Cô Vợ Ngọt Ngào Có Chút Bất Lương
Chương 487: Có thể xem xét
Quẫn Quẫn Hữu Yêu
24/02/2018
Editor: Như Ý
Beta: Hyna Nguyễn + Quỳnh
————————————-
Không biết có phải đúng hay không, mà cô lại nghe được trong lời nói của Tư Dạ Hàn phảng phất có ý như anh nhất định sẽ chết, chân mày Diệp Oản Oản khẽ cau lại.
Cô biết Tư Dạ Hàn không có ý muốn sinh con, dù sao kiếp trước cô cùng Tư Dạ Hàn kết hôn bảy năm, cũng không có con.
Là bởi vì biết bản thân mình không sống lâu, cho nên mới không muốn sao?
Đời này, bọn họ thậm chí còn chưa kết hôn. Lấy thân phận, bối cảnh hiện tại của cô, chỉ mới làm bạn gái của Tư Dạ Hàn cũng đã khiến cho những tộc lão Tư gia bất mãn, nếu cô trở thành đương gia chủ mẫu thật sự, không thể nghi ngờ sẽ trở thành đối tượng bị công kích nhiều nhất mất.
Kiếp trước, nếu không phải là vì việc cô cùng Cố Việt Trạch kích thích, Tư Dạ Hàn có lẽ sẽ không cùng cô kết hôn sớm như vậy.
Bởi vì tại thời điểm đó hoàn toàn không thích hợp, nhưng anh lại sử dụng cường quyền của mình kết hôn cùng cô, khiến cả gia tộc phản đối.
Nhớ đến kiếp trước, thời điểm bọn họ ly dị, thân thể của Tư Dạ Hàn đã như đèn cạn dầu, mâu thuẫn gia tộc trở nên gay gắt đến mức không thể điều hòa được, các thế lực minh tranh ám đoạt, nội bộ Tư gia trở nên hỗn loạn vô cùng, bên ngoài cũng bị một thế lực không rõ công kích.
Đời này, vô luận là xuất phát từ cái gì, cô cũng không hy vọng dẫm vào vết xe đổ để cho sự tình phát triển như thế, huống chi là chuyện sinh đứa nhỏ.
Cho dù là tình trạng thân thể của Tư Dạ Hàn hiện tại hay là chính bản thân cô, đều không cách nào gánh vác được một sinh mạng mới.
Thần sắc Diệp Oản Oản hơi chăm chú: “Em cũng không nghĩ đứa bé thích hợp ra đời tại thời điểm bây giờ!”
Ánh trăng theo cửa sổ soi vào, bên cạnh, trên mặt của Tư Dạ Hàn phảng phất một tầng băng sương.
Diệp Oản Oản nhẹ nhàng mở miệng: “Lấy tình trạng của chúng ta bây giờ, thật sự là không thích hợp có con, đây là đối với một sinh mạng không chịu trách nhiệm, huống chi tình trạng thân thể của anh như vậy, chẳng lẽ anh không chỉ nghĩ để cho em làm quả phụ, còn muốn để cho em làm mẹ đơn thân sao!”
Nói tới chỗ này, Diệp Oản Oản dừng một chút, tiếp theo sau đó mở miệng nói: “Nếu là…..”
Nói ra hai chữ này, Diệp Oản Oản hồi lâu cũng không mở miệng nói tiếp.
Con ngươi Tư Dạ Hàn như hồ sâu tĩnh mịch hơi hơi nổi sóng, hướng về phía cô nhìn lại, lẳng lặng chờ đợi lời kế tiếp của cô.
Thật ra thì khi Diệp Oản Oản vừa nói ra khỏi miệng cũng có chút hối hận, nhưng một mực bị ánh mắt của Tư Dạ Hàn nhìn chằm chằm, vì vậy chỉ có thể ho nhẹ một tiếng, nói tiếp: “Nếu là… nếu là anh dưỡng tốt thân thể rồi, thì có thể xem xét.”
Tiếng nói của cô rơi xuống trong nháy mắt, đáy mắt lạnh lùng như mặt hồ phản chiếu ánh trăng chợt thoáng một cái, bể thành mảnh vụn.
Ánh mắt kia tựa hồ là không tưởng tượng nổi, ngưng mắt nhìn cô chằm chằm, giống như muốn nhìn vào chỗ sâu nhất trong linh hồn cô.
Trong lòng Diệp Oản Oản run lên, theo bản năng lấy tay bịt con ngươi làm làm người ta không khỏi tâm hoảng ý loạn của Tư Dạ Hàn, thúc giục nói: “Cho nên a, không cho nói chuyện với em nữa, nhanh đi ngủ đi!”
Tư Dạ Hàn giơ tay lên, cầm lấy tay nhỏ đang che mắt mình, đem áp vào lồng ngực của anh. Nhịp tim truyền vào lòng bàn tay dường như rất nhanh.
Một hồi lâu sau, trong đêm khuya tĩnh lặng, vang lên thanh âm khàn khàn của Tư Dạ Hàn: “Được.”
Thời điểm anh nói chuyện khiến cho lồng ngực hơi hơi rung động, bàn tay Diệp Oản Oản để trong ngực anh không khỏi một trận nóng lên.
Rất nhanh, bên người liền truyền đến tiếng hít thở vững vàng đều đều, tay của Diệp Oản Oản vẫn một mực bị bao bọc bởi lòng bàn tay của anh, cảm thụ rõ ràng nhịp đập có quy luật của con tim.
Diệp Oản Oản nghiêng đầu hướng về phía người đàn ông đang ngủ kia nhìn một cái, ai oán thở dài.
Có cần phải nghe lời như vậy hay không chứ, sau đó anh lại có thể thực sự ngủ thiếp đi bình ổn như thế được sao.
