Cô Vợ Ngọt Ngào: Lão Công, Ôm Một Cái!

Chương 684: Người phụ nữ ở văn phòng của chồng

Đường Quả Miểu Miểu

17/11/2021

Cho dù Triệu Hân Hân có hét to gọi lớn, không ngừng chửi rủa cũng không có cách nào thay đổi được số mệnh bị bảo an đuổi ra khỏi biệt thự.

“Đường Tâm Nhan, tôi sẽ kông bao giờ bỏ qua cho cô đâu.”

Đường Tâm Nhan nghe rõ mồm một những lời đe dọa và chửi bới của Triệu Hân Hân, nhưng cô cũng chẳng thèm để ý tới một chút gì, khuôn mặt nhỏ nhắn quyến rũ của cô luôn nở một nụ cười ngọt ngào.

“Mợ chủ, mợ không để tâm một chút gì sao, Triệu Hân Hân vẫn đứng mãi trước cửa lớn hét hò chửi bới?” Người giúp việc đứng bên cạnh Đường Tâm Nhan, nhìn thấy gương mặt cô vẫn nở một nụ cười ngọt ngào như cũ, không kìm được nhẹ nhàng hỏi.

“Để tâm?” Đường Tâm Nhan nhún vai.”Tại sao tôi phải để tâm cơ chứ? Miệng ở trên mặt cô ta, cô ta muốn làm thế nào, không phải điều tôi có thể khống chế được, huống hồ bố của cô ta là giáo sư Triệu, là người mà Trì Úy tôn trọng hơn cả, cho nên tôi không muốn ông cụ đã già rồi mà vẫn phải lo lắng, cứ như vậy đi.”

Đường Tâm Nhan nhàn nhạt nói, đối với tình trạng thảm hại hiện tại của Triệu Hân Hân, cô rất đồng cảm, tuy nhiên… tuy nhiên cô lại không muốn phụ lòng người đàn ông của mình chỉ vì cô ta.

Sau khi con trai tỉnh dậy, người giúp việc bế cậu bé tới trước mặt Đường Tâm Nhan.

“Nhóc thối, con tỉnh rồi à?”

Đường Tâm Nhan đón con trai với nụ cười tràn ngập tình yêu thương nở trên môi.

Mặc dù hiện tại con trai vẫn chưa biết nói, những mỗi lần nhìn thấy cậu bé, Đường Tâm Nhan đều cảm nhận được đây chính là khoảnh khắc hạnh phúc nhất của cuộc đời cô.

“Bữa trưa chuẩn bị xong chưa?”

Đường Tâm Nhan hỏi người giúp việc bên cạnh mình.

“Chuẩn bị xong rồi ạ, bây giờ cô muốn dùng cơm hay sao ạ?”

Người giúp việc nhẹ nhàng hỏi.

Đường Tâm Nhan nghĩ ngợi.

“Giúp tôi gói một chút đồ ăn vào trong hộp giữ nhiệt, tôi muốn đem tới công ty cho Trì Úy.” Đường Tâm Nhan cười ra lệnh, cô tin rằng ăn cơm cùng với người đàn ông của mình, nhất định là một chuyện rất vui vẻ.

Người giúp việc rất nhanh đã chuẩn bị xong điểm tâm, để trong hộp giữ nhiệt, sau đó mới ngồi lên xe, đi tới công ty.

Đứng ở cửa công ty nhìn thấy tòa nhà thương mại hoành tráng, gương mặt Đường Tâm Nhan nở một nụ cười hạnh phúc.

Đây chính là tòa nhà thương mại của người đàn ông của cô, một tay anh đã dựng nên vương quốc riêng của chính mình.

Đường Tâm Nhan vui vẻ đi vào công ty.

“Xin chào bà Mặc.” Bảo an ở cửa chính nhìn thấy Đường Tâm Nhan lập tức cung kính chào hỏi.



