Cô Vợ Ngọt Ngào Có Chút Bất Lương
Chương 1895: Hiện tại đụng thôi mà cũng không cho?
Quẫn Quẫn Hữu Yêu
13/12/2018
---
Diệp Oản Oản bị một nụ cười mỉm của Kỷ Tu Nhiễm làm cho lay động, bất quá thấy khuyên nhủ được đối phương, nên cũng thở phào nhẹ nhõm.
Nhưng mà...
Nhưng mà, thời điểm nàng vừa mới thở phào một hơi, bên người đột nhiên vang lên một âm thanh lạnh lùng.
"10 triệu!"
Mẹ nó! Cái...Cái quái gì vậy?
10 triệu?
"Số 9... Số 9 Tu La Chủ vừa giơ thẻ đấu giá lên, 10 triệu." Người bán đấu giá trố mắt nghẹn họng mà nhìn chằm chằm phương hướng thẻ bài. Hội trường một lần nữa vang lên tiếng xôn xao.
"Mẹ nó! Vòng tay dỏm kia nhiều lắm là vài chục ngàn đồng mà thôi? Kỷ Hoàng ra giá một triệu cũng đã đủ cho mặt mũi, vậy còn Tu La Chủ đây là đang làm gì? 10 triệu? Tôi có nghe lầm hay không?"
"Sẽ không phải trên thực tế, chiếc vòng tay này là bảo vật gì đấy chứ?"
"Rất có thể, nếu không làm sao sẽ khiến cho Tu La Chủ và Kỷ Hoàng, hai vị đại lão tranh đoạt!"
Thẩm Thiên Trần mặt đầy mộng bức nhìn Tu La Chủ một chút, lại nhìn Kỷ Hoàng một chút. Đây là có chuyện gì đang xảy ra? Tôi là ai? Đây là đâu?
Diệp Oản Oản đầu tiên là sửng sốt ba giây, tiếp đó, nhất thời trợn trừng mắt lườm người đàn ông ở bên trái mình.
Đệt! 10 triệu! Người đàn ông này điên rồi sao? Tiền dễ kiếm như vậy sao? Làm sao lại có thể phá của như vậy!!
Nếu như nói, mới vừa rồi đối với Kỷ Tu Nhiễm chẳng qua là ngoài ý muốn, nói ra có thể khiến cho người ta hiểu lầm. Thì lần này, trái tim nhỏ của Diệp Oản Oản rõ ràng đã quặn đau thật rồi.
"Mịa nó, mịa nó!" Ghế phía sau, cách đó không xa, Lâm Khuyết thấy vậy cạn lời che mặt. Ông anh của tôi ơi, anh làm vậy, lớp vỏ bọc của anh đã sắp lộ sạch sành sanh rồi kìa, có biết không!!!
Quả nhiên là... vừa đụng vào Kỷ Tu Nhiễm... lập tức liền mất khống chế ngay mà!
Ngay tại thời điểm Diệp Oản Oản đang trân trân nhìn chòng chọc Tu La Chủ, bên phải lại đột nhiên vang lên một thanh âm.
Kỷ Tu Nhiễm: "20 triệu."
Diệp Oản Oản sợ ngây người, aaaa, làm sao lại còn tăng giá lên nữa vậy!!
"Không phải mới vừa nói là không đấu giá nữa sao?" Diệp Oản Oản vội vàng nhìn về phía Kỷ Tu Nhiễm hỏi.
Nụ cười nơi đáy mắt Kỷ Tu Nhiễm dường như lãnh đạm đi mấy phần, ngữ khí bình thản đáp lời: "Tiểu Phong, em không cần phải để ý đến, bây giờ là chuyện giữa tôi và Tu La Chủ."
Hể?
Diệp Oản Oản mặt đầy mộng bức, làm sao lại thành chuyện của hai người bọn họ rồi? Hai người bọn họ có thể có chuyện gì?
Tiếp đó, hai người vẫn tiếp tục cò kè nhau liên tục ra giá, mọi người chung quanh xem mà hoa hết cả mắt.
"100 triệu!" Lúc này, một âm thanh đột ngột vang lên, khiến cho toàn trường kinh ngạc đến ngây người.
Chính là Thẩm Thiên Trần rốt cuộc cũng tỉnh hồn lại!
Diệp Oản Oản: "...!!!"
