Cô Vợ Nhỏ Thần Bí Của Tổng Giám Đốc
Chương 62: Mộ Hi mất tích
Hi Vũ Yên
01/02/2016
Tiếp theo là một mùi
thơm nhàn nhạt tiến vào trong mũi cô, lập tức cô cũng mất đi tri giác,
mà vừa rồi Mộ Hi vẫn còn vui vẻ nói chuyện điện thoại với em gái, bảo
ngày mai là thứ hai sẽ rất nhiều việc, khả năng gần đây không thể quay
về, nhưng mà một giây sau, cô lại như hàng hóa bị người ta nhét vào
trong xe.
Nam Cung Diệu trở lại biệt thự phát hiện Mộ Hi vẫn chưa về, trong lòng cực kỳ khó chịu, người phụ nữ này mỗi ngày đi sớm về muộn không biết làm cái quỷ gì, vì vậy cầm điện thoại gọi điện cho cô.
Điện thoại liên tục vang lên, nhưng mà không có người nhận.
Đáng chết, lại dám không nhận điện thoại của anh, người phụ nữ đáng giận, trở lại xem trừng trị cô thế nào.
Một giờ đồng hồ chôi qua, hai giờ đồng hồ chôi qua, Nam Cung Diệu đứng dậy đi ra ngoài.
Anh gọi điện cho Lãnh Đông.
"Lập tức xuất hiện." Lãnh Đông nghe giọng Nam Cung Diệu nói, cũng biết đã xảy ra chuyện, chỉ là không rõ chuyện gì xảy ra?
"Vâng."
Lãnh Đông đi ra thấy Nam Cung Diệu đứng ở trước cửa biệt thự, lông mày nhíu chặt, vẻ mặt u ám.
"Diệu tổng."
"Cậu ngay lập tức đi một chuyến tới nhà Mộ Hi, xem xem cô ấy có ở đấy không? Nhưng mà, không để cho họ biết được, là bí mật tiến hành."
"Vâng."
Lãnh Đông nhanh chóng rời đi, chạy tới nhà Mộ Hi, từ trong ánh mắt của tổng giám đốc anh thấy được lo lắng, tổng giám đốc đang lo lắng cho Mộ Hi, xem ra lần này tổng giám đốc đùa thật .
Ước chừng qua hai mươi phút, Lãnh Đông gọi điện thoại tới.
"Anh Diệu, Mộ Hi chưa có về nhà."
"Biết rồi, cậu lập tức phái người điều tra xem tối hôm nay Mộ Hi đi đâu? Có tin tức lập tức nói cho tôi biết."
"Vâng."
Nam Cung Diệu có dự cảm xấu, hiện tại đã hơn mười một giờ. Cô sẽ đi đâu? Vì vậy, lái xe ra ngoài, dọc theo đường đi ngày hôm quá tìm kiếm.
Nam Cung Diệu liên tục gọi điện thoại cho Mộ Hi, bởi vì điện thoại liên tục gọi thông, nhưng không có người nghe điện. Anh đi vô cùng chậm, hy vọng ở bên ven đường có thể tìm thấy được cô, mà ngay khi Nam Cung Diệu đi qua dưới cầu Mộ Hi bị người xa lạ mang đi, Nam Cung Diệu gọi cho Mộ Hi lần nữa, bởi vì là đêm khuya, trên đường rất ít người, Nam Cung Diệu nhìn thấy trên đường phía trước có một ánh sáng, vì vậy vội vàng xuống xe, đi đến bên cạnh nhìn, nét mặt của anh lập tức lạnh lùng, đây là di động của Mộ Hi, còn nhớ cô luôn treo ở trong cổ, tại sao lại ở chỗ này? Chẳng lẽ?
Nam Cung Diệu đi quanh xem xét một chút, phát hiện cách đây không xa có một máy quay, vì vậy anh lái xe tới phòng bảo vệ có máy quay.
Trong hình ảnh đúng là nhìn thấy Mộ Hi đi qua, còn giống như đang nói chuyện điện thoại, nhưng mà, thế như hình ảnh dưới cầu lại không nhìn tới, Nam Cung Diệu còn phát hiện ngay lúc Mộ Hi gọi điện thoại, giống như cách đó không xa liên tục có xe đi theo sau cô, hết sức khả nghi, bởi vì tốc độ xe rất chậm, hơn nữa liên tục đi theo đằng sau Mộ Hi, Nam Cung Diệu hiểu được Mộ Hi mất tích, chỉ có khả năng đó...
Nam Cung Diệu khẽ nắm chiếc điện thoại di động mang theo mùi thơm, môi mỏng khêu gợi lập tức lạnh lùng giương cao, lại dám ở trên địa bàn của anh bắt đi người phụ nữ tương lai của anh, cái bọn cướp xui xẻo kia tốt nhất cảm thấy giác ngộ, hy vọng bọn chúng biết rõ là đang muốn chết.
Nam Cung Diệu nhắm mắt lại cân nhắc, lần này Mộ Hi mất tích, khẳng định có quan hệ tới lần trước anh bị đuổi giết, mà cô sẽ không đắc tội người nào, mặc dù có lúc thích mắng chửi người, nhưng mà cũng không đến mức bị bắt cóc. Nghĩ đến chỗ này, Nam Cung Diệu bắt đầu lo lắng, sát thủ lần trước là người Nhật Bản, nếu như lần này cũng là người Nhật Bản làm, Mộ Hi rất nguy hiểm, bởi vì người Nhật Bản không biết nơi này địa bàn của ai, bọn họ sẽ ra tay thật độc ác đối với Mộ Hi, Nam Cung Diệu càng nghĩ càng lo lắng.
Nam Cung Diệu trở lại biệt thự phát hiện Mộ Hi vẫn chưa về, trong lòng cực kỳ khó chịu, người phụ nữ này mỗi ngày đi sớm về muộn không biết làm cái quỷ gì, vì vậy cầm điện thoại gọi điện cho cô.
Điện thoại liên tục vang lên, nhưng mà không có người nhận.
Đáng chết, lại dám không nhận điện thoại của anh, người phụ nữ đáng giận, trở lại xem trừng trị cô thế nào.
Một giờ đồng hồ chôi qua, hai giờ đồng hồ chôi qua, Nam Cung Diệu đứng dậy đi ra ngoài.
Anh gọi điện cho Lãnh Đông.
"Lập tức xuất hiện." Lãnh Đông nghe giọng Nam Cung Diệu nói, cũng biết đã xảy ra chuyện, chỉ là không rõ chuyện gì xảy ra?
"Vâng."
Lãnh Đông đi ra thấy Nam Cung Diệu đứng ở trước cửa biệt thự, lông mày nhíu chặt, vẻ mặt u ám.
"Diệu tổng."
"Cậu ngay lập tức đi một chuyến tới nhà Mộ Hi, xem xem cô ấy có ở đấy không? Nhưng mà, không để cho họ biết được, là bí mật tiến hành."
"Vâng."
Lãnh Đông nhanh chóng rời đi, chạy tới nhà Mộ Hi, từ trong ánh mắt của tổng giám đốc anh thấy được lo lắng, tổng giám đốc đang lo lắng cho Mộ Hi, xem ra lần này tổng giám đốc đùa thật .
Ước chừng qua hai mươi phút, Lãnh Đông gọi điện thoại tới.
"Anh Diệu, Mộ Hi chưa có về nhà."
"Biết rồi, cậu lập tức phái người điều tra xem tối hôm nay Mộ Hi đi đâu? Có tin tức lập tức nói cho tôi biết."
"Vâng."
Nam Cung Diệu có dự cảm xấu, hiện tại đã hơn mười một giờ. Cô sẽ đi đâu? Vì vậy, lái xe ra ngoài, dọc theo đường đi ngày hôm quá tìm kiếm.
Nam Cung Diệu liên tục gọi điện thoại cho Mộ Hi, bởi vì điện thoại liên tục gọi thông, nhưng không có người nghe điện. Anh đi vô cùng chậm, hy vọng ở bên ven đường có thể tìm thấy được cô, mà ngay khi Nam Cung Diệu đi qua dưới cầu Mộ Hi bị người xa lạ mang đi, Nam Cung Diệu gọi cho Mộ Hi lần nữa, bởi vì là đêm khuya, trên đường rất ít người, Nam Cung Diệu nhìn thấy trên đường phía trước có một ánh sáng, vì vậy vội vàng xuống xe, đi đến bên cạnh nhìn, nét mặt của anh lập tức lạnh lùng, đây là di động của Mộ Hi, còn nhớ cô luôn treo ở trong cổ, tại sao lại ở chỗ này? Chẳng lẽ?
Nam Cung Diệu đi quanh xem xét một chút, phát hiện cách đây không xa có một máy quay, vì vậy anh lái xe tới phòng bảo vệ có máy quay.
Trong hình ảnh đúng là nhìn thấy Mộ Hi đi qua, còn giống như đang nói chuyện điện thoại, nhưng mà, thế như hình ảnh dưới cầu lại không nhìn tới, Nam Cung Diệu còn phát hiện ngay lúc Mộ Hi gọi điện thoại, giống như cách đó không xa liên tục có xe đi theo sau cô, hết sức khả nghi, bởi vì tốc độ xe rất chậm, hơn nữa liên tục đi theo đằng sau Mộ Hi, Nam Cung Diệu hiểu được Mộ Hi mất tích, chỉ có khả năng đó...
Nam Cung Diệu khẽ nắm chiếc điện thoại di động mang theo mùi thơm, môi mỏng khêu gợi lập tức lạnh lùng giương cao, lại dám ở trên địa bàn của anh bắt đi người phụ nữ tương lai của anh, cái bọn cướp xui xẻo kia tốt nhất cảm thấy giác ngộ, hy vọng bọn chúng biết rõ là đang muốn chết.
Nam Cung Diệu nhắm mắt lại cân nhắc, lần này Mộ Hi mất tích, khẳng định có quan hệ tới lần trước anh bị đuổi giết, mà cô sẽ không đắc tội người nào, mặc dù có lúc thích mắng chửi người, nhưng mà cũng không đến mức bị bắt cóc. Nghĩ đến chỗ này, Nam Cung Diệu bắt đầu lo lắng, sát thủ lần trước là người Nhật Bản, nếu như lần này cũng là người Nhật Bản làm, Mộ Hi rất nguy hiểm, bởi vì người Nhật Bản không biết nơi này địa bàn của ai, bọn họ sẽ ra tay thật độc ác đối với Mộ Hi, Nam Cung Diệu càng nghĩ càng lo lắng.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.