Chương 1084
Lam Linh Chi
13/09/2022
CHƯƠNG 1083
Thân Nhã gọi điện thoại cho Trần Diễm An, hẹn cô ấy đi ăn lẩu cay nóng.
Trái tim cô dường như càng ngày càng mạnh mẽ hơn. Thật ra, sau khi trải qua rất nhiều chuyện, con người ta sẽ ngày càng trở nên thờ ơ, dù vui vẻ hay khổ đau thì cũng vẫn phải tiếp tục sống.
Trái tim cô cũng đau, nhưng so với trước kia, cô đã thay đổi rất nhiều.
Trần Diễm An tới. Lẩu không cay ăn không vui, ăn được bao nhiêu ớt thì cứ cho bấy nhiêu.
Hai người ăn rất hăng say, cho đến khi Trần Diễm An lên tiếng: “Nam thần của tớ đâu rồi?”
Đôi đũa trong tay Thân Nhã hơi khựng lại.
Cử chỉ nhỏ này không thể thoát khỏi đôi mắt nhạy bén của Trần Diễm An. Cô ấy gặng hỏi Thân Nhã cho bằng được, sống chết không chịu buông tha.
Cuối cùng, Thân Nhã cũng nói ra.
Trần Diễm An ngơ ngác, sau đó lại tiếp tục ăn lẩu: “Đối với tớ, lỗi đó của nam thần không có gì là to tát cả.”
Có lẽ là vì tính cách của mỗi người khác nhau, nên ở vào địa vị của Trần Diễm An, cô sẽ có cái nhìn khác.
“Ba mẹ đều mất, còn là vì đổi chỗ ngồi cho nhau, lại có bệnh tim, lại lớn lên cùng nhau từ nhỏ.
Nhiều mối duyên nợ như vậy, chẳng lẽ thật sự có thể yên tâm thoải mái tận hưởng hạnh phúc của mình, nhìn người khác chết trước mắt mình hay sao?
Là một người đàn ông, không nên quá tuyệt tình, nhưng cũng không nên quá đa tình.
Nếu bản hợp đồng tồn tại thì chứng tỏ ban đầu khi kết hôn, nam thần đã suy nghĩ kỹ càng, cố gắng để hai bên ít chịu tổn thương nhất có thể.
Anh ấy không giống kiểu người sẽ bị tình nghĩa trói buộc, cũng không giống một người đàn ông nông nổi, nhất là với chuyện hôn nhân.
Tớ cảm thấy nam thần xử lý rất ổn thỏa, nếu ban đầu nhất quyết phản đối hoặc là kết hôn thật thì đó mới là vô trách nhiệm, cả hai điều đó rõ ràng đều không phải lựa chọn tốt nhất.”
Thân Nhã không hề lắng nghe.
Trần Diễm An không buồn nói nữa, cô ấy đã nói rồi, mỗi người sẽ nhìn nhận một vấn đề theo một khía cạnh khác nhau.
Ăn lẩu đến tầm giữa trưa, buổi chiều thì nằm ở nhà xem show giải trí, vừa để thư giãn vừa giúp giải tỏa tâm trạng.
Đến tối cô áy mới rời đi, sau khi về đến nhà, Trần Diễm An gọi điện cho Diệp Giai Nhi, kể chuyện của Thân Nhã, cũng bày tỏ suy nghĩ của mình và tường thuật lại lời cô bạn của cô nói, cuộc hôn nhân này rõ ràng là cuộc hôn nhân từ thiện.
Diệp Giai Nhi mỉm cười, hỏi Trần Diễm An: “Cậu có biết từ thiện nghĩa là gì không? Chính là lòng yêu thương đó. Nhưng anh Hoắc kết hôn không phải là vì yêu thương, mà là vì áy náy, muốn đền đáp ân tình, khác hoàn toàn so với từ thiện. Cái anh ấy muốn là được yên lòng, để sau này sẽ không phải áy náy, cũng không phải hối hận, một ngày nào đó khi nghĩ lại sẽ có thể thấy được cảm giác thanh thản.”
Còn về những suy nghĩ kia, mỗi người một cách nhìn khác nhau, sở dĩ Trần Diễm An cảm thấy không có gì to tát là bởi vì cô ấy chưa từng trải qua việc bị phản bội bởi kẻ thứ ba, nên không thấu hiểu được nỗi đau này.
Chính vì trước đó Thân Nhã từng bị kẻ thứ ba xen vào cuộc hôn nhân của mình nên cô ấy cực kỳ căm ghét người thứ ba, nhưng rồi bản thân lại vô tình vào vai kẻ đó, đứng trên lập trường của Thân Nhã, dĩ nhiên là không thể chấp nhận được.
