Chương 39: Alexander Wang (1)
artermis_lyn
26/09/2023
Thưa Ngài, bên phía Edward muốn nhờ Ngài bắt cóc giúp hắn một người ạ.- Một tên thuộc hạ bước vào phòng nói.
Một người con trai đang ngồi ung dung uống rượu nhìn hai cặp đôi đang quấn lấy nhau trên giường. Có vẻ anh coi đây giống như thú vui vậy.
Anh có khuân mặt tuấn tú, giống như Chấn Huy vậy, là một khuân mặt đào hoa, khiến nhiều cô gái phải điêu đứng. Nhưng khác với Chấn Huy, ánh mắt anh sắc bén hơn nhiều. Điều này giống với Ngạo Thần.
- Hắn ta không tự mình làm được sao?- Alex nhìn tên thuộc hạ nói.
- Hắn ta nói người này gia thế vô cùng lớn, với thế lực của hắn thì chưa thể động đến được. Hắn nói mong Ngài suy xét giúp hắn lần này.
Alex lắc cốc rượu trên tay, đá trong cốc kêu lạch cạch, rượu sóng sánh.
Suy nghĩ một lúc Alex mới nói:
- Kêu thêm người giúp hắn ta bắt người đó về đây.
- Dạ.- Tên thuộc hạ cúi đầu đi ra.
Alex lại nhàn nhã ngồi nhìn hai con người trên giường đang trần truồng quấn vào nhau.
___________
Buổi chiều, Tuyết Vi được Hạ Xán Xán đưa đi đến khu giải trí chơi.
Đột nhiên, có một nhóm người mặc áo đen đi đến.
Một tên bịt khăn có tẩm sẵn thuốc mê vào mặt Hạ Xán Xán.
Cô giãy giụa một lúc thì ngất đi.
Tuyết Vi vẫn còn chưa hiểu gì cũng bị tẩm thuốc mê cho lên xe.
Tuyết Vi bị đưa lên máy bay, bay thẳng đến Italy.
...
- Anh Edward đã bắt được cô ta.- Một tên mặt sẹo gọi điện báo với Edward.
- Ừ được rồi. Nhốt cô ta vào khu B. Đợi tao đến đó xử lí con nhỏ đó trước rồi cho chúng mày xử lí cô ta sau.- Edward cười khoái chí.
...
Tuyết Vi tỉnh dậy thì cảm thấy đầu hơi nhức.
Tuyết Vi lắc đầu đứng dậy.
Nhưng căn phòng này rất tối, Tuyết Vi chỉ nhìn thấy một tia sáng nhỏ len lỏi ở cánh cửa.
Cô cố gắng đi đến đó để xem.
Cô nhắm một mắt nhìn bằng một mắt ra khe nhỏ đó.
Nhưng lại chả thấy có gì.
Tuyết Vi rất sợ. Cô sợ tối, còn sợ ở một nơi lạ như thế này.
- Có ai không...huhu...Vi bị nhốt ở đây nè...huhu.- Tuyết Vi khóc nức nở .
Đột nhiên, cánh cửa mở ra.
Tuyết Vi thấy cửa mở thì vội chạy tót ra ngoài.
Tên thuộc hạ còn chưa định hình thì Tuyết Vi đã chạy ra ngoài mất rồi.
Hắn mở điện lên không thấy cô liền báo lại với mấy tên đồng đội để đi tìm.
Tuyết Vi chạy theo cảm tính, cô chạy qua hành lang vắng bóng người. Đi xuống cầu thang thì có rất nhiều lính canh ở đó.
- Này, cô kia cô từ đâu ra đây?- Tên lính nói bằng tiếng Ý nên Tuyết Vi không hiểu gì.
Tuyết Vi lắc đầu khóc chạy nhanh.
Mấy tên lính nhìn thấy cô vậy thì đoán được cô đang chạy trốn liền đuổi theo.
Tuyết Vi vừa chạy vừa ngoảnh đầu lại nhìn mấy tên đó chẳng may người cô va phải một người.
- A...- Tuyết Vi ngã ngửa về sau nhưng may được một cánh tay săn chắc giữ lấy eo cô, kéo về phía hắn.
Tuyết Vi nhìn anh không dữ tợn như mấy tên kia thì liền nắm chặt tay anh...
- Vi... Vi bị đuổi theo. Anh đưa Vi về nhà được không?- Tuyết Vi nhìn Alex với đôi mắt ngập nước mắt còn sưng đỏ.
Mấy tên thuộc hạ thấy Alex thù cúi đầu chào rồi nói:
- Thưa Ngài, cô ta là người mà anh Edward nhờ bắt đến đây.
Tên thuộc hạ định nắm tay Tuyết Vi kéo lại về phòng thì Tuyết Vi ôm chặt lấy người Alex.
Tất cả đều chết đứng tại chỗ.
Ai cũng nghĩ lần này Tuyết Vi chết chắc rồi.
- Anh ơi, ...huhu...Vi không muốn theo họ đâu. Họ là người xấu đó.- Tuyết Vi khóc nấc lên nói.
- Tại sao em biết họ là người xấu? Vậy nhìn tôi giống người tốt lắm sao?- Alex nói bằng tiếng Trung, giọng nói mang đến sự lạnh lẽo chết người.
Tuyết Vi lạ nước mắt lắc đầu nhìn Alex...
- Không có, hức... anh đẹp hơn họ nhiều a. Hức... Mami của Vi nói người tốt nhìn họ sẽ có khuân mặt phúc hậu a.- Tuyết Vi nói nhưng thỉnh thoảng lại nấc lên.
- Haha...- Alex cười như được mùa vậy.
- Vậy tức là nhìn mặt tôi rất "phúc hậu" sao?
- Ừm.- Tuyết Vi không chần chừ gật đầu.
- Vậy thì rất tiếc thông báo với em, tôi là người xấu, cực kì xấu.- Alex ánh mắt sắc bén nhìn Tuyết Vi.
Tuyết Vi cảm thấy sợ hãi khi nghe Alex nói vậy. Tuyết Vi mím môi sắp khóc lần nữa.
- Anh là người xấu sao?... Vi không thích anh nữa.- Tuyết Vi buông tay khỏi eo Alex.
Tuyết Vi nhìn xung quanh nơi này một vòng, cô sợ hãi khóc lớn.
- Vi muốn về nhà....huhu...Vi không thích ở đây.- Tuyết Vi muốn chạy mà không chạy được.
Nhìn thấy Tuyết Vi khóc không hiểu tại sao Alex lại cảm thấy trong lòng có chút khó chịu.
Nhưng anh nhanh chóng gạt bỏ sang một bên.
Tên lính giữ lấy người Tuyết Vi kéo đi.
Tuyết Vi giãy giụa không chịu đi.
- Huhu, anh Ngạo Thần ơi cứu Vi. Vi sợ quá...huhu.- Tuyết Vi khóc lớn như muốn để Ngạo Thần ở đâu nghe thấy được.
...
Ngạo Thần đang ngồi làm việc thì bị giấy cứa phải vào tay...
...
Alex nghe thấy Tuyết Vi nói vậy thì lập tức bảo tên lính bỏ tay khỏi người Tuyết Vi.
Alex đi đến gần Tuyết Vi nhìn cô một lúc.
- Cô là gì của tên Ngạo Thần đó.- Alex đôi mắt chim ưng hiện lên nói với Tuyết Vi.
Tuyết Vi sợ hãi không dám nhìn anh, cô lùi về phía sau lại va vào tên lính mặt sẹo.
- Trả lời.- Alex hiện rõ vẻ tức giận.
- L- là vợ nha. Anh Ngạo Thần nói vậy đó - Tuyết Vi run rẩy trả lời.
Alex nhếch mép cười. Tia mắt anh hiện rõ sự chết chóc.
- Nếu đã là Thiếu phu nhân của Ngạo Thần làm sao tôi dám đối đãi tệ bạc được.- Alex đưa tay vỗ vai Tuyết Vi.
- Đưa cô ta về biệt thự cho tôi.- Alex nhìn tên mặt sẹo ra lệnh.
- Dạ. Thưa Ngài anh Edward nói...- Tên mặt sẹo không dám nói im bặt gật đầu lôi Tuyết Vi đi.
- Ngạo Thần sao? Vậy để tôi chăm sóc vợ cậu vậy.- Giọng nói mang đầy khí lạnh đến.
....
Một người con trai đang ngồi ung dung uống rượu nhìn hai cặp đôi đang quấn lấy nhau trên giường. Có vẻ anh coi đây giống như thú vui vậy.
Anh có khuân mặt tuấn tú, giống như Chấn Huy vậy, là một khuân mặt đào hoa, khiến nhiều cô gái phải điêu đứng. Nhưng khác với Chấn Huy, ánh mắt anh sắc bén hơn nhiều. Điều này giống với Ngạo Thần.
- Hắn ta không tự mình làm được sao?- Alex nhìn tên thuộc hạ nói.
- Hắn ta nói người này gia thế vô cùng lớn, với thế lực của hắn thì chưa thể động đến được. Hắn nói mong Ngài suy xét giúp hắn lần này.
Alex lắc cốc rượu trên tay, đá trong cốc kêu lạch cạch, rượu sóng sánh.
Suy nghĩ một lúc Alex mới nói:
- Kêu thêm người giúp hắn ta bắt người đó về đây.
- Dạ.- Tên thuộc hạ cúi đầu đi ra.
Alex lại nhàn nhã ngồi nhìn hai con người trên giường đang trần truồng quấn vào nhau.
___________
Buổi chiều, Tuyết Vi được Hạ Xán Xán đưa đi đến khu giải trí chơi.
Đột nhiên, có một nhóm người mặc áo đen đi đến.
Một tên bịt khăn có tẩm sẵn thuốc mê vào mặt Hạ Xán Xán.
Cô giãy giụa một lúc thì ngất đi.
Tuyết Vi vẫn còn chưa hiểu gì cũng bị tẩm thuốc mê cho lên xe.
Tuyết Vi bị đưa lên máy bay, bay thẳng đến Italy.
...
- Anh Edward đã bắt được cô ta.- Một tên mặt sẹo gọi điện báo với Edward.
- Ừ được rồi. Nhốt cô ta vào khu B. Đợi tao đến đó xử lí con nhỏ đó trước rồi cho chúng mày xử lí cô ta sau.- Edward cười khoái chí.
...
Tuyết Vi tỉnh dậy thì cảm thấy đầu hơi nhức.
Tuyết Vi lắc đầu đứng dậy.
Nhưng căn phòng này rất tối, Tuyết Vi chỉ nhìn thấy một tia sáng nhỏ len lỏi ở cánh cửa.
Cô cố gắng đi đến đó để xem.
Cô nhắm một mắt nhìn bằng một mắt ra khe nhỏ đó.
Nhưng lại chả thấy có gì.
Tuyết Vi rất sợ. Cô sợ tối, còn sợ ở một nơi lạ như thế này.
- Có ai không...huhu...Vi bị nhốt ở đây nè...huhu.- Tuyết Vi khóc nức nở .
Đột nhiên, cánh cửa mở ra.
Tuyết Vi thấy cửa mở thì vội chạy tót ra ngoài.
Tên thuộc hạ còn chưa định hình thì Tuyết Vi đã chạy ra ngoài mất rồi.
Hắn mở điện lên không thấy cô liền báo lại với mấy tên đồng đội để đi tìm.
Tuyết Vi chạy theo cảm tính, cô chạy qua hành lang vắng bóng người. Đi xuống cầu thang thì có rất nhiều lính canh ở đó.
- Này, cô kia cô từ đâu ra đây?- Tên lính nói bằng tiếng Ý nên Tuyết Vi không hiểu gì.
Tuyết Vi lắc đầu khóc chạy nhanh.
Mấy tên lính nhìn thấy cô vậy thì đoán được cô đang chạy trốn liền đuổi theo.
Tuyết Vi vừa chạy vừa ngoảnh đầu lại nhìn mấy tên đó chẳng may người cô va phải một người.
- A...- Tuyết Vi ngã ngửa về sau nhưng may được một cánh tay săn chắc giữ lấy eo cô, kéo về phía hắn.
Tuyết Vi nhìn anh không dữ tợn như mấy tên kia thì liền nắm chặt tay anh...
