Cô Vợ Ngọt Ngào Có Chút Bất Lương
Chương 1106: Nhất định có thể
Quẫn Quẫn Hữu Yêu
29/07/2018
Giang Yên Nhiên theo bản năng hướng về Diệp Oản Oản nhìn một cái, thần
sắc thẹn thùng mở miệng, "Thật ra thì tôi không dám tới, là người đại
diện của tôi khuyên tôi nhất định phải tới thử xem!"
Một bên, nhà sản xuất phim nghe vậy lộ ra thần sắc hồ nghi, đứa nhỏ này có người đại diện?
Phỏng chừng là bạn hoặc là người nhà của nàng...
Trong giới, rất nhiều nghệ sĩ đều thích tìm bằng hữu và thân thích để làm người đại diện, không phải là chuyện kỳ quái gì.
Bồng Viễn Hồ thần sắc cảm khái cười nói, "Vậy nhất định phải giúp tôi cảm ơn người đại diện của cô rồi!"
Rốt cuộc bàn bạc hết thảy xong xuôi, Diệp Oản Oản cùng Giang Yên Nhiên đi ra khỏi khu vực thử vai.
Giang Yên Nhiên cao hứng trực tiếp nhảy cẫng lên, "Oản Oản! Mình rất vui! Cảm giác quả thật cứ như trong mơ!"
Diệp Oản Oản cười nói, "Mình đã nói là cậu nhất định có thể."
Giang Yên Nhiên gật đầu liên tục: "Vâng, Diệp Bạch đại nhân nhà ta nói dĩ nhiên là không có sai! Cậu nói có thể liền khẳng định có thể! Cũng còn may, mình không để cho cậu thất vọng!"
Giang Yên Nhiên mặc dù bình thường tính tình có chút mềm yếu, nhưng vừa đứng trước ống kính liền tiến vào một trạng thái hoàn toàn khác, cảm giác ống kính cực tốt, cũng không mất bình tĩnh chút nào. Đối với điểm này, Diệp Oản Oản vẫn rất có lòng tin.
Bất quá thuận lợi hiếm thấy như vậy, Diệp Oản Oản cũng cảm thấy rất vui sướng trong lòng.
"Ba ngày sau sẽ bắt đầu khởi quay, bên cậu thực sự không thành vấn đề chứ? Có cần mình nói với đoàn làm phim bên kia bắt đầu chậm lại mấy ngày?" Diệp Oản Oản hỏi.
"Không cần, mình có thể làm được!" Thời khắc này, trạng thái của Giang Yên Nhiên đã trở nên tự tin hơn nhiều.
Hai người đang nói chuyện, Sở Phong vội vã chạy tới.
"Thế nào, thế nào?"
"Em thành công rồi!"
"Có thật không, có thật không, quá tốt rồi! Nhất định phải đi ăn mừng thật tưng bừng một chuyến! Oản Oản tỷ, cô muốn đi ăn ở đâu?"
Diệp Oản Oản liếc nhìn thời gian trên điện thoại di động, "Hai người các cậu đi đi, tôi còn phải đến trường học nhận bằng tốt nghiệp."
"A, Oản Oản cậu không rảnh sao? Chúng mình có thể chờ cậu kết thúc mà!" Thần sắc Giang Yên Nhiên có chút thất vọng.
"Mình không muốn làm kỳ đà cản mũi đâu nha! Hai người các cậu cứ đi chơi đi, ngày mai mình sang nhà tìm cậu, còn có chuyện phải thương lượng với cậu nữa! Cha mẹ cậu bên kia, mình cũng phải trao đổi cùng với bọn họ một chút."
Giang Yên Nhiên nghe vậy lúc này mới trời quang mây tạnh, "Ừm, vậy cũng tốt, ba mẹ mình ít ngày trước còn thúc giục mình mời cậu tới nhà ăn cơm! Việc cậu làm người đại diện của mình, mình cũng đã sớm nói qua cùng ba mẹ rồi. Bọn họ nghe nói là cậu đều phi thường yên tâm!"
