Cô Vợ Ngọt Ngào Có Chút Bất Lương
Chương 1053: Quả thật chính là hoa ăn thịt người!
Quẫn Quẫn Hữu Yêu
26/07/2018
Trong nháy mắt khi Tôn Tuyết Trinh té xuống lôi đài, toàn trường xôn xao.
"Ta phi! Đây cũng quá biến con mịa nó thái rồi!"
"Nữ nhân này, không chỉ có thể nhìn thấu sơ hở của người khác, lại còn có thể trong thời gian ngắn ngủi như thế sao chép chiêu số của đối phương..."
"Chiêu số vừa rồi chính là đòn sát thủ lợi hại của tiểu thư nhà chúng ta cơ mà!"
...
Thấy Tôn Tuyết Trinh không chỉ không thể thắng, còn ngược lại để cho Diệp Oản Oản lần nữa hiển lộ tài năng, khuôn mặt luôn bình tĩnh lãnh đạm của Tần Nhược Hi cuối cùng cũng từng chút một bể tan tành, sắc mặt hoàn toàn đen sạm lại.
Vốn là nàng không coi Diệp Oản Oản ra gì, nhưng bây giờ, sự tình lại một lần nữa thoát khỏi kế hoạch và sự khống chế của nàng…
"Tuyết Trinh, cô không sao chứ?" Tần Nhược Hi tiết chế cảm xúc của mình, vội vàng đi tới đỡ Tôn Tuyết Trinh dậy.
"Đáng chết... Sao lại như thế..." Tôn Tuyết Trinh đấm mạnh một cái xuống mặt đất.
Úi…đấm mạnh quá, tay đau…!!
Nàng làm sao cũng không cách nào tin tưởng được, mình lại thua trong tay một cái bình hoa, còn bị đối phương dùng chiêu thức của chính mình đánh bại...
Không có thất bại nào sỉ nhục hơn thất bại kiểu này!
Cách đó không xa, Senny lộ ra thần sắc ngưỡng mộ, không nhịn được suýt xoa, "Nguyên lai, đây chính là thực lực võ học chân chính của Hoa quốc! Lần này tới Hoa quốc, quả thật không uổng chút nào!"
So với những chiêu thức màu mè hoa lá hẹ của Tôn Tuyết Trinh, chiêu thức của Diệp Oản Oản lại vô cùng đơn giản mà thô bạo, điều khiển tốc độ và lực đạo tốt vô cùng, nhất là trong gang tấc lại có thể phát kình, mạnh vô cùng!
Sau khi Tôn Tuyết Trinh lên đài, giờ phút này tất cả mọi người dưới đài đề đã không còn chút nghi ngờ nào về thực lực của Diệp Oản Oản.
Tư gia nguyên bản chính là kinh thương thế gia, chỉ chuyên về buôn bán. Đại Hội Võ Thuật ngày hôm nay, Tư gia chẳng qua chỉ là vì muốn chiều lòng Mục tiên sinh, mới phái ra 5 người tới góp vui, đương nhiên cũng không thèm để ý đến thắng thua.Ngược lại là bọn họ, mang theo thành kiến với một cô gái, làm khó, mỉa mai, khinh bỉ từ đầu đến cuối. Đúng là chẳng có phong phạm của đại gia tộc mà!
Càng làm bọn họ lúng túng chính là, nhiều người như vậy, bị người ta tìm tới cửa quấy rối, vậy mà đường đường là võ học thế gia, đều không bằng mấy món “võ mèo cào” tự học của một cô gái…
Diệp Oản Oản thần sắc thản nhiên, hướng về phía Tôn Tuyết Trinh vừa rớt xuống đài nhìn một cái, "Ta quả thật là chẳng đi theo còn đường chính thống nào, bất quá, đối với ta mà nói, loại chuyện đánh nhau này, có thể thắng là được."
Mục Tùy Phong nghe vậy, đáy mắt có ánh sáng nhạt thoáng qua, thần sắc có chút kích động mở miệng phụ họa theo: "Không sai! Vô hình vô thức, chính là đạo lý đơn giản nhất! Lý giải của Diệp tiểu thư đối với võ học quả thực là hơn người!"