100 triệu?
Trái tim Diệp Oản Oản đều đã nhanh rỉ máu. Tiền đó, đều là tiền cả đó! Các người có nhiều tiền như vậy, trực tiếp cho tôi không tốt hơn sao? Tôi có thể lấy tiền trực tiếp đi mua điểm cống hiến!
Vòng tay dỏm này bán cũng được giá quá rồi đấy!
Mắt thấy ở một bên, Tu La Chủ còn muốn tiếp tục giơ thẻ bài, Diệp Oản Oản cơ hồ là bay nhào qua, đè lấy tay của anh ta, "Dừng tay ——!!!"
Mùi thơm của cô gái bỗng đột nhiên đánh tới bên người, chàng trai nhìn bàn tay nhỏ ấm áp của cô gái. Trên mặt anh, mưa bão giông tố vốn ùn ùn kéo tới chậm rãi rút đi, giống như vừa tỉnh lại từ trong giấc mộng, chợt ý thức được mình vừa mới làm cái gì.
Sau lưng, Lâm Khuyết mắt thấy được toàn bộ quá trình Cửu ca nhà mình hoàn toàn mất khống chế, biểu cảm đã như sống không bằng chết.
Tư Dạ Hàn giơ ngón tay lên, day day mi tâm của mình một cái, trên mặt dần dần khôi phục lại vẻ lạnh lùng xa cách của Tu La Chủ, hơi có chút cứng đờ rút bàn tay bị đè cứng ngắc của mình ra.
Khóe miệng Diệp Oản Oản khẽ co giật một cái, sắc mặt thoáng tối sầm lại rồi, "..."
Hiện tại đụng thôi mà cũng không cho?
Đụng cũng không cho đụng, đúng không!!
Cũng còn may, Kỷ Hoàng cũng không lại tiếp tục ra giá rồi.
Cuối cùng, chiếc vòng tay dỏm sau khi giảm giá xong còn chưa tới 100 ngàn, cứ như vậy bị Thẩm thần tài thu vào trong tay với cái giá trên trời, 100 triệu.
Mọi người tại đây mắt thấy một thứ hàng phế phẩm được đẩy lên tới giá 100 triệu, vẻ mặt đều đã kinh sợ đến ngu người luôn rồi.
Diệp Oản Oản bị một nụ cười mỉm của Kỷ Tu Nhiễm làm cho lay động, bất quá thấy khuyên nhủ được đối phương, nên cũng thở phào nhẹ nhõm.
Nhưng mà...
Nhưng mà, thời điểm nàng vừa mới thở phào một hơi, bên người đột nhiên vang lên một âm thanh lạnh lùng.
"10 triệu!"
Mẹ nó! Cái...Cái quái gì vậy?
10 triệu?
"Số 9... Số 9 Tu La Chủ vừa giơ thẻ đấu giá lên, 10 triệu." Người bán đấu giá trố mắt nghẹn họng mà nhìn chằm chằm phương hướng thẻ bài. Hội trường một lần nữa vang lên tiếng xôn xao.
"Mẹ nó! Vòng tay dỏm kia nhiều lắm là vài chục ngàn đồng mà thôi? Kỷ Hoàng ra giá một triệu cũng đã đủ cho mặt mũi, vậy còn Tu La Chủ đây là đang làm gì? 10 triệu? Tôi có nghe lầm hay không?"
"Sẽ không phải trên thực tế, chiếc vòng tay này là bảo vật gì đấy chứ?"
"Rất có thể, nếu không làm sao sẽ khiến cho Tu La Chủ và Kỷ Hoàng, hai vị đại lão tranh đoạt!"
Thẩm Thiên Trần mặt đầy mộng bức nhìn Tu La Chủ một chút, lại nhìn Kỷ Hoàng một chút. Đây là có chuyện gì đang xảy ra? Tôi là ai? Đây là đâu?
Diệp Oản Oản đầu tiên là sửng sốt ba giây, tiếp đó, nhất thời trợn trừng mắt lườm người đàn ông ở bên trái mình.
Đệt! 10 triệu! Người đàn ông này điên rồi sao? Tiền dễ kiếm như vậy sao? Làm sao lại có thể phá của như vậy!!
