Cô Vợ Ngọt Ngào Có Chút Bất Lương
Chương 1409: Có lẽ sắp có đại động tác
Quẫn Quẫn Hữu Yêu
29/08/2018
Trong nháy mắt, dòng suy nghĩ của Diệp Oản Oản hỗn loạn tưng bừng.
Căn cứ theo Thần Hư đạo nhân cùng Nhiếp Vô Danh từng nói, sau khi bọn họ trở lại Độc Lập Châu, đã từng nghe ngóng được tin tức của Tư Dạ Hàn.
Tư Dạ Hàn chắc là người của Tư tộc...
Nhưng mà, nam nhân trên “ngai vàng” Tu La Chủ này, trừ một mái đầu tóc màu xám trắng kia ra, rõ ràng là cùng Tư Dạ Hàn giống nhau như đúc...
Giờ phút này, Diệp Oản Oản mặc dù lập tức muốn tiến lên hỏi một câu, nhưng nàng cũng không ngốc. Ở tại loại trường hợp như thế này, tất nhiên cũng không thể làm mình bại lộ.
Còn có vấn đề khiến cho Diệp Oản Oản không cách nào hiểu được chính là, nam nhân trên ghế chủ tọa mới vừa rồi, rõ ràng đã cùng nhìn nhau với mình trong một chớp mắt. Nếu như anh ta là Tư Dạ Hàn mà nói, tại sao lại không hề nhận ra mình, thậm chí một chút phản ứng cũng không có?
"Không nghĩ tới, Tu La Chủ từ trước đến giờ luôn thần bí, bây giờ lại phá vỡ sự thần bí đó, đem bản thân mình bại lộ trong mắt của thế nhân. Xem ra, cái gã A Tu La này, đã muốn từ sau màn đi ra ngoài ánh sáng rồi, có lẽ sắp có đại động tác gì đó." Nam tử tóc quăn mở miệng nói.
Vào giờ phút này, bên trên thượng tọa, chàng trai ung dung thản nhiên hướng về phía của Diệp Oản Oản quan sát, nhưng ngay sau đó lại đem ánh mắt thu hồi, tựa như không muốn để cho Diệp Oản Oản phát hiện ra.
"Phúc Bá."
Tư Dạ Hàn hướng về phía quản gia bên cạnh mở miệng nói.
"Chủ thượng, ngài có gì cần phân phó?" Lão quản gia liền vội vàng tiến lên.
"Nhắn cho Lâm Khuyết đừng xuất hiện!" Tư Dạ Hàn mở miệng nói.
Nghe được mệnh lệnh này, thần sắc Phúc Bá hơi có chút nghi ngờ, không hiểu Tu La Chủ vì sao lại truyền đạt chỉ thị như vậy, nhưng vẫn gật đầu một cái, xoay người rời đi.
Vào lúc này, Lâm Khuyết đang “đầy hiên ngang” hướng về phía của Tư Dạ Hàn đi tới.
Nhưng mà, anh ta còn chưa kịp tiếp cận, đã bị Phúc Bá kéo đi.
"Phúc Bá, ông làm gì vậy?" Lâm Khuyết mặt đầy ngơ ngác không giải thích được.
"Mệnh lệnh của Tu La Chủ, bảo cậu không nên ra sân." Lão quản gia điềm nhiên mở miệng truyền đạt."Cái đồ chơi gì?" Lâm Khuyết mặt đầy mộng bức. Không cho mình ra sân, tại sao?
Phúc Bá mở miệng: "Đây là ý của chủ thượng."
"Giở trò quỷ gì vậy..."
Tại sao lại không cho hắn xuất hiện cơ chứ?
Lúc này, ánh mắt Lâm Khuyết đầy hoài nghi, trong lúc vô tình khóe mắt liếc qua bỗng nhiên liếc thấy cái gì đó.
Một cái liếc mắt này, lại từ trong đám người thấy được gò má của Diệp Oản Oản. Lúc này, cả người Lâm Khuyết sửng sốt một chút.
"Con bà nó..." Lâm Khuyết giống như là gặp quỷ, khó có thể tin được, dụi dụi con mắt.
Nếu như mắt của hắn không bị mù mà nói, nữ nhân kia... Không phải là Diệp Oản Oản sao!?
Trong lúc nhất thời, Lâm Khuyết đầu to như cái đấu. Diệp Oản Oản không phải là đang ở Hoa quốc sao? T r u y e n f u l l . v n Làm sao lại sẽ tới Độc Lập Châu? Hơn nữa, còn xuất hiện tại bên trong hội nghị do Cửu ca triệu tập?
Vào giờ phút này, Lâm Khuyết rốt cuộc đã hiểu rõ, khó trách Cửu ca nhà mình lại bảo quản gia ngăn mình lại, không để mình ra sân…
Chỉ sợ, Cửu ca cũng không định thừa nhận thân phận của mình đối với Diệp Oản Oản. Nếu như mình vừa vào sân, vậy không phải là hoàn toàn bại lộ sao?
Nghĩ đến đây, Lâm Khuyết lập tức lau mồ hôi tránh ở một bên, không dám tiếp tục tiến lên, rất sợ Diệp Oản Oản nhìn thấy mình, chỉ có thể tránh trong xó xỉnh, âm thầm quan sát tình huống trên sân.
...
Bên trong trang viên.
Tư Dạ Hàn sau một hồi yên lặng, lúc này mới lãnh đạm nói: "Ta tin các vị cũng biết, mục đích của hội nghị lần này."
Tư Dạ Hàn vừa dứt tiếng, Yến Vân của Yến gia lập tức là người thứ nhất đi tới bên cạnh Tư Dạ Hàn, gật đầu liên tục nói: "Biết... Yến gia chúng ta, nhất định sẽ hết sức phối hợp. Ngày sau, cống phẩm hàng tháng sẽ nộp lên đầy đủ."
Nghe vậy, Tư Dạ Hàn lãnh đạm nhìn Yến Vân, cũng không nhiều lời.
Thần sắc Yến Vân tựa hồ có chút thất vọng. Nhưng ánh mắt si ngốc vẫn như cũ hướng về phía nam nhân nhìn lại...
Căn cứ theo Thần Hư đạo nhân cùng Nhiếp Vô Danh từng nói, sau khi bọn họ trở lại Độc Lập Châu, đã từng nghe ngóng được tin tức của Tư Dạ Hàn.
Tư Dạ Hàn chắc là người của Tư tộc...
Nhưng mà, nam nhân trên “ngai vàng” Tu La Chủ này, trừ một mái đầu tóc màu xám trắng kia ra, rõ ràng là cùng Tư Dạ Hàn giống nhau như đúc...
Giờ phút này, Diệp Oản Oản mặc dù lập tức muốn tiến lên hỏi một câu, nhưng nàng cũng không ngốc. Ở tại loại trường hợp như thế này, tất nhiên cũng không thể làm mình bại lộ.
Còn có vấn đề khiến cho Diệp Oản Oản không cách nào hiểu được chính là, nam nhân trên ghế chủ tọa mới vừa rồi, rõ ràng đã cùng nhìn nhau với mình trong một chớp mắt. Nếu như anh ta là Tư Dạ Hàn mà nói, tại sao lại không hề nhận ra mình, thậm chí một chút phản ứng cũng không có?
"Không nghĩ tới, Tu La Chủ từ trước đến giờ luôn thần bí, bây giờ lại phá vỡ sự thần bí đó, đem bản thân mình bại lộ trong mắt của thế nhân. Xem ra, cái gã A Tu La này, đã muốn từ sau màn đi ra ngoài ánh sáng rồi, có lẽ sắp có đại động tác gì đó." Nam tử tóc quăn mở miệng nói.
Vào giờ phút này, bên trên thượng tọa, chàng trai ung dung thản nhiên hướng về phía của Diệp Oản Oản quan sát, nhưng ngay sau đó lại đem ánh mắt thu hồi, tựa như không muốn để cho Diệp Oản Oản phát hiện ra.
"Phúc Bá."
Tư Dạ Hàn hướng về phía quản gia bên cạnh mở miệng nói.
"Chủ thượng, ngài có gì cần phân phó?" Lão quản gia liền vội vàng tiến lên.
"Nhắn cho Lâm Khuyết đừng xuất hiện!" Tư Dạ Hàn mở miệng nói.
Nghe được mệnh lệnh này, thần sắc Phúc Bá hơi có chút nghi ngờ, không hiểu Tu La Chủ vì sao lại truyền đạt chỉ thị như vậy, nhưng vẫn gật đầu một cái, xoay người rời đi.
Vào lúc này, Lâm Khuyết đang “đầy hiên ngang” hướng về phía của Tư Dạ Hàn đi tới.
Nhưng mà, anh ta còn chưa kịp tiếp cận, đã bị Phúc Bá kéo đi.
"Phúc Bá, ông làm gì vậy?" Lâm Khuyết mặt đầy ngơ ngác không giải thích được.
"Mệnh lệnh của Tu La Chủ, bảo cậu không nên ra sân." Lão quản gia điềm nhiên mở miệng truyền đạt."Cái đồ chơi gì?" Lâm Khuyết mặt đầy mộng bức. Không cho mình ra sân, tại sao?
Phúc Bá mở miệng: "Đây là ý của chủ thượng."
"Giở trò quỷ gì vậy..."
Tại sao lại không cho hắn xuất hiện cơ chứ?
Lúc này, ánh mắt Lâm Khuyết đầy hoài nghi, trong lúc vô tình khóe mắt liếc qua bỗng nhiên liếc thấy cái gì đó.
Một cái liếc mắt này, lại từ trong đám người thấy được gò má của Diệp Oản Oản. Lúc này, cả người Lâm Khuyết sửng sốt một chút.
"Con bà nó..." Lâm Khuyết giống như là gặp quỷ, khó có thể tin được, dụi dụi con mắt.
Nếu như mắt của hắn không bị mù mà nói, nữ nhân kia... Không phải là Diệp Oản Oản sao!?
Trong lúc nhất thời, Lâm Khuyết đầu to như cái đấu. Diệp Oản Oản không phải là đang ở Hoa quốc sao? T r u y e n f u l l . v n Làm sao lại sẽ tới Độc Lập Châu? Hơn nữa, còn xuất hiện tại bên trong hội nghị do Cửu ca triệu tập?
Vào giờ phút này, Lâm Khuyết rốt cuộc đã hiểu rõ, khó trách Cửu ca nhà mình lại bảo quản gia ngăn mình lại, không để mình ra sân…
Chỉ sợ, Cửu ca cũng không định thừa nhận thân phận của mình đối với Diệp Oản Oản. Nếu như mình vừa vào sân, vậy không phải là hoàn toàn bại lộ sao?
Nghĩ đến đây, Lâm Khuyết lập tức lau mồ hôi tránh ở một bên, không dám tiếp tục tiến lên, rất sợ Diệp Oản Oản nhìn thấy mình, chỉ có thể tránh trong xó xỉnh, âm thầm quan sát tình huống trên sân.
...
Bên trong trang viên.
Tư Dạ Hàn sau một hồi yên lặng, lúc này mới lãnh đạm nói: "Ta tin các vị cũng biết, mục đích của hội nghị lần này."
Tư Dạ Hàn vừa dứt tiếng, Yến Vân của Yến gia lập tức là người thứ nhất đi tới bên cạnh Tư Dạ Hàn, gật đầu liên tục nói: "Biết... Yến gia chúng ta, nhất định sẽ hết sức phối hợp. Ngày sau, cống phẩm hàng tháng sẽ nộp lên đầy đủ."
Nghe vậy, Tư Dạ Hàn lãnh đạm nhìn Yến Vân, cũng không nhiều lời.
Thần sắc Yến Vân tựa hồ có chút thất vọng. Nhưng ánh mắt si ngốc vẫn như cũ hướng về phía nam nhân nhìn lại...
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.