Cô Vợ Nhỏ Của Thống Soái Đại Nhân
Chương 1: Chuyện hoang đường
Thúy Hường
05/10/2022
(1)
Tần Lam tỉnh dậy sau một giấc mơ dài. Như bao ngày khác, cô sẽ vươn vai một cái rồi mới ra khỏi giường. Nhưng lần này cô lại cảm thấy cơ thể đau nhức một cách lạ thường, nhất là phần hạ thân bên dưới. Cô cảnh giác cúi xuống kiểm tra, phát hiện trên cơ thể mình xuất hiện nhiều vết bầm tím đầy ái muội.
Tần Lam hốt hoảng, lập tức ngước lên cẩn thận quan sát không gian xung quanh mình. Cô chỉ thấy mọi thứ lạ lẫm, đồ dùng và cách bài trí đều theo phong cách dân quốc với kiểu Trung Tây kết hợp.
Cô không phải trẻ con, tất nhiên hiểu được những biểu hiện trên cơ thể mình là như thế nào. Nhưng chuyện này quá là hoang đường rồi, đây rốt cuộc là đâu?
Tần Lam vô cùng hoang mang, khi cô còn chưa kịp định hình lại thì ngay bên cạnh đã vang lên giọng nói của một người phụ nữ khác, cắt đứt dòng suy nghĩ của cô:
- Dì thứ, cô tỉnh lại rồi ạ?
Tần Lam theo phản xạ mà nhìn sang cô gái ấy, đó là một cô gái trẻ tuổi, cũng ăn mặc theo kiểu thời dân quốc, giọng điệu đối với cô vô cùng lễ phép. Nếu cô không lầm thì đây là một cô người hầu thì phải. Chỉ có điều... cô ấy vừa gọi cô là "dì thứ" ư?
Tần Lam hít một hơi thật sâu, cố gắng bình ổn lại tâm trạng của bản thân, cô bình tĩnh cất giọng hỏi:
- Cô là ai?
Nữ người hầu lập tức trả lời:
- Dì thứ, tôi là Lan Tâm, người hầu riêng của cô. Từ nay có việc gì, dì cứ nói với tôi một tiếng là được.
Lan Tâm càng nói, Tần Lam càng nhận ra những tình tiết này vô cùng quen thuộc, nhưng lại nhất thời không nhớ ra đã được đọc ở đâu. Cho tới khi Lan Tâm nhắc tới chuyện cô được gả tới phủ thống soái để làm vợ lẽ, cô mới sực tỉnh ngộ, nhớ ra tất cả mọi chuyện.
Đây chẳng phải là tình tiết trong cuốn tiểu thuyết ngược tâm mà cô đã đọc hai ngày trước sao? Lẽ nào cô đã xuyên không?
Không thể nào, sao tình huống cẩu huyết này lại có thể xảy ra với cô được chứ? Chắc chỉ là mơ thôi, ngủ một giấc sẽ quay trở lại như bình thường ấy mà.
Thế nhưng những vết bầm tím đau nhức trên cơ thể lại rõ ràng như vậy, chúng như muốn mách bảo cô rằng những chuyện đang xảy ra bây giờ không hề là mơ, mà là thật.
Tâm trạng Tần Lam lúc này cực kỳ hỗn loạn, cô cố lục lại những kí ức của mình về tình tiết trong bộ truyện có liên quan tới nhân vật người vợ lẽ mà mình chẳng ấn tượng mấy này. Cuối cùng, cô cũng tìm được ra một chút manh mối.
Vân Tranh Lam, một nữ pháo thủ. Tuy nhiên, cô ấy chỉ là nữ phụ, tồn tại chưa đến mấy chương, kết cục lại rất bi thảm.
Vân Tranh Lam trong truyện vẫn còn là một học sinh, bề ngoài cô ấy trong sáng ngây thơ, nhưng bên trong lại là một người phụ nữ dâm đãng, ti tiện. Sau khi gả cho thống soái, cô ấy còn lén lút qua lại với những tên đàn ông khác, cắm cho thống soái mấy cái sừng liền. Cuối cùng mọi chuyện đều bị thống soái phát hiện, anh ta thẳng tay bắn chết cô ngay tại chỗ.
Sau khi thu thập được một số thông tin quan trọng, Tần Lam âm thầm thở dài ngao ngán. Cô đường đường là một phóng viên nổi tiếng, xuyên vào ai không xuyên, lại xuyên vào nhân vật nữ phụ với hoàn cảnh éo le như này. Ông trời là đang cố tình trêu ngươi cô đúng không?
Đúng là nữ phụ mà, lúc nào cũng phải chịu những thứ rất là vô lí. Mấy ngày trước đọc truyện, Tần Lam còn cảm thấy tình tiết thật sự quá hoang đường, cô tức giận thay cho nữ phụ, trách tác giả vì sao lại viết như vậy? Giờ thì hay rồi, cô xuyên vào nhân vật Vân Tranh Lam luôn.
Được rồi, tức giận thì tức giận, nhưng trước tiên cô phải suy tính cách để giữ lại mạng sống trước đã. Trong cốt truyện thì thời gian sống của cô rất ngắn, cô phải nhanh chóng thay đổi số mệnh trước khi bi kịch ập tới.
Tần Lam lúc này hoàn toàn chìm đắm trong những suy nghĩ của bản thân mà không hề quan tâm đến ai khác, Lan Tâm ở bên cạnh nhìn thấy biểu cảm kì lạ của cô, cô ấy lo lắng:
- Dì thứ, cô không sao chứ?
Rồi Lan Tâm lại vô tình chạm mắt vào những vết ái muội trên người cô, khuôn mặt khẽ ửng đỏ lên. Nhìn mọi thứ xung quanh, đủ để biết đêm qua cô và thống soái đã kịch liệt tới mức nào nào. Hơn nữa Lan Tâm còn rất trẻ, những chuyện như này chưa từng trải qua, xấu hổ cũng là lẽ thường tình.
Thấy Tần Lam động đậy, định bước ra khỏi giường, Lan Tâm liền tốt bụng đỡ lấy cô, lễ phép nói:
- Dì thứ, để tôi giúp cô chuẩn bị nước tắm nhé!
Tần Lam lúc này mới một lần nữa để ý tới nữ người hầu bên cạnh, quan sát cô ấy một lúc. Trong cốt truyện thì chỉ có cô gái này là thật lòng đối tốt với cô mà thôi, cô nhất định sẽ coi trọng cô ấy, sẽ không để những bi kịch trong tiểu thuyết xảy ra.
- Đi đi!
- Vâng ạ.
Nhìn thấy Tần Lam cuối cùng cũng có sức sống trở lại, Lan Tâm vô cùng vui mừng, lập tức đi chuẩn bị nước ấm.
Đối với những chuyện sắp phải đối mặt đây, Tần Lam vô cùng bình tĩnh. Mặc dù hoàn cảnh của cô nữ phụ này thảm hại thật đấy, nhưng may mắn cho Vân Tranh Lam là Tần Lam đã xuyên tới đây, cô nhất định sẽ giúp cô ấy giữ lại mạng sống này.
Không chỉ thế, cô còn sẽ giúp Vân Tranh Lam thay đổi số mệnh của mình. Hừ, tất cả cứ chờ đấy mà xem!
Sau khi Lan Tâm chuẩn bị nước xong, Tần Lam liền ngâm mình vào bồn nước ấm, tắm rửa sạch sẽ lại. Nước ấm ngấm vào da thịt cũng giúp cho cô cảm thấy dễ chịu hơn, những gì đêm qua cô không được trực tiếp trải qua, nhưng hậu quả cô lại là người chịu. Thật là không công bằng mà.
Tần Lam tắm xong, cô xuống dưới nhà ăn sáng. Đối với mọi thứ lạ lẫm trước mắt, cô đều phải cố gắng tỏ ra tự nhiên nhất có thể, nhất định không được để người khác nghi ngờ.
Trong cuốn tiểu thuyết này, nhân vật nam chính thật sự không hề dễ đối phó chút nào. Hắn tên Tiêu Dực, là một thống soái trẻ tuổi, tính cách nham hiểm, mạnh mẽ và bá đạo. Tác giả còn miêu tả hắn là một người đàn ông hoàn mỹ, khuôn mặt đẹp tựa như điêu khắc, đủ để làm siêu lòng tất cả phụ nữ.
Thế nhưng, hắn lại là một tên tra nam thực thụ. Hắn có biết bao nhiêu phụ nữ ở bên ngoài, loại người như hắn chỉ coi phụ nữ như công cụ làm ấm giường, thậm chí hắn còn có thể tàn nhẫn hơn thế nữa.
Đối phó với người đàn ông như vậy, chỉ được mềm lỏng chứ không được phép rắn. Bà vú cũng khuyên cô nên nghe lời, như vậy cô sẽ có một cuộc sống tốt hơn.
Bữa sáng nhạt nhẽo kết thúc, Tần Lam đề nghị muốn đi dạo phố cho thoải mái. Xuyên không thì cũng xuyên rồi, cô muốn được hít thở bầu không khí trong lành một chút. Thật sự ở phủ thống soái khiến cho cô rất ngột ngạt, khó thở.
Quản gia đồng ý nhưng lại sắp xếp thêm hai người bảo vệ đi theo sau cô, cô cũng không tỏ thái độ bất ngờ gì, mặc kệ bọn họ.
Mặc dù chuyện xuyên không này thật sự rất đáng ghét, nhưng cũng phải công nhận phong cảnh nơi đây thật sự không tồi. Thôi vậy, tạm chấp nhận được.
....
Chiều tối...
Tần Lam đi dạo phố tới giờ này mới về tới nhà, tâm tình của cô cũng đỡ hơn chút rồi.
Không bao lâu sau, có tiếng ô tô vang lên ở dưới sân, Tần Lam ý thức được rằng Tiêu Dực đã trở về. Tất cả những gì xảy ra sáng nay mới chỉ là nháp thôi, nguy hiểm thật sự bây giờ mới tới.
Tần Lam tỉnh dậy sau một giấc mơ dài. Như bao ngày khác, cô sẽ vươn vai một cái rồi mới ra khỏi giường. Nhưng lần này cô lại cảm thấy cơ thể đau nhức một cách lạ thường, nhất là phần hạ thân bên dưới. Cô cảnh giác cúi xuống kiểm tra, phát hiện trên cơ thể mình xuất hiện nhiều vết bầm tím đầy ái muội.
Tần Lam hốt hoảng, lập tức ngước lên cẩn thận quan sát không gian xung quanh mình. Cô chỉ thấy mọi thứ lạ lẫm, đồ dùng và cách bài trí đều theo phong cách dân quốc với kiểu Trung Tây kết hợp.
Cô không phải trẻ con, tất nhiên hiểu được những biểu hiện trên cơ thể mình là như thế nào. Nhưng chuyện này quá là hoang đường rồi, đây rốt cuộc là đâu?
Tần Lam vô cùng hoang mang, khi cô còn chưa kịp định hình lại thì ngay bên cạnh đã vang lên giọng nói của một người phụ nữ khác, cắt đứt dòng suy nghĩ của cô:
- Dì thứ, cô tỉnh lại rồi ạ?
Tần Lam theo phản xạ mà nhìn sang cô gái ấy, đó là một cô gái trẻ tuổi, cũng ăn mặc theo kiểu thời dân quốc, giọng điệu đối với cô vô cùng lễ phép. Nếu cô không lầm thì đây là một cô người hầu thì phải. Chỉ có điều... cô ấy vừa gọi cô là "dì thứ" ư?
Tần Lam hít một hơi thật sâu, cố gắng bình ổn lại tâm trạng của bản thân, cô bình tĩnh cất giọng hỏi:
- Cô là ai?
Nữ người hầu lập tức trả lời:
- Dì thứ, tôi là Lan Tâm, người hầu riêng của cô. Từ nay có việc gì, dì cứ nói với tôi một tiếng là được.
Lan Tâm càng nói, Tần Lam càng nhận ra những tình tiết này vô cùng quen thuộc, nhưng lại nhất thời không nhớ ra đã được đọc ở đâu. Cho tới khi Lan Tâm nhắc tới chuyện cô được gả tới phủ thống soái để làm vợ lẽ, cô mới sực tỉnh ngộ, nhớ ra tất cả mọi chuyện.
Đây chẳng phải là tình tiết trong cuốn tiểu thuyết ngược tâm mà cô đã đọc hai ngày trước sao? Lẽ nào cô đã xuyên không?
Không thể nào, sao tình huống cẩu huyết này lại có thể xảy ra với cô được chứ? Chắc chỉ là mơ thôi, ngủ một giấc sẽ quay trở lại như bình thường ấy mà.
Thế nhưng những vết bầm tím đau nhức trên cơ thể lại rõ ràng như vậy, chúng như muốn mách bảo cô rằng những chuyện đang xảy ra bây giờ không hề là mơ, mà là thật.
Tâm trạng Tần Lam lúc này cực kỳ hỗn loạn, cô cố lục lại những kí ức của mình về tình tiết trong bộ truyện có liên quan tới nhân vật người vợ lẽ mà mình chẳng ấn tượng mấy này. Cuối cùng, cô cũng tìm được ra một chút manh mối.
Vân Tranh Lam, một nữ pháo thủ. Tuy nhiên, cô ấy chỉ là nữ phụ, tồn tại chưa đến mấy chương, kết cục lại rất bi thảm.
Vân Tranh Lam trong truyện vẫn còn là một học sinh, bề ngoài cô ấy trong sáng ngây thơ, nhưng bên trong lại là một người phụ nữ dâm đãng, ti tiện. Sau khi gả cho thống soái, cô ấy còn lén lút qua lại với những tên đàn ông khác, cắm cho thống soái mấy cái sừng liền. Cuối cùng mọi chuyện đều bị thống soái phát hiện, anh ta thẳng tay bắn chết cô ngay tại chỗ.
Sau khi thu thập được một số thông tin quan trọng, Tần Lam âm thầm thở dài ngao ngán. Cô đường đường là một phóng viên nổi tiếng, xuyên vào ai không xuyên, lại xuyên vào nhân vật nữ phụ với hoàn cảnh éo le như này. Ông trời là đang cố tình trêu ngươi cô đúng không?
Đúng là nữ phụ mà, lúc nào cũng phải chịu những thứ rất là vô lí. Mấy ngày trước đọc truyện, Tần Lam còn cảm thấy tình tiết thật sự quá hoang đường, cô tức giận thay cho nữ phụ, trách tác giả vì sao lại viết như vậy? Giờ thì hay rồi, cô xuyên vào nhân vật Vân Tranh Lam luôn.
Được rồi, tức giận thì tức giận, nhưng trước tiên cô phải suy tính cách để giữ lại mạng sống trước đã. Trong cốt truyện thì thời gian sống của cô rất ngắn, cô phải nhanh chóng thay đổi số mệnh trước khi bi kịch ập tới.
Tần Lam lúc này hoàn toàn chìm đắm trong những suy nghĩ của bản thân mà không hề quan tâm đến ai khác, Lan Tâm ở bên cạnh nhìn thấy biểu cảm kì lạ của cô, cô ấy lo lắng:
- Dì thứ, cô không sao chứ?
Rồi Lan Tâm lại vô tình chạm mắt vào những vết ái muội trên người cô, khuôn mặt khẽ ửng đỏ lên. Nhìn mọi thứ xung quanh, đủ để biết đêm qua cô và thống soái đã kịch liệt tới mức nào nào. Hơn nữa Lan Tâm còn rất trẻ, những chuyện như này chưa từng trải qua, xấu hổ cũng là lẽ thường tình.
Thấy Tần Lam động đậy, định bước ra khỏi giường, Lan Tâm liền tốt bụng đỡ lấy cô, lễ phép nói:
- Dì thứ, để tôi giúp cô chuẩn bị nước tắm nhé!
