Chương 15: Lên mặt
Cô gái nhỏ bé
07/09/2023
- Làm gì có, từ khi gặp mẹ con là ba đã không còn thương người đàn bà đó nữa rồi, bây giờ ba thấy bản thân hắn mới không xứng tầm làm bạn với ba thì có, nhìn xem bây giờ ba vừa có vợ đẹp con ngoan lại còn sắp gả cho Sở Bắc Thần nữa, ba phải tự hào mới đúng chứ.
- Chứ sao nữa ba, tương lai con sẽ trở thành Sở phu nhân của Khang Thịnh đó, con sẽ dạy dỗ tất cả những đứa không coi con ra gì đó, ba yên tâm lão già bạn của ba đó cứ để con dạy dỗ cho ạ, con chỉ cần nói với anh Bắc Thần một câu thôi thì nhà của ông ta sẽ phải đi ăn mày hết.
- Mà bạn của anh mời tiệc dịp gì thế ?
- À ông ta là Kiều Tuấn, công ti của hắn tên là Nhiên Ninh là vợ của hắn đứng tên và quản lí, ông ta mời thiệp dự tiệc con gái của ông ta du học trở về, nên mở một buổi tiệc nhỏ mời các đồng nghiệp và bạn bè ngày xưa cũng như bây giờ trong đó có ba. Nếu như là trước đây thì anh sẽ không đi, nhưng bây giờ thì khác chúng ta phải đi để cho họ biết gia đình chúng ta giờ đã trở nên quý tộc hơn nhiều, chúng ta bây giờ đang ở giới thượng lưu và có con gái là bạn gái của Sở Bắc Thần người đứng đầu trên thị trường trong và ngoài nước chứ.
- Ông ta chắc cũng tìm hiểu trên mạng nên mới muốn mời chúng ta đến để ra vẻ lấy le với những người ở đó là quen được gia đình Tố gia đó ba mẹ, đúng là lũ nghèo hèn mà.
- Từ từ còn rất nhiều thời gian để ba trả cục tức này mà, tự dưng quên rồi mà hắn gửi thiếp làm ba nhớ tới rằng mình vẫn còn một người bạn khắc cốt ghi tâm thời sinh viên.
- Ba của con đúng là ghê gớm thật đó nha.
- Thôi hai mẹ con cứ ngồi đây chơi, ba đi lên phòng có chút việc.
Tố Hạ Nam đi lên phòng lúc này Cẩm Tố mẹ của Cẩm Trúc mới bắt đầu ghi hận lại việc ông chồng của bà vừa mới nói.
- Lúc nào cũng Nhiên Ninh, con đàn bà đó thì có cái gì hơn mẹ mà ông ta lúc nào cũng nhớ nhung ả khi nhắc tới thế không biết, chỉ là một con đàn bà chuyên đi dụ dỗ đàn ông thôi mà, có gì đáng để cho đàn ông trên đời này quan tâm đến ả sao ?
- Mẹ à người mẹ nói đến chính là vợ của bạn ba sao ?
- Đúng vậy, con khốn Nhiên Ninh đó ngày xưa khi quen mẹ rồi mà ba con lúc gặp ả lại còn vẻ tiếc nuối, rốt cuộc thì ba con coi mẹ ra cái gì đây không biết.
- Mẹ à, mẹ đừng có tức giận như vậy sẽ ảnh hưởng đến da và nhan sắc xinh đẹp của mẹ, không phải bây giờ chuyện gì khó cũng đã có con rồi sao, con quen được Sở Bắc Thần đâu phải để quen cho có đâu, con phải lợi dụng danh phận này để làm nhiều thứ mà người khác không làm được chứ ạ.
- Được mẹ tin ở con, con hãy giúp mẹ cho con tiện nhân đó một bài học ở bữa tiệc hôm đó, mẹ muốn ả ta phải mất mặt trước tất cả mọi người thì cơn giận này của mẹ mới có thể giảm đi được, đang yên đang lành tự dưng ba con nhắc tới người đàn bà đó làm gì, cũng qua nhiều năm như vậy rồi trong đầu nhắc đến ả thì nét mặt hiện lên vẻ xót và tiếc nuối.
Bàn tay Cẩm Tố nắm thành nắm đấm thật chặt khiến cho móng tay ghim vào da của bà ta, bà ta không cam tâm, bà ta không thể nào để cho Nhiên Ninh qua bao năm rồi vẫn có thể vênh váo trước mặt bà ta, bà ta không cho phép điều đó xảy ra.
Lúc này không khí ở nhà Kiều Tuấn rất vui vẻ, vì để đón con gái bảo bối của họ sau 5 năm du học về mà họ đã cho người đến để chuẩn bị một bữa tiệc nhỏ tại nhà để ăn mừng bảo bối nhỏ của họ, cong sức bảo bối nhà họ cuối cùng cũng đã được đền đáp sau bao nhiêu năm ở nơi đất khách quê người, phải xa vòng tay của bố mẹ từ khi còn nhỏ, ông bà Kiều thật sự không nỡ, nhưng vì tương lai và là niềm sở thích của con gái bảo bối nên họ đành phải nén nỗi nhớ nhung này mà để con gái mình đi xa.
Cũng đã 5 năm rồi, đối với ông bà Kiều chính là một khoảng thời gian rất dài, ông bà từng ngày đếm ngược từng ngày để chờ tới ngày được gặp con gái của họ và cuối cùng ngày đó cũng sắp tới, cuối tuần này con gái họ sẽ về, tâm trạng của họ nôn nao như ngày đầu được đón đứa nhỏ này chào đời vậy, có thể nói đứa con gái này chính là tâm can bảo bối của họ mà.
- Anh con gái chúng ta sắp về rồi, anh thấy chúng ta trang trí như vậy có được không ? Với lại những món mà em lên thực đơn để chuẩn bị riêng cho con bé liệu còn thiếu thứ gì không ta ? Còn nữa phòng ngủ của con bé chính tay em cũng dọn dẹp và trang trí lại không biết ổn hết chưa, không được em phải lên kiểm tra lại mới được.
- Nhiên Ninh à, em yên tâm những việc mà em nói và những việc em chưa kịp nói hết đích thân anh đã đi xem lại cho bảo bối nhà chúng ta rồi, em xem em kìa còn nôn gặp con hơn là anh nữa, nó cũng là con gái bảo bối của anh mà sao em tranh làm hết không vậy ?
- Chứ sao nữa ba, tương lai con sẽ trở thành Sở phu nhân của Khang Thịnh đó, con sẽ dạy dỗ tất cả những đứa không coi con ra gì đó, ba yên tâm lão già bạn của ba đó cứ để con dạy dỗ cho ạ, con chỉ cần nói với anh Bắc Thần một câu thôi thì nhà của ông ta sẽ phải đi ăn mày hết.
- Mà bạn của anh mời tiệc dịp gì thế ?
- À ông ta là Kiều Tuấn, công ti của hắn tên là Nhiên Ninh là vợ của hắn đứng tên và quản lí, ông ta mời thiệp dự tiệc con gái của ông ta du học trở về, nên mở một buổi tiệc nhỏ mời các đồng nghiệp và bạn bè ngày xưa cũng như bây giờ trong đó có ba. Nếu như là trước đây thì anh sẽ không đi, nhưng bây giờ thì khác chúng ta phải đi để cho họ biết gia đình chúng ta giờ đã trở nên quý tộc hơn nhiều, chúng ta bây giờ đang ở giới thượng lưu và có con gái là bạn gái của Sở Bắc Thần người đứng đầu trên thị trường trong và ngoài nước chứ.
- Ông ta chắc cũng tìm hiểu trên mạng nên mới muốn mời chúng ta đến để ra vẻ lấy le với những người ở đó là quen được gia đình Tố gia đó ba mẹ, đúng là lũ nghèo hèn mà.
- Từ từ còn rất nhiều thời gian để ba trả cục tức này mà, tự dưng quên rồi mà hắn gửi thiếp làm ba nhớ tới rằng mình vẫn còn một người bạn khắc cốt ghi tâm thời sinh viên.
- Ba của con đúng là ghê gớm thật đó nha.
- Thôi hai mẹ con cứ ngồi đây chơi, ba đi lên phòng có chút việc.
