Cô Vợ Ngọt Ngào: Lão Công, Ôm Một Cái!
Chương 6: Ha ha, năm đó tôi thật sự bị mỡ heo che mắt mà
Đường Quả Miểu Miểu
11/11/2021
Phụ nữ chỉ cần không phải lừa mình dối người, vẫn có thể phát hiện ra chồng mình có đã thay lòng hay là không.
Thật ra nửa năm này, Đường Tâm Nhan làm sao lại không cảm giác được Phó Tư Thần đã thay đổi? Anh ta không chỉ không trở về nhà cưới, mà còn cứ hai ba ngày là ra nước ngoài. Mặc dù cô mơ hồ đoán được, quan hệ của anh ta với Đường Vũ Nhu không bình thường, nhưng cô cho là, anh ta còn có thể chú ý cho cảm nhận của cô. Cho dù ở bên ngoài ăn chơi đàng điếm nhưng cũng sẽ không chạm vào người phụ nữ mà cô ghét nhất.
Xem ra, cô vẫn là đánh giá cao vị trí của mình trong lòng Phó Tư Thần!
Tận mắt thấy anh ta cùng Đường Vũ Nhu ở cùng một chỗ, chẳng khác nào một thanh gươm đâm thẳng vào trái tim cô. Vừa đau lại vừa thất vọng. Còn có bi thương nồng đậm. Chẳng qua là cô không hiểu, nếu anh ta đã không yêu cô, tối hôm qua sao còn muốn cho cô hi vọng? Còn muốn lấy đi cái quý giá nhất của cô?
Nội tâm Đường Tâm Nhan quay cuồng, dạ dày cũng càng ngày càng đau, khuôn mặt nhỏ nhắn đầy vẻ tái nhợt và tuyệt vọng. Đường Vũ Nhu ra khỏi từ trong ngực Phó Tư Thần, vừa quay đầu lại, liền thấy được Đường Tâm Nhan hồn bay phách lạc ở cửa.
[Truyện được Edit & Đăng tại Yeungontinh.vn]
So với Đường Tâm Nhan tươi đẹp kiều diễm, Đường Vũ Nhu lại thanh tú ôn nhu, càng có thể kích thich ý muốn bảo hộ của đàn ông. Một mái tóc thẳng đen dài, khuôn mặt mộc mạc thuần khiết, thân hình động lòng người, đứng ở nơi đó cho dù chẳng hề làm gì, cũng có thể để cho người ta cảm thấy cô ta là thuần khiết vô hại cần được bảo hộ nhất.
Lộ ra một tia khiêu khích cùng đắc ý sau đó thần sắc lập tức trở nên điềm đạm đáng yêu
“Tâm Nhan, em đừng hiểu lầm, hôm nay chị có chút không thoải mái, em rể chỉ là đưa chị đến bệnh viện kiểm tra, chị cùng anh ấy không có gì hết...”
Em rể?
Nghe được hai chữ này, Đường Tâm Nhan chỉ cảm thấy buồn nôn và ghê tởm!Biết rõ là anh ta em rể mình mà cô ta còn nghĩ trăm phương nghìn kế để câu dẫn!
[Truyện được Edit & Đăng tại Yeungontinh.vn]
Ánh mắt của Đường Tâm Nhan lạnh nhạt, khóe miệng đầy vẻ trào phúng rồi lại nở nụ cười đầy thê lương
“Em rể này không chỉ có thể đưa cô đến bệnh viện, còn có thể giúp cô mang thai, làm sao, hiện tại có phải là muốn để tôi nhường chỗ cho cô ngồi lên chức Phó phu nhân hay không?”
“Em gái à, chị không có mang thai, em đừng hiểu lầm…”
Hàng mi dài run lên, nước mắt liền chảy ra. Đường Tâm Nhan thấy vậy, trong lòng không khỏi bội phục kĩ năng diễn xuất của cô ta, khó trách trước đó cô ta lại muốn đi vào ngành giải trí cướp chổ đứng của cô.
Phó Tư Thần ôm bờ vai không ngừng run rẩy của Đường Vũ Nhu, trên khuôn mặt anh tuấn mang theo tia tức giận, ánh mắt sắc bén rét lạnh nhìn về phía Đường Tâm Nhan.
“Cô chỉ là một phụ nữ bị vô số đàn ông dùng quy tắc ngầm thì có tư cách gì dùng cái giọng điệu này nói chuyện với Vũ Nhu? Cô ấy mặc dù cũng vào ngành giải trí, nhưng mà cô ấy sạch sẽ, còn cô thì sao?”