Hiện tại thì tốt rồi, đến phiên cô mất ngủ. Đăng bởi: admin
Beta: Hyna Nguyễn + Quỳnh
————————————-
Không biết có phải đúng hay không, mà cô lại nghe được trong lời nói của Tư Dạ Hàn phảng phất có ý như anh nhất định sẽ chết, chân mày Diệp Oản Oản khẽ cau lại.
Cô biết Tư Dạ Hàn không có ý muốn sinh con, dù sao kiếp trước cô cùng Tư Dạ Hàn kết hôn bảy năm, cũng không có con.
Là bởi vì biết bản thân mình không sống lâu, cho nên mới không muốn sao?
Đời này, bọn họ thậm chí còn chưa kết hôn. Lấy thân phận, bối cảnh hiện tại của cô, chỉ mới làm bạn gái của Tư Dạ Hàn cũng đã khiến cho những tộc lão Tư gia bất mãn, nếu cô trở thành đương gia chủ mẫu thật sự, không thể nghi ngờ sẽ trở thành đối tượng bị công kích nhiều nhất mất.
Kiếp trước, nếu không phải là vì việc cô cùng Cố Việt Trạch kích thích, Tư Dạ Hàn có lẽ sẽ không cùng cô kết hôn sớm như vậy.
Bởi vì tại thời điểm đó hoàn toàn không thích hợp, nhưng anh lại sử dụng cường quyền của mình kết hôn cùng cô, khiến cả gia tộc phản đối.
Nhớ đến kiếp trước, thời điểm bọn họ ly dị, thân thể của Tư Dạ Hàn đã như đèn cạn dầu, mâu thuẫn gia tộc trở nên gay gắt đến mức không thể điều hòa được, các thế lực minh tranh ám đoạt, nội bộ Tư gia trở nên hỗn loạn vô cùng, bên ngoài cũng bị một thế lực không rõ công kích.
Đời này, vô luận là xuất phát từ cái gì, cô cũng không hy vọng dẫm vào vết xe đổ để cho sự tình phát triển như thế, huống chi là chuyện sinh đứa nhỏ.
Cho dù là tình trạng thân thể của Tư Dạ Hàn hiện tại hay là chính bản thân cô, đều không cách nào gánh vác được một sinh mạng mới.
Thần sắc Diệp Oản Oản hơi chăm chú: “Em cũng không nghĩ đứa bé thích hợp ra đời tại thời điểm bây giờ!”
Ánh trăng theo cửa sổ soi vào, bên cạnh, trên mặt của Tư Dạ Hàn phảng phất một tầng băng sương.
Diệp Oản Oản nhẹ nhàng mở miệng: “Lấy tình trạng của chúng ta bây giờ, thật sự là không thích hợp có con, đây là đối với một sinh mạng không chịu trách nhiệm, huống chi tình trạng thân thể của anh như vậy, chẳng lẽ anh không chỉ nghĩ để cho em làm quả phụ, còn muốn để cho em làm mẹ đơn thân sao!”
Nói tới chỗ này, Diệp Oản Oản dừng một chút, tiếp theo sau đó mở miệng nói: “Nếu là…..”
Nói ra hai chữ này, Diệp Oản Oản hồi lâu cũng không mở miệng nói tiếp.
Con ngươi Tư Dạ Hàn như hồ sâu tĩnh mịch hơi hơi nổi sóng, hướng về phía cô nhìn lại, lẳng lặng chờ đợi lời kế tiếp của cô.
Thật ra thì khi Diệp Oản Oản vừa nói ra khỏi miệng cũng có chút hối hận, nhưng một mực bị ánh mắt của Tư Dạ Hàn nhìn chằm chằm, vì vậy chỉ có thể ho nhẹ một tiếng, nói tiếp: “Nếu là… nếu là anh dưỡng tốt thân thể rồi, thì có thể xem xét.”
Tiếng nói của cô rơi xuống trong nháy mắt, đáy mắt lạnh lùng như mặt hồ phản chiếu ánh trăng chợt thoáng một cái, bể thành mảnh vụn.
Ánh mắt kia tựa hồ là không tưởng tượng nổi, ngưng mắt nhìn cô chằm chằm, giống như muốn nhìn vào chỗ sâu nhất trong linh hồn cô.
Trong lòng Diệp Oản Oản run lên, theo bản năng lấy tay bịt con ngươi làm làm người ta không khỏi tâm hoảng ý loạn của Tư Dạ Hàn, thúc giục nói: “Cho nên a, không cho nói chuyện với em nữa, nhanh đi ngủ đi!”
Tư Dạ Hàn giơ tay lên, cầm lấy tay nhỏ đang che mắt mình, đem áp vào lồng ngực của anh. Nhịp tim truyền vào lòng bàn tay dường như rất nhanh.
Một hồi lâu sau, trong đêm khuya tĩnh lặng, vang lên thanh âm khàn khàn của Tư Dạ Hàn: “Được.”
Thời điểm anh nói chuyện khiến cho lồng ngực hơi hơi rung động, bàn tay Diệp Oản Oản để trong ngực anh không khỏi một trận nóng lên.
Rất nhanh, bên người liền truyền đến tiếng hít thở vững vàng đều đều, tay của Diệp Oản Oản vẫn một mực bị bao bọc bởi lòng bàn tay của anh, cảm thụ rõ ràng nhịp đập có quy luật của con tim.
Diệp Oản Oản nghiêng đầu hướng về phía người đàn ông đang ngủ kia nhìn một cái, ai oán thở dài.
Có cần phải nghe lời như vậy hay không chứ, sau đó anh lại có thể thực sự ngủ thiếp đi bình ổn như thế được sao.
Hiện tại thì tốt rồi, đến phiên cô mất ngủ. Đăng bởi: admin
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.