Thân Nhã gọi điện thoại cho Trần Diễm An, hẹn cô ấy đi ăn lẩu cay nóng.
Trái tim cô dường như càng ngày càng mạnh mẽ hơn. Thật ra, sau khi trải qua rất nhiều chuyện, con người ta sẽ ngày càng trở nên thờ ơ, dù vui vẻ hay khổ đau thì cũng vẫn phải tiếp tục sống.
Trái tim cô cũng đau, nhưng so với trước kia, cô đã thay đổi rất nhiều.
Trần Diễm An tới. Lẩu không cay ăn không vui, ăn được bao nhiêu ớt thì cứ cho bấy nhiêu.
Hai người ăn rất hăng say, cho đến khi Trần Diễm An lên tiếng: “Nam thần của tớ đâu rồi?”
Đôi đũa trong tay Thân Nhã hơi khựng lại.
Cử chỉ nhỏ này không thể thoát khỏi đôi mắt nhạy bén của Trần Diễm An. Cô ấy gặng hỏi Thân Nhã cho bằng được, sống chết không chịu buông tha.
Cuối cùng, Thân Nhã cũng nói ra.
Trần Diễm An ngơ ngác, sau đó lại tiếp tục ăn lẩu: “Đối với tớ, lỗi đó của nam thần không có gì là to tát cả.”
Có lẽ là vì tính cách của mỗi người khác nhau, nên ở vào địa vị của Trần Diễm An, cô sẽ có cái nhìn khác.
“Ba mẹ đều mất, còn là vì đổi chỗ ngồi cho nhau, lại có bệnh tim, lại lớn lên cùng nhau từ nhỏ.
Nhiều mối duyên nợ như vậy, chẳng lẽ thật sự có thể yên tâm thoải mái tận hưởng hạnh phúc của mình, nhìn người khác chết trước mắt mình hay sao?
Là một người đàn ông, không nên quá tuyệt tình, nhưng cũng không nên quá đa tình.
Nếu bản hợp đồng tồn tại thì chứng tỏ ban đầu khi kết hôn, nam thần đã suy nghĩ kỹ càng, cố gắng để hai bên ít chịu tổn thương nhất có thể.
Anh ấy không giống kiểu người sẽ bị tình nghĩa trói buộc, cũng không giống một người đàn ông nông nổi, nhất là với chuyện hôn nhân.
Tớ cảm thấy nam thần xử lý rất ổn thỏa, nếu ban đầu nhất quyết phản đối hoặc là kết hôn thật thì đó mới là vô trách nhiệm, cả hai điều đó rõ ràng đều không phải lựa chọn tốt nhất.”
Thân Nhã không hề lắng nghe.
Trần Diễm An không buồn nói nữa, cô ấy đã nói rồi, mỗi người sẽ nhìn nhận một vấn đề theo một khía cạnh khác nhau.
Ăn lẩu đến tầm giữa trưa, buổi chiều thì nằm ở nhà xem show giải trí, vừa để thư giãn vừa giúp giải tỏa tâm trạng.
Đến tối cô áy mới rời đi, sau khi về đến nhà, Trần Diễm An gọi điện cho Diệp Giai Nhi, kể chuyện của Thân Nhã, cũng bày tỏ suy nghĩ của mình và tường thuật lại lời cô bạn của cô nói, cuộc hôn nhân này rõ ràng là cuộc hôn nhân từ thiện.
Diệp Giai Nhi mỉm cười, hỏi Trần Diễm An: “Cậu có biết từ thiện nghĩa là gì không? Chính là lòng yêu thương đó. Nhưng anh Hoắc kết hôn không phải là vì yêu thương, mà là vì áy náy, muốn đền đáp ân tình, khác hoàn toàn so với từ thiện. Cái anh ấy muốn là được yên lòng, để sau này sẽ không phải áy náy, cũng không phải hối hận, một ngày nào đó khi nghĩ lại sẽ có thể thấy được cảm giác thanh thản.”
Còn về những suy nghĩ kia, mỗi người một cách nhìn khác nhau, sở dĩ Trần Diễm An cảm thấy không có gì to tát là bởi vì cô ấy chưa từng trải qua việc bị phản bội bởi kẻ thứ ba, nên không thấu hiểu được nỗi đau này.
Chính vì trước đó Thân Nhã từng bị kẻ thứ ba xen vào cuộc hôn nhân của mình nên cô ấy cực kỳ căm ghét người thứ ba, nhưng rồi bản thân lại vô tình vào vai kẻ đó, đứng trên lập trường của Thân Nhã, dĩ nhiên là không thể chấp nhận được.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.