn vào mặt Cố Y Nhiên...
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.