Cô Vợ Nhỏ Thần Bí Của Tổng Giám Đốc
Chương 31: Là thỏa thuận hay là khế ước bán thân?
Hi Vũ Yên
12/01/2016
"Đáp ứng anh có thể, nhưng là tôi có một điều kiện, chính là cuối tuần tôi
chỉ có thể tốt nhất đến buổi trưa, nếu không miễn bàn."
Bởi vì cuối tuần Mộ Hi muốn đi làm ở phòng hát Cửu Châu, mặc dù chỉ là buổi tối, nhưng là thu nhập cũng rất cao, vì nhanh tích góp đầy đủ tiền, cho nên cô nhất định phải liều mạng làm việc.
"Đáp ứng cô cái điều kiện này có thể, bắt đầu từ ngày mai cô nhất định phải dời đến ở trong căn hộ công ty chuẩn bị cho thư ký, bởi vì lượng công việc của cô sẽ rất lớn, tôi sẽ không vô ích cho cô nhiều tiền như vậy ."
Mộ Hi nghe được Nam Cung Diệu nói, trong lòng có chút nghi ngờ, mẹ và em gái làm sao bây giờ? Nhưng là vừa nghĩ, nếu như mình kiếm đủ tiền, mẹ có thể đóng cửa cái cái tiệm may kia, mỗi ngày ở nhà chăm sóc em gái , đây là cơ hội, vì vậy cắn răng một cái.
"Được."
Nam Cung Diệu nói đi về trước bàn làm việc, cầm bút, tiêu sái ký tên, đồng thời còn chú thích hai bên nếu như ai không tuân theo quy định, không thực hiện lời hứa, bồi thường đối phương gấp ba.
Hai người cứ như vậy ký tên, ấn con dấu, một người một phần.
"Tổng giám đốc, tại sao tôi cảm thấy này giống như là khế ước bán thân, anh cũng không nên làm chuyện vượt giới hạn, đến lúc đó tôi sẽ hủy bỏ cam kết củaoảnh."
Nam Cung Diệu đôi mắt chim ưng híp lại, Mộ Hi đoán không ra anh đang suy nghĩ gì, nhưng là đây đúng là cơ hội kiếm tiền tốt, em gái cần tiền, không có biện pháp, chỉ có tiếp tục đối mặt với cuồng tự kỷ này, ai bảo anh là thần tài chứ!
Nhìn thấy Nam Cung Diệu không nói, Mộ Hi biết là chính mình đa nghi, người đàn ông này có tiền như vậy, phụ nữ lại nhiều, anh chắc là sẽ không để ý cô , bởi vì so sánh chính mình với những phụ nữ kia, là bình thường như vậy. Nghĩ tới đây trong lòng yên tâm không ít, vẻ mặt lo lắng dần biến mất.
"Ngày mai tôi phái Lãnh Đông giúp cô về nhà thu dọn đồ đạc, đêm mai liền dời qua."
Nam Cung Diệu nói xong liền đi ra ngoài, không có nhìn Mộ Hi một cái.
Mặc dù là ký thỏa thuận, Mộ Hi có thể đạt được một khoản thu nhập không nhỏ, nhưng là vừa nghĩ mỗi ngày phải đối mặt với người mặt lạnh này, trong lòng rất đau xót, cũng hết sức sợ hãi, bởi vì anh không chỉ là thần tài, còn là quỷ háo sắc, chỉ sợ cuộc sống sau này nhất định phải cẩn thận nhiều hơn nữa.
Ngày hôm sau, Lãnh Đông gọi điện thoại cho Mộ Hi, bởi vì Nam Cung Diệu phân phó anh dọn đồ cho Mộ Hi.
"Thư kí Mộ sao? Tôi là Lãnh Đông, tổng giám đốc phái tôi tới đón cô, bây giờ tôi đang ở trước nhà cô."
"Ách, ngài chờ, tôi lập tức ra ngoài."
Mộ Hi cúp điện thoại liền chạy ra ngoài, bởi vì phòng ở nơi này rất nhiều, nếu như không ra đón một tý, dường như là tìm không ra.
Ngày hôm qua tan tầm về nhà cô đã cùng mẹ và em gái thương lượng qua, nói công ty hiện tại bề bộn nhiều việc, sẽ thường xuyên làm thêm giờ, vốn cho rằng giờ tan sở, đành phải dời đến ký túc xá của công ty, mặc dù không thể thường xuyên về nhà, nhưng là có thể kiếm tiền làm thêm giờ, đến lúc đó đưa em gái đi khám bệnh, mẹ và em gái không phản đối, nhưng trong lòng đều rất khổ sở, hai người biết rõ Mộ Hi làm như vậy là vì cái gì?
Lúc nửa đêm Mộ Hi nghe được em gái trốn ở trong chăn vụng trộm khóc.
"Em gái nhỏ, chị có thể chăm sóc em, thật sự rất vui vẻ, em không nên suy nghĩ nhiều, chúng ta là người một nhà, chị hy vọng em vui vẻ, em vui vẻ, chị liền vui vẻ."
Nhìn em gái hiểu chuyện, Mộ Hi lại quyết định làm việc thật tốt, chữa hết bệnh cho em gái.
"Chị, là em liên lụy chị, là em hại chị làm việc khổ cực như vậy."
"Đứa ngốc, nếu như là chị ngã bệnh,iẹm cũng sẽ phải làm như vậy, chúng ta là chị em, làm bất cứ chuyện gì đều là cần phải vậy. Chị hy vọng em thật vui vẻ, đây chính là mong muốn của chị, đáp ứng chị được không?"
Bởi vì cuối tuần Mộ Hi muốn đi làm ở phòng hát Cửu Châu, mặc dù chỉ là buổi tối, nhưng là thu nhập cũng rất cao, vì nhanh tích góp đầy đủ tiền, cho nên cô nhất định phải liều mạng làm việc.
"Đáp ứng cô cái điều kiện này có thể, bắt đầu từ ngày mai cô nhất định phải dời đến ở trong căn hộ công ty chuẩn bị cho thư ký, bởi vì lượng công việc của cô sẽ rất lớn, tôi sẽ không vô ích cho cô nhiều tiền như vậy ."
Mộ Hi nghe được Nam Cung Diệu nói, trong lòng có chút nghi ngờ, mẹ và em gái làm sao bây giờ? Nhưng là vừa nghĩ, nếu như mình kiếm đủ tiền, mẹ có thể đóng cửa cái cái tiệm may kia, mỗi ngày ở nhà chăm sóc em gái , đây là cơ hội, vì vậy cắn răng một cái.
"Được."
Nam Cung Diệu nói đi về trước bàn làm việc, cầm bút, tiêu sái ký tên, đồng thời còn chú thích hai bên nếu như ai không tuân theo quy định, không thực hiện lời hứa, bồi thường đối phương gấp ba.
Hai người cứ như vậy ký tên, ấn con dấu, một người một phần.
"Tổng giám đốc, tại sao tôi cảm thấy này giống như là khế ước bán thân, anh cũng không nên làm chuyện vượt giới hạn, đến lúc đó tôi sẽ hủy bỏ cam kết củaoảnh."
Nam Cung Diệu đôi mắt chim ưng híp lại, Mộ Hi đoán không ra anh đang suy nghĩ gì, nhưng là đây đúng là cơ hội kiếm tiền tốt, em gái cần tiền, không có biện pháp, chỉ có tiếp tục đối mặt với cuồng tự kỷ này, ai bảo anh là thần tài chứ!
Nhìn thấy Nam Cung Diệu không nói, Mộ Hi biết là chính mình đa nghi, người đàn ông này có tiền như vậy, phụ nữ lại nhiều, anh chắc là sẽ không để ý cô , bởi vì so sánh chính mình với những phụ nữ kia, là bình thường như vậy. Nghĩ tới đây trong lòng yên tâm không ít, vẻ mặt lo lắng dần biến mất.
"Ngày mai tôi phái Lãnh Đông giúp cô về nhà thu dọn đồ đạc, đêm mai liền dời qua."
Nam Cung Diệu nói xong liền đi ra ngoài, không có nhìn Mộ Hi một cái.
Mặc dù là ký thỏa thuận, Mộ Hi có thể đạt được một khoản thu nhập không nhỏ, nhưng là vừa nghĩ mỗi ngày phải đối mặt với người mặt lạnh này, trong lòng rất đau xót, cũng hết sức sợ hãi, bởi vì anh không chỉ là thần tài, còn là quỷ háo sắc, chỉ sợ cuộc sống sau này nhất định phải cẩn thận nhiều hơn nữa.
Ngày hôm sau, Lãnh Đông gọi điện thoại cho Mộ Hi, bởi vì Nam Cung Diệu phân phó anh dọn đồ cho Mộ Hi.
"Thư kí Mộ sao? Tôi là Lãnh Đông, tổng giám đốc phái tôi tới đón cô, bây giờ tôi đang ở trước nhà cô."
"Ách, ngài chờ, tôi lập tức ra ngoài."
Mộ Hi cúp điện thoại liền chạy ra ngoài, bởi vì phòng ở nơi này rất nhiều, nếu như không ra đón một tý, dường như là tìm không ra.
Ngày hôm qua tan tầm về nhà cô đã cùng mẹ và em gái thương lượng qua, nói công ty hiện tại bề bộn nhiều việc, sẽ thường xuyên làm thêm giờ, vốn cho rằng giờ tan sở, đành phải dời đến ký túc xá của công ty, mặc dù không thể thường xuyên về nhà, nhưng là có thể kiếm tiền làm thêm giờ, đến lúc đó đưa em gái đi khám bệnh, mẹ và em gái không phản đối, nhưng trong lòng đều rất khổ sở, hai người biết rõ Mộ Hi làm như vậy là vì cái gì?
Lúc nửa đêm Mộ Hi nghe được em gái trốn ở trong chăn vụng trộm khóc.
"Em gái nhỏ, chị có thể chăm sóc em, thật sự rất vui vẻ, em không nên suy nghĩ nhiều, chúng ta là người một nhà, chị hy vọng em vui vẻ, em vui vẻ, chị liền vui vẻ."
Nhìn em gái hiểu chuyện, Mộ Hi lại quyết định làm việc thật tốt, chữa hết bệnh cho em gái.
"Chị, là em liên lụy chị, là em hại chị làm việc khổ cực như vậy."
"Đứa ngốc, nếu như là chị ngã bệnh,iẹm cũng sẽ phải làm như vậy, chúng ta là chị em, làm bất cứ chuyện gì đều là cần phải vậy. Chị hy vọng em thật vui vẻ, đây chính là mong muốn của chị, đáp ứng chị được không?"
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.