Chương 62: Cầu Hôn
Gia Kha Nguyệt
06/10/2023
"Né ra." Hạ Như Ân cau mày lại nói.
"Ở dưới nắng lắm, em cứ ngồi chờ ở đây đi" Phong Thần Vũ gãi đầu nói.
"Hửm? Tôi có oto để làm gì?
"Anh không thích cho em xuống." Phong Thần Vũ anh ngang ngược nói.
"Anh ngang ngược vậy." Hạ Như Ân chưa kịp mắng anh xong, thì anh đã bế cô vác lên vai mình đặt cô ngồi lên bàn làm việc
"Anh bị khùng à." Hạ Như Ân liên tục đấm vào ngực anh.
"A, a đau anh" Phong Thần Vũ liền ôm một bên ngực mà kêu đau.
"Này, anh có sao không " Hạ Như Ân tưởng mình ra tay mạnh nên đã đỡ lấy tay anh mà hỏi.
Phong Thần Vũ thấy cô lo lắng anh liền ôm lấy cô mà hôn lấy hôn để.
"Ưm…" Bị anh hôn bất ngờ cô không có không khí để thở nên đã đành mở miệng ra chiếm lấy không khí trong khoan miệng anh.
Cả hai hôn nhau say đắm, bàn tay hư hỏng của anh lại sờ lấy chiếc đùi của cô, cô đã ngăn lấy tay anh lại.
Hạ Như Ân đã đấm vài cái vào lòng ngực anh, anh luyến tiếc buông đôi môi cô ra.
"Tên lưu manh " Hạ Như Ân chửi anh.
"Em nỡ lòng nào chửi chồng em như vậy sao.
"Tôi không muốn nói chuyện với anh nữa, đi ra " Hạ Như Ân liền đẩy anh ra, nhưng đẩy mãi anh cũng không nhúc nhích chỉ một chút.
Phong Thần Vũ lại cúi đầu xuống muốn hôn cô, cánh cửa đẩy vào cậu bé trai nhảy tung tăng mà hát hò.
"A, bố ơi con về rồi " Hạ Như Ân giật mình đẩy anh ra mà nhảy xuống.
Phong Thần Vũ đứng quay lưng lại tay chống lên bàn mà nhếch mép cười.
"(Tiểu tử thối à, con về chả đúng lúc nào cả) Phong Thần Vũ buồn rầu nói trong lòng.
"Bảo bối lại đây với mẹ nào." Hạ Minh Huy cậu bé liền chạy lại ôm lấy mẹ.
"Sao lại ăn kem nữa rồi, ăn riết rồi bệnh đấy nhá.
"Vâng ạ.
"Lại chào bố đi rồi về nào" Hạ Minh Huy liền bĩu môi nhìn cô.
"Con muốn chơi với bố một lúc nữa.
"Không được, bố còn phải làm việc nữa ngoan nào, ngày mai bố lại đưa con đi chơi." Hạ Như Ân liền nói.
"Bảo bối ngoan nghe lời mẹ nhá, ngày mai bố sẽ đến đón con đi chơi.
"Vâng ạ.
Hạ Minh Huy ngoan ngoãn theo cô về, trước khi về Hạ Như Ân liền lườm anh một cái, anh chỉ đứng ngây ngốc ra đó mà cười.
*****
Hạ Tử Sâm đưa Phong Thiên Di đến một nhà hàng Âu sang trọng, trong căn phòng không một tiếng ồn, view nhìn ra ngoài trời thấy được toàn cảnh thành phố.
Trên chiếc bàn có rất nhiều đồ ăn ngon, có hai chiếc ly và một ly rượu còn có một mùi thơm của nến, căn phòng được trang trí những bông hoa tươi còn có những chiếc bong bóng trái tim, khung cảnh lúc ấy rất lãng mạn.
"Anh đưa em đi đâu vậy? " Phong Thiên Di thắc mắc mà hỏi.
"Em vào rồi sẽ biết, nhưng anh sẽ bịt mắt em lại.
"Làm sao em thấy đường mà đi."
"Yên tâm, có anh.
Hạ Tử Sâm lấy đôi tay che lại mắt cô cẩn thận dẫn cô vào căn phòng lãng mạn ấy.
"123 em mở mắt ra đi" Hạ Tử Sâm buông tay mình ra khỏi đôi mắt xinh đẹp của cô, một tay anh luồng ra sau ôm lấy eo cô.
"Wow" Thiên Di thấy được sự lãng mạn mà không khỏi bất ngờ liền quay sang nhìn anh.
"Em thích nó không?
"Có ạ" Phong Thiên Di trả lời anh, Hạ Tử Sâm đi lại phía chiếc ghế lấy ra một bó hoa hồng cầm trên tay đi lại phía cô.
"Anh tặng em." Thiên Di vui vẻ cười nhận lấy bó hoa hồng.
Đột nhiên Hạ Tử Sâm quỳ một chân xuống, anh móc ra một hộp nhẫn nhỏ, anh mở nó ra trong chiếc hộp là một chiếc nhẫn có đính một viên kim cương 3.5 carat nó lấp la lấp lánh rất đẹp, được nhập trực tiếp từ Pháp.
Phong Thiên Di vì vui sướng nên đã bất ngờ lấy một tay che miệng lại mà rơi những giọt nước mắt hạnh phúc.
"Em đồng ý gã cho anh không? Anh hứa sẽ yêu thương em và cho em một cuộc sống hạnh phúc, anh sẽ khiến em hạnh phúc lên từng ngày, em sẽ là cô gái hạnh phúc nhất trên thế giới này, đồng ý gã cho anh nhé." Hạ Tử Sâm đã nói ra được những lời nói thật lòng.
"Em đồng ý." Phong Thiên Di vui vẻ gật đầu.
Hạ Tử Sâm lấy chiếc nhẫn kim cương ra đeo lên bàn tay trái cho cô.
Thiên Di vì hạnh phúc nên đã hôn vào môi anh một cái.
"Cảm ơn anh." Hạ Tử Sâm ôm chặt lấy cô vào lòng.
"Anh và em chỉ mới gặp nhau, nhưng có thể nói anh đã thích em từ lúc trong quán bar mà em tát anh rồi, anh sẽ làm đủ mọi cách cho anh hai em thấy được tình cảm anh dành cho em.
"Sau này anh sẽ chăm con, thay bỉm cho con nấu ăn cho em, làm hết tất cả sẽ không để em làm bất cứ việc gì." Hạ Tử Sâm nhìn cô say đắm.
"Anh hứa đó.
"Anh hứa.
Cả hai vui vẻ cùng nhau dùng buổi tối, không khí lúc ấy rất lãng mạn, cô nhìn chai rượu rất sợ, nên anh đã dẹp đi, vì rượu nên bây giờ bụng lại to.
Tuy cả hai chưa gặp nhau lâu, nhưng đã thích nhau từ ánh mắt và lần đầu gặp, có thể nói từ từ cả hai sau này cũng yêu nhau sâu sắc như anh chị hai của mình.
****
"Con ở nhà không được mở cửa cho người lạ nghe chưa, mẹ xuống cửa hàng tiện lợi mua một ít đồ." Hạ Như Ân cẩn thận căn dặn cậu bé.
"Tuân lệnh mama"
Hạ Như Ân ra ngoài khoá cửa lại, cô không để ý, Phong Thần Vũ thấy cô vừa ra khỏi nhà đã chạy lại gõ cửa.
"Bố vào nhà đi ạ" Hai bố con đã thôn đồng với nhau, cậu bé nghe thấy ba tiếng gõ cửa đã biết là bố nên mở cửa cho anh vào.
"Con trai ngoan của bố, mẹ đi đâu rồi.
"Mẹ đi mua ít đồ rồi ạ.
Cả hai bố con vui đùa với nhau.
"Ở dưới nắng lắm, em cứ ngồi chờ ở đây đi" Phong Thần Vũ gãi đầu nói.
"Hửm? Tôi có oto để làm gì?
"Anh không thích cho em xuống." Phong Thần Vũ anh ngang ngược nói.
"Anh ngang ngược vậy." Hạ Như Ân chưa kịp mắng anh xong, thì anh đã bế cô vác lên vai mình đặt cô ngồi lên bàn làm việc
"Anh bị khùng à." Hạ Như Ân liên tục đấm vào ngực anh.
"A, a đau anh" Phong Thần Vũ liền ôm một bên ngực mà kêu đau.
"Này, anh có sao không " Hạ Như Ân tưởng mình ra tay mạnh nên đã đỡ lấy tay anh mà hỏi.
Phong Thần Vũ thấy cô lo lắng anh liền ôm lấy cô mà hôn lấy hôn để.
"Ưm…" Bị anh hôn bất ngờ cô không có không khí để thở nên đã đành mở miệng ra chiếm lấy không khí trong khoan miệng anh.
Cả hai hôn nhau say đắm, bàn tay hư hỏng của anh lại sờ lấy chiếc đùi của cô, cô đã ngăn lấy tay anh lại.
Hạ Như Ân đã đấm vài cái vào lòng ngực anh, anh luyến tiếc buông đôi môi cô ra.
"Tên lưu manh " Hạ Như Ân chửi anh.
"Em nỡ lòng nào chửi chồng em như vậy sao.
"Tôi không muốn nói chuyện với anh nữa, đi ra " Hạ Như Ân liền đẩy anh ra, nhưng đẩy mãi anh cũng không nhúc nhích chỉ một chút.
Phong Thần Vũ lại cúi đầu xuống muốn hôn cô, cánh cửa đẩy vào cậu bé trai nhảy tung tăng mà hát hò.
"A, bố ơi con về rồi " Hạ Như Ân giật mình đẩy anh ra mà nhảy xuống.
Phong Thần Vũ đứng quay lưng lại tay chống lên bàn mà nhếch mép cười.
"(Tiểu tử thối à, con về chả đúng lúc nào cả) Phong Thần Vũ buồn rầu nói trong lòng.
"Bảo bối lại đây với mẹ nào." Hạ Minh Huy cậu bé liền chạy lại ôm lấy mẹ.
"Sao lại ăn kem nữa rồi, ăn riết rồi bệnh đấy nhá.
"Vâng ạ.
"Lại chào bố đi rồi về nào" Hạ Minh Huy liền bĩu môi nhìn cô.
"Con muốn chơi với bố một lúc nữa.
"Không được, bố còn phải làm việc nữa ngoan nào, ngày mai bố lại đưa con đi chơi." Hạ Như Ân liền nói.
"Bảo bối ngoan nghe lời mẹ nhá, ngày mai bố sẽ đến đón con đi chơi.
"Vâng ạ.
Hạ Minh Huy ngoan ngoãn theo cô về, trước khi về Hạ Như Ân liền lườm anh một cái, anh chỉ đứng ngây ngốc ra đó mà cười.
*****
Hạ Tử Sâm đưa Phong Thiên Di đến một nhà hàng Âu sang trọng, trong căn phòng không một tiếng ồn, view nhìn ra ngoài trời thấy được toàn cảnh thành phố.
Trên chiếc bàn có rất nhiều đồ ăn ngon, có hai chiếc ly và một ly rượu còn có một mùi thơm của nến, căn phòng được trang trí những bông hoa tươi còn có những chiếc bong bóng trái tim, khung cảnh lúc ấy rất lãng mạn.
"Anh đưa em đi đâu vậy? " Phong Thiên Di thắc mắc mà hỏi.
"Em vào rồi sẽ biết, nhưng anh sẽ bịt mắt em lại.