"Được, các cậu mau đi đi! Mình đi trước đây!"
...
Sau khi tạm biệt cùng Giang Yên Nhiên và Sở Phong, Diệp Oản Oản lái xe đi đến Đại Học Truyền Thông Đế Đô.
Yêu cầu nhảy lớp của Đế Truyền bắt buộc tối thiểu phải hoàn thành xong chương trình học của năm nhất, sau đó mới có thể xin nhảy cấp, những thứ khác đều không có yêu cầu gì. Có thể lựa chọn nhảy một cấp, hai cấp. Nếu đủ năng lực, trực tiếp xin nhảy…ra khỏi trường cũng có thể.
Diệp Oản Oản sợ phiền toái, đương nhiên vừa nghe các giáo sư đề xuất cho nhảy thẳng, lập tức đồng ý ngay.
Có Đường Đường làm “bạn” để học cùng, luận văn tốt nghiệp của nàng cũng được hoàn thành vô cùng thuận lợi.
Vốn là nên vui vẻ, nhưng sau khi ra khỏi phòng giáo sư xong, Diệp Oản Oản nhìn tấm bằng tốt nghiệp đỏ tươi trong tay, tâm tình lại có chút mất mát.
Mặc dù việc tốt nghiệp trước thời hạn có thể tiết kiệm được rất nhiều thời gian, nhưng cũng hy sinh luôn quãng đời sinh viên tươi đẹp nhất, không được chụp ảnh kỷ yếu cùng bạn bè, cũng như không được dự buổi lễ tốt nghiệp của chính mình.
Chỉ có thể tốt nghiệp một mình, cộng thêm tấm bằng trên tay…
Diệp Oản Oản đang thất thần, sau lưng truyền đến tiếng gọi của Lý Nham giáo sư, "Oản Oản!"
Diệp Oản Oản vội vàng xoay người lại, lên tiếng chào hỏi, "Lý giáo sư!"
"Hôm nay con tới nhận bằng tốt nghiệp?" Lý Nham hỏi.
"Đúng vậy! Làm sao ngài biết?"
Một bên, nhà sản xuất phim nghe vậy lộ ra thần sắc hồ nghi, đứa nhỏ này có người đại diện?
Phỏng chừng là bạn hoặc là người nhà của nàng...
Trong giới, rất nhiều nghệ sĩ đều thích tìm bằng hữu và thân thích để làm người đại diện, không phải là chuyện kỳ quái gì.
Bồng Viễn Hồ thần sắc cảm khái cười nói, "Vậy nhất định phải giúp tôi cảm ơn người đại diện của cô rồi!"
Rốt cuộc bàn bạc hết thảy xong xuôi, Diệp Oản Oản cùng Giang Yên Nhiên đi ra khỏi khu vực thử vai.
Giang Yên Nhiên cao hứng trực tiếp nhảy cẫng lên, "Oản Oản! Mình rất vui! Cảm giác quả thật cứ như trong mơ!"
Diệp Oản Oản cười nói, "Mình đã nói là cậu nhất định có thể."
Giang Yên Nhiên gật đầu liên tục: "Vâng, Diệp Bạch đại nhân nhà ta nói dĩ nhiên là không có sai! Cậu nói có thể liền khẳng định có thể! Cũng còn may, mình không để cho cậu thất vọng!"
Giang Yên Nhiên mặc dù bình thường tính tình có chút mềm yếu, nhưng vừa đứng trước ống kính liền tiến vào một trạng thái hoàn toàn khác, cảm giác ống kính cực tốt, cũng không mất bình tĩnh chút nào. Đối với điểm này, Diệp Oản Oản vẫn rất có lòng tin.
Bất quá thuận lợi hiếm thấy như vậy, Diệp Oản Oản cũng cảm thấy rất vui sướng trong lòng.
