Cô Vợ Ngọt Ngào Có Chút Bất Lương

Chương 334: Đưa đồ Ra ngoài

Quẫn Quẫn Hữu Yêu

19/12/2017

Convertor: Vovo

Editor: Hyna Nguyễn

——————————————-

“Diệp Oản Oản, cô…!”

Phương Tú Mẫn cắn răng nghiến lợi, thần sắc âm trầm tới cực điểm, trái tim cấp tốc nhảy lên.

Lúc trước bà cùng Lương Gia Hào kết hôn, quả thật một đồng tiền cũng không có, tất cả tiền chi tiêu cho hôn lễ đều là do Diệp Thiệu Đình thanh toán, nhưng Phương Tú Mẫn cũng không cảm thấy cái này có gì lạ, nếu đã đưa cho bọn họ mấy món đồ đó dĩ nhiên chính là của bọn họ rồi.

Bà nằm mơ cũng không nghĩ tới Diệp Oản Oản sẽ ở ngay trước mặt mọi người đem toàn bộ mọi chuyện vạch trần ra!

“Ai…” Diệp Oản Oản liếc mắt nhìn Phương Tú Mẫn đang giận dữ một cái, giống như bất đắc dĩ lắc đầu rồi hướng về Diệp Mộ Phàm nói: “Anh, mấy năm nay, thật là khổ cho chúng ta rồi, bây giờ mợ đã không nguyện ý dọn ra ngoài… Chúng ta làm vãn bối, chỉ có thể tự thân khổ cực một chút, dù sao cũng không tiện đem cả nhà ba người bọn họ đuổi ra ngoài nha.”

Diệp Mộ Phàm kinh ngạc nhìn Diệp Oản Oản, anh ta làm sao cũng không nghĩ tới em gái của mình hôm nay ngay trước mặt mọi người làm cho đám người Phương Tú Mẫn khó coi như vậy, trong lòng vạn phần thống khoái, mặc dù bất mãn đối với với cô em gái này vẫn không cách nào quên được, nhưng giờ khắc này vẫn phối hợp yếu ớt mở miệng nói: “Chúng ta da mặt dĩ nhiên là mỏng một chút.”

Diệp Oản Oản gật đầu: “Đúng vậy, không bằng tại sao người bên cạnh có thể như thổ phỉ chiếm đất làm vua, đem mình trở thành chủ nhân chân chính, thậm chí còn muốn đuổi chủ nhân thật sự đi được chứ, anh xem em nói có đúng không?.”

“Có câu thành ngữ nói thế nào ý nhỉ?…” Diệp Mộ Phàm chống cằm suy nghĩ, cùng Diệp Oản Oản ngược lại khá ăn ý.

“Cưu chiếm thước sào.” Diệp Oản Oản cười khẽ. Ánh mắt như có như không rơi vào trên người đám người Phương Tú Mẫn. (Cưu chiếm thước sào: Tu hú chiếm tổ chim)

Lương Gia Hào bởi vì mấy câu nói của Diệp Oản Oản sắc mặt xấu hổ đỏ lên nhưng không tìm ra một câu phản bác nào.

Giờ phút này, một đám khách bộ dạng trố mắt nhìn nhau đầy kinh ngạc.

Mới vừa rồi bọn họ nghe Lương Thi Hàm cùng Phương Tú Mẫn nói như vậy, cho nên bọn họ nghĩ là một nhà Diệp Thiệu Đình nương nhờ trong nhà Phương Tú Mẫn không chịu rời đi.



Bây giờ xem ra sự thật dường như cũng không phải là như thế.

Ngôi nhà mà Lương Gia Hào cùng Phương Tú Mẫn ở nguyên bản chính là nhà mà Diệp Thiệu Đình tặng cho…

“Chuyện này… nhà ở của Phương Tú Mẫn lại là do Diệp Thiệu Đình mua cho sao?”

“Còn không nhìn ra nha, mới nãy Phương Tú Mẫn mới vừa nói, tôi còn tưởng rằng bọn họ ban cho gia đình Diệp Thiệu Đình một ân huệ lớn, nhưng với tình hình bây giờ thì… thật ra mấy người Phương Tú Mẫn mới là người chiếm được lợi ích từ Diệp Thiệu Đình nha.”

“Câu kia của Diệp Oản Oản tu hú sẵn tổ (khách chiếm nhà chủ) thật là không thể nào đúng hơn được nữa nha.”

“Hưởng ân đức từ nhà Diệp Thiệu Đình bây giờ lại còn đối với chủ nhà châm chọc như thế, lại còn muốn để cho bọn họ dời khỏi… Da mặt dày thật nha mấy người này cũng hiếm thấy trên đời.”

“A… Lương Thi Hàm, còn nhỏ nhưng miệng lưỡi bén nhọn như vậy, không có một chút xíu gia giáo nào cả, tôi muốn nhìn một chút xem cô ta đón ba mẹ mình đi khỏi đó như thế nào.”

“Đón ba mẹ đi sao? Không có nghe Diệp Oản Oản nói à Lương Thi Hàm còn ở nhà chưa có đi làm đó, chuyện này e là khó nha…”

“Diệp Oản Oản, cô nói ai là con riêng! Cô có phải là người có văn hóa hay không!” Phương Tú Mẫn sắc mặt đỏ lên, ánh mắt âm độc hung ác.

“Mẹ, thứ người như vậy làm gì có cái gọi là văn hóa, cũng không biết làm sao lại có thể gia nhập vào trường trung học Thanh Hòa, thành tích hàng năm đều là thứ nhất đếm ngược từ dưới lên toàn trường, sợ đã bị đuổi học rồi.” Lương Thi Hàm nói.

Diệp Oản Oản mỉm cười không nói lời nào, một lát sau mới mở miệng: “Dĩ nhiên là không bằng em họ có văn hóa, em họ bản lãnh như vậy, mong rằng sớm chút đem ba mẹ đón đi, cũng để cho chị cùng anh trai không có bản lãnh về nhà mình ở.”

Nghe những lời nói này, Diệp Mộ Phàm thân thể cứng đờ, liếc Diệp Oản Oản một cái.

“Tức cười.” Lương Thi Hàm khịt mũi coi thường: “Đồ đã cho rồi còn có đạo lý lấy lại sao?”

“Diệp Oản Oản, năm đó cũng không phải là chúng tôi xin ba mẹ cô nhà ở, mà là bọn họ chủ động đưa cho chúng tôi, hiện tại lại đưa những lời này ra cô là có ý gì đây?!” Âm thanh Phương Tú Mẫn đầy vẻ giận dữ nói. Đăng bởi: admin

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Cô Vợ Ngọt Ngào Có Chút Bất Lương

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook