Cô Vợ Nhỏ Thần Bí Của Tổng Giám Đốc
Chương 223: Dấu tay đen kinh khủng (3)
Hi Vũ Yên
18/08/2016
"Đồ ranh con, trêu
chọc chị liền đạp cổ xuống làm bóng đá." Hai người đàn ông núp trong
bóng tối đã sớm sợ đến chạy mất dạng rồi.
Nhưng quá đáng tiếc chính là, bọn họ làm sao cũng không chạy ra ngõ hẻm, giống như đây là một ngõ hẻm mênh mông vô tận, hơn nữa đưa tay không thấy được năm ngón, bọn họ trừ sợ hãi vẫn là sợ hãi, dự cảm xấu nói cho bọn họ biết, người phụ nữ kia tới, một cơn gió lạnh nổi lên, cảm giác lạnh thấu xương, tóc gáy cả người bọn họ đều dựng lên.
Người đàn ông dừng lại, hai tay nắm chặt tay đối phương, lo lắng bị tách ra, bởi vì bọn họ thật sự là rất sợ.
"Này? Thấy cái gì sao?" Một người đàn ông hỏi.
"Không có, cái gì cũng không nhìn thấy!" Một người đàn ông khác nói.
"Tay cậu lạnh như vậy?" Người đàn ông kia lại hỏi.
"Anh cũng thế." Người đàn ông này trả lời xong, sợ đến đồng thời buông tay nhau ra, bởi vì bọn họ phát hiện tay đối phương rất nhỏ, móng tay rất dài, lại là dự cảm xấu.
"Má ơi ——"
"Má ơi ——"
Hai người sợ đến đồng thời kêu to, bởi vì bọn họ đã thấy, đứng giữa bọn họ là một cô gái tóc dài, không, phải là một nữ quỷ, con mắt cũng muốn rớt xuống, giống như chỉ cần một bước đi sẽ lăn xuống.
"Không biết tôi sao?" Một giọng nói từ đáy cốc vang lên trong không trung.
"Cứu mạng, cứu mệnh với. . . . . ." Hai người đàn ông này đồng thời kêu to, nhưng căn bản không có người nghe được tiếng kêu của bọn họ, dù Nam Cung Diệu và Mộ Hi gần trong gang tấc cũng không nghe thấy, bởi vì đây chính là Quỷ Đả Tường (*) trong truyền thuyết!
(*):Có nhiều câu chuyện về Quỷ đả tường, thường là bạn lạc đường ở một nơi hoang vắng, cố gắng tìm đường ra nhưng rốt cục vẫn quay về chỗ cũ. Người xưa cho rằng đó là do ma quỷ tác quái khiến chúng ta đi thành một vòng tròn.Hiện tượng này trước hết là có thật. Đã có nhiều người gặp phải. Bởi vì bản chất chuyển động của sinh vật là chuyển động tròn. Nếu như không có mục tiêu, chuyển động bản năng của bất kì sinh vật nào cũng đều là chu vi hình tròn.
Mộ Hi bên này cũng kêu lớn tha mạng.
"Đại tỷ, tha mạng, tha mạng?" Nguời đàn ông bị giẫm lên cầu xin Mộ Hi bỏ qua cho anh ta, vì cô mang giày cao gót, thật lo lắng, cô sơ ý một chút liền để lại dấu giày trên cổ anh ta, ngộ nhỡ dùng lực, gót giày tinh tế liền cắm vào trong cổ, đây không thể đùa giỡn!
"Ai là đại tỷ của anh?"
"Đại hiệp tha mạng, đại hiệp tha mạng. . . . . ." Người đàn ông sợ đến hai tay nắm cổ chân Mộ Hi đạp lên anh ta nói.
"Nói, ai sai anh làm vậy?" Mộ Hi rút chân lại, xoay người nhìn mấy người đàn ông bị dọa sợ trước mắt nói. Hàn Băng Tâm –d,d,l,d,d-
Mấy tên côn đồ này lúc này đều đang suy nghĩ, khó trách người đàn ông bị vô lễ này ngoan như vậy, vẫn không nhúc nhích, thì ra là người phụ nữ này lợi hại như vậy, là Mẫu Dạ Xoa, nhưng đáng tiếc, dáng vẻ anh tuấn như vậy, liền không dám đến gần, không nghĩ tới xã hội bây giờ, còn có người phụ nữ lợi hại như vậy, mấy tên côn đồ này không khỏi toát ra ánh mắt bội phục, người này không phải gọi là Mẫu Dạ Xoa, phải là nữ hiệp!
"Nữ hiệp, không có ai sai chúng tôi, chúng tôi chỉ là nhìn nữ hiệp rất xinh đẹp, nên muốn, đại hiệp, chúng tôi chỉ là suy nghĩ, không có gan đó, không có, không có. . . . . ." Người đàn ông cúi đầu khom lưng nói.
"Cút ——" Nam Cung Diệu chợt hét lớn một tiếng, dọa đến mọi người đồng thời nhìn về phía anh, bao gồm Mộ Hi, này nha! Khí thế thật là mạnh mẽ! Ngay cả cô cũng sợ hết hồn, dĩ nhiên Nam Cung Diệu cũng thấy Mộ Hi bị dọa sợ nhìn anh, vì vậy, ngay sau đó Nam Cung Diệu vỗ nhẹ lên lưng Mộ Hi, động tác rất dịu dàng, không ngờ phẫn nộ của mình sẽ kinh động đến vợ yêu, lập tức rất đau lòng.
"Thật xin lỗi bảo bối!" Nam Cung Diệu dịu dàng nói với Mộ Hi, tên côn đồ lại đồng thời há hốc miệng nhìn người đàn ông trước mắt, thật là núi cao còn có núi cao hơn, vừa rồi cho rằng anh là quả hồng mềm, không ngờ anh lợi hại hơn, chỉ một ánh mắt lạnh lùng liền khiến người ta hít thở không thông, còn có một chữ cút vừa rồi, tựa như một con dao cắt hầu kết của bọn họ, sợ hãi trong nháy mắt tập kích bọn họ, sợ đến động cũng không dám động, nhìn mấy người đàn ông bị dọa sợ, Mộ Hi lắc đầu.
"Anh yêu, chúng ta đi thôi?" Mộ Hi nhìn Nam Cung Diệu hỏi, thật ra thì, hôm nay khiến cô cảm giác rất kích thích, thì ra làm ngườiác thoải mái như vậy, dĩ nhiên người ác ở đây chính là lấy ác trị ác.
"Ừ." Nam Cung Diệu ôm Mộ Hi rời đi, sau khi bọn họ rời đi, khoảng không trong ngõ hẻm trong nháy mắt trở nên đen kịt, chỉ nghe không trung truyền đến một loạt tiếng kêu thảm thiết.
Ngày hôm sau, Chủ nhật, Nam Cung Diệu mở tivi nhìn tin tức sáng sớm, khiến người ta khiếp sợ, mấy người theo dõi bọn họ hôm qua đều chết hết, làm sao có thể? Hiện trường xảy ra chuyện chính là trong ngõ hẻm kia.
Làm người ta giật mình là, mấy người kia đều là bị dọa chết, cách không xa còn có hai thi thể, hai thi thể kia quỷ dị hơn, ngũ quan giống như đều bị hút vào trong, chỉ còn lại da bọc xương, rất khủng bố.
Nam Nam ở nhà của ông Nam Cung, sáng sớm mở máy tính ra, phát hiện tin tức này, thật bất ngờ, bởi vì có hai người đàn ông chính là người cậu nhìn thấy ở nhà hàng, làm sao sẽ chết? Chẳng lẽ là cha và mẹ? Cẩn thận nghĩ lại, không thể nào, bởi vì hai người này chết quá kỳ quái.
Sát thủ lợi hại hơn nữa cũng không thể chỉ hút thịt của gương mặt đi, chỉ để lại da, ký giả báo cáo nói tất cả da không có một chút tổn hại. Rốt cuộc những người này là chết thế nào?
Mộ Hi vẫn còn ngủ say, Nam Cung Diệu tắt tivi, cẩn thận suy nghĩ, thời gian ngày hôm qua rời đi cùng Mộ Hi chính là thời gian xảy ra vụ án, nói như vậy sau khi anh và Mộ Hi rời đi, những người này liền chết, chẳng lẽ bởi vì một câu cút của mình, liền hù chết bọn họ! Những côn đồ này ít nhiều ũng đã gặp qua nhiều mặt tối của xả hội, làm sao có thể bị hù chết, trừ phi là nhìn thấy chuyện rất đáng sợ?
Nam Cung Diệu chuẩn bị đi ra ngoài, bởi vì hiện tại tình huống này chỉ có đi tìm ông nộiLãnh.
"Ông nội Lãnh, tin tức hôm nay người xem rồi sao?" Nam Cung Diệu hỏi.
"Xem rồi, làm sao vậy?" Ông nội Lãnh lạnh lùng nói.
"Lãnh Đông đi đâu? Gần đây sao rất ít thấy cậu ấy?" Nam Cung Diệu hỏi.
"Nó mới ra ngoài, đi mua bữa sáng."
"Ông nội Lãnh, hôm nay cái chết của những người đó ông thấy thế nào?" Nam Cung Diệu hỏi.
"Rất kỳ quái, cậu cũng hoài nghi phải không?" Lãnh Ưng như có cùng suy nghĩ nói.
"Những người đó rốt cuộc là nhìn thấy gì? Mới có thể bị hù chết. Còn có hai người khác, cái chết ly kỳ hơn!" Nam Cung Diệu không thể tin được mà nói.
"Trừ phi hung thủ không phải người." Lãnh Ưng nói.
"Con cũng nghĩ như vậy, mặc dù như vậy rất khó tin, nhưng người không làm được không thể cắt thịt mà không tổn hại đến. Phóng viên báo cáo nói, hai người đàn ông này da hoàn toàn không chút tổn hại, như vậy chỉ có một khả năng này, ông nội Lãnh có phải hay không là?" Nam Cung Diệu cẩn thận nói xong, mắt thỉnh thoảng liếc về phía ông nội Lãnh nghiêm túc ở một bên, dù sao đây là thực tế tàn nhẫn.
Lãnh Ưng khổ sở nhắm mắt lại, chuyện lo lắng vẫn xảy ra, cô ấy bắt đầu triển khai trả thù điên cuồng.
" Ông nội Lãnh, chúng ta phải sao làm?" Nam Cung Diệu chỉ lo lắng an ủi Mộ Hi, nên mới sáng sớm tìm đến Lãnh Ưng thương lượng, dù sao cũng là loại chuyện như vậy, anh không biết phải làm sao?
"Để ông suy nghĩ một chút." Lãnh Ưng nói.
"Cám ơn." Nam Cung Diệu nói, mặc dù oai phong thương giới một cõi nhiều năm như vậy, chuyện gì cũng chưa từng bất lực như hôm nay!
"Cậu yên tâm, Tuyết Nhi sẽ không làm thương tổn Vũ Hàn, con bé chỉ muốn báo thù, những người tổn thương con bé, xem ra lần này rất khó trốn thoát, đợi con bé báo thù xong con bé sẽ rời đi!"
Lãnh Ưng rất khó chịu, đây là cháu gái của mình, mặc dù đã âm dương chia cách, nhưng, nhìn con bé như vậy, làm ông nội rất khổ sở, xem ra phải tìm con bé nói một chút, không biết biện pháp năm đó bà bội nói có thể được hay không? Phải thử một lần!
*****
Âu Dương Hàn cùng mấy người thấy tin tức, sợ đến mặt trắng bệch, ai cũng không nói, ngốc ngốc ngồi đó, người bọn họ phái đi ra ngoài cứ thế mà chết, hơn nữa chết kỳ hoặc như vậy, người khác không biết làm sao chết? Trong lòng bọn họ đều hiểu, nhất định là nữ quỷ đó hù chết bọn họ, còn hai người này làm sao sẽ bị hút khô? Càng nghĩ càng sợ!
"Đại sư, ông nhất định phải cứu chúng tôi, bao nhiêu tiền cũng có thể." Âu Dương Hàn sợ đến run rẩy nói.
"Tôi sẽ cố hết sức, chỉ là, cô ấy đã biến thành rất ác quỷ rất lợi hại, bởi vì tối hôm qua cô ấy hút dương khí của hai người đàn ông này, oán khí trong lòng cô ấy quá nặng, pháp thuật thông thường cũng không đối phó được cô ấy, ai!" Đại sư bất đắc dĩ nói.
"Đại sư, phải có biện pháp chứ?" Âu Dương Hàn run rẩy nói.
"Trừ phi là nghĩ biện pháp tiêu mất oán khí trong lòng cô ấy, để cô ấy chủ động buông tha báo thù, chỉ là khả năng này rất nhỏ, bởi vì chúng ta không biết làm sao để cô ấy buông bỏ thù hận!"
Âu Dương Hàn xụi lơ trên ghế sofa, chẳng lẽ cứ thế mà chết sao? Năm đó hại cô ấy tổng cộng tám người, tối hôm qua đã chết hai, còn mấy người không liên quan đến chuyện này cũng bị hù chết, mấy người kia coi như là bọn họ xui xẻo, xem ra bọn họ thấy nữ quỷ đó hút dương khí của hai người bọn họ, nên mới bị hù chết.
Âu Dương Hàn nhìn bọn họ mấy cái, còn dư lại sáu người, người kế tiếp cô ấy sẽ xuống tay là ai đây? Suy nghĩ một chút người đến phiên người nào, Âu Dương Hàn liền sợ, đời này thật là nghiệp chướng quá nhiều, hiện tại rốt cuộc gặp báo ứng, ai! Tự mình làm bậy thì không thể sống được!
Thời điểm mấy người Âu Dương Hàn lo lắng sau khi ngủ bọn họ có thể nhìn thấy mặt trời ngày mai hay không, Nam Nam cũng sốt ruột bàn tay nhỏ bé gõ nhanh bên máy tính.
Cậu lo lắng chuyện lần này có liên quan hệ đến cha mẹ, hơn nữa tối hôm qua hai người kia rõ ràng là muốn hại người, tại sao phải bị người hại chết?
Vì vậy, cậu triệu tập anh em dưới tay cậu, chuẩn bị mở hội nghị khẩn cấp, bởi vì đây là chuyện này liên quan đến mạng người, cậu nhất định phải nghĩ cách tra rõ.
Nam Nam liên tuyến với bốn người bạn của mình, cũng chính là tất cả thành viên của tổ chức miễn dịch ca.
Nhưng quá đáng tiếc chính là, bọn họ làm sao cũng không chạy ra ngõ hẻm, giống như đây là một ngõ hẻm mênh mông vô tận, hơn nữa đưa tay không thấy được năm ngón, bọn họ trừ sợ hãi vẫn là sợ hãi, dự cảm xấu nói cho bọn họ biết, người phụ nữ kia tới, một cơn gió lạnh nổi lên, cảm giác lạnh thấu xương, tóc gáy cả người bọn họ đều dựng lên.
Người đàn ông dừng lại, hai tay nắm chặt tay đối phương, lo lắng bị tách ra, bởi vì bọn họ thật sự là rất sợ.
"Này? Thấy cái gì sao?" Một người đàn ông hỏi.
"Không có, cái gì cũng không nhìn thấy!" Một người đàn ông khác nói.
"Tay cậu lạnh như vậy?" Người đàn ông kia lại hỏi.
"Anh cũng thế." Người đàn ông này trả lời xong, sợ đến đồng thời buông tay nhau ra, bởi vì bọn họ phát hiện tay đối phương rất nhỏ, móng tay rất dài, lại là dự cảm xấu.
"Má ơi ——"
"Má ơi ——"
Hai người sợ đến đồng thời kêu to, bởi vì bọn họ đã thấy, đứng giữa bọn họ là một cô gái tóc dài, không, phải là một nữ quỷ, con mắt cũng muốn rớt xuống, giống như chỉ cần một bước đi sẽ lăn xuống.
"Không biết tôi sao?" Một giọng nói từ đáy cốc vang lên trong không trung.
"Cứu mạng, cứu mệnh với. . . . . ." Hai người đàn ông này đồng thời kêu to, nhưng căn bản không có người nghe được tiếng kêu của bọn họ, dù Nam Cung Diệu và Mộ Hi gần trong gang tấc cũng không nghe thấy, bởi vì đây chính là Quỷ Đả Tường (*) trong truyền thuyết!
(*):Có nhiều câu chuyện về Quỷ đả tường, thường là bạn lạc đường ở một nơi hoang vắng, cố gắng tìm đường ra nhưng rốt cục vẫn quay về chỗ cũ. Người xưa cho rằng đó là do ma quỷ tác quái khiến chúng ta đi thành một vòng tròn.Hiện tượng này trước hết là có thật. Đã có nhiều người gặp phải. Bởi vì bản chất chuyển động của sinh vật là chuyển động tròn. Nếu như không có mục tiêu, chuyển động bản năng của bất kì sinh vật nào cũng đều là chu vi hình tròn.
Mộ Hi bên này cũng kêu lớn tha mạng.
"Đại tỷ, tha mạng, tha mạng?" Nguời đàn ông bị giẫm lên cầu xin Mộ Hi bỏ qua cho anh ta, vì cô mang giày cao gót, thật lo lắng, cô sơ ý một chút liền để lại dấu giày trên cổ anh ta, ngộ nhỡ dùng lực, gót giày tinh tế liền cắm vào trong cổ, đây không thể đùa giỡn!
"Ai là đại tỷ của anh?"
"Đại hiệp tha mạng, đại hiệp tha mạng. . . . . ." Người đàn ông sợ đến hai tay nắm cổ chân Mộ Hi đạp lên anh ta nói.
"Nói, ai sai anh làm vậy?" Mộ Hi rút chân lại, xoay người nhìn mấy người đàn ông bị dọa sợ trước mắt nói. Hàn Băng Tâm –d,d,l,d,d-
Mấy tên côn đồ này lúc này đều đang suy nghĩ, khó trách người đàn ông bị vô lễ này ngoan như vậy, vẫn không nhúc nhích, thì ra là người phụ nữ này lợi hại như vậy, là Mẫu Dạ Xoa, nhưng đáng tiếc, dáng vẻ anh tuấn như vậy, liền không dám đến gần, không nghĩ tới xã hội bây giờ, còn có người phụ nữ lợi hại như vậy, mấy tên côn đồ này không khỏi toát ra ánh mắt bội phục, người này không phải gọi là Mẫu Dạ Xoa, phải là nữ hiệp!
"Nữ hiệp, không có ai sai chúng tôi, chúng tôi chỉ là nhìn nữ hiệp rất xinh đẹp, nên muốn, đại hiệp, chúng tôi chỉ là suy nghĩ, không có gan đó, không có, không có. . . . . ." Người đàn ông cúi đầu khom lưng nói.
"Cút ——" Nam Cung Diệu chợt hét lớn một tiếng, dọa đến mọi người đồng thời nhìn về phía anh, bao gồm Mộ Hi, này nha! Khí thế thật là mạnh mẽ! Ngay cả cô cũng sợ hết hồn, dĩ nhiên Nam Cung Diệu cũng thấy Mộ Hi bị dọa sợ nhìn anh, vì vậy, ngay sau đó Nam Cung Diệu vỗ nhẹ lên lưng Mộ Hi, động tác rất dịu dàng, không ngờ phẫn nộ của mình sẽ kinh động đến vợ yêu, lập tức rất đau lòng.
"Thật xin lỗi bảo bối!" Nam Cung Diệu dịu dàng nói với Mộ Hi, tên côn đồ lại đồng thời há hốc miệng nhìn người đàn ông trước mắt, thật là núi cao còn có núi cao hơn, vừa rồi cho rằng anh là quả hồng mềm, không ngờ anh lợi hại hơn, chỉ một ánh mắt lạnh lùng liền khiến người ta hít thở không thông, còn có một chữ cút vừa rồi, tựa như một con dao cắt hầu kết của bọn họ, sợ hãi trong nháy mắt tập kích bọn họ, sợ đến động cũng không dám động, nhìn mấy người đàn ông bị dọa sợ, Mộ Hi lắc đầu.
"Anh yêu, chúng ta đi thôi?" Mộ Hi nhìn Nam Cung Diệu hỏi, thật ra thì, hôm nay khiến cô cảm giác rất kích thích, thì ra làm ngườiác thoải mái như vậy, dĩ nhiên người ác ở đây chính là lấy ác trị ác.
"Ừ." Nam Cung Diệu ôm Mộ Hi rời đi, sau khi bọn họ rời đi, khoảng không trong ngõ hẻm trong nháy mắt trở nên đen kịt, chỉ nghe không trung truyền đến một loạt tiếng kêu thảm thiết.
Ngày hôm sau, Chủ nhật, Nam Cung Diệu mở tivi nhìn tin tức sáng sớm, khiến người ta khiếp sợ, mấy người theo dõi bọn họ hôm qua đều chết hết, làm sao có thể? Hiện trường xảy ra chuyện chính là trong ngõ hẻm kia.
Làm người ta giật mình là, mấy người kia đều là bị dọa chết, cách không xa còn có hai thi thể, hai thi thể kia quỷ dị hơn, ngũ quan giống như đều bị hút vào trong, chỉ còn lại da bọc xương, rất khủng bố.
Nam Nam ở nhà của ông Nam Cung, sáng sớm mở máy tính ra, phát hiện tin tức này, thật bất ngờ, bởi vì có hai người đàn ông chính là người cậu nhìn thấy ở nhà hàng, làm sao sẽ chết? Chẳng lẽ là cha và mẹ? Cẩn thận nghĩ lại, không thể nào, bởi vì hai người này chết quá kỳ quái.
Sát thủ lợi hại hơn nữa cũng không thể chỉ hút thịt của gương mặt đi, chỉ để lại da, ký giả báo cáo nói tất cả da không có một chút tổn hại. Rốt cuộc những người này là chết thế nào?
Mộ Hi vẫn còn ngủ say, Nam Cung Diệu tắt tivi, cẩn thận suy nghĩ, thời gian ngày hôm qua rời đi cùng Mộ Hi chính là thời gian xảy ra vụ án, nói như vậy sau khi anh và Mộ Hi rời đi, những người này liền chết, chẳng lẽ bởi vì một câu cút của mình, liền hù chết bọn họ! Những côn đồ này ít nhiều ũng đã gặp qua nhiều mặt tối của xả hội, làm sao có thể bị hù chết, trừ phi là nhìn thấy chuyện rất đáng sợ?
Nam Cung Diệu chuẩn bị đi ra ngoài, bởi vì hiện tại tình huống này chỉ có đi tìm ông nộiLãnh.
"Ông nội Lãnh, tin tức hôm nay người xem rồi sao?" Nam Cung Diệu hỏi.
"Xem rồi, làm sao vậy?" Ông nội Lãnh lạnh lùng nói.
"Lãnh Đông đi đâu? Gần đây sao rất ít thấy cậu ấy?" Nam Cung Diệu hỏi.
"Nó mới ra ngoài, đi mua bữa sáng."
"Ông nội Lãnh, hôm nay cái chết của những người đó ông thấy thế nào?" Nam Cung Diệu hỏi.
"Rất kỳ quái, cậu cũng hoài nghi phải không?" Lãnh Ưng như có cùng suy nghĩ nói.
"Những người đó rốt cuộc là nhìn thấy gì? Mới có thể bị hù chết. Còn có hai người khác, cái chết ly kỳ hơn!" Nam Cung Diệu không thể tin được mà nói.
"Trừ phi hung thủ không phải người." Lãnh Ưng nói.
"Con cũng nghĩ như vậy, mặc dù như vậy rất khó tin, nhưng người không làm được không thể cắt thịt mà không tổn hại đến. Phóng viên báo cáo nói, hai người đàn ông này da hoàn toàn không chút tổn hại, như vậy chỉ có một khả năng này, ông nội Lãnh có phải hay không là?" Nam Cung Diệu cẩn thận nói xong, mắt thỉnh thoảng liếc về phía ông nội Lãnh nghiêm túc ở một bên, dù sao đây là thực tế tàn nhẫn.
Lãnh Ưng khổ sở nhắm mắt lại, chuyện lo lắng vẫn xảy ra, cô ấy bắt đầu triển khai trả thù điên cuồng.
" Ông nội Lãnh, chúng ta phải sao làm?" Nam Cung Diệu chỉ lo lắng an ủi Mộ Hi, nên mới sáng sớm tìm đến Lãnh Ưng thương lượng, dù sao cũng là loại chuyện như vậy, anh không biết phải làm sao?
"Để ông suy nghĩ một chút." Lãnh Ưng nói.
"Cám ơn." Nam Cung Diệu nói, mặc dù oai phong thương giới một cõi nhiều năm như vậy, chuyện gì cũng chưa từng bất lực như hôm nay!
"Cậu yên tâm, Tuyết Nhi sẽ không làm thương tổn Vũ Hàn, con bé chỉ muốn báo thù, những người tổn thương con bé, xem ra lần này rất khó trốn thoát, đợi con bé báo thù xong con bé sẽ rời đi!"
Lãnh Ưng rất khó chịu, đây là cháu gái của mình, mặc dù đã âm dương chia cách, nhưng, nhìn con bé như vậy, làm ông nội rất khổ sở, xem ra phải tìm con bé nói một chút, không biết biện pháp năm đó bà bội nói có thể được hay không? Phải thử một lần!
*****
Âu Dương Hàn cùng mấy người thấy tin tức, sợ đến mặt trắng bệch, ai cũng không nói, ngốc ngốc ngồi đó, người bọn họ phái đi ra ngoài cứ thế mà chết, hơn nữa chết kỳ hoặc như vậy, người khác không biết làm sao chết? Trong lòng bọn họ đều hiểu, nhất định là nữ quỷ đó hù chết bọn họ, còn hai người này làm sao sẽ bị hút khô? Càng nghĩ càng sợ!
"Đại sư, ông nhất định phải cứu chúng tôi, bao nhiêu tiền cũng có thể." Âu Dương Hàn sợ đến run rẩy nói.
"Tôi sẽ cố hết sức, chỉ là, cô ấy đã biến thành rất ác quỷ rất lợi hại, bởi vì tối hôm qua cô ấy hút dương khí của hai người đàn ông này, oán khí trong lòng cô ấy quá nặng, pháp thuật thông thường cũng không đối phó được cô ấy, ai!" Đại sư bất đắc dĩ nói.
"Đại sư, phải có biện pháp chứ?" Âu Dương Hàn run rẩy nói.
"Trừ phi là nghĩ biện pháp tiêu mất oán khí trong lòng cô ấy, để cô ấy chủ động buông tha báo thù, chỉ là khả năng này rất nhỏ, bởi vì chúng ta không biết làm sao để cô ấy buông bỏ thù hận!"
Âu Dương Hàn xụi lơ trên ghế sofa, chẳng lẽ cứ thế mà chết sao? Năm đó hại cô ấy tổng cộng tám người, tối hôm qua đã chết hai, còn mấy người không liên quan đến chuyện này cũng bị hù chết, mấy người kia coi như là bọn họ xui xẻo, xem ra bọn họ thấy nữ quỷ đó hút dương khí của hai người bọn họ, nên mới bị hù chết.
Âu Dương Hàn nhìn bọn họ mấy cái, còn dư lại sáu người, người kế tiếp cô ấy sẽ xuống tay là ai đây? Suy nghĩ một chút người đến phiên người nào, Âu Dương Hàn liền sợ, đời này thật là nghiệp chướng quá nhiều, hiện tại rốt cuộc gặp báo ứng, ai! Tự mình làm bậy thì không thể sống được!
Thời điểm mấy người Âu Dương Hàn lo lắng sau khi ngủ bọn họ có thể nhìn thấy mặt trời ngày mai hay không, Nam Nam cũng sốt ruột bàn tay nhỏ bé gõ nhanh bên máy tính.
Cậu lo lắng chuyện lần này có liên quan hệ đến cha mẹ, hơn nữa tối hôm qua hai người kia rõ ràng là muốn hại người, tại sao phải bị người hại chết?
Vì vậy, cậu triệu tập anh em dưới tay cậu, chuẩn bị mở hội nghị khẩn cấp, bởi vì đây là chuyện này liên quan đến mạng người, cậu nhất định phải nghĩ cách tra rõ.
Nam Nam liên tuyến với bốn người bạn của mình, cũng chính là tất cả thành viên của tổ chức miễn dịch ca.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.