Diệp Oản Oản: "..."
Ặc, nàng chỉ tùy tiện chém gió một chút mà thôi, làm sao ông ta lại góp gió thành thành bão như vậy chứ?
"Tuyết Trinh, trở lại đi! Thực lực của Diệp tiểu thư không thể nghi ngờ." Tôn Lạp Trọng trầm giọng nói với con gái, ngay sau đó đi tới trước mặt Diệp Oản Oản, "Diệp tiểu thư, tiểu nữ có chỗ đắc tội, xin hãy thông cảm!"
Vô luận như thế nào, là một người tập võ, đối với cao thủ chân chính, vẫn đáng được tôn kính.
"Tôn tiên sinh khách khí rồi! Nếu như không có chuyện gì, như vậy đi, tôi liền cáo từ trước!"
Diệp Oản Oản nói xong, lại cùng Mục Tùy Phong nói lời từ biệt, "Mục tiên sinh, cáo từ!"
"Châu Ngân, nhanh, mau đi tiễn khách!" Tôn Lạp Trọng trực tiếp đem đệ tử đắc ý nhất của mình gọi tới.
"Vâng!" Châu Ngân tự mình tiến lên, khách khí dẫn Diệp Oản Oản và đám lâu la đi theo cửa lớn ra ngoài.
Không giống với sự bực bội khi mới đến, giờ phút này 5 tên hộ vệ Tư gia đã hoàn toàn hãnh diện, ánh mắt nhìn Diệp Oản Oản tràn đầy vẻ sùng bái.
Hoàn toàn không nghĩ tới, Diệp tiểu thư lại sẽ mạnh như vậy...
Lúc này, sau lưng Diệp Oản Oản, một người trong đó nhỏ giọng thầm thì, "Sở thích của Cửu gia, quả nhiên không phải là những người phàm tục như chúng ta có thể lý giải..."
"Ho khan, làm sao đột nhiên có chút đau lòng cho gia chủ nhà chúng ta. Chuyện này gia chủ... chịu đựng được sao?"
Đóa hoa đẹp yêu kiều trước mặt này, quả thật là chính là hoa ăn thịt người đó nha!
"Ta phi! Đây cũng quá biến con mịa nó thái rồi!"
"Nữ nhân này, không chỉ có thể nhìn thấu sơ hở của người khác, lại còn có thể trong thời gian ngắn ngủi như thế sao chép chiêu số của đối phương..."
"Chiêu số vừa rồi chính là đòn sát thủ lợi hại của tiểu thư nhà chúng ta cơ mà!"
...
Thấy Tôn Tuyết Trinh không chỉ không thể thắng, còn ngược lại để cho Diệp Oản Oản lần nữa hiển lộ tài năng, khuôn mặt luôn bình tĩnh lãnh đạm của Tần Nhược Hi cuối cùng cũng từng chút một bể tan tành, sắc mặt hoàn toàn đen sạm lại.
Vốn là nàng không coi Diệp Oản Oản ra gì, nhưng bây giờ, sự tình lại một lần nữa thoát khỏi kế hoạch và sự khống chế của nàng…
"Tuyết Trinh, cô không sao chứ?" Tần Nhược Hi tiết chế cảm xúc của mình, vội vàng đi tới đỡ Tôn Tuyết Trinh dậy.
"Đáng chết... Sao lại như thế..." Tôn Tuyết Trinh đấm mạnh một cái xuống mặt đất.
Úi…đấm mạnh quá, tay đau…!!
Nàng làm sao cũng không cách nào tin tưởng được, mình lại thua trong tay một cái bình hoa, còn bị đối phương dùng chiêu thức của chính mình đánh bại...
Không có thất bại nào sỉ nhục hơn thất bại kiểu này!
Cách đó không xa, Senny lộ ra thần sắc ngưỡng mộ, không nhịn được suýt xoa, "Nguyên lai, đây chính là thực lực võ học chân chính của Hoa quốc! Lần này tới Hoa quốc, quả thật không uổng chút nào!"