Trái tim Đường Tâm Nhan thắt chặt lại, trong cổ họng giống như có gì mắc lại, cả nửa ngày mới tìm lại được tiếng nói của mình
“Em có sạch sẽ không? Chẳng lẽ anh không rõ ràng sao? Chẳng lẽ tối hôm qua còn không thể chứng minh trong sạch của em sao?”
[Truyện được Edit & Đăng tại Yeungontinh.vn]
Phó Tư Thần giật giật môi dưới, lạnh lùng và trào phúng trong mắt càng đậm
“Quên nói cho cô, để cùng Tập đoàn Hoàn Hải hợp tác cho nên tối hôm qua tôi đã đưa cô lên giường của Giám đốc bộ phận quản lý của bọn họ.”
Đường Tâm Nhan trợn mắt, cô không thể tin được nhìn Phó Tư Thần, giống như vừa rồi anh ta chỉ nói đùa mà thôi. Nhưng vẻ mặt anh ta lại nói cho cô biết đó không phải là trò đùa.
“Không cần lộ ra bộ dạng bị đả kích như vậy, cái này đối với cô mà nói, hẳn là bình thường như ăn cơm bữa thôi mà!”
Đôi mắt màu nâu của Phó Tư Thần tràn đầy chán ghét và lạnh băng. Cơ thể Đường Tâm Nhan run rẩy, trong đầu trống rỗng. Cô vì anh ta, từ bỏ sự nghiệp đang tốt đẹp. Cô vì anh ta, nhẫn nhịn lấy lòng mẹ chồng và em chồng vốn đã không thích cô. Cô vì anh ta, không công khai chuyện kết hôn, để tất cả mọi người vẫn cho rằng anh ta còn độc thân cao quý.
Thế nhưng cô đổi lại được cái gì?
Hai tay xuôi bên người nắm chặt lại, cô nhắm hai mắt đang đỏ bừng, rồi lại mở ra, khuôn mặt xinh đẹp hiện lên ý cười kinh người, nhưng trong đáy mắt lại lạnh như băng.
“Phó Tư Thần, anh cũng thật giỏi! Trên đời này vậy mà lại có người tình nguyện đem vợ của mình đưa đến giường người đàn ông khác!”
===
[1] Ngược cẩu (虐狗): Hành động mà các cặp đôi thể hiện tình cảm thân mật được coi là hành động ngược đãi đối với những người độc thân.
Thật ra nửa năm này, Đường Tâm Nhan làm sao lại không cảm giác được Phó Tư Thần đã thay đổi? Anh ta không chỉ không trở về nhà cưới, mà còn cứ hai ba ngày là ra nước ngoài. Mặc dù cô mơ hồ đoán được, quan hệ của anh ta với Đường Vũ Nhu không bình thường, nhưng cô cho là, anh ta còn có thể chú ý cho cảm nhận của cô. Cho dù ở bên ngoài ăn chơi đàng điếm nhưng cũng sẽ không chạm vào người phụ nữ mà cô ghét nhất.
Xem ra, cô vẫn là đánh giá cao vị trí của mình trong lòng Phó Tư Thần!
Tận mắt thấy anh ta cùng Đường Vũ Nhu ở cùng một chỗ, chẳng khác nào một thanh gươm đâm thẳng vào trái tim cô. Vừa đau lại vừa thất vọng. Còn có bi thương nồng đậm. Chẳng qua là cô không hiểu, nếu anh ta đã không yêu cô, tối hôm qua sao còn muốn cho cô hi vọng? Còn muốn lấy đi cái quý giá nhất của cô?
Nội tâm Đường Tâm Nhan quay cuồng, dạ dày cũng càng ngày càng đau, khuôn mặt nhỏ nhắn đầy vẻ tái nhợt và tuyệt vọng. Đường Vũ Nhu ra khỏi từ trong ngực Phó Tư Thần, vừa quay đầu lại, liền thấy được Đường Tâm Nhan hồn bay phách lạc ở cửa.
[Truyện được Edit & Đăng tại Yeungontinh.vn]
So với Đường Tâm Nhan tươi đẹp kiều diễm, Đường Vũ Nhu lại thanh tú ôn nhu, càng có thể kích thich ý muốn bảo hộ của đàn ông. Một mái tóc thẳng đen dài, khuôn mặt mộc mạc thuần khiết, thân hình động lòng người, đứng ở nơi đó cho dù chẳng hề làm gì, cũng có thể để cho người ta cảm thấy cô ta là thuần khiết vô hại cần được bảo hộ nhất.
