Chương 4: Gặp lại
Tiểu Điềm Bao
29/09/2021
Tác giả: Tiểu Điềm Bao
Hiệu suất diệt địch của bọn họ trên chiến trường rất cao nên đã thành công khiến kẻ địch chú ý. Không chỉ vậy, chúng còn cử hẳn một đại quân vây quanh bọn họ.
Nhện nhỏ hưng phấn xoa tay, cuối cùng cũng đến lượt cậu xuất chiêu rồi!
Nhưng mà cậu còn chưa vui được bao lâu thì đã nghe được một tiếng rít gào, một bóng dáng màu xanh lao vào kẻ địch, sau đó là đạn laser bắn qua, nháy mắt đã diệt hơn một nửa địch.
Không phải đã nói là cho cậu cơ hội biểu hiện à? Hả?!!
Cậu còn muốn thể hiện tài năng của mình trước mặt chú Stark cơ mà!!!
"Hank!"
Lily rất kích động, chạy bổ nhào vào người màu xanh - Hank.
Peter lúc này mới thấy rõ, hít mạnh, có cả quái thú hình người nữa?
Lông xanh dài, còn có răng nanh! Trời ơi, phong cách của X-man thật độc đáo!!!
Lily cùng người vừa đến lại rất thân mật. Nếu không phải xung quanh còn có địch, cô chắc chắn sẽ bám luôn người ta không bỏ.
"Lily! Cháu...."
Hank bất đắc dĩ nhìn cô gái nhỏ còn không cao đến ngực mình lúc biến hình, muốn nói lại thôi, ánh mắt chiều chuộng.
Hank là người chiều Lily nhất trong học viện, tính cách của anh vừa nội liễm vừa ôn nhu, khi không biến hình sẽ là hình dạng của một người đàn ông trẻ thanh tú.
Lily hiện tại coi Hank như cứu tinh, hận không thể trở thành trang sức trên người anh luôn.
Logan giải quyết nốt kẻ địch xong, cùng Scott mắt laser đi tới.
Anh rút điếu xì gà trong túi ra hút, rất hưởng thụ hít mạnh một cái.
"Thôi đi cưng, lần này Hank cũng không giúp được cháu đâu!"
Khóe miệng Lily xụ xuống.
"Không đến mức đó chứ, cháu chỉ trộm chạy từ Anh về thôi mà?"
"Lily....."
Hank do dự một lúc, cuối cùng vẫn nói cho cô: "Lily à, mấy hôm trước Erik về."
Lily sửng sốt, cũng hiểu ra: "Bọn họ lại cãi nhau?"
Hank không trả lời cô, nhưng nhìn biểu cảm của anh là biết.
"Được rồi, cháu biết rồi, cháu sẽ ngoan ngoãn về nhận sai."
Lily hơi lo lắng cho Charles, tuy đã qua lâu rồi, nhưng Charles vẫn chưa thể thoát khỏi chuyện của Erik. Hơn nữa, Erik còn đưa cả dì Raven đi, người cùng Charles nương tựa lẫn nhau lớn lên - Raven.
Cảm xúc của cô tụt xuống, không còn phấn khởi như vừa rồi.
"Hello, mọi người! Chúng ta giải quyết chuyện chính xong lại nói chuyện phiếm được không?"
Iron Man bay qua, dùng pháo trong lòng bàn tay bắn bọn tiểu binh theo đuôi xong rơi xuống.
Bộ giáp đã hư hại nghiêm trọng làm Tony không thoải mái.
Bọn họ không hẹn mà cùng ngẩng đầu nhìn bầu trời, chỉ cần cánh cửa kia vẫn mở, bọn họ sẽ không thể giết hết được đám tiểu binh này.
"Natasha đã tìm được cách đóng cửa, nhưng trước hết chúng ta phải tìm được quyền trượng của Loki."
"Loki?"
"Người khơi mào cuộc chiến này, em trai chưa qua thời kì trung nhị không bớt lo của Thần Sấm, uhm ---- tôi nghĩ mọi người rất dễ nhận ra hắn. Hắn đội mũ giáp có hai cái sừng dài... Nhìn qua khá giống con tuần lộc..."
"......"
Một đám quái thai!
"Được rồi, đã hiểu, nếu thấy hắn thì nghĩ cách cướp quyền trượng!"
Tony nói xong, đổi bộ giáp mới, một lần nữa quay lại chiến trường trên không.
Loki lúc này đang nhàn nhã ngồi trên phi thuyền nhỏ của Chirauti, ngẫu nhiên dùng vũ khí bắn nhóm Avengers cái. So với bộ dáng mệt mỏi của họ thì nhìn anh nhàn hơn không biết bao nhiêu lần.
Anh như một đứa trẻ thực hiện thành công trò đùa dai của mình, lộ ra nụ cười thích ý, sau đó lại bị một nhóm người trên chiến trường hấp dẫn.
Bọn chúng là ai? Người Chirauti trước bọn chúng không thể duy trì được lâu.
Tuy anh không đau lòng bọn này nhưng không phải anh không ngại.
Loki vừa định tấn công bọn họ thì chợt khựng lại.
Đôi mắt anh gắt gao dán lên người cô gái trong đó. Chỉ cần liếc qua một cái, anh lập tức nhận ra đó là cô!
"A, thật là niềm vui ngoài ý muốn!"
Anh vốn dĩ chỉ định trả thù thằng anh của mình, không ngờ còn có thể lôi cả con kiến năm đó nhục nhã anh ra.
Nhiều năm qua, anh chưa lúc nào quên sự sỉ nhục đó!
Nụ cười trên mặt trở nên vặn vẹo, Loki lái phi thuyền đâm qua.
Bọn Logan cũng biến sắc, sao không theo kịch bản gì thế, một cái phi thuyền trực tiếp đâm vào thì phải làm sao!
Nhưng Loki không định tấn công bọn họ, anh chỉ tới gần tóm Lily rồi lại bay đi.
"Ha! Con kiến đáng ghét, cuối cùng đã rơi vào trong tay ta...."
Anh còn chưa nói xong đã bị Lily giật cho.
Ngu ngốc, dám dùng tay bắt cô!
Tranh thủ lúc anh bị sét giật cho run người, Lily lập tức đoạt lấy quyền trượng trong tay anh. Lúc tới gần tháp Stark, cô hung hăng đạp Loki xuống mái nhà.
Lily cầm quyền trượng cũng nhảy xuống dưới. Quanh thân cô còn những tia sét màu lam chớp giật tỏa sáng, giống như một vị thần.
Loki suy yếu nằm nghiêng trên mặt đất, đôi mắt kinh diễm nhìn về Lily.
Anh mau chóng phản ứng lại. FUCK!! Anh chắc chắn bị sét đánh choáng váng rồi! Vậy mà lại nghĩ cô ta đẹp muốn chết!
Loki trơ mắt nhìn cô cầm quyền trượng của mình bước lại gần, nhìn từ trên cao xuống: "Nói đi, tại sao anh lại bắt tôi?"
Lily ngồi xổm xuống, cách Loki rất gần, nhưng cô lại không sợ hãi. Bằng năng lực của mình, chuyện cô không sợ nhất là tới gần người khác. Lily im lặng meo meo đánh giá người đàn ông này, mũ con nai trên đầu anh đã rơi, lộ ra mái tóc đen cuốn khúc. Diện mạo anh còn khá xinh đẹp, đôi mắt giống như ngọc lục phỉ thúy ngập nước. Nếu không phải anh là người khơi mào cuộc chiến này, có lẽ Lily sẽ hứng thú.
Nhưng anh lại nhăn chặt mày, biểu tình kinh ngạc không thể tưởng tượng: "Ngươi không nhận ra ta?!"
Đừng có nói con kiến chết tiệt này nhục nhã anh xong thì quên luôn rồi đấy!
"Đương nhiên nhận ra!"
Còn may, nếu cô ta quên thật, mối thù mà anh chờ để trả sẽ trở thành trò cười lớn mất.
"Tôi đương nhiên nhận ra anh là ai, Loki, em trai Thần Sấm Thor, đầu sỏ gây ra trận chiến ở New York."
Cô nói xong, trên mặt còn mang theo phẫn hận, không ngồi xổm trước mặt anh nữa mà đứng thẳng lên, chĩa quyền trượng trong tay chĩa ngực anh.
Được rồi, anh thật sự là một trò cười, kẻ anh muốn báo thù đã sớm quên anh là ai, mệt cho anh còn ngày ngày chạy theo Frigga chăm chỉ học pháp thuật!
Loki cực kỳ tức giận, anh chưa từng chịu vũ nhục như vậy. Con kiến chết dịch này coi anh là cái gì?!!!
Lily không để ý đến anh, đi đến tòa tháp, phóng một tia chớp trên không. Rất nhanh, cô đã thấy Spider Man tới.
Cô đưa quyền trượng cho cậu "Giao cái này cho Natasha để cô ấy đóng cái cửa đó lại."
Spider Man nhận quyền trượng xong lập tức chạy đi. Còn Loki tranh thủ lúc cô không để ý biến ra hai con dao nhỏ, từ mặt đất đánh về phía cô. Lily dễ dàng nghiêng người tránh, xoay người đối mặt với Loki.
"Anh cho rằng, chỉ bằng cái này có thể khiến tôi bị thương?"
Giọng nói của cô mang theo khinh thường cùng tự tin mãnh liệt. Loki rất bất mãn, anh cực kỳ chán ghét giọng điệu khinh miệt của cô đối với mình!
"Con kiến chết dịch nhà ngươi cũng dám coi thường ta! Ta......"
Còn chưa nói xong, một thân ảnh to lớn màu xanh lục đã mạnh mẽ nhảy từ dưới lầu lên, sau đó một quyền đánh bay Loki.
"......"
Loki hung hăng ngã xuống mặt đất, đau đớn kịch liệt làm anh càng phẫn nộ.
Anh đột nhiên đứng lên, rống giận với tên to con màu xanh lục trước mắt: "Ta chính là thần! Đám kiến các ngươi......"
Hulk làm gì có kiên nhẫn nghe anh blah blah, bắt lấy chân anh, đập anh xuống đất như đập một con cá, một lần còn chưa đủ, Hulk liên tục đập anh thêm mấy cái, khiến anh chỉ có thể nằm liệt trên sàn.
Loki bắt đầu hoài nghi thần sinh.
Lily làm quần chúng ăn dưa đứng một bên quan sát toàn bộ quá trình, cô cảm thấy cô sắp trở thành fan cuồng của Hulk mất rồi. Thực sự, thực sự là bạo lực có nghệ thuật! Quá khốc!!!
Hulk đánh Loki xong còn để lại một câu khinh thường "Thần như hạch!"
Lily ở bên ngoài cười gập cả eo.
Cô ngoan ngoãn đuổi kịp Hulk, Hulk quay đầu thấy Lily, duỗi tay ra đem đặt cô ngồi trên vai mình.
"Cảm ơn Hulk! Hulk là giỏi nhất!"
Người khổng lồ xanh nghe thấy giọng nói ngọt ngào của cô gái, không tự chủ nở một nụ cười hàm hậu.
Loki: m...m...p
Khi hai người ra ngoài, trùng động cũng đã biến mất, nguy cơ của New York đã được giải trừ!
Các Avengers nhanh chóng tụ tập ở tháp Stark.
Iron Man đưa Hawkeye đến nơi, lại bay đi đón những người khác.
Mọi người tụ tập đầy đủ, nhìn ai cũng thấy chật vật, chỉ có mỗi Lily vẫn gọn gàng sạch sẽ.
Hank vội vàng chạy tới kiểm tra Lily, thấy cô không bị thương mới an tâm, khó hiểu hỏi: "Loki bắt cháu lên đây làm cái gì?"
"Cháu cũng không biết! Cháu còn chưa kịp hỏi thăm anh ta nữa!"
Tony tháo bỏ bộ giáp đã nát banh ra, trông anh có vẻ cực kì mệt mỏi. Anh nhìn qua con nhóc Lily: "Nhìn cháu có vẻ khá nhẹ nhàng nhỉ?"
Lily làm gì không hiểu ý anh ta, vội giơ hai tay giả vờ vô tội.
"Cháu cũng không đánh cận chiến nha, chỉ cần gọi sấm sét giật là được rồi nha!"
Rất có cảm giác 'Cháu lợi hại lắm cháu rất buồn.'
Không khí sau khi Lily pha trò nhẹ nhàng hơn nhiều. Loki cũng phục hồi tinh thần, cố sức bò lên, quay đầu lại, đúng lúc các siêu anh hùng đang nhìn mình....
Con kiến đáng ghét kia cũng đứng trong đám người nhìn anh mà cười cười, giống như đang cười nhạo sự thất bại của anh vậy.
Loki hận ngứa hết cả hàm răng, lại chỉ có thể hung hăng trợn hai mắt trừng cô.
Cảm nhận được tầm mắt tràn ngập địch ý của anh, Lily sửng sốt, người đánh anh ta rõ ràng là Hulk, nhìn cô như vậy là có ý gì? Cô chỉ là một quần chúng ăn dưa mà thôi! Cô vô tội mà!
Thấy cô không chuyện gì, Logan quay đầu nói: "Lily, chúng ta về Westchester thôi, Charles đang chờ cháu đấy."
Thì ra con kiến này tên là Lily, rất tốt, anh nhỡ kỹ. Westchester đúng không, anh cũng nhớ rồi.
Chờ đấy, anh sẽ trở lại!
Logan nhanh chóng tạm biệt mọi người rồi kéo Lily đi.
Trên đường trở về, mọi người vừa trải qua trận chiến lớn đều mệt mỏi nhắm mắt tĩnh dưỡng.
Lily đột nhiên nhớ tới Beth, nhanh chóng gọi điện thoại cho cô bạn.
Điện thoại rất nhanh thông, tiếng thở phào nhẹ nhõm của Beth từ đầu bên kia truyền tới.
"Tạ ơn Chúa! Rốt cục cậu đã gọi cho tớ! Cậu không sao chứ, Lily?"
"Uhm, tớ không sao. Tớ đang trên đường về nhà, chắc phải mấy ngày nữa mới quay lại trường được!"
"Cậu không sao là tốt rồi! Cứ yên tâm, bên này khác có tớ lo!"
"Uhm! Cám ơn cậu! Beth là tốt nhất!!"
Nói chuyện một lúc xong tạm biệt Beth, cô tắt điện thoại cất đi, lại phát hiện cả ba người còn lại trong xe đều đang nhìn chằm chằm mình với vẻ quái dị."
"Sao mọi người lại nhìn cháu như vậy?"
Logan cười tùy tiện trêu cô: "Chỉ có trước mặt cô bé Beth đó và Charles, còn cả lúc cháu có chuyện cần nhờ bọn ta mới thấy cháu giống con gái!"
Hai người còn lại thấy Logan nói vậy, không phúc hậu cười to.
Lily nhìn bọn họ bằng ánh mắt xem thường, vuốt tóc bày ra dáng vẻ quyến rũ.
"Ánh mắt mọi người chắc chắn không tốt! Thử hỏi các bạn cháu xem, có ai mà không nói cháu là đại mỹ nữ chứ!"
Logan cắt ngang "Bọn họ chưa ai thấy qua bộ dạng thật của cháu, đều bị bề ngoại của cháu lừa!"
Lily nghẹn, lại không thể dùng bạo lực, chỉ có thể tức giận hừ một tiếng rồi ngồi im.
Xe rất nhanh về đến học viện, Lily cũng không còn rảnh tức giận.
"Hi, Kurt! Lâu rồi không gặp!"
Lily vội vã chạy vào phòng hiệu trưởng của Charles, khi đi qua Nightcrawler còn không quên chào hỏi anh.
Nhưng mà Kurt lại sợ hãi. Tiểu ma vương sao đã về rồi!!!
Kurt ủ rũ mặt mày nhìn cô vui sướng chạy về cuối hành lang, "Phanh" một tiếng biến mất.
"Charles!"
Lily kích động đá bay cửa phòng hiệu trưởng, thấy Charles duy trì bộ dáng duỗi tay lấy sách.
Ông không kinh ngạc chút nào khi thấy cô. Cũng đúng, cô dám khẳng định từ khi cô về đến trường Charles đã biết rồi.
Lily chui đầu vào trong lòng Charles, gắt gao ôm eo ông.
"Con nhớ cha quá!"
Charles vươn tay vuốt tóc cô, động tác mềm nhẹ.
"Vậy nên, đây là lý do con không nói câu nào đã chạy về?"
Lily cứng đờ. Ai nha, kế hoạch thất bại.
"Con biết sai rồi, con không nên không nói gì với bố đã chạy về."
Lily cúi đầu, vô cùng đáng thương. Cô không dám ngẩng đầu nhìn thẳng vào mắt Charles.
Thấy cô nhanh chóng nhận sai, Charles cũng hơi kinh ngạc. Bình thường con nhóc này đều phải tranh luận với ông một trận. Hôm nay sao ngoan thế? Mặt trời mọc từ phía Tây?
Charles là một người thông minh, ông nghĩ một lát đã đoán được nguyên nhân.
"Con biết Erik về?"
Lúc này Lily mới ngẩng đầu, đau lòng nhìn Charles, gọi "Daddy".
Charles thấy cô như vậy, bất đắc dĩ, nhưng ông cần nghiêm túc nói rõ chuyện này với cô.
Ông kéo Lily ngồi xuống sô pha, nghiêm túc hỏi.
"Con có biết lần này Erik về làm gì không?"
"Không biết ạ, không phải là về để chọc giận bố đó chứ?"
Lily nhớ đến hành vi trung nhị của ông bố kia nhà mình, bất mãn chép miệng.
"Lần này ông ta về để đưa con đi."
"A?"
Tin này làm Lily hơi ngạc nhiên.
"Dẫn con đi? Đi đâu? Nhóm Brotherhood?"
Charles im lặng, hơi gật đầu khẳng định suy đoán của cô.
"Vì sao? Con..."
"Ông ta cần một người vừa trung thành vừa mạnh mẽ đi theo. Và con... là sự lựa chọn tuyệt vời nhất."
Charles có vẻ nhớ tới chuyện không vui, hít thật sâu rồi tiếp tục nói chuyện với Lily.
"Bọn ta đã giao ước không được đọc suy nghĩ của con. Vậy nên, Lily, con nói cho ta, con nghĩ sao về việc này?"
Lily rối rắm. Tuy cô hiểu và ủng hộ quan niệm của Charles. Nhưng nói thật, cô cũng không tin tưởng quan hệ giữa người bình thường và người biến dị.
Giống như những năm gần đây, nhóm X-men đã giành được thiện cảm của người dân, nhưng cũng có rất nhiều người vẫn có địch ý với họ.
Nhưng cô cũng không thể chấp nhận hoàn toàn tư tưởng của Erik. Trong nhân loại cũng có tốt có xấu. Chẳng hạn như nhóm Avengers, bọn họ chưa từng có ý xấu với người biến dị.
Nhưng, ngoài họ ra, cô không thể thực sự thân thiết với nhân loại. Vậy nên, nhiều năm qua, cô cũng chỉ có một người bạn tốt loài người là Beth.
"Daddy, con..."
Lily chỉ khi cảm thấy bất lực mới theo bản năng gọi ông là daddy, chứng minh hiện giờ con bé rất rối loạn.
Charles hơi khẩn trương, ông sợ Lily sẽ nói rằng cô phải rời khỏi đây.
Lily nhìn Charles, đúng lúc nhìn thấy sự lo lắng trong mắt ông, mới hiểu ra.
Cô cầm tay Charles, ánh mắt trở nên kiên định, "Con sẽ không rời khỏi cha! Vĩnh viễn không! Ý tưởng của Erik quá cấp tiến, không hợp với con, con vẫn thích sống như bây giờ, ngày ngày học tập, náo loạn, ngẫu nhiên đi theo các mọi đi đánh một trận, như vậy rất tốt, thật đấy!"
Charles nhìn Lily cười chân thành tha thiết, tảng đá trong lòng cuối cùng cũng rơi xuống đất.
Ông thở dài một hơi, ông không giữ được Raven, nhưng may mắn, ông còn có thể giữ lại Lily.
Cùng lúc đó, công viên trung tâm New York chào đón mấy người có thân phận đặc thù.
Người suýt khiến Manhattan thất thủ - Loki bị còng bởi còng tay đặng chế, cả miệng cũng bị bịt lại.
Thor đi theo sau anh, trong tay cầm khối vũ trụ ma phương.
Nhóm Avengers đã thay đồ, mặc đồ của người bình thường, đến tiễn hai anh em nhà thần không đỡ lo này đi.
"Yên tâm đi, lần này về bọn tôi sẽ trừng phạt nó thật nặng."
"Anh tốt nhất nói được thì làm được."
Qua trận chiến này, mọi người ai cũng biết Asgard có hai hoàng tử, một vị trung nhị chán ghét loài người, một vị thì là đệ khống ngốc nghếch. Vậy nên, Tony nghe Thor thề son sắt đảm bảo cũng không yên tâm chút nào.
Hai anh em cùng nhau cầm lấy khối vũ trụ ma phương, nháy mắt biến mất.
Mà Loki, trước khi biến mất, trong đầu hiện lên bộ dáng của Lily.
Hừ! Con kiến, chờ đấy, chờ bản thần quay lại chỉnh chết ngươi!
Nếu để Thor biết, thằng em suốt ngày gây chuyện của mình còn chưa vào nhà tù đã lên kế hoạch vượt ngục, không biết anh sẽ tức giận đến mức nào nữa.
Hiệu suất diệt địch của bọn họ trên chiến trường rất cao nên đã thành công khiến kẻ địch chú ý. Không chỉ vậy, chúng còn cử hẳn một đại quân vây quanh bọn họ.
Nhện nhỏ hưng phấn xoa tay, cuối cùng cũng đến lượt cậu xuất chiêu rồi!
Nhưng mà cậu còn chưa vui được bao lâu thì đã nghe được một tiếng rít gào, một bóng dáng màu xanh lao vào kẻ địch, sau đó là đạn laser bắn qua, nháy mắt đã diệt hơn một nửa địch.
Không phải đã nói là cho cậu cơ hội biểu hiện à? Hả?!!
Cậu còn muốn thể hiện tài năng của mình trước mặt chú Stark cơ mà!!!
"Hank!"
Lily rất kích động, chạy bổ nhào vào người màu xanh - Hank.
Peter lúc này mới thấy rõ, hít mạnh, có cả quái thú hình người nữa?
Lông xanh dài, còn có răng nanh! Trời ơi, phong cách của X-man thật độc đáo!!!
Lily cùng người vừa đến lại rất thân mật. Nếu không phải xung quanh còn có địch, cô chắc chắn sẽ bám luôn người ta không bỏ.
"Lily! Cháu...."
Hank bất đắc dĩ nhìn cô gái nhỏ còn không cao đến ngực mình lúc biến hình, muốn nói lại thôi, ánh mắt chiều chuộng.
Hank là người chiều Lily nhất trong học viện, tính cách của anh vừa nội liễm vừa ôn nhu, khi không biến hình sẽ là hình dạng của một người đàn ông trẻ thanh tú.
Lily hiện tại coi Hank như cứu tinh, hận không thể trở thành trang sức trên người anh luôn.
Logan giải quyết nốt kẻ địch xong, cùng Scott mắt laser đi tới.
Anh rút điếu xì gà trong túi ra hút, rất hưởng thụ hít mạnh một cái.
"Thôi đi cưng, lần này Hank cũng không giúp được cháu đâu!"
Khóe miệng Lily xụ xuống.
"Không đến mức đó chứ, cháu chỉ trộm chạy từ Anh về thôi mà?"
"Lily....."
Hank do dự một lúc, cuối cùng vẫn nói cho cô: "Lily à, mấy hôm trước Erik về."
Lily sửng sốt, cũng hiểu ra: "Bọn họ lại cãi nhau?"
Hank không trả lời cô, nhưng nhìn biểu cảm của anh là biết.
"Được rồi, cháu biết rồi, cháu sẽ ngoan ngoãn về nhận sai."
Lily hơi lo lắng cho Charles, tuy đã qua lâu rồi, nhưng Charles vẫn chưa thể thoát khỏi chuyện của Erik. Hơn nữa, Erik còn đưa cả dì Raven đi, người cùng Charles nương tựa lẫn nhau lớn lên - Raven.
Cảm xúc của cô tụt xuống, không còn phấn khởi như vừa rồi.
"Hello, mọi người! Chúng ta giải quyết chuyện chính xong lại nói chuyện phiếm được không?"
Iron Man bay qua, dùng pháo trong lòng bàn tay bắn bọn tiểu binh theo đuôi xong rơi xuống.
Bộ giáp đã hư hại nghiêm trọng làm Tony không thoải mái.
Bọn họ không hẹn mà cùng ngẩng đầu nhìn bầu trời, chỉ cần cánh cửa kia vẫn mở, bọn họ sẽ không thể giết hết được đám tiểu binh này.
"Natasha đã tìm được cách đóng cửa, nhưng trước hết chúng ta phải tìm được quyền trượng của Loki."
"Loki?"
"Người khơi mào cuộc chiến này, em trai chưa qua thời kì trung nhị không bớt lo của Thần Sấm, uhm ---- tôi nghĩ mọi người rất dễ nhận ra hắn. Hắn đội mũ giáp có hai cái sừng dài... Nhìn qua khá giống con tuần lộc..."
"......"
Một đám quái thai!
"Được rồi, đã hiểu, nếu thấy hắn thì nghĩ cách cướp quyền trượng!"
Tony nói xong, đổi bộ giáp mới, một lần nữa quay lại chiến trường trên không.
Loki lúc này đang nhàn nhã ngồi trên phi thuyền nhỏ của Chirauti, ngẫu nhiên dùng vũ khí bắn nhóm Avengers cái. So với bộ dáng mệt mỏi của họ thì nhìn anh nhàn hơn không biết bao nhiêu lần.
Anh như một đứa trẻ thực hiện thành công trò đùa dai của mình, lộ ra nụ cười thích ý, sau đó lại bị một nhóm người trên chiến trường hấp dẫn.
Bọn chúng là ai? Người Chirauti trước bọn chúng không thể duy trì được lâu.
Tuy anh không đau lòng bọn này nhưng không phải anh không ngại.
Loki vừa định tấn công bọn họ thì chợt khựng lại.
Đôi mắt anh gắt gao dán lên người cô gái trong đó. Chỉ cần liếc qua một cái, anh lập tức nhận ra đó là cô!
"A, thật là niềm vui ngoài ý muốn!"
Anh vốn dĩ chỉ định trả thù thằng anh của mình, không ngờ còn có thể lôi cả con kiến năm đó nhục nhã anh ra.
Nhiều năm qua, anh chưa lúc nào quên sự sỉ nhục đó!
Nụ cười trên mặt trở nên vặn vẹo, Loki lái phi thuyền đâm qua.
Bọn Logan cũng biến sắc, sao không theo kịch bản gì thế, một cái phi thuyền trực tiếp đâm vào thì phải làm sao!
Nhưng Loki không định tấn công bọn họ, anh chỉ tới gần tóm Lily rồi lại bay đi.
"Ha! Con kiến đáng ghét, cuối cùng đã rơi vào trong tay ta...."
Anh còn chưa nói xong đã bị Lily giật cho.
Ngu ngốc, dám dùng tay bắt cô!
Tranh thủ lúc anh bị sét giật cho run người, Lily lập tức đoạt lấy quyền trượng trong tay anh. Lúc tới gần tháp Stark, cô hung hăng đạp Loki xuống mái nhà.
Lily cầm quyền trượng cũng nhảy xuống dưới. Quanh thân cô còn những tia sét màu lam chớp giật tỏa sáng, giống như một vị thần.
Loki suy yếu nằm nghiêng trên mặt đất, đôi mắt kinh diễm nhìn về Lily.
Anh mau chóng phản ứng lại. FUCK!! Anh chắc chắn bị sét đánh choáng váng rồi! Vậy mà lại nghĩ cô ta đẹp muốn chết!
Loki trơ mắt nhìn cô cầm quyền trượng của mình bước lại gần, nhìn từ trên cao xuống: "Nói đi, tại sao anh lại bắt tôi?"
Lily ngồi xổm xuống, cách Loki rất gần, nhưng cô lại không sợ hãi. Bằng năng lực của mình, chuyện cô không sợ nhất là tới gần người khác. Lily im lặng meo meo đánh giá người đàn ông này, mũ con nai trên đầu anh đã rơi, lộ ra mái tóc đen cuốn khúc. Diện mạo anh còn khá xinh đẹp, đôi mắt giống như ngọc lục phỉ thúy ngập nước. Nếu không phải anh là người khơi mào cuộc chiến này, có lẽ Lily sẽ hứng thú.
Nhưng anh lại nhăn chặt mày, biểu tình kinh ngạc không thể tưởng tượng: "Ngươi không nhận ra ta?!"
Đừng có nói con kiến chết tiệt này nhục nhã anh xong thì quên luôn rồi đấy!
"Đương nhiên nhận ra!"
Còn may, nếu cô ta quên thật, mối thù mà anh chờ để trả sẽ trở thành trò cười lớn mất.
"Tôi đương nhiên nhận ra anh là ai, Loki, em trai Thần Sấm Thor, đầu sỏ gây ra trận chiến ở New York."
Cô nói xong, trên mặt còn mang theo phẫn hận, không ngồi xổm trước mặt anh nữa mà đứng thẳng lên, chĩa quyền trượng trong tay chĩa ngực anh.
Được rồi, anh thật sự là một trò cười, kẻ anh muốn báo thù đã sớm quên anh là ai, mệt cho anh còn ngày ngày chạy theo Frigga chăm chỉ học pháp thuật!
Loki cực kỳ tức giận, anh chưa từng chịu vũ nhục như vậy. Con kiến chết dịch này coi anh là cái gì?!!!
Lily không để ý đến anh, đi đến tòa tháp, phóng một tia chớp trên không. Rất nhanh, cô đã thấy Spider Man tới.
Cô đưa quyền trượng cho cậu "Giao cái này cho Natasha để cô ấy đóng cái cửa đó lại."
Spider Man nhận quyền trượng xong lập tức chạy đi. Còn Loki tranh thủ lúc cô không để ý biến ra hai con dao nhỏ, từ mặt đất đánh về phía cô. Lily dễ dàng nghiêng người tránh, xoay người đối mặt với Loki.
"Anh cho rằng, chỉ bằng cái này có thể khiến tôi bị thương?"
Giọng nói của cô mang theo khinh thường cùng tự tin mãnh liệt. Loki rất bất mãn, anh cực kỳ chán ghét giọng điệu khinh miệt của cô đối với mình!
"Con kiến chết dịch nhà ngươi cũng dám coi thường ta! Ta......"
Còn chưa nói xong, một thân ảnh to lớn màu xanh lục đã mạnh mẽ nhảy từ dưới lầu lên, sau đó một quyền đánh bay Loki.
"......"
Loki hung hăng ngã xuống mặt đất, đau đớn kịch liệt làm anh càng phẫn nộ.
Anh đột nhiên đứng lên, rống giận với tên to con màu xanh lục trước mắt: "Ta chính là thần! Đám kiến các ngươi......"
Hulk làm gì có kiên nhẫn nghe anh blah blah, bắt lấy chân anh, đập anh xuống đất như đập một con cá, một lần còn chưa đủ, Hulk liên tục đập anh thêm mấy cái, khiến anh chỉ có thể nằm liệt trên sàn.
Loki bắt đầu hoài nghi thần sinh.
Lily làm quần chúng ăn dưa đứng một bên quan sát toàn bộ quá trình, cô cảm thấy cô sắp trở thành fan cuồng của Hulk mất rồi. Thực sự, thực sự là bạo lực có nghệ thuật! Quá khốc!!!
Hulk đánh Loki xong còn để lại một câu khinh thường "Thần như hạch!"
Lily ở bên ngoài cười gập cả eo.
Cô ngoan ngoãn đuổi kịp Hulk, Hulk quay đầu thấy Lily, duỗi tay ra đem đặt cô ngồi trên vai mình.
"Cảm ơn Hulk! Hulk là giỏi nhất!"
Người khổng lồ xanh nghe thấy giọng nói ngọt ngào của cô gái, không tự chủ nở một nụ cười hàm hậu.
Loki: m...m...p
Khi hai người ra ngoài, trùng động cũng đã biến mất, nguy cơ của New York đã được giải trừ!
Các Avengers nhanh chóng tụ tập ở tháp Stark.
Iron Man đưa Hawkeye đến nơi, lại bay đi đón những người khác.
Mọi người tụ tập đầy đủ, nhìn ai cũng thấy chật vật, chỉ có mỗi Lily vẫn gọn gàng sạch sẽ.
Hank vội vàng chạy tới kiểm tra Lily, thấy cô không bị thương mới an tâm, khó hiểu hỏi: "Loki bắt cháu lên đây làm cái gì?"
"Cháu cũng không biết! Cháu còn chưa kịp hỏi thăm anh ta nữa!"
Tony tháo bỏ bộ giáp đã nát banh ra, trông anh có vẻ cực kì mệt mỏi. Anh nhìn qua con nhóc Lily: "Nhìn cháu có vẻ khá nhẹ nhàng nhỉ?"
Lily làm gì không hiểu ý anh ta, vội giơ hai tay giả vờ vô tội.
"Cháu cũng không đánh cận chiến nha, chỉ cần gọi sấm sét giật là được rồi nha!"
Rất có cảm giác 'Cháu lợi hại lắm cháu rất buồn.'
Không khí sau khi Lily pha trò nhẹ nhàng hơn nhiều. Loki cũng phục hồi tinh thần, cố sức bò lên, quay đầu lại, đúng lúc các siêu anh hùng đang nhìn mình....
Con kiến đáng ghét kia cũng đứng trong đám người nhìn anh mà cười cười, giống như đang cười nhạo sự thất bại của anh vậy.
Loki hận ngứa hết cả hàm răng, lại chỉ có thể hung hăng trợn hai mắt trừng cô.
Cảm nhận được tầm mắt tràn ngập địch ý của anh, Lily sửng sốt, người đánh anh ta rõ ràng là Hulk, nhìn cô như vậy là có ý gì? Cô chỉ là một quần chúng ăn dưa mà thôi! Cô vô tội mà!
Thấy cô không chuyện gì, Logan quay đầu nói: "Lily, chúng ta về Westchester thôi, Charles đang chờ cháu đấy."
Thì ra con kiến này tên là Lily, rất tốt, anh nhỡ kỹ. Westchester đúng không, anh cũng nhớ rồi.
Chờ đấy, anh sẽ trở lại!
Logan nhanh chóng tạm biệt mọi người rồi kéo Lily đi.
Trên đường trở về, mọi người vừa trải qua trận chiến lớn đều mệt mỏi nhắm mắt tĩnh dưỡng.
Lily đột nhiên nhớ tới Beth, nhanh chóng gọi điện thoại cho cô bạn.
Điện thoại rất nhanh thông, tiếng thở phào nhẹ nhõm của Beth từ đầu bên kia truyền tới.
"Tạ ơn Chúa! Rốt cục cậu đã gọi cho tớ! Cậu không sao chứ, Lily?"
"Uhm, tớ không sao. Tớ đang trên đường về nhà, chắc phải mấy ngày nữa mới quay lại trường được!"
"Cậu không sao là tốt rồi! Cứ yên tâm, bên này khác có tớ lo!"
"Uhm! Cám ơn cậu! Beth là tốt nhất!!"
Nói chuyện một lúc xong tạm biệt Beth, cô tắt điện thoại cất đi, lại phát hiện cả ba người còn lại trong xe đều đang nhìn chằm chằm mình với vẻ quái dị."
"Sao mọi người lại nhìn cháu như vậy?"
Logan cười tùy tiện trêu cô: "Chỉ có trước mặt cô bé Beth đó và Charles, còn cả lúc cháu có chuyện cần nhờ bọn ta mới thấy cháu giống con gái!"
Hai người còn lại thấy Logan nói vậy, không phúc hậu cười to.
Lily nhìn bọn họ bằng ánh mắt xem thường, vuốt tóc bày ra dáng vẻ quyến rũ.
"Ánh mắt mọi người chắc chắn không tốt! Thử hỏi các bạn cháu xem, có ai mà không nói cháu là đại mỹ nữ chứ!"
Logan cắt ngang "Bọn họ chưa ai thấy qua bộ dạng thật của cháu, đều bị bề ngoại của cháu lừa!"
Lily nghẹn, lại không thể dùng bạo lực, chỉ có thể tức giận hừ một tiếng rồi ngồi im.
Xe rất nhanh về đến học viện, Lily cũng không còn rảnh tức giận.
"Hi, Kurt! Lâu rồi không gặp!"
Lily vội vã chạy vào phòng hiệu trưởng của Charles, khi đi qua Nightcrawler còn không quên chào hỏi anh.
Nhưng mà Kurt lại sợ hãi. Tiểu ma vương sao đã về rồi!!!
Kurt ủ rũ mặt mày nhìn cô vui sướng chạy về cuối hành lang, "Phanh" một tiếng biến mất.
"Charles!"
Lily kích động đá bay cửa phòng hiệu trưởng, thấy Charles duy trì bộ dáng duỗi tay lấy sách.
Ông không kinh ngạc chút nào khi thấy cô. Cũng đúng, cô dám khẳng định từ khi cô về đến trường Charles đã biết rồi.