Tần Lam lúc này mới một lần nữa để ý tới nữ người hầu bên cạnh, quan sát cô ấy một lúc. Trong cốt truyện thì chỉ có cô gái này là thật lòng đối tốt với cô mà thôi, cô nhất định sẽ coi trọng cô ấy, sẽ không để những bi kịch trong tiểu thuyết xảy ra.
- Đi đi!
- Vâng ạ.
Nhìn thấy Tần Lam cuối cùng cũng có sức sống trở lại, Lan Tâm vô cùng vui mừng, lập tức đi chuẩn bị nước ấm.
Đối với những chuyện sắp phải đối mặt đây, Tần Lam vô cùng bình tĩnh. Mặc dù hoàn cảnh của cô nữ phụ này thảm hại thật đấy, nhưng may mắn cho Vân Tranh Lam là Tần Lam đã xuyên tới đây, cô nhất định sẽ giúp cô ấy giữ lại mạng sống này.
Không chỉ thế, cô còn sẽ giúp Vân Tranh Lam thay đổi số mệnh của mình. Hừ, tất cả cứ chờ đấy mà xem!
Sau khi Lan Tâm chuẩn bị nước xong, Tần Lam liền ngâm mình vào bồn nước ấm, tắm rửa sạch sẽ lại. Nước ấm ngấm vào da thịt cũng giúp cho cô cảm thấy dễ chịu hơn, những gì đêm qua cô không được trực tiếp trải qua, nhưng hậu quả cô lại là người chịu. Thật là không công bằng mà.
Tần Lam tắm xong, cô xuống dưới nhà ăn sáng. Đối với mọi thứ lạ lẫm trước mắt, cô đều phải cố gắng tỏ ra tự nhiên nhất có thể, nhất định không được để người khác nghi ngờ.
Trong cuốn tiểu thuyết này, nhân vật nam chính thật sự không hề dễ đối phó chút nào. Hắn tên Tiêu Dực, là một thống soái trẻ tuổi, tính cách nham hiểm, mạnh mẽ và bá đạo. Tác giả còn miêu tả hắn là một người đàn ông hoàn mỹ, khuôn mặt đẹp tựa như điêu khắc, đủ để làm siêu lòng tất cả phụ nữ.
Thế nhưng, hắn lại là một tên tra nam thực thụ. Hắn có biết bao nhiêu phụ nữ ở bên ngoài, loại người như hắn chỉ coi phụ nữ như công cụ làm ấm giường, thậm chí hắn còn có thể tàn nhẫn hơn thế nữa.
Đối phó với người đàn ông như vậy, chỉ được mềm lỏng chứ không được phép rắn. Bà vú cũng khuyên cô nên nghe lời, như vậy cô sẽ có một cuộc sống tốt hơn.
Bữa sáng nhạt nhẽo kết thúc, Tần Lam đề nghị muốn đi dạo phố cho thoải mái. Xuyên không thì cũng xuyên rồi, cô muốn được hít thở bầu không khí trong lành một chút. Thật sự ở phủ thống soái khiến cho cô rất ngột ngạt, khó thở.
Quản gia đồng ý nhưng lại sắp xếp thêm hai người bảo vệ đi theo sau cô, cô cũng không tỏ thái độ bất ngờ gì, mặc kệ bọn họ.
Mặc dù chuyện xuyên không này thật sự rất đáng ghét, nhưng cũng phải công nhận phong cảnh nơi đây thật sự không tồi. Thôi vậy, tạm chấp nhận được.
....
Chiều tối...
Tần Lam đi dạo phố tới giờ này mới về tới nhà, tâm tình của cô cũng đỡ hơn chút rồi.
Không bao lâu sau, có tiếng ô tô vang lên ở dưới sân, Tần Lam ý thức được rằng Tiêu Dực đã trở về. Tất cả những gì xảy ra sáng nay mới chỉ là nháp thôi, nguy hiểm thật sự bây giờ mới tới.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.