Lộ ra một tia khiêu khích cùng đắc ý sau đó thần sắc lập tức trở nên điềm đạm đáng yêu
“Tâm Nhan, em đừng hiểu lầm, hôm nay chị có chút không thoải mái, em rể chỉ là đưa chị đến bệnh viện kiểm tra, chị cùng anh ấy không có gì hết...”
Em rể?
Nghe được hai chữ này, Đường Tâm Nhan chỉ cảm thấy buồn nôn và ghê tởm!Biết rõ là anh ta em rể mình mà cô ta còn nghĩ trăm phương nghìn kế để câu dẫn!
[Truyện được Edit & Đăng tại Yeungontinh.vn]
Ánh mắt của Đường Tâm Nhan lạnh nhạt, khóe miệng đầy vẻ trào phúng rồi lại nở nụ cười đầy thê lương
“Em rể này không chỉ có thể đưa cô đến bệnh viện, còn có thể giúp cô mang thai, làm sao, hiện tại có phải là muốn để tôi nhường chỗ cho cô ngồi lên chức Phó phu nhân hay không?”
“Em gái à, chị không có mang thai, em đừng hiểu lầm…”
Hàng mi dài run lên, nước mắt liền chảy ra. Đường Tâm Nhan thấy vậy, trong lòng không khỏi bội phục kĩ năng diễn xuất của cô ta, khó trách trước đó cô ta lại muốn đi vào ngành giải trí cướp chổ đứng của cô.
Phó Tư Thần ôm bờ vai không ngừng run rẩy của Đường Vũ Nhu, trên khuôn mặt anh tuấn mang theo tia tức giận, ánh mắt sắc bén rét lạnh nhìn về phía Đường Tâm Nhan.
“Cô chỉ là một phụ nữ bị vô số đàn ông dùng quy tắc ngầm thì có tư cách gì dùng cái giọng điệu này nói chuyện với Vũ Nhu? Cô ấy mặc dù cũng vào ngành giải trí, nhưng mà cô ấy sạch sẽ, còn cô thì sao?”
Trái tim Đường Tâm Nhan thắt chặt lại, trong cổ họng giống như có gì mắc lại, cả nửa ngày mới tìm lại được tiếng nói của mình
“Em có sạch sẽ không? Chẳng lẽ anh không rõ ràng sao? Chẳng lẽ tối hôm qua còn không thể chứng minh trong sạch của em sao?”
[Truyện được Edit & Đăng tại Yeungontinh.vn]
Phó Tư Thần giật giật môi dưới, lạnh lùng và trào phúng trong mắt càng đậm
“Quên nói cho cô, để cùng Tập đoàn Hoàn Hải hợp tác cho nên tối hôm qua tôi đã đưa cô lên giường của Giám đốc bộ phận quản lý của bọn họ.”
Đường Tâm Nhan trợn mắt, cô không thể tin được nhìn Phó Tư Thần, giống như vừa rồi anh ta chỉ nói đùa mà thôi. Nhưng vẻ mặt anh ta lại nói cho cô biết đó không phải là trò đùa.
“Không cần lộ ra bộ dạng bị đả kích như vậy, cái này đối với cô mà nói, hẳn là bình thường như ăn cơm bữa thôi mà!”
Đôi mắt màu nâu của Phó Tư Thần tràn đầy chán ghét và lạnh băng. Cơ thể Đường Tâm Nhan run rẩy, trong đầu trống rỗng. Cô vì anh ta, từ bỏ sự nghiệp đang tốt đẹp. Cô vì anh ta, nhẫn nhịn lấy lòng mẹ chồng và em chồng vốn đã không thích cô. Cô vì anh ta, không công khai chuyện kết hôn, để tất cả mọi người vẫn cho rằng anh ta còn độc thân cao quý.
Thế nhưng cô đổi lại được cái gì?
Hai tay xuôi bên người nắm chặt lại, cô nhắm hai mắt đang đỏ bừng, rồi lại mở ra, khuôn mặt xinh đẹp hiện lên ý cười kinh người, nhưng trong đáy mắt lại lạnh như băng.
“Phó Tư Thần, anh cũng thật giỏi! Trên đời này vậy mà lại có người tình nguyện đem vợ của mình đưa đến giường người đàn ông khác!”
===
[1] Ngược cẩu (虐狗): Hành động mà các cặp đôi thể hiện tình cảm thân mật được coi là hành động ngược đãi đối với những người độc thân.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.