Lily chui đầu vào trong lòng Charles, gắt gao ôm eo ông.
"Con nhớ cha quá!"
Charles vươn tay vuốt tóc cô, động tác mềm nhẹ.
"Vậy nên, đây là lý do con không nói câu nào đã chạy về?"
Lily cứng đờ. Ai nha, kế hoạch thất bại.
"Con biết sai rồi, con không nên không nói gì với bố đã chạy về."
Lily cúi đầu, vô cùng đáng thương. Cô không dám ngẩng đầu nhìn thẳng vào mắt Charles.
Thấy cô nhanh chóng nhận sai, Charles cũng hơi kinh ngạc. Bình thường con nhóc này đều phải tranh luận với ông một trận. Hôm nay sao ngoan thế? Mặt trời mọc từ phía Tây?
Charles là một người thông minh, ông nghĩ một lát đã đoán được nguyên nhân.
"Con biết Erik về?"
Lúc này Lily mới ngẩng đầu, đau lòng nhìn Charles, gọi "Daddy".
Charles thấy cô như vậy, bất đắc dĩ, nhưng ông cần nghiêm túc nói rõ chuyện này với cô.
Ông kéo Lily ngồi xuống sô pha, nghiêm túc hỏi.
"Con có biết lần này Erik về làm gì không?"
"Không biết ạ, không phải là về để chọc giận bố đó chứ?"
Lily nhớ đến hành vi trung nhị của ông bố kia nhà mình, bất mãn chép miệng.
"Lần này ông ta về để đưa con đi."
"A?"
Tin này làm Lily hơi ngạc nhiên.
"Dẫn con đi? Đi đâu? Nhóm Brotherhood?"
Charles im lặng, hơi gật đầu khẳng định suy đoán của cô.
"Vì sao? Con..."
"Ông ta cần một người vừa trung thành vừa mạnh mẽ đi theo. Và con... là sự lựa chọn tuyệt vời nhất."
Charles có vẻ nhớ tới chuyện không vui, hít thật sâu rồi tiếp tục nói chuyện với Lily.
"Bọn ta đã giao ước không được đọc suy nghĩ của con. Vậy nên, Lily, con nói cho ta, con nghĩ sao về việc này?"
Lily rối rắm. Tuy cô hiểu và ủng hộ quan niệm của Charles. Nhưng nói thật, cô cũng không tin tưởng quan hệ giữa người bình thường và người biến dị.
Giống như những năm gần đây, nhóm X-men đã giành được thiện cảm của người dân, nhưng cũng có rất nhiều người vẫn có địch ý với họ.
Nhưng cô cũng không thể chấp nhận hoàn toàn tư tưởng của Erik. Trong nhân loại cũng có tốt có xấu. Chẳng hạn như nhóm Avengers, bọn họ chưa từng có ý xấu với người biến dị.
Nhưng, ngoài họ ra, cô không thể thực sự thân thiết với nhân loại. Vậy nên, nhiều năm qua, cô cũng chỉ có một người bạn tốt loài người là Beth.
"Daddy, con..."
Lily chỉ khi cảm thấy bất lực mới theo bản năng gọi ông là daddy, chứng minh hiện giờ con bé rất rối loạn.
Charles hơi khẩn trương, ông sợ Lily sẽ nói rằng cô phải rời khỏi đây.
Lily nhìn Charles, đúng lúc nhìn thấy sự lo lắng trong mắt ông, mới hiểu ra.
Cô cầm tay Charles, ánh mắt trở nên kiên định, "Con sẽ không rời khỏi cha! Vĩnh viễn không! Ý tưởng của Erik quá cấp tiến, không hợp với con, con vẫn thích sống như bây giờ, ngày ngày học tập, náo loạn, ngẫu nhiên đi theo các mọi đi đánh một trận, như vậy rất tốt, thật đấy!"
Charles nhìn Lily cười chân thành tha thiết, tảng đá trong lòng cuối cùng cũng rơi xuống đất.
Ông thở dài một hơi, ông không giữ được Raven, nhưng may mắn, ông còn có thể giữ lại Lily.
Cùng lúc đó, công viên trung tâm New York chào đón mấy người có thân phận đặc thù.
Người suýt khiến Manhattan thất thủ - Loki bị còng bởi còng tay đặng chế, cả miệng cũng bị bịt lại.
Thor đi theo sau anh, trong tay cầm khối vũ trụ ma phương.
Nhóm Avengers đã thay đồ, mặc đồ của người bình thường, đến tiễn hai anh em nhà thần không đỡ lo này đi.
"Yên tâm đi, lần này về bọn tôi sẽ trừng phạt nó thật nặng."
"Anh tốt nhất nói được thì làm được."
Qua trận chiến này, mọi người ai cũng biết Asgard có hai hoàng tử, một vị trung nhị chán ghét loài người, một vị thì là đệ khống ngốc nghếch. Vậy nên, Tony nghe Thor thề son sắt đảm bảo cũng không yên tâm chút nào.
Hai anh em cùng nhau cầm lấy khối vũ trụ ma phương, nháy mắt biến mất.
Mà Loki, trước khi biến mất, trong đầu hiện lên bộ dáng của Lily.
Hừ! Con kiến, chờ đấy, chờ bản thần quay lại chỉnh chết ngươi!
Nếu để Thor biết, thằng em suốt ngày gây chuyện của mình còn chưa vào nhà tù đã lên kế hoạch vượt ngục, không biết anh sẽ tức giận đến mức nào nữa.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.