Chương 29: Thế giới của Ngạo Thần (1)
artermis_lyn
26/09/2023
Chấn Huy đi công tác lâu ngày hôm nay mới về liền đi đến ngay nhà Ngạo Thần thăm Tuyết Vi.
- Cô ấy đâu rồi? - Chấn Huy lái xe đi đến, anh dừng xe chạy nhanh vào trong nhà. Thấy có cô người hầu liền hỏi.
- Dạ Mạc thiếu gia đến chơi. Không biết cậu hỏi ai ạ? - Nữ người hầu cúi đầu lẽ phép chùa anh.
- Là Vi Vi. Cô ấy đâu rồi?
- À Đường tiểu thư đang ở trên phòng dành cho khách ạ.
Nữ người hầu vừa nói xong, Chấn Huy đã chạy nhanh đi rồi.
Cạch...
Chấn Huy mở cửa phòng thấy Tuyết Vi thì thấy cô đang ngồi xếp mấy con thú bông mới chuyển đến.
- Vi Vi lâu ngày không gặp, nhớ anh không? - Chấn Huy đến gần Tuyết Vi xoa đầu cô.
Tuyết Vi ngước lên nhìn anh cười tươi nhảy tót dậy ôm lấy anh.
- A anh Huy. Anh đến chơi với Vi sao?
- Ừ, em ở đây Ngạo Thần có làm khó gì em không?
- Ừm, Vi quên mất rồi. Hì. - Tuyết Vi gãi đầu ngơ ngác cười.
- Ừ thôi kệ. Giờ anh về rồi sẽ bảo vệ Vi Vi, không để cho cậu ta hay ai ức hiếp em nữa. À anh có mua quà cho em, nào đưa tay đây anh xem nào.
Tuyết Vi nghe được Chấn Huy nói có quà cho mình thì cười như được mùa.
- Anh mua quà cho Vi sao? Vui quá đi.
- Được rồi, đưa tay của em đây anh xem.
Tuyết Vi liền chìa tay trái ra cho Chấn Huy.
Chấn Huy cầm bàn tay trắng nõn nhỏ bé của cô thì thấy cô không có đeo nhẫn cưới thì ngạc nhiên nhưng trong ánh mắt vẫn xen lẫn một chút vui mừng...
- Nhẫn của em đâu? Sao không đeo vào?
- À, nó rộng quá nên Vi để nó ở trong cái tủ kia kìa. - Tuyết Vi nói chỉ tay vào cái tủ để đèn ngủ.
Chấn Huy cười xoa đầu cô rồi lấy trong túi quần một hộp hình chữ nhật nhỏ được gắn một cái nơ nhỏ ra.
Anh mở hộp lấy chiếc vòng tay được kết lại bằng đá cao cấp bên Ý màu tím. Hình con cá heo được khắc tên Vi nhỏ nhưng vẫn nhìn được
...
Chấn Huy đeo vào tay cô.
- Em thích nó không?
- Oa, đẹp quá. Vi thích lắm.
Tuyết Vi cười híp mắt vui sướng. Cô ngắm nghía chiếc vòng mãi.
...
Rạng sáng ở Roma, Italia...
Trên sân thượng tòa nhà cao tầng được gắn những bóng đèn nhỏ màu vàng trải dài thành hai đường thẳng song song nhau. Một chiếc máy bay tư nhân đáp xuống.
Có một tốp người mặc vest đen đứng thẳng trước máy bay.
Ngạo Thần bước xuống đi đằng sau là A Tứ.
- Lão đại, mừng Ngài trở về. - Hoàng Bách đi đến cúi đầu chào Ngạo Thần.
- Ừ, mọi việc ở đây vẫn ổn chứ? - Ngạo Thần lạnh lùng nhìn xung quanh.
- Vẫn ổn. Xe đã chuẩn bị sẵn rồi, mời Ngài lên xe rồi nói tiếp ạ.
Ngạo Thần gật đầu, rồi được thuộc hạ đưa vào thang máy đi xuống dưới.