"Ba ngày sau sẽ bắt đầu khởi quay, bên cậu thực sự không thành vấn đề chứ? Có cần mình nói với đoàn làm phim bên kia bắt đầu chậm lại mấy ngày?" Diệp Oản Oản hỏi.
"Không cần, mình có thể làm được!" Thời khắc này, trạng thái của Giang Yên Nhiên đã trở nên tự tin hơn nhiều.
Hai người đang nói chuyện, Sở Phong vội vã chạy tới.
"Thế nào, thế nào?"
"Em thành công rồi!"
"Có thật không, có thật không, quá tốt rồi! Nhất định phải đi ăn mừng thật tưng bừng một chuyến! Oản Oản tỷ, cô muốn đi ăn ở đâu?"
Diệp Oản Oản liếc nhìn thời gian trên điện thoại di động, "Hai người các cậu đi đi, tôi còn phải đến trường học nhận bằng tốt nghiệp."
"A, Oản Oản cậu không rảnh sao? Chúng mình có thể chờ cậu kết thúc mà!" Thần sắc Giang Yên Nhiên có chút thất vọng.
"Mình không muốn làm kỳ đà cản mũi đâu nha! Hai người các cậu cứ đi chơi đi, ngày mai mình sang nhà tìm cậu, còn có chuyện phải thương lượng với cậu nữa! Cha mẹ cậu bên kia, mình cũng phải trao đổi cùng với bọn họ một chút."
Giang Yên Nhiên nghe vậy lúc này mới trời quang mây tạnh, "Ừm, vậy cũng tốt, ba mẹ mình ít ngày trước còn thúc giục mình mời cậu tới nhà ăn cơm! Việc cậu làm người đại diện của mình, mình cũng đã sớm nói qua cùng ba mẹ rồi. Bọn họ nghe nói là cậu đều phi thường yên tâm!"
"Được, các cậu mau đi đi! Mình đi trước đây!"
...
Sau khi tạm biệt cùng Giang Yên Nhiên và Sở Phong, Diệp Oản Oản lái xe đi đến Đại Học Truyền Thông Đế Đô.
Yêu cầu nhảy lớp của Đế Truyền bắt buộc tối thiểu phải hoàn thành xong chương trình học của năm nhất, sau đó mới có thể xin nhảy cấp, những thứ khác đều không có yêu cầu gì. Có thể lựa chọn nhảy một cấp, hai cấp. Nếu đủ năng lực, trực tiếp xin nhảy…ra khỏi trường cũng có thể.
Diệp Oản Oản sợ phiền toái, đương nhiên vừa nghe các giáo sư đề xuất cho nhảy thẳng, lập tức đồng ý ngay.
Có Đường Đường làm “bạn” để học cùng, luận văn tốt nghiệp của nàng cũng được hoàn thành vô cùng thuận lợi.
Vốn là nên vui vẻ, nhưng sau khi ra khỏi phòng giáo sư xong, Diệp Oản Oản nhìn tấm bằng tốt nghiệp đỏ tươi trong tay, tâm tình lại có chút mất mát.
Mặc dù việc tốt nghiệp trước thời hạn có thể tiết kiệm được rất nhiều thời gian, nhưng cũng hy sinh luôn quãng đời sinh viên tươi đẹp nhất, không được chụp ảnh kỷ yếu cùng bạn bè, cũng như không được dự buổi lễ tốt nghiệp của chính mình.
Chỉ có thể tốt nghiệp một mình, cộng thêm tấm bằng trên tay…
Diệp Oản Oản đang thất thần, sau lưng truyền đến tiếng gọi của Lý Nham giáo sư, "Oản Oản!"
Diệp Oản Oản vội vàng xoay người lại, lên tiếng chào hỏi, "Lý giáo sư!"
"Hôm nay con tới nhận bằng tốt nghiệp?" Lý Nham hỏi.
"Đúng vậy! Làm sao ngài biết?"
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.