Nếu như nói, mới vừa rồi đối với Kỷ Tu Nhiễm chẳng qua là ngoài ý muốn, nói ra có thể khiến cho người ta hiểu lầm. Thì lần này, trái tim nhỏ của Diệp Oản Oản rõ ràng đã quặn đau thật rồi.
"Mịa nó, mịa nó!" Ghế phía sau, cách đó không xa, Lâm Khuyết thấy vậy cạn lời che mặt. Ông anh của tôi ơi, anh làm vậy, lớp vỏ bọc của anh đã sắp lộ sạch sành sanh rồi kìa, có biết không!!!
Quả nhiên là... vừa đụng vào Kỷ Tu Nhiễm... lập tức liền mất khống chế ngay mà!
Ngay tại thời điểm Diệp Oản Oản đang trân trân nhìn chòng chọc Tu La Chủ, bên phải lại đột nhiên vang lên một thanh âm.
Kỷ Tu Nhiễm: "20 triệu."
Diệp Oản Oản sợ ngây người, aaaa, làm sao lại còn tăng giá lên nữa vậy!!
"Không phải mới vừa nói là không đấu giá nữa sao?" Diệp Oản Oản vội vàng nhìn về phía Kỷ Tu Nhiễm hỏi.
Nụ cười nơi đáy mắt Kỷ Tu Nhiễm dường như lãnh đạm đi mấy phần, ngữ khí bình thản đáp lời: "Tiểu Phong, em không cần phải để ý đến, bây giờ là chuyện giữa tôi và Tu La Chủ."
Hể?
Diệp Oản Oản mặt đầy mộng bức, làm sao lại thành chuyện của hai người bọn họ rồi? Hai người bọn họ có thể có chuyện gì?
Tiếp đó, hai người vẫn tiếp tục cò kè nhau liên tục ra giá, mọi người chung quanh xem mà hoa hết cả mắt.
"100 triệu!" Lúc này, một âm thanh đột ngột vang lên, khiến cho toàn trường kinh ngạc đến ngây người.
Chính là Thẩm Thiên Trần rốt cuộc cũng tỉnh hồn lại!
Diệp Oản Oản: "...!!!"
100 triệu?
Trái tim Diệp Oản Oản đều đã nhanh rỉ máu. Tiền đó, đều là tiền cả đó! Các người có nhiều tiền như vậy, trực tiếp cho tôi không tốt hơn sao? Tôi có thể lấy tiền trực tiếp đi mua điểm cống hiến!
Vòng tay dỏm này bán cũng được giá quá rồi đấy!
Mắt thấy ở một bên, Tu La Chủ còn muốn tiếp tục giơ thẻ bài, Diệp Oản Oản cơ hồ là bay nhào qua, đè lấy tay của anh ta, "Dừng tay ——!!!"
Mùi thơm của cô gái bỗng đột nhiên đánh tới bên người, chàng trai nhìn bàn tay nhỏ ấm áp của cô gái. Trên mặt anh, mưa bão giông tố vốn ùn ùn kéo tới chậm rãi rút đi, giống như vừa tỉnh lại từ trong giấc mộng, chợt ý thức được mình vừa mới làm cái gì.
Sau lưng, Lâm Khuyết mắt thấy được toàn bộ quá trình Cửu ca nhà mình hoàn toàn mất khống chế, biểu cảm đã như sống không bằng chết.
Tư Dạ Hàn giơ ngón tay lên, day day mi tâm của mình một cái, trên mặt dần dần khôi phục lại vẻ lạnh lùng xa cách của Tu La Chủ, hơi có chút cứng đờ rút bàn tay bị đè cứng ngắc của mình ra.
Khóe miệng Diệp Oản Oản khẽ co giật một cái, sắc mặt thoáng tối sầm lại rồi, "..."
Hiện tại đụng thôi mà cũng không cho?
Đụng cũng không cho đụng, đúng không!!
Cũng còn may, Kỷ Hoàng cũng không lại tiếp tục ra giá rồi.
Cuối cùng, chiếc vòng tay dỏm sau khi giảm giá xong còn chưa tới 100 ngàn, cứ như vậy bị Thẩm thần tài thu vào trong tay với cái giá trên trời, 100 triệu.
Mọi người tại đây mắt thấy một thứ hàng phế phẩm được đẩy lên tới giá 100 triệu, vẻ mặt đều đã kinh sợ đến ngu người luôn rồi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.