Đường Tâm Nhan mỉm cười nhẹ gật đầu, đi thẳng vào thang máy riêng của Mặc Trì Úy, nhanh tới nhập mật mã.

“Mợ chủ, sao mợ lại tới rồi vậy?” Nhìn thấy Đường Tâm Nhan từ trong thang máy xuất hiện, Giản Thành có chút bất ngờ, dù sao ở thời điểm này, bà Mặc cũng rất ít khi tới công ty.

“Tôi đem bữa trưa tới cho Trì Úy, anh ấy ở trong văn phòng sao? Đang bận à?” Đường Tâm Nhan hỏi, bởi vì muốn dành cho Mặc Trì Úy bất ngờ, cô vẫn chưa gọi điện thoại cho anh.

“Tổng giám đốc anh ấy đang ở trong văn phòng, chỉ là…” Giản Thành có chút khó nói nên lời.

“Chỉ là cái gì cơ? Anh ấy rất bận sao?” Nhìn thấy dáng vẻ không nói nên lời của Giản Thành, Đường Tâm Nhan cảm giác có chút kỳ lại, khuôn mặt đầy ngờ vực nhìn cậu.

“Cậu chủ đang… cậu ấy đang gặp khách hàng.”

Một lúc lâu sau, Giản Thành mới mở miệng nói nên lời.

Gặp khách hàng? Đường Tâm Nhan gật đầu.

“Tôi sẽ không làm phiền anh ấy đâu.” Nói xong câu này, Đường Tâm Nhan bước thẳng vào văn phòng Tổng giám đốc.

Nhẹ nhàng gõ cửa, Đường Tâm Nhan không ngờ lại có cảm giác căng thẳng lạ lùng, sự căng thẳng này khiến chính bản thân cô còn cảm thấy có chút mắc cười.

Gặp người đàn ông của mình, cũng cần phải căng thẳng hay sao?

Không có ai chăng?

Cô gõ cửa một hồi lâu rồi, nhưng bên trong lại không hề có bất kì một động tĩnh nào, khiến cho Đường Tâm Nhan cảm giác có chút kỳ lạ, không phải Giản Thành đã nói Trì Úy ở trong văn phòng hay sao?

Đường Tâm Nhan cảm giác có chút hoài nghi, chỉ có điều sau khi xác định được cửa không khóa, cô lập tức đẩy cánh cửa ra, đi vào bên trong phòng.

Tình huống gì vậy? Tại sao lại còn có thêm một người phụ nữ nữa? Lại còn là một người phụ nữ quần áo xộc xệch cơ chứ?

Đường Tâm Nhan bước vào trong phòng, đập vào mắt đã nhìn thấy một người phụ nữ nằm trên sô pha, khuôn mặt ửng đỏ, quần áo rõ ràng không chỉnh tề”.

“Cô là ai? Tại sao lại có thể tự ý vào phòng như thế chứ?” Người phụ nữ đang nằm trên sô pha đó, vừa nhìn thấy Đường Tâm Nhan đã cau mày lại với nhau.

“Mời cô ra ngoài, để đồ ăn đặt ở đây là được rồi.” Nhìn thấy trong tay Đường Tâm Nhan đang cầm hai chiếc hộp giữ nhiệt, cứ nghĩ rằng cô là shipper đem đồ tới, nói thẳng thừng, hơn nữa lại còn lấy ra từ trong túi áo hai tờ trăm trăm tệ vứt tới trước mặt Đường Tâm Nhan.

“Mau đi đi.”

Dáng vẻ lo lắng muốn bản thân mau rời đi của người phụ nữ đó khiến trong lòng Đường Tâm Nhan sản sinh ra một sự hoài nghi.

“Tôi tới là để… để tìm Mặc Trì Úy.”



Đường Tâm Nhan lạnh lùng nói, vốn đã đưa mắt nhìn khắp một lượt văn phòng nhưng cô lại không hề nhìn thấy người đàn ông của mình.