"Làm sao em thấy đường mà đi."
"Yên tâm, có anh.
Hạ Tử Sâm lấy đôi tay che lại mắt cô cẩn thận dẫn cô vào căn phòng lãng mạn ấy.
"123 em mở mắt ra đi" Hạ Tử Sâm buông tay mình ra khỏi đôi mắt xinh đẹp của cô, một tay anh luồng ra sau ôm lấy eo cô.
"Wow" Thiên Di thấy được sự lãng mạn mà không khỏi bất ngờ liền quay sang nhìn anh.
"Em thích nó không?
"Có ạ" Phong Thiên Di trả lời anh, Hạ Tử Sâm đi lại phía chiếc ghế lấy ra một bó hoa hồng cầm trên tay đi lại phía cô.
"Anh tặng em." Thiên Di vui vẻ cười nhận lấy bó hoa hồng.
Đột nhiên Hạ Tử Sâm quỳ một chân xuống, anh móc ra một hộp nhẫn nhỏ, anh mở nó ra trong chiếc hộp là một chiếc nhẫn có đính một viên kim cương 3.5 carat nó lấp la lấp lánh rất đẹp, được nhập trực tiếp từ Pháp.
Phong Thiên Di vì vui sướng nên đã bất ngờ lấy một tay che miệng lại mà rơi những giọt nước mắt hạnh phúc.
"Em đồng ý gã cho anh không? Anh hứa sẽ yêu thương em và cho em một cuộc sống hạnh phúc, anh sẽ khiến em hạnh phúc lên từng ngày, em sẽ là cô gái hạnh phúc nhất trên thế giới này, đồng ý gã cho anh nhé." Hạ Tử Sâm đã nói ra được những lời nói thật lòng.
"Em đồng ý." Phong Thiên Di vui vẻ gật đầu.
Hạ Tử Sâm lấy chiếc nhẫn kim cương ra đeo lên bàn tay trái cho cô.
Thiên Di vì hạnh phúc nên đã hôn vào môi anh một cái.
"Cảm ơn anh." Hạ Tử Sâm ôm chặt lấy cô vào lòng.
"Anh và em chỉ mới gặp nhau, nhưng có thể nói anh đã thích em từ lúc trong quán bar mà em tát anh rồi, anh sẽ làm đủ mọi cách cho anh hai em thấy được tình cảm anh dành cho em.
"Sau này anh sẽ chăm con, thay bỉm cho con nấu ăn cho em, làm hết tất cả sẽ không để em làm bất cứ việc gì." Hạ Tử Sâm nhìn cô say đắm.
"Anh hứa đó.
"Anh hứa.
Cả hai vui vẻ cùng nhau dùng buổi tối, không khí lúc ấy rất lãng mạn, cô nhìn chai rượu rất sợ, nên anh đã dẹp đi, vì rượu nên bây giờ bụng lại to.
Tuy cả hai chưa gặp nhau lâu, nhưng đã thích nhau từ ánh mắt và lần đầu gặp, có thể nói từ từ cả hai sau này cũng yêu nhau sâu sắc như anh chị hai của mình.
****
"Con ở nhà không được mở cửa cho người lạ nghe chưa, mẹ xuống cửa hàng tiện lợi mua một ít đồ." Hạ Như Ân cẩn thận căn dặn cậu bé.
"Tuân lệnh mama"
Hạ Như Ân ra ngoài khoá cửa lại, cô không để ý, Phong Thần Vũ thấy cô vừa ra khỏi nhà đã chạy lại gõ cửa.
"Bố vào nhà đi ạ" Hai bố con đã thôn đồng với nhau, cậu bé nghe thấy ba tiếng gõ cửa đã biết là bố nên mở cửa cho anh vào.
"Con trai ngoan của bố, mẹ đi đâu rồi.
"Mẹ đi mua ít đồ rồi ạ.
Cả hai bố con vui đùa với nhau.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.