Có vẻ tinh thần Ngạo Thần thoải mái hơn khi ở đây. Vì đây được anh coi giống như thế giới riêng của anh. Chỉ có quyền lực và tiền bạc. Điều khiến anh hài lòng.
...
Đến một biệt thự à không phải nói là lâu đài mới đúng.
Rất nguy nga, tráng lệ. Nó rộng hơn biệt thự ở Trung Quốc mà anh đang ở.
Thiết kế bố cục theo hướng thời kì La Mã. Màu trắng tinh tế.
Bên ngoài thì có khuôn viên dành riêng cho việc trồng hoa, một phần dành riêng cho việc chơi golf, còn có cả phần làm riêng để nuôi cá cảnh quý.
Bên trong thì nguy nga, rộng lớn. Nhìn đâu cũng thấy ánh đèn pha lê sáng lung linh. Được xen lẫn cả giáp vàng. Trong nhà có thang máy riêng để đi cho tiện. Có riêng phòng bơi rộng lớn. Chỉ với phòng ăn mà rộng hơn cả một phòng khách của một gia đình bình thường.
Tất cả các người hầu trong nhà đứng song song cúi đầu chào Ngạo Thần khi anh bước vào.
Ông John - là quản gia năm nay đã ngoài 60 tuổi. Ông chào Ngạo Thần rồi đưa anh lên phòng nghỉ.
Ngạo Thần cởi áo sơ mi vứt lên ghế sofa để lộ cơ thể săn chắc của anh. Cơ bụng săn chắc hiện rõ từng múi một. Màu da bánh mật và những vết sẹo to nhỏ càng làm tôn lên vẻ nam tính của anh.
Ngạo Thần đi vào nhà tắm xả vòi hoa sen dội từ đầu xuống.
Tắm xong anh quấn khăn trắng ở dưới thân chỉ để che đi bộ phận cần che.
Anh cầm chai rượu Whiskey đổ ra ly rượu. Anh cầm ly rượu lắc lắc làm rược trong ly sóng sánh lên. Ngạo Thần uống một chút rồi nhìn về những ánh đèn ở thành phố đang chiếu rực sáng.
Đây mới là thế giới của anh...
- Cô ấy đâu rồi? - Chấn Huy lái xe đi đến, anh dừng xe chạy nhanh vào trong nhà. Thấy có cô người hầu liền hỏi.
- Dạ Mạc thiếu gia đến chơi. Không biết cậu hỏi ai ạ? - Nữ người hầu cúi đầu lẽ phép chùa anh.
- Là Vi Vi. Cô ấy đâu rồi?
- À Đường tiểu thư đang ở trên phòng dành cho khách ạ.
Nữ người hầu vừa nói xong, Chấn Huy đã chạy nhanh đi rồi.
Cạch...
Chấn Huy mở cửa phòng thấy Tuyết Vi thì thấy cô đang ngồi xếp mấy con thú bông mới chuyển đến.
- Vi Vi lâu ngày không gặp, nhớ anh không? - Chấn Huy đến gần Tuyết Vi xoa đầu cô.
Tuyết Vi ngước lên nhìn anh cười tươi nhảy tót dậy ôm lấy anh.
- A anh Huy. Anh đến chơi với Vi sao?
- Ừ, em ở đây Ngạo Thần có làm khó gì em không?
- Ừm, Vi quên mất rồi. Hì. - Tuyết Vi gãi đầu ngơ ngác cười.
- Ừ thôi kệ. Giờ anh về rồi sẽ bảo vệ Vi Vi, không để cho cậu ta hay ai ức hiếp em nữa. À anh có mua quà cho em, nào đưa tay đây anh xem nào.
Tuyết Vi nghe được Chấn Huy nói có quà cho mình thì cười như được mùa.
- Anh mua quà cho Vi sao? Vui quá đi.
- Được rồi, đưa tay của em đây anh xem.
Tuyết Vi liền chìa tay trái ra cho Chấn Huy.
Chấn Huy cầm bàn tay trắng nõn nhỏ bé của cô thì thấy cô không có đeo nhẫn cưới thì ngạc nhiên nhưng trong ánh mắt vẫn xen lẫn một chút vui mừng...
- Nhẫn của em đâu? Sao không đeo vào?
- À, nó rộng quá nên Vi để nó ở trong cái tủ kia kìa. - Tuyết Vi nói chỉ tay vào cái tủ để đèn ngủ.
Chấn Huy cười xoa đầu cô rồi lấy trong túi quần một hộp hình chữ nhật nhỏ được gắn một cái nơ nhỏ ra.
Anh mở hộp lấy chiếc vòng tay được kết lại bằng đá cao cấp bên Ý màu tím. Hình con cá heo được khắc tên Vi nhỏ nhưng vẫn nhìn được
...
Chấn Huy đeo vào tay cô.
- Em thích nó không?
- Oa, đẹp quá. Vi thích lắm.
Tuyết Vi cười híp mắt vui sướng. Cô ngắm nghía chiếc vòng mãi.
...
Rạng sáng ở Roma, Italia...
Trên sân thượng tòa nhà cao tầng được gắn những bóng đèn nhỏ màu vàng trải dài thành hai đường thẳng song song nhau. Một chiếc máy bay tư nhân đáp xuống.
Có một tốp người mặc vest đen đứng thẳng trước máy bay.
Ngạo Thần bước xuống đi đằng sau là A Tứ.
- Lão đại, mừng Ngài trở về. - Hoàng Bách đi đến cúi đầu chào Ngạo Thần.
- Ừ, mọi việc ở đây vẫn ổn chứ? - Ngạo Thần lạnh lùng nhìn xung quanh.
- Vẫn ổn. Xe đã chuẩn bị sẵn rồi, mời Ngài lên xe rồi nói tiếp ạ.
Ngạo Thần gật đầu, rồi được thuộc hạ đưa vào thang máy đi xuống dưới.
Có vẻ tinh thần Ngạo Thần thoải mái hơn khi ở đây. Vì đây được anh coi giống như thế giới riêng của anh. Chỉ có quyền lực và tiền bạc. Điều khiến anh hài lòng.
...
Đến một biệt thự à không phải nói là lâu đài mới đúng.
Rất nguy nga, tráng lệ. Nó rộng hơn biệt thự ở Trung Quốc mà anh đang ở.
Thiết kế bố cục theo hướng thời kì La Mã. Màu trắng tinh tế.
Bên ngoài thì có khuôn viên dành riêng cho việc trồng hoa, một phần dành riêng cho việc chơi golf, còn có cả phần làm riêng để nuôi cá cảnh quý.
Bên trong thì nguy nga, rộng lớn. Nhìn đâu cũng thấy ánh đèn pha lê sáng lung linh. Được xen lẫn cả giáp vàng. Trong nhà có thang máy riêng để đi cho tiện. Có riêng phòng bơi rộng lớn. Chỉ với phòng ăn mà rộng hơn cả một phòng khách của một gia đình bình thường.
Tất cả các người hầu trong nhà đứng song song cúi đầu chào Ngạo Thần khi anh bước vào.
Ông John - là quản gia năm nay đã ngoài 60 tuổi. Ông chào Ngạo Thần rồi đưa anh lên phòng nghỉ.
Ngạo Thần cởi áo sơ mi vứt lên ghế sofa để lộ cơ thể săn chắc của anh. Cơ bụng săn chắc hiện rõ từng múi một. Màu da bánh mật và những vết sẹo to nhỏ càng làm tôn lên vẻ nam tính của anh.
Ngạo Thần đi vào nhà tắm xả vòi hoa sen dội từ đầu xuống.
Tắm xong anh quấn khăn trắng ở dưới thân chỉ để che đi bộ phận cần che.
Anh cầm chai rượu Whiskey đổ ra ly rượu. Anh cầm ly rượu lắc lắc làm rược trong ly sóng sánh lên. Ngạo Thần uống một chút rồi nhìn về những ánh đèn ở thành phố đang chiếu rực sáng.
Đây mới là thế giới của anh...
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.