So với những chiêu thức màu mè hoa lá hẹ của Tôn Tuyết Trinh, chiêu thức của Diệp Oản Oản lại vô cùng đơn giản mà thô bạo, điều khiển tốc độ và lực đạo tốt vô cùng, nhất là trong gang tấc lại có thể phát kình, mạnh vô cùng!
Sau khi Tôn Tuyết Trinh lên đài, giờ phút này tất cả mọi người dưới đài đề đã không còn chút nghi ngờ nào về thực lực của Diệp Oản Oản.
Tư gia nguyên bản chính là kinh thương thế gia, chỉ chuyên về buôn bán. Đại Hội Võ Thuật ngày hôm nay, Tư gia chẳng qua chỉ là vì muốn chiều lòng Mục tiên sinh, mới phái ra 5 người tới góp vui, đương nhiên cũng không thèm để ý đến thắng thua.Ngược lại là bọn họ, mang theo thành kiến với một cô gái, làm khó, mỉa mai, khinh bỉ từ đầu đến cuối. Đúng là chẳng có phong phạm của đại gia tộc mà!
Càng làm bọn họ lúng túng chính là, nhiều người như vậy, bị người ta tìm tới cửa quấy rối, vậy mà đường đường là võ học thế gia, đều không bằng mấy món “võ mèo cào” tự học của một cô gái…
Diệp Oản Oản thần sắc thản nhiên, hướng về phía Tôn Tuyết Trinh vừa rớt xuống đài nhìn một cái, "Ta quả thật là chẳng đi theo còn đường chính thống nào, bất quá, đối với ta mà nói, loại chuyện đánh nhau này, có thể thắng là được."
Mục Tùy Phong nghe vậy, đáy mắt có ánh sáng nhạt thoáng qua, thần sắc có chút kích động mở miệng phụ họa theo: "Không sai! Vô hình vô thức, chính là đạo lý đơn giản nhất! Lý giải của Diệp tiểu thư đối với võ học quả thực là hơn người!"
Diệp Oản Oản: "..."
Ặc, nàng chỉ tùy tiện chém gió một chút mà thôi, làm sao ông ta lại góp gió thành thành bão như vậy chứ?
"Tuyết Trinh, trở lại đi! Thực lực của Diệp tiểu thư không thể nghi ngờ." Tôn Lạp Trọng trầm giọng nói với con gái, ngay sau đó đi tới trước mặt Diệp Oản Oản, "Diệp tiểu thư, tiểu nữ có chỗ đắc tội, xin hãy thông cảm!"
Vô luận như thế nào, là một người tập võ, đối với cao thủ chân chính, vẫn đáng được tôn kính.
"Tôn tiên sinh khách khí rồi! Nếu như không có chuyện gì, như vậy đi, tôi liền cáo từ trước!"
Diệp Oản Oản nói xong, lại cùng Mục Tùy Phong nói lời từ biệt, "Mục tiên sinh, cáo từ!"
"Châu Ngân, nhanh, mau đi tiễn khách!" Tôn Lạp Trọng trực tiếp đem đệ tử đắc ý nhất của mình gọi tới.
"Vâng!" Châu Ngân tự mình tiến lên, khách khí dẫn Diệp Oản Oản và đám lâu la đi theo cửa lớn ra ngoài.
Không giống với sự bực bội khi mới đến, giờ phút này 5 tên hộ vệ Tư gia đã hoàn toàn hãnh diện, ánh mắt nhìn Diệp Oản Oản tràn đầy vẻ sùng bái.
Hoàn toàn không nghĩ tới, Diệp tiểu thư lại sẽ mạnh như vậy...
Lúc này, sau lưng Diệp Oản Oản, một người trong đó nhỏ giọng thầm thì, "Sở thích của Cửu gia, quả nhiên không phải là những người phàm tục như chúng ta có thể lý giải..."
"Ho khan, làm sao đột nhiên có chút đau lòng cho gia chủ nhà chúng ta. Chuyện này gia chủ... chịu đựng được sao?"
Đóa hoa đẹp yêu kiều trước mặt này, quả thật là chính là hoa ăn thịt người đó nha!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.