- Vi... Vi bị đuổi theo. Anh đưa Vi về nhà được không?- Tuyết Vi nhìn Alex với đôi mắt ngập nước mắt còn sưng đỏ.
Mấy tên thuộc hạ thấy Alex thù cúi đầu chào rồi nói:
- Thưa Ngài, cô ta là người mà anh Edward nhờ bắt đến đây.
Tên thuộc hạ định nắm tay Tuyết Vi kéo lại về phòng thì Tuyết Vi ôm chặt lấy người Alex.
Tất cả đều chết đứng tại chỗ.
Ai cũng nghĩ lần này Tuyết Vi chết chắc rồi.
- Anh ơi, ...huhu...Vi không muốn theo họ đâu. Họ là người xấu đó.- Tuyết Vi khóc nấc lên nói.
- Tại sao em biết họ là người xấu? Vậy nhìn tôi giống người tốt lắm sao?- Alex nói bằng tiếng Trung, giọng nói mang đến sự lạnh lẽo chết người.
Tuyết Vi lạ nước mắt lắc đầu nhìn Alex...
- Không có, hức... anh đẹp hơn họ nhiều a. Hức... Mami của Vi nói người tốt nhìn họ sẽ có khuân mặt phúc hậu a.- Tuyết Vi nói nhưng thỉnh thoảng lại nấc lên.
- Haha...- Alex cười như được mùa vậy.
- Vậy tức là nhìn mặt tôi rất "phúc hậu" sao?
- Ừm.- Tuyết Vi không chần chừ gật đầu.
- Vậy thì rất tiếc thông báo với em, tôi là người xấu, cực kì xấu.- Alex ánh mắt sắc bén nhìn Tuyết Vi.
Tuyết Vi cảm thấy sợ hãi khi nghe Alex nói vậy. Tuyết Vi mím môi sắp khóc lần nữa.
- Anh là người xấu sao?... Vi không thích anh nữa.- Tuyết Vi buông tay khỏi eo Alex.
Tuyết Vi nhìn xung quanh nơi này một vòng, cô sợ hãi khóc lớn.
- Vi muốn về nhà....huhu...Vi không thích ở đây.- Tuyết Vi muốn chạy mà không chạy được.
Nhìn thấy Tuyết Vi khóc không hiểu tại sao Alex lại cảm thấy trong lòng có chút khó chịu.
Nhưng anh nhanh chóng gạt bỏ sang một bên.
Tên lính giữ lấy người Tuyết Vi kéo đi.
Tuyết Vi giãy giụa không chịu đi.
- Huhu, anh Ngạo Thần ơi cứu Vi. Vi sợ quá...huhu.- Tuyết Vi khóc lớn như muốn để Ngạo Thần ở đâu nghe thấy được.
...
Ngạo Thần đang ngồi làm việc thì bị giấy cứa phải vào tay...
...
Alex nghe thấy Tuyết Vi nói vậy thì lập tức bảo tên lính bỏ tay khỏi người Tuyết Vi.
Alex đi đến gần Tuyết Vi nhìn cô một lúc.
- Cô là gì của tên Ngạo Thần đó.- Alex đôi mắt chim ưng hiện lên nói với Tuyết Vi.
Tuyết Vi sợ hãi không dám nhìn anh, cô lùi về phía sau lại va vào tên lính mặt sẹo.
- Trả lời.- Alex hiện rõ vẻ tức giận.
- L- là vợ nha. Anh Ngạo Thần nói vậy đó - Tuyết Vi run rẩy trả lời.
Alex nhếch mép cười. Tia mắt anh hiện rõ sự chết chóc.
- Nếu đã là Thiếu phu nhân của Ngạo Thần làm sao tôi dám đối đãi tệ bạc được.- Alex đưa tay vỗ vai Tuyết Vi.
- Đưa cô ta về biệt thự cho tôi.- Alex nhìn tên mặt sẹo ra lệnh.
- Dạ. Thưa Ngài anh Edward nói...- Tên mặt sẹo không dám nói im bặt gật đầu lôi Tuyết Vi đi.
- Ngạo Thần sao? Vậy để tôi chăm sóc vợ cậu vậy.- Giọng nói mang đầy khí lạnh đến.
....
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.