Tố Hạ Nam đi lên phòng lúc này Cẩm Tố mẹ của Cẩm Trúc mới bắt đầu ghi hận lại việc ông chồng của bà vừa mới nói.
- Lúc nào cũng Nhiên Ninh, con đàn bà đó thì có cái gì hơn mẹ mà ông ta lúc nào cũng nhớ nhung ả khi nhắc tới thế không biết, chỉ là một con đàn bà chuyên đi dụ dỗ đàn ông thôi mà, có gì đáng để cho đàn ông trên đời này quan tâm đến ả sao ?
- Mẹ à người mẹ nói đến chính là vợ của bạn ba sao ?
- Đúng vậy, con khốn Nhiên Ninh đó ngày xưa khi quen mẹ rồi mà ba con lúc gặp ả lại còn vẻ tiếc nuối, rốt cuộc thì ba con coi mẹ ra cái gì đây không biết.
- Mẹ à, mẹ đừng có tức giận như vậy sẽ ảnh hưởng đến da và nhan sắc xinh đẹp của mẹ, không phải bây giờ chuyện gì khó cũng đã có con rồi sao, con quen được Sở Bắc Thần đâu phải để quen cho có đâu, con phải lợi dụng danh phận này để làm nhiều thứ mà người khác không làm được chứ ạ.
- Được mẹ tin ở con, con hãy giúp mẹ cho con tiện nhân đó một bài học ở bữa tiệc hôm đó, mẹ muốn ả ta phải mất mặt trước tất cả mọi người thì cơn giận này của mẹ mới có thể giảm đi được, đang yên đang lành tự dưng ba con nhắc tới người đàn bà đó làm gì, cũng qua nhiều năm như vậy rồi trong đầu nhắc đến ả thì nét mặt hiện lên vẻ xót và tiếc nuối.
Bàn tay Cẩm Tố nắm thành nắm đấm thật chặt khiến cho móng tay ghim vào da của bà ta, bà ta không cam tâm, bà ta không thể nào để cho Nhiên Ninh qua bao năm rồi vẫn có thể vênh váo trước mặt bà ta, bà ta không cho phép điều đó xảy ra.
Lúc này không khí ở nhà Kiều Tuấn rất vui vẻ, vì để đón con gái bảo bối của họ sau 5 năm du học về mà họ đã cho người đến để chuẩn bị một bữa tiệc nhỏ tại nhà để ăn mừng bảo bối nhỏ của họ, cong sức bảo bối nhà họ cuối cùng cũng đã được đền đáp sau bao nhiêu năm ở nơi đất khách quê người, phải xa vòng tay của bố mẹ từ khi còn nhỏ, ông bà Kiều thật sự không nỡ, nhưng vì tương lai và là niềm sở thích của con gái bảo bối nên họ đành phải nén nỗi nhớ nhung này mà để con gái mình đi xa.
Cũng đã 5 năm rồi, đối với ông bà Kiều chính là một khoảng thời gian rất dài, ông bà từng ngày đếm ngược từng ngày để chờ tới ngày được gặp con gái của họ và cuối cùng ngày đó cũng sắp tới, cuối tuần này con gái họ sẽ về, tâm trạng của họ nôn nao như ngày đầu được đón đứa nhỏ này chào đời vậy, có thể nói đứa con gái này chính là tâm can bảo bối của họ mà.
- Anh con gái chúng ta sắp về rồi, anh thấy chúng ta trang trí như vậy có được không ? Với lại những món mà em lên thực đơn để chuẩn bị riêng cho con bé liệu còn thiếu thứ gì không ta ? Còn nữa phòng ngủ của con bé chính tay em cũng dọn dẹp và trang trí lại không biết ổn hết chưa, không được em phải lên kiểm tra lại mới được.
- Nhiên Ninh à, em yên tâm những việc mà em nói và những việc em chưa kịp nói hết đích thân anh đã đi xem lại cho bảo bối nhà chúng ta rồi, em xem em kìa còn nôn gặp con hơn là anh nữa, nó cũng là con gái bảo bối của anh mà sao em tranh làm hết không vậy ?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.