“Trì Úy anh ấy đang…” Ánh mắt của người phụ nữ dừng lại nơi cánh cửa phòng nghỉ ngơi.”Anh ấy đang tắm, không có thời gian nói chuyện với cô, người với thân phận như cô không xứng đáng xuất hiện ở nơi này, mau đi đi.”

Người phụ nữ đó đứng dậy, đi thẳng tới trước mặt Đường Tâm Nhan, suốt ruột muốn đẩy cô ra ngoài.

Ngay khi Đường Tâm Nhan đang cố gắng tránh khỏi người phụ nữ này thì cửa phòng nghỉ đã được mở ra.

Nhìn thấy Mặc Trì Úy chỉ quấn một chiếc khăn mặt trên người bước ra từ phòng nghỉ ngơi, toàn thân Đường Tâm Nhan sững sờ.

Đây là tình huống gì vậy? Trong văn phòng xuất hiện một người phụ nữ quần áo xộc xệch, bây giờ lại còn thấy người đàn ông của mình với hình dạng như vậy xuất hiện trước mặt mình.

“Anh… có phải nên giới thiệu với em một chút người phụ nữ này là ai không?” Ánh mắt của Đường Tâm Nhan đặt trên người Mặc Trì Úy.

Mặc Trì Úy cau chặt mày lại với nhau, nhìn thấy người phụ nữ của mình, anh rất vui, nhưng…

“Cô Châu, tại sao cô vẫn còn ở đây cơ chứ? Hình như tôi đã nói qua rồi, sẽ không bao giờ hợp tác làm ăn với cô rồi mà.” Đôi mắt chim ưng của Mặc Trì Úy nhìn người phụ nữ đó.

“Trì Úy, sao anh có thể nói những lời như vậy chứ? Chúng ta vừa nãy… vừa nãy xảy ra những chuyện đó, lẽ nào không phải sao?”

Người phụ nữ nói một cách quyến rũ, rõ ràng đang cố gắng làm cho Đường Tâm Nhan hiểu lầm.

“Giữa chúng ta chắc chắn đã xảy ra một số chuyện gì đó.”

Câu nói này của Mặc Trì Úy giống như một con dao sắc nhọn cứa vào trong lòng Đường Tâm Nhan vậy.

Xem ra bản thân cô đã tới không đúng lúc rồi? Hình như đã làm ảnh hưởng tới chuyện tốt của người ta.

Đôi mắt sáng ngời như hoa mai của Đường Tâm Nhan đặt trên người Mặc Trì Úy.

“Hay là tôi rời đi nhé? Hoặc là để tôi ở bên ngoài đợi vậy?” Ngữ khí của Đường Tâm Nhan rất bình tĩnh, không nghe ra được bất kỳ sự kích động nào.

Lông mày Mặc Trì Úy càng cau lại chặt hơn, lẽ nào cô gái nhỏ này đã hiểu lầm rồi? Cô hình như vẫn như trước đây, không tin tưởng bản thân anh?

Ý nghĩ này vừa xuất hiện trong đầu, Mặc Trì Úy trong lòng thật sự cảm thấy rất khó chịu.

“Trì Úy, chúng ta đi ăn trưa đi.” Rõ ràng cảm nhận được, giữa Mặc Trì Úy và Đường Tâm Nhan đang náo loạn, người phụ nữa bên cạnh lại vô cùng vui vẻ khoác tay Mặc Trì Úy.

“Cút…” Mặc Trì Úy đẩy người phụ nữ ra, giọng nói lạnh như băng.

Đột nhiên nghe thấy giọng nói lạnh lùng của Mặc Trì Úy, người phụ nữ bị dọa không kịp thở, không dám ở lại lâu thêm nữa, nhanh chóng cầm lấy túi xách, khuôn mặt xấu hổ chạy ra khỏi văn phòng.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Cô Vợ Ngọt Ngào: Lão Công, Ôm Một Cái!

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook